Disneyland 1972 Love the old s
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 38 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 14

↓↓
Hoài Vân quay xuống, dịu dàng :

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

-Em bị say xe à, vậy lên đây đi.

Tôi còn chưa hết ngạc nhiên trước thái độ đó thì chị bước xuống xe :

-Bọn em sẽ đưa Vy Anh về, anh Huy đi cẩn thận nhé.

-ừ, anh cảm ơn.

Lúc sắp đi còn ngó vào nháy mắt với tôi.Tôi trợn mắt, anh Huy cười rồi cuối cùng cũng bỏ đi.

Còn lại ba người, tôi vẫn ngồi yên nơi ghế sau.

Hoài Vân bước vào, ngồi cạnh tôi :

-Em lên ghế trước đi.

Tôi lắc đầu :

-Nhà em cũng gần thôi, đi một đoạn cũng ko say được đâu.

Chị đóng cửa lại, nhỏ giọng :

-Bọn chị sẽ rất khó chịu nếu em…nôn trên xe đấy.

Tôi liền mở cửa ra, ngoan ngoãn lên ghế trước. Nhưng do tốc độ hơi nhanh nên khi bước ra khỏi cửa, tôi lại đụng phải anh.

Tôi nghe thấy cả tiếng chị Hoài Vân chặc lưỡi.

Tôi hít sâu, nói một dăng :

-Em xin lỗi nhé, em ko cố ý đâu.

Rồi vòng sang ghế trước.

Duy Phong lại bật cười lần nữa, anh thu cánh tay vừa đỡ cô bé về.

Lúc anh ngồi vào xe, tôi cố gắng giữ nhịp thở , nhìn phía trước.

Đợi một lúc vẫn chưa thấy xe chuyển động, có hơi tò mò nhưng tôi chỉ dám liếc kính hậu.

Hoài Vân chỉ chỉ .

Tôi à lên một tiếng ,loay hoay tìm thắt dây an toàn.

Đột nhiên, tôi cảm nhận được rõ một mùi hương nhẹ và hơi thở của người ấy.

Anh nghiêng người thắt dây an toàn cho tôi.

Một ngọn gió ấm áp thổi qua.

Lúc đó, mặt tôi đỏ bừng, cố gắng nhìn sang phía khác nhưng trong đầu vẫn nghĩ : may mắn là mình ko bị bệnh tim.

Chiếc xe lao vút đi. Mang theo tâm hồn đang bay của tôi.

Đầu tôi bắt đầu nhẹ bẫng , những suy nghĩ tung nhảy .

Mơ hồ và mơ màng.

Chẳng biết là bao nhiêu thời gian đã trôi qua. Tôi mở mắt, quạy cựa làm cho một thứ trượt xuống.

Nhìn kĩ, đó là một chiếc áo khoác đen, kiểu dáng khá đơn giản , đặc biệt là có một mùi hương nhẹ.

Hít hà…tôi bật tỉnh.

Bên cạnh, anh chỉ mặc chiếc áo sơ mi đen , ống tay xắn lên, chăm chú vào chiếc laptop đang đặt trên chân.

Tôi nhận ra, bất kì hành động nào của anh cũng trở nên rất cuốn hút.

Những ngón tay như bay trên bàn phím đột nhiên dừng lại.

Anh đưa mắt sang nhìn tôi , một cách tự nhiên, anh nói :

-Em dậy rồi.

Và một cách nhanh chóng, anh trở lại laptop.

Đến bây giờ, tôi mới thực sự tỉnh táo, quan sát xung quanh, chỉ còn mình tôi và anh. Chị Hoài vân đi đâu nhỉ ?

Hình như tôi vừa ngủ thì phải . Mọi thứ vẫn còn rối và đứt đoạn.

-Anh ko biết nhà em ở đâu ?

Tôi à lên, hơi hơi hiểu một chút, ngồi thẳng dậy cố gắng tự làm mình chỉn chu nhưng mà anh vẫn chỉ dán mắt vào máy tính.

Tôi đúng là…chắc anh có ấn tượng tôi là một đứa ham ăn ham ngủ cho xem.

-Đây là gần công viên.

Tôi gật đầu, thảo nào lại thấy quen tới vậy . Nhưng cũng ko muốn làm phiền anh.

Duy Phong im lặng, anh lơ đãng nhìn ra bên ngoài nơi bầu trời đen một cách mộc mạc.Đây là lần đầu tiên anh nói nhiều với một người mới quen tới vậy.

Trông bộ dạng cô bé kia, nắm chặt áo khoác anh, đầu hết nghiêng sang bên này rồi sang bên kia, thậm chí anh còn có thể đếm được bao nhiêu lần cô bé ấy nhìn trộm anh.

Xe đi được một đoạn, cô bé ấy đã nhắm tịt mắt, mặc dù anh đã cố giảm tốc độ tới mức thấp nhất có thể.

Tới khi Hoài Vân hỏi anh nhà cô bé ở đâu anh mới sực nhớ…điều đó anh cũng ko biết.

Định hỏi thì thấy cô bé ấy đã dựa vào ghế, ngủ ngon lành.

Đột nhiên, anh muốn chăm sóc và bảo vệ cô ấy.

Chỉ còn một cách, gọi cho Nguyễn Huy nhưng lại ko liên lạc được.

Vậy nên anh đưa Hoài Vân về trước.

Có thật đơn giản là như thế hay ko ? Đối với anh, mọi thứ đều thật dễ dàng chứ ko phải chỉ là một địa chỉ nhà.

Và bây giờ, bộ dạng lúc tỉnh là như thế này. Ko phải cô ấy chưa tỉnh ngủ hẳn đấy chứ ?

Một lúc sau, ko nghe thấy tiếng bàn phím nữa tôi có hơi bối rối.

-À…bây giờ anh có thể đưa em về nhà ko ? –chỉ để nói câu ngắn gọn này nhưng tôi cũng đã tốn nhiều thời gian suy nghĩ và đắn đo.

Anh nhìn sang tôi nhưng lại ko hề có ý định trả lời.

Tôi cũng nhìn anh và bị cuốn vào đôi mắt ấy.

-Được.

Thấy tôi vẫn còn ngơ ngác, anh bật cười :

-Bây giờ em có thể đưa địa chỉ nhà cho anh ko ?

Tôi lập tức ngoảnh mặt đi, đọc địa chỉ .

Chiếc xe phóng đi. Hình tượng của tôi trong lòng anh nhất định là rất xấu.

Cho đến khi dừng trước cửa nhà , tôi vẫn còn mải nghĩ xem anh có cho tôi ham ăn, ham ngủ và ham …trai đẹp hay ko .

Bỗng nhiên, anh đưa tay về phía tôi.

Tôi lập tức cúi đầu, tự cởi thắt dây an toàn ra ,nhỏ giọng :

-Cảm ơn anh đã đưa em về.

Rồi dùng tốc độ nhanh nhất, tôi mở cửa xe, lao vào nhà.

Nấp sau cánh cổng, tôi nhìn theo chếc xe mang người ấy đi. Có chút mất mát.

Qua cửa kính , Duy Phong nhìn theo dáng người chạy vụt ấy.

Anh lắc đầu, cô bé này đúng là kì lạ thật. Đây là lần thứ hai tay anh đưa ra rồi ngưng lại trong ko trung…anh chỉ muốn lấy lại áo khoác.

Bước vào nhà, tôi nhìn quanh . Phòng khách trống rỗng. Mọi người đi đâu hết cả rồi nhỉ ?

Đang đứng thẫn thờ thì mẹ từ bếp bước ra, thấy tôi thì hơi nhíu mày :

-Hai đứa tụi con đi muộn thế ? Hơn 10 giờ rồi đấy.

Chết, mẹ biết tôi đi với Duy Phong . Làm sao đây ?

-Thôi con đi ngủ sớm đi.Lần sau nếu anh Huy rủ đi họp bạn cũ thì từ chối nhé.

Tôi thở ra nhẹ nhõm. Nhưng mà sao mẹ lại nghĩ thế ? Có ai đó nói với mẹ như vậy ư ? Là anh Huy hay Trúc Vũ ?

- Mẹ, vậy Trúc Vũ về lâu chưa ?

- Cũng hơn một tiếng rồi, tụi nó chờ con mãi .

- Vâng. Mai con sẽ gọi điện cho Vũ. Mẹ ngủ ngon nhé.

Tôi định lẻn ngay vào phòng thì mẹ gọi lại :

-Vy Anh , con lại đây.

Tôi có chút hoảng sợ. Tôi là một người ko biết nói dối, mà mẹ lại còn rất hiểu tôi nữa. Hẳn là mẹ đã phát hiện ra điều gì rồi.

Tôi ngập ngừng bước tới.

Mẹ nhíu mày, giọng hơi trầm xuống :

-Con đang cầm cái gì thế ?

Hả ? Trên tay tôi có gì cơ ? Tôi cúi đầu, tròn xoe mắt, kinh ngạc tới nỗi ko nói được gì. Tôi chưa đưa áo cho anh ư ? Tại sao lại có thể như thế ?

- Con lớn rồi mà ko biết tự chăm sóc mình là sao ? Trời lạnh thế này mà ăn mặc phong phanh như vậy . Mai đem áo trả cho anh Huy đi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ranh Giới

Ranh Giới

Tên truyện: Ranh GiớiTác giả: rain8xThể loại: Truyện VOZTình trạng: Hoàn ThànhNguồn:

22-07-2016 36 chương
Dạy Dỗ Vị Hôn Phu

Dạy Dỗ Vị Hôn Phu

Truyện Dạy Dỗ Vị Hôn Phu có cốt truyện hơi lạ so với những truyện teen cùng thể

22-07-2016 50 chương
Yêu Nhầm Người Gỗ Đá

Yêu Nhầm Người Gỗ Đá

Tên truyện: Yêu Nhầm Người Gỗ ĐáTác giả: Tiểu LiênThể loại: Truyện TeenTình

26-07-2016 10 chương
Điệu Slow Trong Thang Máy

Điệu Slow Trong Thang Máy

Với Điệu Slow trong thang máy đã thoát ly khỏi các tiểu thuyết ngôn tình hàng loạt

26-07-2016 1 chương
Mật Mã Cuối Cùng

Mật Mã Cuối Cùng

Tên truyện: Mật Mã Cuối CùngTác giải: Ry Hanna (Lệ Quỳnh).Thể loại: Truyện Teen Hài,

27-07-2016 18 chương
Nụ Hôn Đầu Tiên

Nụ Hôn Đầu Tiên

Tên truyện: Nụ Hôn Đầu TiênTác giả: Baby Hip - HopThể loại: Truyện TeenTình trạng:

27-07-2016 10 chương
Em Là Cô Ấy Thứ Hai

Em Là Cô Ấy Thứ Hai

Tên truyện: Em Là Cô Ấy Thứ HaiTác giả: KemThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

26-07-2016 24 chương
Mật Mã Cuối Cùng

Mật Mã Cuối Cùng

Tên truyện: Mật Mã Cuối CùngTác giải: Ry Hanna (Lệ Quỳnh).Thể loại: Truyện Teen Hài,

27-07-2016 18 chương
Mảnh vá

Mảnh vá

Khi họ gọi điện kêu cơm dưới lầu - thường là vậy, căn bếp trong nhà luôn sạch

30-06-2016
Tiêu Dao

Tiêu Dao

Cuộc đời có những khúc mắc, những khúc quanh mà chắc chắn ai cũng phải vượt qua, vui

22-07-2016 12 chương
Đến lượt em tỏ tình

Đến lượt em tỏ tình

Dù đã quen với việc cứ dăm bữa nửa tháng Minh lại xuất hiện bên một em người yêu

30-06-2016
Cuộn báo đi lạc

Cuộn báo đi lạc

Chúng tôi có một con chó cái dễ thương giống Labrador với bộ lông màu nâu sậm. Nó

30-06-2016