Ngay Từ Đầu Em Đã Thuộc Về Anh

Ngay Từ Đầu Em Đã Thuộc Về Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 44
5 sao 5 / 5 ( 113 đánh giá )

Ngay Từ Đầu Em Đã Thuộc Về Anh - Chương 28

↓↓
Ngọc ngồi trên sofa, còn Vũ thì đứng nhìn ra cửa sổ. Anh bất đẩu kể cho cô nghe lý do vì sao cô lại có mặt ờ nơi này.

- Từ lúc cô bị đưa đến đồn cảnh sát thì tôi đâ biết anh Triều sẽ tìm cách giúp cô trốn. Tuy nhiên anh ấy không thể chuần bị chu toàn mọi thứ và có rất nhiều lỗ hổng xung quanh kế hoạch của anh ấy. Đó là lý do vì sao ngày hôm ấy cô xém tí nừa là bị bẳt.

- Anh Triều đã nói với anh vể kế hoạch của chúng tôi?

- Không. Tất nhiên anh ấy không nói gì, chi là tôi biết. Thật ra từ khi cô ra khỏi nhà, tôi đã bí mật đi theo cô và sau đó khi nhìn thấy cô bị ngất, tồi đâ giúp cô rời khòi trước khi cảnh sát đến. Tôi đưa cô sang Ý bằng máy bay riêng và lý do cô ngủ li bì là vì cô đã dùng một liều thuổc ngủ nhẹ.

bạn đang xem “Ngay Từ Đầu Em Đã Thuộc Về Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Ngọc cảm thấy khó hiểu: Vì sao anh phải làm vậy? Tôi tường là anh Triều nhờ anh, nhưng không phải. Vậy cớ gì phải cứu tôi?

Vũ đột nhiên quay lại, nhìn thẳng vào mắt cô: Bời vì tôi tin cô không phải là thủ phạm. Cô không phải người có thể đề lại những dẩu vết sơ hờ như vậy. Vả lại với đứa bé trong bụng, cô không cần thiết làm những việc như lấy cắp bản thiết kế vì nó không có ý nghĩa gì cả.

Ngọc cảm thấy như có một mũi dao xuyên vào tim: Sao anh có thể nói như vậy? Tôi chưa bao giờ nghĩ cũng như muốn bước chân vào nhà của các người. - Cô phần nộẽ - Đứa bé này cũng chẳng liên quan gì đến gia đình các người hết. Nó chỉ là con của tôi, thế thôiệ

Vũ hơi bất ngờ trước phản ứng thái quá của Ngọc. Anh biết vì tức giận mà anh đã íờ tổn thương cô: Xin lỗi, tôi không có ý đó, chi là... - Anh không biết phải giải thích làm sao.

-Vì sao lại tin tôi? Lẩn này có chuyện gì khiến anh thay đổi suy nghĩ vậy? Anh luôn xem tôi là loại người độc ác, thủ đoạn, không bao giờ đặt niềm tin vào tôi, bây giờ vì cớ gì lại cứu tôi? - Cô nói giọng đẩy mỉa mai.

Vũ ngạc nhiên: Tôi chưa bao giờ nghĩ như thế, cũng chưa bao giờ không tin tường cô. Dù không hiểu vì sao nhưng tôi nghĩ tôi hiểu cô đủ rõ để biết cô không làm mấy chuyện như thế?

- Vậy tôi có thể làm gì? - Ngọc hét lên. - Tìm cách hãm hại con của anh để có thể bước chân vào nhà anh?

Vũ lúc nay mới hiểu ra anh đâ tổn thương cô nhiều như thế nào. Lúc đó để cô ra đi dưới trời mưa tẩm tã vì anh không còn cách nào khácễ Anh đâ thật sự thất vọng vì mất đi đứa con và dường như mất hết lí trí.

- Tôi biết cô không làm chuyện đó. - Giọng anh nhẹ đi nhưng chắc nịch.

Ngọc dường như không thể tin vào tai mình: Cái gì?

- Tôi nói rằng tôi biết cô không đẩy Kiều xuống dưới. Chỉ ỉà cô tình cờ có mặt ờ đó. Nhưng lúc ấy tôi không còn cách nào khác. Mà không phải cô nên cảm ơn tôi sao? Neu khi đó cô không đi thì làm sao bây giờ cô và Hải ờ bên nhau đượcề

Ngọc nhìn vào hư không: Phải, nêu lúc ây tôi không đi thì có [ẽ mọi chuyện đã khác. Tôi sẽ không gặp Hải, cũng không trở thành vợ chưa cưới của anh ấy và có lẽ cũng không phải sổng cuộc sống trốn tránh như thế này.

- Đừng lo lắng. Tôi sẽ giúp cô tìm ra bằng chứng. Sẽ nhanh thôi. - Anh ngồi xuống ghể ở phía đổi diện Ngọc. - Cô có nghĩ ra ai là người đã làm việc này không? Còn tên Long đó và cô có mổi quan hệ như thế nào?

Ngọc cúi đẩu, tránh ánh mắt anh: Tôi và anh ấy chỉ đơn giản là người quen, hôm ấy tình cờ gặp nhau nên đi uống nước. Anh ấy nói với tôi rẳng anh ấy bị người ta cố tình hãm hại để chiếm chiếc ghế tồng giám đốc. Còn về phẩn bên nhà anh, tôi nghĩ... chắc là do mẹ anh. - Cô ngẩng đầu lên, nhìn anh dò xét.

- Thật ra ban đẩu tôi cũng nghĩ [à bà ta. Trong nhà chúng ta không ai thiếu tiền đến nỗi phải phản bội công ty cảẳ Vì vậy lý do chắc là nhắm vào cô. Trong khi đó bà ta lại luôn xem cô như cái gai trong mẳt cẩn phải loại bò tức khắc. À không, đứa bé trong bụng cô ỉà cái gai chứ nhỉ!

Ngọc thờ dài: Nếu mẹ anh đâ làm thì sẽ rất khó tìm ra sơ hờ.

- Không đâu, chúng ta có thể tìm ra, vì bà ấy không phải là thủ phạm.

Ngọc ngạc nhiên: Nói vậy nghĩa là anh biết thủ phạm?

- Không, chỉ là tôi có cảm giác vậy thôi. - Vũ lại hướng ánh nhìn ra ngoài cửa sổ. Anh không thể nói với cô nhừng gì anh đang suy nghĩ.

Vũ bước chân vô định dọc theo những luổng hoa anh đã tự tay chọn và chăm sóc. Anh cảm thấy như nổi sóng trong lòng. Từ nhò đến giờ, ngoài trừ chị An, Kiều là người duy nhất anh tin tường. Thế mà giờ đây anh buộc ỉòng phải nghi ngờ cô. Nếu Ngọc không lấy cẳp bản thiết kế từ phòng ông rồi đem photo thì cách duy nhất để có bản thiết kế đó là [ấy từ trong máy tính của anh. Mà người duy nhất trên đời này biết mật khẩu máy tính ngoài anh ra thì chỉ có Kiềuệ Không chỉ có thế, mấy đêm trước ngày nộp bản thiết kế, máy tính của cô đột nhiên hòng và cô đã sử dụng máy tính của anh với lý do email cho mấy người bạn. Lúc đó anh đã không nghi ngờ gì mà đưa máy cho cô nhưng giờ đây nghĩ lại mới thấy mọi chuyện thật sự rất trùng hợp. Anh đột nhiên dừng bước, ánh mắt trờ nên lạnh băng, cảm giác bị phản bội lan tòa khẳp người anh. Vũ ghét nhất chính ỉà cảm giác này. Không, phải là sợ nhất. Đó là lý do mà anh không thể dễ dàng đặt niềm tin vào người khác. Để tin tường một người anh cần mất rất nhiều thời gian, vì vậy khi bị người đó phản bội, anh cảm thấy vô cùng tức giận, phẫn nộ, thất vọng và cả đau đớnề Anh bóp chặt tay, đánh mạnh vào bức tường gần đó. Thật không ngờ đúng lúc này Ngọc lại xuất hiện. Anh hành động như vậy thì chắc chắn đã có chuyện gì đó không tốt, mà hẳn là có liên quan đến Lam Kiểu. Cô bước lại gần anh, nhẹ giọng: Có chuyện gì xảy ra với Kiều sao?

Vũ lúc này mới phát hiện ra Ngọc. Anh dường như đã quen với việc bị cô nhìn thấu tâm tư nhưng vẫn cổ tình hòi: Vì sao mỗi lẳn có chuyện gì cô lại đều nghĩ ỉà có liên quan đến Kiều vậy?

Ngọc nhún vai: Vậy chứ ngoài cô ấy còn có ai có thể khiến anh mất bình tĩnh nữa sao? Anh là một người điềm tĩnh. Cảm xúc của anh vô cùng lắng đọng và bình lặng, điểm này ngay từ lẩn đầu gặp tôi đã nhận ra rồi. Mặc dù anh vẫn cười, vẫn nói chuyện một cách bình thường nhưng ánh mắt anh lúc nào cũng tĩnh lặng. Chi khi có gì đó liên quan đến Kiều thì mới có thể khiến ánh mẳt ấy xao động.

- Cô nhẩm rồi. vẫn còn một người khác có thể xáo trộn cảm xúc của tôi, thậm chí là làm nó hoàn toàn đảo lộn. - Và đó chính ỉà em. Em có thể hiểu tôi rất rõ, quan sát tôi rất kỹ, nhưng tại sao em lại không nhận ra tình cảm của tôi? Đẻ tình cảm của tôi chỉ có thể giữ ờ trong lòng?

Cô lại nghĩVũđangđề cập đến chị Thụy An nên cô cũng không nói gì thêm.

Buổi tối hôm ấy không gian yên tĩnh, chỉ nghe lất phất tiếng mưa rơi ngoài kia. Dưới ánh đèn vàng mờ ảo nơi khu vườn nhò, chàng trai đứng ngay bên cạnh cô gái, ánh mẳt chăm chú nhìn cô nhưng cô lại không hề hay biết bời đang hướng ánh nhìn về phía xa xăm, thư thái tận hường từng làn gió hiu hiu mát dịu. Hai người đứng gần bên nhau mà có cảm giác như xa cách tận chân trời.

Kiều đang cùng cô giúp việc làm bữa tối thì điện thoại đột nhiên reo lên. Nhìn vào màn hình điện thoại, cô giật mình khi thấy dòng chừ “Anh họ” hiện trên màn hình. Cô rửa sơ tay rồi đi vội lên phòng nghe điện thoại.

- Alo, có chuyện gì?

- Làm gì mà cay cú thế cô em? - Đẩu dây bên kia là một giọng đàn ông mềm mỏng.

- Anh rốt cuộc còn muốn gì nữa hả? - Kiều mất kiên nhẫn.

- Cô em của tôi ơi, sao em có thể nói chuyện với người anh này như thế nhỉ? Đừng quên nhờ anh mà em loại được con nhò tình địch đó đấy!

- Tôi biểt. Nhưng bây giờ mọi chuyện đã xong rồi anh còn muốn gì nừa?

Người đàn ông cười lớn: Em nghĩ như thế mà xong à? Lẩn này nhờ em mà bọn anh lật đồ được tên Hoàng Long, nhưng như vậy không có nghĩa là em có thể bịt miệng được anh đâu.

- Anh câm miệng cho tôi! - Kiểu hét lên. - Vì anh mà tôi đã ỉấy cẳp bản thiết kế từ chỗ Vũ, cái việc mà nằm mơ tôi cũng chưa bao giờ nghĩ tới. Vậy mà bây giờ anh còn đòi hòi tôi làm gì cho anh nữa?

- Đừng tức giận cô em, nểu không anh không chắc là mình có thể giữ in lặng giúp cô em nừa đâu. Đừng quên cậu em Đông Hải đó là bạn học cũ của anh đấy nhé!

Nghe đến đây, mặt Kiều lập tức tái xanh. Cô cố gắng nhẹ giọng: Cuối cùng là anh muốn gì? Lấy cắp bản thiết kế còn chưa đủ hay sao?

Người đàn ông lại cười lớn, điệu cười nhàn nhạt khiên cho Kiêu lạnh gáy: Anh đang cân tiên, cô bé à! Em cũng biết là dạo này anh đang có thú vui du lịch mà. Với lại bạn gái anh mấy bữa nay cũng thích đi Havvaii.

Kiều cố gắng mềm giọng: Anh cần bao nhiêu?

- Hmmmm, khoảng...

Anh ta thì thẩm vào ống nghe một con số khiến Kiều vô cùng tức giận: Anh nghĩ tôi là cái máy in tiền chắc? Làm thế nào mà tôi có thể có nhiều tiền như vậy?

- Em không phải máy in tiền mà là gà đẻ trứng vàng của anh. Cứ suy nghĩ cho kỹ đi rồi trả lời anh vào ngày mai nhé. - Nói rồi hắn dập máy.

Kiều ngồi phịch xuống đất, tay bóp chặt lấy cái điện thoại. Mặt cô tái xanh, môi run run, mồ hôi ướt đẫm trán. Nước mẳt sợ hãi bắt đầu trào ra, lúc đầu là từng giọt, từng giọt, sau đó thì cô khóc nức nờ thành tiếng.

Vì vội vàng và chủ quan hôm nay không có ai ờ nhà nên lúc vào phòng, Kiểu chỉ khép hờ cửa. Cô không biết rằng cuộc nói chuyện của cô nãy giờ đã bị người ta nghe lén, và thậm chí là thu âm.

Hôm nay [à ngày Mai Ly về nước. Cô không hiểu vì sao mấy hôm nay lại không cách nào liên lạc được với Ngọc nên đã gọi cho Đông Triều đề hòi thăm. Triều lúc này đang ngồi cùng Linh trong quán cà phê, anh lấy tay che điện thoại, nhò giọng: Liệu tôi có lên thông báo vể tình hình Ngọc cho cô ấy không?

- Nếu đó là Mai Ly thì anh cứ nói đi. Có thêm người giúp chúng ta cũng tổt. Vả lại Ly cũng có thề biết được những nơi Ngọc hay đến.

Triều lại áp điện thoại vào tai: Ly à, Ngọc xảy ra chuyện rồi. Bây giờ em rảnh không?

- Đã có chuyện gì vậy? Bây giờ em đang bận, tối được không? - Nghe cô bạn thân có chuyên, Ly không khòi lo lắng nói.

- Được, tối nay anh sẽ nhắn tin địa điểm cho em.

***

Khi Ly đến đã thấy Triều đợi cô từ sớm. Cô chào chị Linh rồi nhanh chóng hỏi Triều về Ngọc. Anh kể cho cô nghe vẳn tắt sự việc rồi hòi cô có biết chồ nào Ngọc hay lui tới hay không, nhưng Ly chi lắc đầu vì hiện giờ gia đình Ngọc cũng không còn ai, bạn bè thì ngoài cô ra, Ngọc chỉ có quen một số nhò nhưng đa phần là bạn bình thường, cũng không ai thân thiết đến mức Ngọc có thể đến nhà người đó. Vả lại Ly hiểu quá rõ tính cách Ngọc. Nếu cô đã muổn trốn thì đổ ai tìm ra.

- Anh có thể cho em địa chi nhà không?

Triều ngạc nhiên: Để làm gì? Bây giờ bọn anh đang sổng chung với ông.

- Em biết mà. Chi là em tò mò muốn biết mặt mẹ Vũ thôi, với lại cũng muốn xem anh Đông Hải đẹp trai nữa.

Linh khó chịu: Giờ này mà em còn có thể nghĩ đến mấy chuyện đó nữa hả? Ngọc thì không biết đâu.

Ly nhún vai, vẻ chán nản: Vậy lúc này chị có cách nào sao? Nếu Ngọc đã trốn thì cứ để nó trốn đi. Nó đang mang thai nên sẽ biết cách tự bảo vệ mình thật tốt. Đứa con là người thân duy nhất còn lại trên đời nên nó nhất định sẽ không để mình xảy ra chuyện. Vì vậy điều cẩn thiết bây giờ chính là tìm ra chứng cứ, giúp Ngọc giải oan. Mà để làm được điều này thì em cần phải tìm hiểu về người nhà anh trước.

Linh trầm ngâm nhìn Ly: Cũng tốt. Nhân tiện em lên phòng Ngọc xem thử có manh mối gì không. Nếu cô ấy đã quyết định bò đi thì nhất định phải có thứ gì đó. Em là bạn Ngọc nên chẳc sẽ được vào phòng thôi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi là một truyện teen mình mới sưu tầm được muốn chia sẻ với các

23-07-2016 36 chương
Này Nhóc... Em Là Vợ Anh

Này Nhóc... Em Là Vợ Anh

Trích đoạn:Khi ba hắn nói chuyện điện thoại xong thì lại nhìn vào phòng cấp cứu và

20-07-2016 3 chương
Yêu Nhầm Người Gỗ Đá

Yêu Nhầm Người Gỗ Đá

Tên truyện: Yêu Nhầm Người Gỗ ĐáTác giả: Tiểu LiênThể loại: Truyện TeenTình

26-07-2016 10 chương
Ai Mới Là Con Trai

Ai Mới Là Con Trai

Ai Mới Là Con Trai một truyện teen đầy hài hước mà KhoTruyenHay.Gq muốn giới thiệu

21-07-2016 69 chương
Chuyện Tình Hoàng Gia

Chuyện Tình Hoàng Gia

Tên truyện: Chuyện Tình Hoàng GiaTác giả: Du HuyễnThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 6 chương
Nắng ấm trở về

Nắng ấm trở về

(khotruyenhay.gq) Người đời có câu: "Con gái hưởng phước cha", vậy mà ba tôi đã xin

27-06-2016
Cỏ dại

Cỏ dại

Thôi. Anh không cần nói gì nữa đâu. Em hiểu hết. Anh cũng phải nghĩ gì cả. Em tôn

29-06-2016
Nắm lấy tình yêu

Nắm lấy tình yêu

 - Kế hoạch cầu hôn của anh thế nào rồi? Anh đã làm như em bảo chưa? Anh đưa tay

01-07-2016
Chiếc chăn máu

Chiếc chăn máu

Cô vốn là một người con gái xinh đẹp. "Vệ tinh" xung quanh cô nhiều không kể xiết,

30-06-2016
Ông Tóng bản Rôn

Ông Tóng bản Rôn

Tôi sinh ra và lớn lên ở bản Rôn. Bố tôi là người Kinh, từ hồi còn thanh niên ông

24-06-2016

XtGem Forum catalog