Teya Salat
Nếu Như Yêu

Nếu Như Yêu


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 40
5 sao 5 / 5 ( 16 đánh giá )

Nếu Như Yêu - Chương 03

↓↓
Cô lo lắng không yên, vật này có gì mà quan trọng đến nỗi Cẩm Tú thà chịu đòn chứ không chịu giao ra? Cô bèn nhanh tay mở gói giấy đó ra. Bên trong chỉ là một cái thẻ nhớ của máy chụp hình. Cái thẻ nhớ này nắm giữ bí mật gì đây?

- Bốp… Mau đưa ra đây…

- Ông đánh chết tôi cũng không tìm ra được đâu – Cẩm Tú ngang ngạnh đáp.

Sau đó cô nghe tiếng va đập mạnh, tiếng một người đàn ông hét lên đau đớn, một dòng máu chảy vào bên trong phòng toilet của cô. Cô sợ hãi lùi lại, bọn người này thật sự quá manh động. Cẩm Tú không giao ra, vậy cô cũng không thể giao ra.

bạn đang xem “Nếu Như Yêu ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Cô liền tháo thẻ nhớ trong máy chụp hình của mình ra thế vào chỗ chiếc thẻ bí ẩn kia sau đó nhét vào lõi giấy vệ sinh. Cô nhìn lại cuộn giấy lần nữa rồi mới mở cửa bước ra.

- Các người muốn tìm cái này à? – Cô bình tĩnh nhìn họ hỏi.

Đám người không ngờ lại có người thứ ba chứng kiến toàn bộ câu chuyện nên đồng loạt quay đầu nhìn cô. Ngay cả Cẩm Tú cũng trợn tròn mắt kinh ngạc. Cẩm Tú không ngờ người ở phòng bên trái là cô.

Bọn chúng có tất cả năm người. Tên đầu trọc hình như là đại ca của cả bọn, hắn mặc một chiếc áo in hoa sặc sỡ, trên tay xăm hình một con rồng dài. Một tên đàn em đang nắm tóc Cẩm Tú kéo ngược ra sau. Một người đàn ông đang nằm dưới đất, người bê bết máu.

- Đưa đây! – Gã đầu trọc ra lệnh.

Cô run run cánh tay đưa chiếc thẻ về phía hắn, nín thở chờ đợi.

- Các người lấy được đồ rồi thì đi đi – Cô lớn tiếng nói.

Tên đầu trọc nheo mắt nhìn cô, ánh mắt trở nên phức tạp. Một tên đàn em nói nhỏ vào tai hắn. Kiều Chinh cố gắng dò xét thái độ của hắn nhưng bị hình ảnh Cẩm Tú đang giãy giụa làm phân tâm.

Bất ngờ, một lưỡi dao sắc bén lạnh toát kề lên cổ cô, mặt cô tái xanh, bất động. Ngay sau đó, một bàn tay chặt mạnh vào gáy cô, cảnh vật trước mắt cô lập tức mờ ảo. Cô chỉ kịp thấy đôi mắt Cẩm Tú hoang mang rồi chìm vào bóng tối.

Khi cô tỉnh lại, thấy mình đã nằm trên giường, ba cô đang ngồi trên sô pha trầm tư hút thuốc. Cô khẽ gọi:

- Ba...

Ông Nghiêm vội vã dập tắt điếu thuốc rồi chạy đến bên con gái, đôi mắt lo lắng nhìn cô hỏi:

- Con sao rồi?

- Con không sao… – Cô yếu ớt nói – Sao con lại ở đây?

- Con bị ngất ở nhà vệ sinh tầng hai. Nhân viên ở đó đưa con vô bệnh viện rồi chuyển con về nhà.

Cái gáy đau nhức nhắc cô nhớ ra mọi chuyện, cô hoảng hốt bật dậy la lớn:

- Cẩm Tú…

- Chuyện gì vậy con? – Thấy con gái như vậy, ông Nghiêm cũng hoảng hốt theo.

Kiều Chinh cắn răng nghĩ ngợi, cô không biết có nên nói với ba mọi chuyện hay không. Cô lo lắng khi biết Cẩm Tú qua lại với xã hội đen, ba cô mà biết chắc chắn sẽ cấm cô chơi với Cẩm Tú. Nếu ba cô báo công an, liệu Cẩm Tú có bị dính líu gì không? Nhưng làm sao tìm Cẩm Tú đây?! Càng nghĩ cô càng cảm thấy đau đầu, nhưng nhìn đôi mắt lo lắng của ba cô, cô bèn lấp liếm câu chuyện:

- Con có hẹn với Cẩm Tú nhưng lại bị ngất xỉu thế này, báo hại cô ấy đứng chờ, thế nào cũng sẽ mắng con cho mà xem.

Ông Nghiêm nghe xong thì thở phào, khẽ cười vuốt tóc con gái nói:

- Con làm ba hết cả hồn, tưởng chuyện gì xảy ra. Con bị sao vậy, tự nhiên lại ngất xỉu, bác sĩ khám thấy con không sao hết nên ba xin cho con về nhà, ba biết con ghét mùi thuốc sát trùng ở bệnh viện.

- Con cảm ơn ba… chắc tại con ăn nhiều nên khó chịu mới ngất đi đó thôi, hi hi… – Cô ôm lấy tay ba mình nũng nịu.

- Hừ, có ai có lí do lạ đời như con không? – Ông Nghiêm lườm con gái một cái, dù không tin nhưng ông cũng không bắt bẻ thêm. Dẫu sao con gái ông bình an là tốt rồi.

- Ba, con đói bụng quá – Cô bèn lái sang chuyện khác.

- Được rồi – Ông Nghiêm nhẹ nhàng đáp, yêu thương nhìn đứa con gái bảo bối của mình.

Kiều Chinh nhìn theo bóng ba cô khuất sau cánh cửa mới bật dậy lấy điện thoại gọi ngay cho Cẩm Tú, hi vọng cô an toàn. Nghe tiếng chuông đổ mà cô hồi hộp vô cùng, dự trù cả tình huống bọn chúng phát hiện ra đó không phải là cái thẻ nhớ chúng cần, có thể chúng sẽ không chịu thả cô ra. Tuy không phải là tình huống tốt đẹp gì nhưng ít nhất tính mạng của Cẩm Tú được bảo đảm.

- A lô – Một giọng nói lạnh lùng vang lên bên kia điện thoại.

Kiều Chinh giật nảy mình sợ hãi, hắn ta chắc chắn là tên bắt cóc, cô thu hết can đảm nói:

- Anh mau thả Cẩm Tú ra, nếu không tôi sẽ đem cái thẻ nhớ đó giao cho cảnh sát.

- Cô là ai? – Đầu dây bên kia hỏi lại, giọng vẫn lạnh lùng.

Kiều Chinh run lên.

- Tôi là ai cũng được. Trong ngày hôm nay, nếu anh không thả bạn tôi ra thì tôi sẽ...

- Tôi là anh họ của Cẩm Tú, cô ấy để quên điện thoại ở nhà. Cẩm Tú đã xảy ra chuyện gì rồi sao? – Bên kia vẫn chậm rãi hỏi.

Kiều Chinh ngớ người đứng ôm điện thoại bàng hoàng, cô nhớ ra Cẩm Tú vội vàng chạy đến buổi văn nghệ nên không mang theo điện thoại. Cô nhất thời quên mất, cứ ngây thơ nghĩ rằng chỉ cần gọi điện cho Cẩm Tú là có thể gặp được bọn bắt cóc. Thấy cô đột nhiên im lặng không nói gì, người đó chủ động nói:

- Chúng ta có thể gặp nhau nói chuyện không?

- Được - Cô đáp.

Kiều Chinh đứng trước cửa quán cà phê sách gần trường mình, ở đây khá đông người, chủ yếu là sinh viên nên cô cũng yên tâm phần nào.

Đẩy mạnh cửa vào, cô đưa mắt nhìn xung quanh tìm kiếm người đó. Sự chú ý của cô đổ dồn về một chàng trai đang ngồi trầm ngâm bên cửa sổ, dáng vẻ phong trần gợi cảm vô cùng. Gương mặt của anh ta như níu giữ ánh mắt chiêm ngưỡng của không chỉ riêng cô. Vầng trán cao ẩn hiện dưới mái tóc đen mượt, sống mũi thẳng hiện rõ làm cho gương mặt toát lên sức sống mãnh liệt, khóe môi cong cong khiêu khích.

Anh ta không để ý đến xung quanh, ánh mắt chăm chú nhìn vào li cà phê đang nhỏ giọt. Tâm trí dường như không còn ở đây nữa. Không gian ngưng đọng.

Đó không phải người mình cần tìm, cô tự nhủ, người đó chắc chắn không có cái dáng vẻ thảnh thơi, hưởng thụ thế kia.

Ở góc quán có một anh chàng khác trạc ba mươi tuổi, đầu tóc rối bời, râu ria mọc đầy mặt trông rất đáng sợ. Cảm giác mách bảo cô, đúng là người đó rồi. Tuy có chút ngập ngừng nhưng Kiều Chinh mặc kệ, điều cô quan tâm là biết được chút ít tin tức về Cẩm Tú...

Cô bước đến gần, lịch sự hỏi:

- Xin hỏi anh có phải là Cảnh Phong không?

Anh ta ngẩng đầu nhìn cô, mặt nhăn lại, quan sát cô từ đầu đến chân một lát rồi khẽ cười gật đầu.

Kiều Chinh thấy vậy thì mừng rỡ kéo ghế ngồi xuống, cô định hỏi luôn thì anh ta đã lên tiếng trước:

- Em muốn uống gì?

Giọng anh ta nghe hơi khác trong điện thoại nhưng cô không để tâm nhiều. Cô nói:

- Cho em một li sinh tố là được rồi.

Nói xong cô lôi trong túi ra miếng giấy gói cái thẻ nhớ, để trong lòng bàn tay chìa về hướng anh ta. Tay cô vừa đặt trên bàn thì đã bị anh ta nắm lấy, gương mặt nham nhở nhìn cô cười nói:

- Cứ từ từ, đừng vội.

Cô thấy anh ta đột nhiên nắm chặt lấy tay mình thì kinh ngạc. Cô sợ hãi muốn rút tay lại nhưng càng bị anh ta nắm chặt hơn.

- Anh làm gì vậy? – Cô hét lên.

- Đừng vội, tay em rất đẹp, anh chỉ muốn nắm chút thôi. Chúng ta cứ uống nước trước đi rồi sau đó đến khách sạn. Em cứ ra giá, xinh đẹp thế này thì muốn bao nhiêu anh cũng OK – Hắn cười cợt nhả.

Kiều Chinh cảm thấy rợn người. Rất tức giận, nhưng vì Cẩm Tú, cô cố kìm nén cơn giận lại:

- Anh thả tay tôi ra. Chúng ta nói chuyện nghiêm túc đi.

- Thì anh cũng muốn nói chuyện nghiêm túc với em mà – Giọng hắn ẻo lả.

- Tôi đến đây để bàn bạc với anh về chuyện Cẩm Tú.

Cô cố rút tay ra khỏi tay hắn nhưng vô vọng.

- Chuyện đó nói sau đi, chúng ta cứ bàn chuyện này trước đã – Hắn kiên quyết giữ tay cô lại.

Kiều Chinh tức giận trừng mắt nhìn hắn, không còn chút hứng thú nào nói chuyện với hắn nữa, cô quát lên:

- Anh có bỏ tay tôi ra không?!

Tiếng quát dù không lớn lắm nhưng giữa không gian yên tĩnh như thế này cũng đủ khiến ánh mắt mọi người tập trung nhìn về phía họ. Kiều Chinh cảm thấy bối rối và xấu hổ.

Gã đàn ông tức giận nói:

- Này, cô đang làm giá đó à?! Làm gái mà lớn tiếng với khách như vậy coi được sao.

- Ông nói ai làm gái?!

- Tao nói mày đó, mày đến mồi chài tao mà còn giả bộ à.

Giờ thì cô đã khẳng định hắn không phải là người cô mà cô cần tìm...

Cô hất mạnh li cà phê đá đang uống dở vào mặt hắn. Bị bất ngờ, hắn buông tay cô ra.

- Con quỷ cái, mày dám tạt nước ông mày vậy à.

Hắn gầm lên tức giận định xông vào đánh cô, Kiều Chinh hoảng sợ co người lại. Nào ngờ hắn vừa định xuống tay đã bị chặn lại. Một bàn tay cứng rắn mạnh mẽ siết chặt lấy cổ tay hắn:

- Thằng khốn, mày làm gì vậy? Có buông tao ra hay không hả? - Hắn gằn giọng nói.

Đó chính là chàng trai ngồi ở bên cửa sổ lúc nãy.

- Mày mà dám làm bậy, tao sẽ báo công an – Hắn lớn tiếng đe dọa.

- Vậy để tao đưa mày đến đó luôn - Chàng trai không hề nao núng.

Nói xong anh bẻ quặt tay hắn về phía sau rồi hất ngã hắn khiến hắn đập mặt xuống đất. Anh mỉm cười ngạo nghễ nhìn hắn, sau đó móc trong bóp ra một xấp tiền dày cộm đưa cho chủ quán.

- Đây là tiền bồi thường đổ vỡ.

Người chủ quán tròn mắt nhìn số tiền trong tay mình, đồ đạc trong quán ngoài mấy cái li vỡ ra thì hầu như đều còn nguyên vẹn, số tiền này quá lớn. Nhưng người ta thường vì lợi ích mà sống, nên người chủ quán cũng đưa tay cầm lấy.

Đưa tiền cho người chủ quán xong, anh quay lại nói với tên kia:

- Đây là bạn gái của tao.

Kiều Chinh nghe anh nói thì sững người lại. Anh đang bảo vệ danh dự cho cô, chỉ một câu nói đã làm rõ nhân phẩm của cô. Cô thật sự cảm kích anh.

Tên kia nghe vậy thì thất kinh. Hắn bị trận đòn nhừ tử làm cho sợ hãi, rối rít nói:

- Tôi sai rồi, là tôi nhận nhầm người, là hiểu lầm thôi.

Kiều Chinh thấy thế bèn lên tiếng:

- Thôi bỏ đi.

Anh chậm rãi đưa mắt nhìn cô gật đầu, đôi mắt của anh có màu hổ phách rất sâu như ẩn chứa đầy bí mật. Lần đầu tiên cô thấy một chàng trai đẹp đến thế. Ở anh toát ra một cảm giác rất khó diễn tả thành lời, một ấn tượng không thể nào phai.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Tên truyện: Nhật Ký Mang Thai Khi 17Tác giả: Võ Anh ThơThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 45 chương
Cáo Sa Bẫy Cáo

Cáo Sa Bẫy Cáo

Tên truyện: Cáo Sa Bẫy CáoTác giả: SâuThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn ThànhCông

23-07-2016 29 chương
Hai Phía Chân Trời

Hai Phía Chân Trời

Tôi biết điều này là một dự báo chẳng hề hay ho, nhưng cũng chẳng còn lựa chọn nào

21-07-2016 10 chương
Nụ Hôn Đầu Tiên

Nụ Hôn Đầu Tiên

Tên truyện: Nụ Hôn Đầu TiênTác giả: Baby Hip - HopThể loại: Truyện TeenTình trạng:

27-07-2016 10 chương
Mèo Xù Ngốc Nghếch

Mèo Xù Ngốc Nghếch

Truyện Mèo Xù Ngốc Nghếch là một truyện teen khác hấp dẫn và thú vị, truyện đưa

22-07-2016 37 chương
Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào là một truyện teen không chỉ có chút hài hước mà vô cùng, vô

24-07-2016 3 chương
Bánh Mì Thơm Cà Phê Đắng

Bánh Mì Thơm Cà Phê Đắng

Tên sách: Bánh Mì Thơm Cà Phê ĐắngTác giả: Ngô Thị Giáng UyênNXB: TrẻTình trạng: Hoàn

23-07-2016 7 chương
Gió tháng 6

Gió tháng 6

Đôi khi tôi biết Gió có rất nhiều điều muốn nói với tôi nhưng rồi lại im lặng,

24-06-2016
Nước mắt của cá

Nước mắt của cá

Ở một vùng biển xa xôi, có một con cá lớn rất đẹp nhưng lại cô đơn, hàng ngày nó

01-07-2016
Mộ gió

Mộ gió

Và nếu mỗi lần đau là một giọt nước, một hạt cát thì chị thành sông, thành đồi

27-06-2016