Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 36
5 sao 5 / 5 ( 122 đánh giá )

Lớp Trưởng Và Tôi - Chương 26

↓↓
Hạnh Phúc Trở Về



– Cái này này. Bạn A

– Không cái bên cạnh ấy. Bạn B

bạn đang xem “Lớp Trưởng Và Tôi ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

– Cái ban đầu đẹp hơn, thắt đuôi cá nữa là xinh lung linh luôn ấy. Bạn C

– Tụi mày thấy cái váy xanh da trời này thế nào. Bạn Ngọc Thư lên tiếng, giơ một cái váy cúp ngực màu xanh da trời lên cho hội chụy em bạn dì xem xét.

– Thiệt đẹp nha. Bạn D

– Thư à mày mặc bộ váy này xuất hiện bên một anh nam thần nữa thì quá tuyệt vời luôn ấy. Bạn E

– Well, thẩm mỹ của mày cũng không đến nỗi tệ. Kim Khánh gật gù

– Ai dám nói thẩm mỹ của Ngọc Thư tệ. Thấy người yêu của bạn ấy chưa đó là minh chứng sống cho sự thẩm mỹ của bạn Thư đó nha. Hiền Thục cười nói

– Tụi mày lo lựa đi nói nhiều quá. Nó đỏ mặt, tiếp tục lựa váy.

– Tụi mày ơi có đứa đỏ mặt kìa. Thục cười

– Được rồi tao biết tụi mày đang ghen ăn tức ở với sự đẹp đôi của hai đứa tao. Nó ngơ ngác chưa kịp bào chữa tiếng nào đã bị cướp lời.

– Lớp trưởng đại nhân bênh lớp trưởng phu nhân kìa. Dân thường tụi mình đi chỗ khác chơi để người ta thiếp thiếp chàng chàng.

– Người yêu mày kìa Khánh có phải mình tao đâu.

– Cái gì vậy tụi tui đi mua đồ mấy ông cũng phải bám theo nữa. Nhớ tụi tui đến vậy à. Lam ngao ngán nhìn đám mày râu lớp mình.

– Nè nè tụi tui thương mấy bà xách đồ nặng nên mới đi theo. Với lại tụi tui cũng đi mua đồ nữa chứ bộ. Đức gân cổ biện minh.

– Thôi tụi bây ồn ào quá. Đến rồi thì xách hộ đồ giúp tụi tao đi. Nhi, tổ trưởng tổ 1 lên tiếng.

– What the… Mấy bà mua hết tiệm người ta hay sao mà nhiều quá vậy. Minh Minh than trời, thiệt ngu mà lon ton đề xuất ý kiến làm gì để giờ bị hành như thế này

– Nói nhiều nữa thì về nhá. Khánh nhéo nhẹ tai Minh Minh.

– Nãy giờ chưa lựa được bộ nào sao.

– Ai bảo chứ.

– Tôi không thấy túi của cậu sao đi siêu thị mua nhiều bánh còn trang phục thì…

– Xì mới gặp ban nãy giờ còn gặp nữa. Quào bạn Thái nhớ Thư như vậy sao. Thiệt ngại quá.

Minh Thái nhéo nhẹ má nó.

– Người đâu mà dễ thương thế này. Nó quay sang nhìn Thái.

– Yêu quái phương nào mau trả Minh Thái lại đây. Hắn ta xấu trai lắm, thịt cũng không ngon. Sức quyến rũ bằng không.

– Ai dạy cho đấy. Hư quá. Cậu coi phim nhiều quá rồi

– Pờ Mờ Tờ dạy đó.

– Còn xạo sự nữa.

– Quào hãy để Ngọc Thư hiền lành một bữa đi. Sao cứ để bản chất đầu gấu trỗi dậy mạnh mẽ vậy.

– Xin lỗi. Nó quay sang lắc mạnh người Thái, mặt nghiêm trọng hỏi

– Hồi nãy ăn cái gì.

– Cơm

– Ai nấu

– Tự nấu.

– Quào hèn gì. Lần sau bận lắm Ngọc Thư đây sẽ qua nấu không nên tự nấu như vậy. Biết chưa.

– Tại sao. Thái nhìn mặt nó bật cười.

– Minh Thái hôm nay vì ăn cơm do chính mình nấu nên thần kinh có vấn đề to bự. Haizzz ôi người yêu của tôi.

– Nói lại đi, cái câu cuối ấy. Thái nham hiểm

– Quên rồi, hà đồ đẹp gớm,lựa nào. Nó đánh trống lảng chạy theo đám gái đang lựa trang sức gần đó.

– Chạy đâu mà nhanh thế. Minh Thái nắm tay Ngọc Thư ôm nó vào lòng. Cậu nhớ nó biết bao. Là vì cậu quá ngu ngốc khiến người con gái cậu yêu bị tổn thương như vậy. Thấy nước mắt nó rơi nhưng không thể lau đi cậu làm bạn trai tồi quá.

– Chó lớp trưởng, cậu bị điên rồi. Quào ôm gái nhà lành giữa thanh thiên bạch nhật.

– Trời tối rồi đâu còn ban ngày nữa.

– … Nó cứng họng. Học ai mà miệng lưỡi ghê gớm vậy. Nó nhéo nhẹ eo Thái.

– Lờ Nờ Nờ Tờ.

– Ê Thư qua đây xem cái này này đẹp lắm luôn ý. Kim Khánh gọi nó qua quầy áo đôi. Thái cũng đi theo.

– Quào đẹp quá à. Nó áp mặt vào kính nhìn cặp áo đôi đang được trưng bày.

– Thích chứ. Thái hỏi, nó gật. Vậy mua đi.

– Hở. Nó ngạc nhiên quay sang nhìn Thái.

– Thích thì mua. Thái bình thản như đó là chuyện thường ngày ở huyện trong khi cặp áo đôi đó mới ra và giá của nó cũng không hề rẻ.

– Thôi không cần đâu mà.

– Mặc bây giờ đi đến khi cậu có họ hàng với heo thì lúc đó…. Au đau Thái xin lỗi. Thái ngàn lần sai rồi.

– Thấy chưa tụi bây lớp trưởng đại nhân oai phong lẫm liệt trước mặt chúng ta nhưng lại khuất phục trước một người. Ta nói đứng trên vạn người nhưng lại dưới một người. Bọn con trai cười như được mùa.

– Im. Thái liếc nhìn tụi nó,lạnh lùng cất tiếng.

– E hèm, shopping tiếp nào. Nó kéo Minh Thái đi.

– Mấy cậu coi chừng đấy. Thái trừng mắt.

– Sợ quá. Tụi nó đáp lại đầy thách thức.

– Phản hết rồi. Tại cậu đấy. Thái nũng nịu quay sang ăn vạ nó. Đền bù thiệt hại đi.

Nó ngạc nhiên nhìn Thái: ”Yêu quái xấu xa mau mau biến đi, trả tên chó lớp trưởng bá đạo kia lại đây”

– Muốn yêu quái đi à dễ thôi đây này. Thái chỉ môi mình

– Lưu manh. Nó mắng rồi bỏ chạy lên nắm lấy cánh tay Thục và Khánh.

– Đề nghị hai người bỏ tay người yêu tôi ra. Cô ấy thuộc quyền sở hữu của tôi. Ngọc Thư đơ người,nhất thời nghẹn nơi cuống họng. Cái gì mà cô ấy thuộc quyền sở hữu của tôi chứ. Quào nghe mà ruột gan mát dễ sợ. Nó cứ tủm tỉm cười suốt buổi đi shopping.

– Làm gì mà cười mãi thế. Thái hỏi nó, hai tay xách hai bịch đồ một của Thư,một của cậu.

– À thì… không biết từ khi nào Ngọc Thư này lại bị sở hữu bởi người nào đó. Nó cười lớn quay sang phía Thái.

Bóng hai người đổ dài trên đường, một thấp một cao. Ôm lấy nhau một cách hạnh phúc.

– Này nhìn hai cái bóng nhé. Thái cuối xuống, kề môi gần má nó và hai cái bóng đang hôn nhau.

– Ê hay chưa kìa. Dễ thương quá. Nó reo lên.

– Vui vậy sao.

– Nhìn nó hay hay

– Thích không

– Thích.

– Đứng yên làm lại cho coi nè.

Nó ngoan ngoãn đứng yên, môi còn hiện.rõ nét cười tinh nghịch. Trong khi ấy Minh Thái cười rất chi là nham hiểm. Cậu cuối xuống, thoáng cười hôn lên môi nó. Quào có đứa bị lừa.

– Cậu lừa tôi.

– Ai lừa cậu hai cái bóng hôn nhau thiệt kìa.

– Lưu manh. Nó giật túi đồ bỏ vào nhà.

– Giận hả, Thái chỉ đùa thôi mà cho Thái xin lỗi. Xin lỗi mà. Thái thiệt lòng xin lỗi.

Nó phì cười, nhìn Thái thiệt dễ thương quá nha.

– Cười rồi kìa. Hết giận rồi. Yeahhhhh

– Ai nói đang còn giận, lửa giận bốc lên ngùn ngụt này.

– Dập lửa nào. Thái ôm nó vào lòng, Minh Thái sẽ là đại dương bao la ôm lấy Ngọc Thư nhỏ bé vào lòng, lửa giận sẽ bị dập tắt và chúng ta lại hẹn hò như xưa. Là lá la

– Quào trả Phan Minh Thái bé nhỏ của Ngọc Thư lại đây.

– Bé nhỏ. Thái nhìn nó, không được Thái không thể bé nhỏ được. Thái phải to bự mới chiếm hết tim Ngọc Thư.

– Thế còn Khang huynh.

– Quào vứt. Thái tự hào phán.

– Quào méc Khang huynh.

– Quào cho huynh ấy chiếm một phần nhỏ không đáng kể. Vào nhà đi kẻo lạnh đấy. Thái đi về. Bái bai. Còn mi gió nữa.

– Quào lần sau không cho Thái chơi với con nít nữa. Tác hại thiệt khôn lường. Nó tự nhủ.

Vừa đặt chân lên phòng, nó nhận được tin nhắn của Thái.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Giá Như Em Là Con Gái

Giá Như Em Là Con Gái

Tên truyện: Giá Như Em Là Con GáiTác giả: Lee NaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 19 chương
Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Truyện kể về quãng thời gian trung học của iloveviu, một cậu học sinh không bình

23-07-2016 37 chương
Sống Như Tiểu Cường

Sống Như Tiểu Cường

Tiểu Cường là một chàng trai sống đầy bản năng, với cái xấu có sẵn trong máu: Để

23-07-2016 44 chương
Trinh Nữ Báo Thù

Trinh Nữ Báo Thù

Mùa Xuân tháng 4 năm 1962 tại Cần Thơ, lúc bấy giờ Cần Thơ là một trong sáu tỉnh nhỏ

22-07-2016 30 chương
Ôn Thôn Nương Tử

Ôn Thôn Nương Tử

Trích đoạn:Đan Ty Tuấn nhìn Tô Tích Nhân, tim vì nàng mà nhói đau. Từ khi mới quen, ấn

21-07-2016 41 chương
Yêu thương thầm lặng

Yêu thương thầm lặng

- Cha không nghĩ rằng con có thể đền đáp được cho người đó đâu...Nhưng con vẫn

27-06-2016
Đơn xin phép hẹn hò

Đơn xin phép hẹn hò

Sau khi tụi mình học chung với nhau gần hết năm, tớ nhận ra cậu thật sự rất là dễ

30-06-2016
Nắng mưa con gái

Nắng mưa con gái

 11h 45', nó liếc cái điện thoại và nhấp nhổm. Năm phút nữa. Nào, tập trung vào,

27-06-2016

Old school Swatch Watches