Old school Easter eggs.
Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh!

Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh!


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 82
5 sao 5 / 5 ( 61 đánh giá )

Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh! - Chương 71

↓↓
" Khi bạn nhìn cuộc sống bằng lăng kính màu hồng bạn vẫn có thể thấy được những mảng đen lấp ló ở đâu đó.... Nhưng nếu bạn nhìn cuộc sống bằng lăng kính màu đen thì sẽ không bao giờ thấy màu hồng nào ẩn hiện cả....."

Hôm nay nó có hẹn với hai con bạn đi mua váy để cuối tuần dự sinh nhật của Quỳnh Anh, nhìn đồng hồ nó vội vã chạy xuống nhà, hẹn hai đứa bạn 9h mà bây giờ đã là 9h30, lần này thì lành ít dữ nhiều rồi. Xuống nhà nó đã thấy Hắn ngồi đấy xem tivi, định cất bước nhưng rồi nó chần chừ cuối cùng đành lên tiếng.

- Anh có bận không?

Hắn quay sang nhìn nó.

bạn đang xem “Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh! ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Không. Sao vậy?

Tiến lại chỗ Hắn nó từ tốn nói, không quên nhìn phản ứng của Hắn cũng như chăm chú ngắm nhìn khuôn mặt mà lâu rồi nó không có dịp lại gần. Hình như Hắn gầy đi thì phải khuôn mặt thon gọn hơn rất nhiều và có phần hốc hác chẳng giống lúc trước ngày nào cũng bị nó vỗ béo ăn tới căng bụng mới thôi.... chắc ở công ty Hắn lại bỏ bữa nữa rồi, Hắn có bệnh về dạ dày và bao tử nữa cứ thế này lại tái phát mất. Nó ngồi xuống cạnh Hắn đưa tay chạm vào khuôn mặt ấy...... nhưng đã bị bàn tay Hắn chặn lại.

- Bây giờ ngay cả chạm vào anh em cũng không thể sao?

- Em muốn ra ngoài à?

Hắn lãng tránh câu hỏi của nó, thở dài 1 tiếng nó bỏ tay xuống nói.

- Đi shopping! Nếu rãnh thì chở em đi!

- Ừ! Ra xe đợi anh!

Nó đi ngoài chờ hắn thay đồ rồi cả hai cùng đến Shop mà Vy và Linh hẹn, dọc đường chẳng ai nói với ai 1 câu nào, nó quay ra cửa sổ.... ngay giây phút nó quay đi bàn tay hắn xiết chặt vô lăng sắc mặt cũng thay đổi giá mà nó quay lại nó sẽ nhận ra sự khác thường ấy, giá mà nó quay lại mọi chuyện sẽ khác, nhưng nó đã không quay lại cho đến khi Hắn trở về bình thường.

Ngồi trong xe nó cảm giác sao con đường phía trước dài như vậy, chiếc xe này hình như chạy rất chậm, ngày trước mỗi khi lên xe được hắn chở đi đâu đó lòng nó vui lắm nó sẽ ngồi nói chuyện với hắn từ điểm xuất phát cho đến địa điểm luôn mà chẳng hay biết, mỗi lần xuống xe nó đều phàn nàn đi xe Hắn lái mà cứ như đi máy bay. Bây giờ chậm rồi đấy, mọi thứ đều chậm rồi mà sao nó lại cảm thấy tẻ nhạt thế này.....

Xe dừng lại ở một shop thời trang khá lớn, nó bước xuống xe cửa kính hạ xuống Hắn nhìn nó nói.

- Khi nào về gọi điện cho anh!

Nó gật đầu nhìn theo bóng chiếc xe xa dần rồi khuất dạng, đẩy cửa bước vào nó đưa mắt tìm kiếm bóng dáng hai con bạn.

- Nhi, lâu quá rồi không gặp đấy, trông em xinh hơn!

Một chị trông không giống nhân viên vì ăn mặc khá chất và xinh đẹp thấy nó thì ồ lên gọi rồi trầm trồ khen ngợi, nó nhìn chị cố gắng nhớ xem là ai, chị thấy nó có vẻ như quên mình thì than vãn.

- Con bé này, chị là Trúc Mi con gái của bố Dương bạn chú Khiêm đấy! lúc nhỏ có sang nhà chơi cùng mà em mau quên thế!

Giờ nó mới nhớ ra, nhìn chị từ đầu đến chân nó tấm tắc.

- Chị khác quá, em nhận không ra, ngày xưa có bao giờ thấy chị ăn mặc điệu đà thế này đâu!

Nghe nó nói chị cười sảng khoái.

- Ai rồi cũng khác mà em, cứ như ngày xưa chắc chị ế tới già mất!

Câu nói của chị làm gương mặt vốn rạng rỡ của nó dịu xuống vài phần, " ai rồi cũng khác mà em" từng câu từng chữ dội vào tâm trí nó, có thật là ai rồi cũng khác như chị ấy nói không? Hắn- người nó yêu hình như cũng khác xưa mất rồi.......

Vy và Linh từ đâu lao đến cắt ngang mạch suy nghĩ của nó.

- Chờ mày mãi, đã hẹn 9h mà bây giờ mới mới thấy mặt.

- Tao lay hoay nên quên mất.

Nó nhìn hai con bạn trưng ra bộ mặt hối lỗi làm hai đứa kia muốn trách cũng không được.

- Đi thôi tao thấy váy kia hợp với mày lắm!

Vy kéo tay nó đi, nó ngoảnh lại vẫy tay với chị Mi, chị ấy nói với theo.

- Mua cho thoải mái đi, hôm nay chị không tính tiền 3 đứa!

Hai con bạn nó nghe vậy khoái chí lắm, cứ phải cảm ơn vị cứu tinh là nó đây.

- Này, mỗi lần tụi mày mua có tiếc tiền đâu sao hôm nay lại tiếc thế? - thấy lạ nó bèn hỏi.

- Tao bị cắt lương tháng này rồi! - Vy ủ rũ.

- Sao vậy? - nó ngạc nhiên hỏi.

Vy thở dài bắt đầu kể lể, nó nghe xong lắc đầu thì ra mẹ nhỏ bắt đi du học nhỏ không chịu nên bị cắt lương, làm sao nhỏ chịu đi bỏ lại Nam ở đây được chứ, tính Vy hay ghen nên có đi du học chắc nhỏ cũng bắt Nam bỏ vào vali đi cùng.

- Ê dừng lại, Cái váy kia hợp với con Nhi đấy

Linh chỉ lên cái váy màu tím nhạt dài đến đầu gối, tay áo một bên có bên không theo kiểu chéo lên, nó ngẩng nhìn lắc đầu phản đối.

- Lần này đừng hòng dụ dỗ tao mặc mấy cái thứ đấy nữa!

- Thì lần trước mày vì Huy mới mặc váy vậy lần này cũng không thể vì Huy à?

Vy chớp mắt nhìn nó, ánh mắt nó thoáng có một chút dao động, đúng là lần trước nó vì Hắn mới chịu mặc váy nhưng còn lần này có cần nữa không? Nếu nó mặc váy Hắn sẽ vẫn như xưa chứ....... chắc không thể nào, làm gì có cái chuyện buồn cười ấy xảy ra được.

- Tao không mặc đâu!

Nó cười nhẹ quay đầu bước đi, Vy và Linh quay sang nhìn nhau khó hiểu rồi cũng đuổi theo nó. Ngồi ở hàng ghế bên ngoài phòng thay đồ, nó với tay lấy một quyển tạp chí đọc trong lúc chờ hai con bạn thay đồ, bên ngoài có đôi trai gái khoát tay nhau đi vào, thấy nó Mỹ Linh kéo Quân đến chỗ nó cất tiếng chào hỏi.

- Trùng hợp thật đấy, cô cũng ở đây à!

Nghe có giọng nói nó bỏ tạp chí xuống nhìn hai người đối diện, bắt gặp ánh mắt lãng tránh của Quân nó thôi không nhìn nữa, hai tháng nay Quân hoàn toàn biến mất, nó chẳng bắt gặp cậu ở trường, không một cuộc gọi cũng không một tin nhắn, hình như cả cậu cũng muốn lãng tránh nó thì phải, tự hỏi nó đáng ghét đến vậy sao, Quân- người bạn, người anh trai mà nó yêu quý nhất quyết định lãng tránh nó bỏ mặc nó, giờ ngay cả người nó yêu nhất cũng bắt đầu bỏ mặc nó.......

- Ừ! Chào hai người!

- Gặp cô ở đây thì tốt quá! Mời cô thứ 6 tuần sau đến dự lễ đính hôn của tôi và Quân nhé!

Quân có nhìn thấy gương mặt nó xuất hiện một tia ngạc nhiên, nhưng rồi lại rất nhanh trở về bình thường, nhìn nó bây giờ lạ quá, cậu có cảm giác trong đôi mắt kia chất chứa cả một nỗi buồn nào đó khó có thể lí giải thành lời, cái vẻ lanh lẹ, hoạt bát đâu mất rồi?

Nó đứng lên tiến lại gần mỉm cười nói, một nụ cười không mang theo cảm xúc gì cả, nụ cười làm Quân bấc giác lo.

- Cảm ơn lời mời của cô, nếu tôi rãnh tôi sẽ đến, chúc mừng hai người!

Nó đẩy cửa ra khỏi Shop nhắn một tin cho Vy, nó cắm tai nghe mở bản nhạc quen thuộc một mình lang thang trên con phố dọc ra bờ hồ.

Quân nhìn theo hướng nó rời đi, cậu nói với Mỹ Linh.

- Anh chợt nhớ có việc bận, em cứ thử đồ khi nào xong thì bắt taxi về nhé!

Nói rồi cậu vội vã đẩy cửa ra ngoài, Mỹ Linh tần ngần một lúc thì lấy điện thoại trong ví ra gọi điện cho ai đó, một lúc sau bên ngoài Shop một cô gái đeo kính mát, lái chiếc mui trần màu nâu đậu lại, vẫy tay với cô, Mỹ Linh lên xe cho An Nhiên đuổi theo Quân, An Nhiên nhìn vào chiếc điện của Mỹ Linh cười nói.

- Chị đặt thiết bị theo dõi sao?

- Anh ấy là chồng sắp cưới của chị việc này là việc nên làm mà!

An Nhiên giữ nụ cười cho xe chạy theo chấm đỏ đang nhấp nháy trên điện thoại.

Đi một vòng quanh hồ, nó rẽ hướng sang công viên, ngồi dưới gốc cây đa to lớn nó nhắm mắt cảm nhận tiếng lá xào xạc hòa cùng tiếng gió vi vu. Một dáng người ngồi xuống bên cạnh nó, hai người cùng im lặng để gió cuốn trôi những dòng suy nghĩ muộn phiền, để một phút quên đi những gì đang diễn ra xung quanh.....

- Em buồn sao?

Giọng nói này nó nhận ra, chỉ thắc mắc sao cậu lại ở đây giờ này theo lẽ cậu phải ở bên cạnh Mỹ Linh chứ. Từ từ mở mắt, đúng là Quân đang ngồi cạnh nó, câu hỏi đầy vẻ quan tâm của Quân làm nó ấm lòng tuy rằng điều nó muốn không chỉ thế, câu hỏi này nó mong Hắn hỏi nó biết nhường nào......

- Sao anh biết?

- Vì ở trước mặt anh em chưa hề che đậy!

Quân nói rất đúng, trước mặt hai con bạn nó cố gắng tỏ ra rất bình thường vì sợ hai đứa nó lo, chúng nó đã có tình yêu của mình rồi nó không muốn vì mình mà làm chúng nó cũng buồn theo, chỉ khi một mình hay trước mặt cậu nó mới sống thật với cảm xúc của bản thân nhất có lẽ đơn giản là Quân mang lại cho nó sự ấm áp và tin tưởng nào đó giống như một người anh trai.

- Ngoài anh ấy ra, anh là người luôn nhìn thấu em!

Cậu cười nó lại nói tiếp.

- Anh biết không, trong lòng em anh ở một vị trí rất quan trọng đấy!

Cậu có nên vinh hạnh vì điều đó không nhỉ? Ừ thì một chút, ít ra cậu cũng là người quan trọng trong lòng nó chỉ là quan trọng theo một cách rất khác...

- Quan trọng bằng Huy chứ?

Nó nhìn Quân lắc đầu cười nhẹ.

- Hai người ở hai vị trí khác nhau, không thể đem ra so sánh!

Chỉ là buộc miệng hỏi vậy thôi chứ cậu biết chứ, đối với nó Hắn ở một vị trí rất đặc biệt rất quan trọng mà có thể chi phối cả suy nghĩ và hành động của nó, còn cậu hình như chỉ làm nó suy nghĩ trong giây lát thôi, đó là sự khác biệt..

- Anh hỏi đùa đấy!

- Ừ, mà anh định đính hôn với Mỹ Linh thật sao?

Quân buồn hẳn đi, cậu đã suy nghĩ rất nhiều lần về việc này và rồi quyết định đồng ý, cậu cần một người kéo cậu ra khỏi tình yêu đơn phương mà cậu dành cho nó, một người có thể giữ chân cậu lại để những khi nỗi nhớ ùa về cậu không thể vùng dậy mà chạy đến tìm nó, cậu biết bản thân quá ích kĩ, làm như vậy sẽ khiến Mỹ Linh đau khổ hơn nhưng cậu có sự lựa chọn khác sao? Chỉ có Mỹ Linh mới khiến cậu thôi không nghĩ về nó..... nhưng hình như cậu nhầm rồi vì lúc nãy cậu đã bỏ lại Mỹ Linh để chạy đến bên cạnh nó...

- Anh cũng không biết mình quyết định như vậy là đúng hay sai nữa.

- Nếu anh thật sự muốn thì đúng thôi!

Cậu có thực sự muốn không? Hình như không..... phải rồi cậu không thể ràng buộc mình với Mỹ Linh được làm như vậy chỉ khiến cậu và Mỹ Linh thêm đau khổ mà thôi.

- Đã xảy ra chuyện gì với em thế Nhi?

- Giá mà em biết chuyện gì đang xảy ra em đã không mệt mỏi thế này!

Nó khẽ dựa vào vai Quân nhắm mặt lại, khuôn mặt ai đó hiện ra......

Xa xa có chiếc mui trần đậu cạnh đấy, ánh mắt của Mỹ Linh sắc lại bàn tay nắm chặt lại mà vẫn còn run, hình ảnh phía trước khiến cô vô cùng tức giận cô đoán không sai cậu vẫn còn lưu luyến nó vậy tại sao lại quyết định cưới cô... An Nhiên ở bên cạnh cười khẽ lên tiếng châm thêm dầu vào lửa.

- Thật quá đáng, sao anh ấy có thể đối xử với chị như vậy? Em nghĩ không phải tại anh Quân đâu mà do con nhỏ đó cứ lượn lờ đấy, nó biết anh ấy yêu nó nên muốn phá hoại đây mà!

- Chị giao cho em toàn quyền xử lí nó.

Nụ cười của An Nhiên càng sâu....

Điện thoại trên bàn rung lên, Hắn với tay mở ra xem, lại là số điện thoại kia cũng là hình ảnh khá giống với lần trước nhân vật chính vẫn là nó và Quân nhưng lần này Hắn lại tỏ ra bình thường, ấn mấy chữ hắn gửi đi " Đừng phí sức nữa!". Tắt điện thoại Hắn quay lại với công việc cũng thôi không lo lắng đã có Quân đưa nó về rồi. Mặc dù vậy nhưng Hắn vẫn không yên tâm mà xuống nhà ngồi đợi nó, chỉ khi nhìn thấy nó Hắn mới yên lòng.

Nó trở về nhà khi mặt trời đã khuất dạng, bước ngang qua phòng khách nó thấy Hắn ngồi ở đó, bàn chân nó chần chừ rồi cũng rẽ bước tiến thẳng lên lầu. Đóng cửa phòng lại nó thả người xuống giường, cả cơ thể mỏi nhừ gương mặt lộ rõ vẻ thất vọng, suốt buổi chiều nó chờ cuộc gọi hỏi thăm của hắn, chờ mãi điện thoại vẫn im lìm, Hắn đã không gọi....

Hôm nay là Cuối tuần cũng là sinh nhật của Quỳnh Anh, nó thay bộ đồ đơn giản make up nhẹ cầm theo hộp quà xuống nhà, Hắn đã chờ sẵn. Thấy nó không mặc váy mà chỉ mặc áo sơ mi và quần jean đơn giản khiến Hắn lấy làm lạ, vậy hôm nay nó đi Shopping làm gì thế?

- Váy của em đâu? Sao không mặc?

Nó đưa mắt nhìn Hắn đầy vẻ lạ lẫm, hôm nay Hắn lại quan tâm đến mấy chuyện vặt vãnh thế đấy, sao Hắn không quan tâm đến cảm nhận khác của nó chứ.

- Không cần thiết nữa! Đi thôi!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Học Viện Glamour

Học Viện Glamour

Học Viện Glamour là một truyện teen khá hay các bạn cùng đọc và cho cảm nhận nhé

21-07-2016 18 chương
Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Tên truyện: Nhật Ký Mang Thai Khi 17Tác giả: Võ Anh ThơThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 45 chương
Khi Chàng 17 Nàng 19

Khi Chàng 17 Nàng 19

Khi Chàng 17 Nàng 19 là một câu chuyện tuổi teen rất hay được viết bởi 2 tác giả là

22-07-2016 2 chương
Những Mùa Hoa Mãi Nở

Những Mùa Hoa Mãi Nở

Những Mùa Hoa Mãi Nở như một lời tâm tình của một kẻ đang yêu trong mê dại. Mời

21-07-2016 33 chương
Phong Lưu Gặp Kẻ Đa Tình

Phong Lưu Gặp Kẻ Đa Tình

Tên truyện: Phong Lưu Gặp Kẻ Đa TìnhTác giả: Miss SunThể loại: Truyện TeenTình trạng:

22-07-2016 18 chương
Lời xin lỗi nho nhỏ

Lời xin lỗi nho nhỏ

Tự dưng Trâm đi ngang qua tôi trên phố đông người, thản nhiên không hề biết. Tôi hơi

28-06-2016
Password của chồng

Password của chồng

Rồi em phát hiện ngón tay giữa của anh có cái nhẫn bạc khắc chữ T. Anh đeo nó bao

01-07-2016
Một lời khen

Một lời khen

Tôi lờ mờ hiểu rằng ở đây chẳng ai ưa một đứa trẻ da đen con nhà nghèo, gầy gò

30-06-2016
Ông Tóng bản Rôn

Ông Tóng bản Rôn

Tôi sinh ra và lớn lên ở bản Rôn. Bố tôi là người Kinh, từ hồi còn thanh niên ông

24-06-2016
Gần chiều

Gần chiều

Bạn biết đấy, bình thường, thậm chí đôi lúc phải tầm thường, thì mới an ổn

25-06-2016
Thần tượng

Thần tượng

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Và sẽ

25-06-2016