- Đau quá! Trời ơi hic.. hic...
bạn đang xem “Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh! ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Hắn thật sự chẳng biết phải nói gì, có thể nói là " anh chỉ biết câm nín nghe tiếng em khóc..." nó quá hậu đậu mà, sàn nhà trớn thế kia mà chạy kiểu đó cũng may là mông chạm đất chứ nếu mặt chạm đất chẳng biết đã xảy ra chuyện gì....
- Nằm úp xuống!
Nó nghe lời hắn nằm úp mặt xuống sofa chỉ ló cái đầu lên, vì nó té bị thương ngay cái chỗ đó đó nên hắn cũng không biết phải làm sao để chữa trị giúp nó, chỉ biết kêu nó nằm úp để đừng có đau nữa thôi, chứ bị thương chỗ đó hắn vô phương cứu chữa, chẳng lẽ bây giờ kêu hắn đi xoa mông cho nó, hầy bậy không thể nào và không thể nào....
- Làm sao đây huhu....
- Cố mà chịu đi.
Buông một câu hờ hững hắn đi ra lau chỗ khác bỏ mặt nó nằm bơ vơ trên sofa với tư thế lật úp người mặt nhăn nhó, buồn chán, tẻ nhạt vì cứ phải nằm một chỗ nó bèn nghĩ ra một cách giải tỏa nỗi buồn.
- Huy lấy cho tôi mượn cái laptop của anh đi.
Lát sau Hắn đi ra với cái laptop trên tay.
- Cô lấy làm gì?
- Buồn quá tôi định lên kiếm con vy hay con Linh nói chuyện.
Nhận được cái laptop của hắn nó hí hửng mở facebook lên, biết ngay mà hai cái chấm xanh xuất hiện ngay đầu danh sách với hai cái tên mà nó nghĩ là sến súa đó là " Nam Vy" và " Tuấn Linh" cùng hai tấm ảnh avatar tình tứ có nghệ thuật của bọn họ, Yêu đương lòe loẹt dễ sợ nó á mà có trở thành bạn gái của hắn rồi nó sẽ không đổi tên facebook là " Huy Nhi" đâu nghe thấy kì cục chết được mà nó sẽ đặt là " H.N" thôi nhìn nó bí ẩn một chút. Phóng to cái avatar của Vy và Nam nó xăm soi xem giữa Vy và Nam ai chụp ảnh đẹp hơn và sau mọi cố gắng nó đã phát hiện ra một điều thú vị pm sang cho Vy liền.
Trịnh Nhi: " Vy vớ vẩn ơi!"
Rồi lại đến tấm ảnh của Linh và Tuấn, lần này nó soi xem hai người đó ai cười đẹp hơn và cuối cùng nó cũng chốt pm sang cho Linh.
Trịnh Nhi: " Hi Linh lùn lé !"
Một tiếng ting vang lên Vy trả lời.
Nam Vy: " Ngon nhỉ? tao vớ vẩn bao giờ?"
Tuấn Linh:" Con kiaaaaa mày nói ai lùn lé hả?"
Nó cười sặc sụa trả lời.
Trịnh Nhi:" Đợi tao tạo nhóm vào tao bình phẩm avatar cho tụi mày"
Thế là một nhóm gồm ba người với cái tên hết sức là dễ thương " Không có tên" đã được tạo nó là người đầu tiên vào cất tiếng vang.
Trịnh Nhi:" tao mới vừa phát hiện anh Nam trắng hơn con Vy và Tuấn cười đẹp hơn con Linh, miệng con Linh cười méo thấy gớm haha"
Nam Vy:" gì chứ tao trắng hơn.."
Tuấn Linh:" Mày chỉ được cái nói xàm thôi Nhi ạ... mày nghĩ sao tao cười đẹp như thiên thần ấy mà mày bảo méo hả?"
Trịnh Nhi:" thật mà chúng mày tự soi lại cái avatar đi nhé xem chụy nói có đúng không?"
Vy và Linh tự thấy nhột bèn vào tường soi lại cái avatar và phải công nhận rằng nó nói đúng thật thế là hai cô nàng đổi ngay cái tấm khác mới toanh sau khi soi kĩ càng, xong xui quay trở lại tiếp tục tám chuyện.
Nam Vy:" tao đổi rồi đấy đừng soi nữa nhé con quỷ..."
Trịnh Nhi :" OK!"
Tuấn Linh:" mày còn nói tao cười méo nữa tao đạp mày đó!"
Trịnh Nhi:" Sợ mày quá plè!!"
Nam Vy:" chuyện giữa mày và Huy thế nào rồi?"
Bị hỏi ngay tim đen nó lấp liếm.
Trịnh Nhị:" sao là sao?"
Nam Vy:" Có nói không thì bảo? mày giấu là tao với con Linh sang đó ngay đấy!"
Tuấn Linh:" Ừ đi liền đấy tao kéo cả bọn sang luôn!"
Trịnh Nhi:" Được rồi để tao kể bọn mày manh động quá"
Tuấn Linh:" mau đi"
Trịnh Nhi:" Đêm đó tao vào bar thì thấy anh ta say bí tỉ khó khăn lắm bla bla..... anh ta kéo tay tao nói nhiều thứ lắm còn nói 6 chữ ấy nữa"
Nam Vy :" chữ gì, hồi hộp quá, hai người cũng tình cảm nhỉ?"
Tuấn Linh:" Nói mau mày"
Trịnh Nhi:" Thì nói là Nhi à.... anh rất yêu em... thế đấy!"
Nam Vy:" thấy chưa tao nói cậu ấy yêu mày mà, mày cũng yêu cậu ấy hai người tiến tới luôn đi"
..............................
Chat một lúc nó ngủ quên lúc nào chẳng hay, Hắn đi tới điều chỉnh điều hòa rồi đặt tay nó xuống sofa chỉnh lại tư thế ngủ của nó, ngó sang màn hình laptop vẫn còn sáng đèn hắn cầm lên định tắt thì bị dòng chữ nhấp nháy trên màn hình làm cho khựng lại, mắt giật giật, khóe môi từ từ cong lên.
Trịnh Nhi:" chỉ là nói lúc say thôi mà, sáng nay tao bảo anh ta nhắc lại anh ta còn chẳng nhớ nữa là.... bực ghê chẳng lẽ tao lại phải đi tỏ tình lại rằng Huy à em cũng yêu anh rất nhiều...."
Hắn đặt máy tính trở lại chỗ cũ, bật tivi lên xem nhưng mà hình như không tập trung vào cái tivi mà tâm hồn đang treo ngược trên cành cây ấy.
Khi nó tỉnh lại trời đã tối hẳn, trời hơi nhá nhem, ngó nghiêng không thấy hắn đâu bèn chạy khắp nhà tìm đi ngang qua cửa phòng hắn thì thấy hắn đứng nghe điện thoại nó len lén núp vào một góc nghe lén, ai đó cười nhẹ nhìn cái đầu lấp ló phản chiếu lên tủ kính phía trước.
- Alo, Jelly à cô rãnh không? được vậy lát nữa gặp nhau ở công viên gần công ti.
Mặt nó đen xì trở về phòng, một lát sau nghe tiếng mở cửa từ phòng đối diện nó đi qua đi lại cuối cùng là quyết định ĐI THEO.....
Ngồi trên taxi nó không ngừng thúc giục bác tài xế.
- Nhanh lên bác, đừng để mất dấu.
Nhiều khi nó hồi dữ quá bác bảo lại.
- Cháu làm hơn đi đánh ghen ấy.
- Chứ gì nữa, bác mà làm mất dấu là cháu mất người yêu như chơi đấy.
Nghe câu trả lời tự nhiên của nó bác phì cười lắc đầu, tuổi trẻ bây giờ chúng nó yêu cuồng nhiệt thật. Xe dừng lại ở công viên, nó trả tiền rồi nhanh chóng xuống xe đi theo hắn, hắn dừng lại ở một bãi cỏ từ xa nó trông thấy một trái tim bằng nến xếp dưới đất lung linh lung linh trên những cành cây gần đó có đủ loại đèn chớp chớp đầy màu sắc mặt nó nhăn lại hắn hẹn Jelly ra đây tại sao lại bày trí giống như sắp tỏ tình vậy nè..... chẳng lẽ hắn định tỏ tình với Jelly không xong rồi, nó xông thẳng đến chỗ hắn bây giờ nó mà không ra đợi Jelly đến là mất người yêu như chơi, hắn điên hay sao mới tỏ tình với nó đêm hôm qua mà hôm nay lại đổi ý là sao, không xử đẹp tên này nó không cam tâm mà.
- PHẠM KHẮC HUY.
Hắn cười khẽ quay đầu lại gương mặt lại tỏ ra ngạc nhiên.
- Sao cô lại đến đây?
- hừ sợ tôi đến đây phá hỏng kế hoạch tỏ tình của anh chứ gì?
- Sao cô biết tôi định tỏ tình?
Đầu nó nóng lên " giỏi lắm Phạm Khắc Huy anh dám bắt cá hai tay.."
- Với Jelly phải không?
- Ừ!
Hắn thản nhiên trả lời nó càng tức điên lên, nó trừng mắt nhìn hắn.
- Anh yêu cô ta?
- Không hẳn.
- Cái gì không hẳn mà tỏ tình hả?
nó chuyển từ tức thành khó hiểu, tên điên này bị gì vậy?
- Vậy sao lại tỏ tình?
- Vì Jelly đã nói yêu tôi nên tôi nghĩ mình nên sớm đưa ra câu trả lời.
Hừ thì ra là vậy cô ta nhanh tay nhanh chân thật, đáng ghét cô ta nói yêu thì hắn cũng đồng ý sao, mặc dù không yêu cũng đồng ý ư?
- Mà cô đến đây làm gì về đi tôi bận rồi, cơm tối tôi làm rồi đấy, hôm nay hết hạn ô sin nhé!
Nói xong hắn quay mặt đi vào, vừa đi được năm bước đã nghe tiếng ai đó hét lên.
- ĐÁNG GHÉT, ANH NGHE CHO RÕ ĐÂY TÔI CŨNG YÊU ANH ĐẤY, BÂY GIỜ GIỮA TÔI VÀ CÔ TA ANH CHỌN AI?
Nụ cười trên môi hắn càng rạng rỡ, bước về phía nó hắn cười nói.
- Thật chứ?
- Thật cái gì?
Nó quát lại vào mặt hắn nhưng hắn vẫn cười rất tươi.
- Yêu tôi thật chứ?
- Anh bị điếc à?
Hắn không nói gì ghé sát vào tai nó nói khẽ.
- Sao em không nói Huy à em cũng rất yêu anh... như thế đấy, anh lại thích câu ấy hơn.
Nó đơ người... câu này quen quen.... trời ạ là câu mà lúc trưa nó nói với Vy và Linh đây mà, hừ hắn dám đọc lén, mặt nó đỏ ửng lên đạp mạnh vào chân hắn.
- Anh dám lừa tôi!
Nó ngiến răng, hắn nhăn nhó vì nó đạp mạnh quá, kéo tay nó vào trái tim bằng nến mà hắn cất công chuẩn bị.
- Nhắm mắt lại!
Nó chẳng hiểu mô tê gì nhưng cũng nhắm mắt theo, chợt nghe tiếng hắn nói khẽ bên tai.
- Em muốn nghe 6 chữ đúng không... nghe nhé NHI À! ANH RẤT YÊU EM.......
Nó chưa kịp phản ứng gì thì một bờ môi ấm nóng phủ lên môi nó, mắt nó mở to hết cỡ nhìn hắn...... được một lúc hắn dừng lại nói.
- Anh bảo em nhắm mắt mà.
Chương trước | Chương sau