Cốc... cốc...
- Nè, sao chỗi dậy đi.
Nó gõ cửa phòng hắn, hình như ở đây mấy tuần rồi mà nó chưa gõ lần nào. ( chẳng biết có trò gì mới).
- Sao chỗi... anh dậy mau...
bạn đang xem “Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh! ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Cạch...
Hắn đầu tóc bù xù xuất hiện, nó phì cười nhìn mất cả hình tượng.
- Mới sáng ra mà cô la om sòm vậy.
- Đi tập thể dục với tôi đi.
- Mỗi ngày gọi muốn gãy lưỡi mới dậy nấu bữa sáng, hôm nay lại đòi đi tập thể dục.
- Nói nhiều có đi không.
- Đi. Đợi chút, đúng là tắc kè.
Hắn đóng cửa, nó xuống nhà đợi.
5 phút sau hắn bước xuống với bộ đồ thể dục nhìn cực kì năng động. Nó mãi ngắm hình ảnh khác lạ của hắn mà bị hắn bỏ lại phía sau lúc nào không hay, tới khi hồn nhập xác thì hắn đã đi được 1 đoạn rồi.
- Nè... đợi với....
Hai người chạy bộ ra công viên.
- Lâu rồi mới chạy mệt quá. - Nó thở hồng hộc.
- Ăn rồi ngủ cho nhiều giờ than.
- Người ta nói "có thực mới vực được đạo" đó.. còn nữa ăn no thì phải ngủ thôi bởi nhân gian có câu " căng da bụng trùn da mắt" mà - nó lườm thuyết giảng 1 nùi đạo lí nhân gian đời đời lưu truyền mà mình biết.
- Ham ăn tham ngủ nói đại đi còn triết lí.
- Sao anh nhiều lời vậy.
- Tôi nói sự thật.
- Khó ưa, đố ăn bắt được tôi.
Nó nói rồi bắt đầu chạy, chốc chốc còn quay ra sau lè lưỡi, hắn cười lắc đầu bó tay vì tính trẻ con của nó rồi lại chợt giật mình tại sao bên cạnh nó hắn lại cười nhiều như vậy chứ? Hình như thiếu nó 1 ngày thôi hắn cảm thấy trống trải vô cùng. " thôi không nghĩ nữa".
Vì cấm đầu chạy nên chỉ mấy phút nó đã thấm mệt tốc độ cũng giảm lại, hắn thấy vậy tăng tốc chạy lên.
- Cô thua rồi.
- Hơ nhanh vậy. - Nó ngạc nhiên lúc nãy hắn còn tuốt ở sau mà
- Ngốc, ai lại chạy cấm đầu như vậy chứ.
- Xí.. cho anh thắng lần này đó. ( chị thua mà còn mạnh miệng thật là hết nói)
- Thôi về.
Nó và Hắn mới vừa tới lớp đã bị cả bọn kéo xuống.
- Đi đâu vậy? - nó hỏi.
- Mày hỏi ngu đi xem kết quả thi chứ đi đâu. - Vy cốc đầu nó.
- Ờ he.. - Nó công nhận mình hỏi ngu thiệt.
Sân trường thường ngày đã đông nay còn đông hơn tất cả học sinh đều kéo nhau xuống bảng thông báo.
- Đông quá sao đây? - Linh hỏi
- Chờ chút đi Linh, lát họ tản đi hết à! - Tuấn nói
- Cái bọn này dai như đỉa, coi xong cũng không chịu tránh ra, bực thật. - Vy khó chịu.
- Nè, làm gì đi chứ tao mỏi chân quá. - nó nhăn nhó.
- Cô hét lên đi. - Hắn góp ý
- Ờ Huy nói đúng đó. - Cả bọn gật đồng tán thưởng.
Nó lắc đầu.
- Điên sao mà hét, lỡ nó không tránh mà chửi vào mặt chắc tôi chết.
- Không đâu, giọng hét của mày kinh lắm bảo đảm hiệu quả. - Vy cho Linh một like
Cả bọn năn nỉ cật lực cuối cùng nó cũng gật đầu.
- LÀM ƠN TRÁNH RAAAAAA
Tất cả học sinh phải bịt hết tai lại dang sang một bên.
- Haha... Nhi ơi tao phục mày. - Vy cười ha hả
Nhờ tiếng hét của nó mà cả bọn đã có mặt trước bảng thông báo.
- Khối 11 đâu? -Nó hỏi.
- Đây rồi, haha tao hạng 5 mày ơi yeahhhhh.. - Vy nhảy tưng tưng.
- Tao hạng 6 nè. - Linh phấn khích
Hai con bạn phấn khích làm nó hồi hộp, tìm mãi mà không thấy tên mình.
- Á đây rồi... hạng 4 ôi hạnh phúc quá aaaaaa.... - nó hét lên
Mọi người lại có một màn nhức óc vì nó.
- Mày nhìn kìa Nhi. - Vy chỉ vào cái tên đang chểm chệ ở vị trí số 1.
- Phạm Khắc Huy, phải tên sao chỗi không vậy? Đọc hộ tao.
- Ờ đúng rồi Huy lớp mình đó.
Tên điên đó có học hành gì đâu mà hạng 1 chứ phi thực tế, quá vô lí " Chắc chắn là hối lộ rồi!" Nó gật đầu cái rụp vì lí do mới nghĩ ra đó, 1 lí do để nó bám víu với cái sự thật quá phũ phàng này, ngó qua danh sách khối 12 vị trí số 1 là Đỗ Tường Quân. " ôi sao mình ở gần nhân tài không vậy? Có lẽ mình quá đẹp lại dễ thương đây mà haizzz" ( bả lại tự sướng rồi :))
Sau khi chen ra khỏi đó cả bọn mới tìm ra kẻ thua cuộc.
- Hoàng và Tuấn đồng hạng 7 đó, hai cậu thua rồi haha... - Vy phán
- Biết rồi. - Hai người nói giọng thểu não.
- Vậy chúng ta hẹn nhau đi ăn nha Hoàng và Tuấn bao cả bọn. - Linh nói.
- KHÔNG ĐƯỢC. - đồng thanh phản đối.
- Sao không được?
Chỉ, chỉ 2 người được chỉ là.....
- Hai con heo đó ăn kinh lắm! Linh à cậu thương tớ với... - Tuấn ỉu xìu nhớ tới cái ngày chủ nhật kinh hoàng của đời mình.
Xung quanh bắt đầu nóng lên, báo hiệu nhiệt độ tăng.
- Đúng rồi! Lần trước đi ăn tớ đã sợ lắm rồi, nhất quyết không. - Hoàng lập luận cố gắng bác bỏ ý kiến của Linh
Có mùi khét ở đâu đó.
Linh ngửi thấy mùi khét phía sau nên kiếm chỗ nấp, hắn ngó nghiêng rồi cũng vô thức lùi 2 bước lòng đang cầu mong thần linh phù hộ cho 2 thằng bạn.. " Chúng mày chết thảm rồi!"
- TUẤN À!! - nó gọi thắm thiết.
- HOÀNG ƠIII!! - Vy gọi trìu mến.
Hai nhân vật của chúng ta chân tay đang mềm nhũn, nghe như có tiếng của hắc bạch vô thường gọi mình mà bất giác rùng mình luôn.
- Tớ.... tớ.. đây - Đồng thanh nhỏ xíu.
- Nếu như hai khanh không muốn ăn cơm ăn thịt, thì.... - Vy bỏ lững.
- Trẫm sẽ cho hai khanh.... ĂN ĐÁ NÀY!, ĂN ĐẤM NÀY! AAA ĐỨNG LẠI..
Nó và Vy xông vào như hai con hổ đói tìm thấy con mồi
- CỨU TÔI VỚI... - tiếng hét thất thanh
-Hahahahaha - Linh ôm bụng cười, đáng đời ai biểu chọc hai con nhỏ đó làm gì.
Cả bọn trở lại lớp học. Mấy đứa trông lớp nhìn Hoàng và Tuấn với ánh mắt ngỡ ngàng vì nhan sắc sáng chói giờ thành sói chán un. Chỉ thầm oán thán " Ôi mỹ nam của em!"
Cô chủ nhiệm bước vào miệng cười tươi như hoa.
- Cô rất vui vì kết quả thứ hạng của lớp ta rất cao, bên cạnh đó cô cũng hơi thất vọng vì lớp ta sẽ có 2 bạn phải chuyển lớp đó là Thùy và Mai.
Sau lời cô nói là niềm hứng thú của Vy.
- con nhỏ đó đi quách cho tao nhờ. Mà sao con An Nhiên cũng không chuyển luôn vậy như thế càng mừng.
- Rấc tiếc cho mày... - Nó làm mặt hề trước Vy làm Vy cười.
- Cô cũng thông báo thứ 5 tuần này sẽ diễn ra cuộc thi đấu bóng rỗ ba em Huy, Hoàng và Tuấn nhớ chuẩn bị nhé. Còn ba phần thi kia sẽ diễn ra vào sáng ngày 22/ 12 có nghĩa là thứ 7 còn tối là buổi party. Các em nhớ chưa?
- DẠ NHỚ. - cả lớp đồng thanh.
kết thúc buổi học, chúng nó kéo nhau đi ăn như đã nói, địa điểm dừng chân không đâu khác chính là " Smile" ( Cái quán quá quen).
- Mấy đứa hôm nay đến đông đủ vậy? - Nam ngồi xuống bàn tụi nó
- Hôm nay có người đãi nên phải đông đủ mới vui. - Nó nói
Chương trước | Chương sau