Ép Yêu

Ép Yêu


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 46
5 sao 5 / 5 ( 3 đánh giá )

Ép Yêu - Chương 43

↓↓
Thượng Nhiên tức tối, đi lao lên chỗ anh vì tức giận, nhưng lại bị thư ký giữ lại vì sợ bị mất mặt. „Thằng khốn….sao lại thế được“

„Xin lỗi ông, ông thực sự là trắng tay rồi. Nếu ông còn ngoan cố, sẽ tống ông cho cảnh sát đó.“ Giọng nói của anh đe dọa ông ta. Làm bàn tay già của ông ta run lên. Đôi chân đứng không vững khi biết mình đã mất hết liền khụy xuống sàn. Trong Mắt hiện lên thừ hận mà nhìn anh.

Văn Thiên ký hợp đồng để mua lại toàn bộ các công ty lớn nhỏ khác không thèm để ý đến vẻ mặt của ông nữa. Bây giờ anh là người đứng đầu của cách công ty kinh doanh bất động sản, được gọi là ông tổng (trên mức tổng giám đốc luôn).

Mấy giám đốc dưới quyền của anh bây giờ đến chúc mừng và nịnh nọt anh, Văn Thiên cũng chỉ nói chuyện xã giao rồi về sớm với cô vợ và hai đứa con trai bé bỏng của mình vì nơi đó không còn gì quan trọng đối với anh nữa cả.

bạn đang xem “Ép Yêu ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Anh bước vào phòng nhìn thấy Thanh Thu đang nằm ôm hai đứa nhỏ, anh tiến lại gần chạm nhẹ vào cô, Thanh Thu giật mình mở mắt, anh để tay lên miệng cô ra hiểu nhỏ thôi để cho con ngủ. Cô gật đầu. Bỗng anh cúi người xuống bế bổng cô lên. Sang phòng khác, nơi này là phòng ngủ cho khách mà sao anh lại bế cô sang đây làm gì cơ chứ? Vẻ mặt ngơ ngác của cô làm anh bật nhẹ lên cười, “Anh nhớ em nên bây giờ cho anh thỏa mãn sự nhớ nhung đó được không?”

Cô hiểu ra ý của anh khuôn mặt đỏ bừng lên, nhưng bị anh đè ra và hôn cô mãnh liện đến nghẹt thở. Hô hấp của anh và cô rất lớn và mạnh làm cho căn phòng trở nên nóng ran lên. Anh nhẹ nhàng từng chút như sợ cô có thể vỡ ra mất mà cởi chiếc váy ngủ trắng mềm mại của cô ra. Lộ ra thân hình trắng trẻo đường cong tuyệt mỹ làm dục vọng của anh càng tăng thêm nhiều hơn.

Đôi môi anh hôn lên từng làn da trên cơ thể cô, động tác của anh rất chậm chạp để có thể thưởng thức được thân thể của cô càng lâu hơn. Tay anh một tay tháo lỏng chiếc ca vạt của mình ra rồi sau đó là chiếc áo sơ mi trắng, lộ ra thân hình săn chắc, cơ bắp cuồn cuộn, bộ ngực vạng vỡ đè xuống người mềm mại như vải lụa của cô.

Thanh Thu nhẹ nhàng thục nữ choàng tay qua cô anh, ôm anh thật chặt. Khi sự nam tính của anh đi vào cô, miệng và mắt cô mở to đến chảy chất lỏng nóng hổi. Anh liếm lên bên má cô, nơi những giọt nước mắt đang thi nhau tuôn rơi, “chỉ mãi là của anh.” Lời nói nhẹ nhàng mang theo khát khao của anh chuyền đến bên tai cô, làm cho thân hình cô run lên.

Sự cuồng dã của anh miên man cả đêm, làm cho thân thể của cô mềm nhũn ra vì mệt mỏi, mồ hôi trên người lấm thấm thi nhau tuôn chảy. Thể lực anh khỏe, còn cô thì sao? Không thể như thế được nữa đôi mắt cô nhắm lại và ngủ thiếp đi. Đang trong sự say sưa men ai tình, ngẩng đầu lên thấy cô vợ đã ngủ từ lúc nào, miệng nở ra một nụ cười khổ rồi nằm xuống bên cạnh ôm cô sát vào trong lòng đến không còn sự khoảng trống. Anh vẫn muốn cô mãi và mãi mãi, nhưng mà nếu cô như thế này thì anh cùng phải mềm lòng và thương hoa tiếc ngọc rồi, dù sao thì cũng là người của anh mà. (Của bền tại người)

**

Sáng ra Văn Thiên dậy sớm khi nghe thấy tiếng tiểu Phong gọi anh và cô khắp nơi khi không tìm thấy ba mẹ, anh nhín sang bện cạnh tấm lừng trần của cô, lộ ra lung linh theo ánh sáng mặt trời soi vào, anh hôn lên bờ vai mềm mại thì tiếng của cậu nhóc lại lần nữa vang lên, anh lấy tay kéo cái chăn lên đắp lại cho cô, mặc một bộ quần áo vào, bức ra cửa thấy hai nhóc nhìn mình với đôi mắt đáng yêu ngơ ngác của chúng. Tiểu Phong định lao vào phòng nhưng bị anh cản lại bế phốc cậu bé lên, “mẹ đang ngủ hãy để cho mẹ ngủ đi,”

Tiến lại gần Tiểu Thiện anh cũng bế cậu nhóc đó lên bằng cách tay kia của mình. Hai đứa bé nhìn ba mình ngơ ngác, không hiểu sao lại bế chúng lên như vậy? “Các con có muốn gặp cụ không?”

Tiểu Thiện lạnh lùng không nói gì, đôi mắt thì lại tò mò nhìn anh, còn Tiểu Phong thì hỏi lại, “cụ?”

“Ừm chúng ta đi thăm cụ nhé, cụ nhớ các con lắm đó..” Đôi mắt hai cậu bé sáng lên khi nghe thấy ba mình nói thế. “Có, có đi thăm cụ” tiểu Phong nhanh nhẹn tra lời.

Anh quay sang bên Văn Thiện cười rồi hỏi nhóc, “thế còn con? Có muốn thăm cụ không?”

Nó ngượng ngùng nhìn anh, rồi mở miệng nhỏ bé lên, “có”

**

“Hai đứa nhỏ đáng yêu quá ra đây với bà nào.” Tiếng Thượng Mai vang lên, khi nhìn thấy chúng. Đôi mắt bà nhỏ ra từng giọt lệ nóng hổi yêu thương. Thượng Lưu cũng không kém nhìn chúng mà nước mắt cũng tuôn ra từ đôi mắt gia nua của mình. Sống đến tầm này ông không ngờ mình còn có thể có cả chắt nữa. Hai đứa bé thật là dễ thương và bụ bẫm, đúng là Thanh Thu mát tay khi nuôi con quá.

Văn Thiên nhìn 2 nhóc rồi nói, “hai con chào cụ và bà đi.”

Tiểu Phong và Tiểu Thiện nhìn nhau ngơ ngác chút rồi khoanh tay lại cúi đầu đồng thanh, “chào cụ, chào bà.”

Thượng Mai cảm xúc dâng lên, ôm hai nhóc vào trong lòng, “ôi dễ thương quá, 2 nhóc giống Văn Thiên hôi nhỏ quá.”

“Ừm rất giống, rất giống.” Thượng Lưu đã già lắm rồi ngồi trên xe lăn, nhìn 2 cậu nhóc không hề muốn rời đi.

Thượng Mai hỏi hai đứa nhỏ, “hai con được mấy tuổi rồi?”

Văn Thiện thì không tra lời nhưng Văn Phong thì mở to đôi mắt dơ 4 bàn tay nhỏ xíu ra và nói, “4 tuổi ạ, nhưng mẹ bảo anh ra trươc nên con phải gọi anh bằng anh.”

Đôi mắt đen tròn của cậu nhóc đó, thật là giống Thanh Thu nhìn sang bên Tiểu Thiện anh mình và lại nhìn cụ và bà. Thượng Mai và Thượng Lưu cùng Văn Thiên bật lên cười, bà Mai xoa đầu cậu nhóc, “con ngoan, đúng rồi anh ra trước thì sẽ là anh con mà.”

Đôi mắt bà lại chuyển sang bên Văn Thiện, quả thật cậu nhóc nhìn không khác gì bản sao của Văn Thiên, có khi còn nhầm tưởng đó là Văn Thiên lúc còn nhỏ đó chứ.

Tiểu Phong thấy trên bàn có một đĩa kẹo bầy sẵn trông thật là đẹp mắt, mà lại còn đủ loại nữa. Cậu bé tự nhiên đôi mắt thích thú ngồi lên bàn cạnh Thượng Lưu, nhưng cậu bé lại không dám lấy kẹo mà chỉ nhìn chúng chằm chằm thôi, trông thật tội.

Thượng Lưu cầm một cái lên, đưa ra phía trước mắt bé, “con muốn ăn sao?”

Tiểu Phong không để cụ hỏi câu thứ 2 gật đầu lia lịa, cầm lấy kẹo mà đôi mắt như là một hạt kim cương đang được chiếu sáng.

Thượng Lưu quay sang bên cạnh nhìn Văn Thiện, tuy cậu bé tỏ vẻ thái độ không cần nhưng, đôi mắt cậu bé cũng nhìn chằm chằm vào đống kẹo đủ mầu kia, Thượng Lưu cười hiền, “còn con có muốn không? Lại đây.”

Đúng là trẻ con, tỏ vẻ mình người lớn thì vẫn mãi là trẻ con. Cậu đi đến ngay ngồi bên kia cạnh cụ và cầm lấy kẹo ăn ngon lành. 2 nhóc thật là đáng yêu và dễ thương. Hai má phúng phính với viên kẹo ngọt trong miệng, với đôi môi đỏ chúm chím cộng thêm 4 đôi mắt long lanh như hạt nhãn mê người làm cho ai nhìn thấy cũng muốn yêu hai cậu nhóc này.

Thanh Thu tỉnh lại, thấy mình nằm một mình, túm lấy cái chăn mềm mại quấn quanh người không còn mảnh vài che thân của cô, bước xuống giường nhìn lại cái giường mà đêm qua anh và cô ân ái làm đôi má đào chở nên đỏ ưởng thẹn thùng. Cô vào phòng tắm, thân hình nhỏ bé yểu điệu, trắng mịn với những nốt đỏ đỏ nho nhỏ của Văn Thiên để lại làm ai kia không thể nào mà hết ngượng ngùng được nhắm mắt, hít thở thật sâu để tắm cho xong.

Khi bước xuống nhà, “Meeeeeee” Cậu bé chạy lại trên tay cầm túi quà không biết trong đó là gì, ôm lấy cô. Thanh Thu ngạc nhiên nhìn thấy 3 cha con đi từ cửa chính vào. cô ngại ngùng với anh không giám nhìn thẳng vào mắt anh hỏi “các con được ba đưa đi đâu đây?”

“Đi sang thăm Cô và ông.” Thượng Mai đi đằng sau nói lại. Thanh Thu nhìn cô mà ngạc nhiên. “cô Mai”

Thượng Mai đến gần Thanh Thu ôm cô gái khuôn mặt vẫn còn non mà đã phải chịu nhiều thương đau, đúng là ông trời thường ghét người hồng nhan. “Thanh Thu con bé này, sao lại bỏ đi như thế. Rồi vê đây mà không nói một tiếng. Một mình nuôi hai nhóc đến tầm này chắc vất vả lắm đúng không?”

Nghe những câu an ủi, quả thật thế giới của Thanh Thu vỡ oà, ôm chặt cô Mai mà khóc. Đúng rất là vất vả, tuy Thư Quân cũng giúp cô rất là nhiều nhưng hoàn cảnh lúc đó rất khó khăn bên sứ người. Một mình đơn độc không biết lương tựa vào ai. Chỉ còn tự mình cố gắng để vượt qua. Lúc cô mang bầu 2 nhóc là lúc vất vả nhất, cô đã ngất trên bàn đẻ rồi phải chuyển qua mổ, tốn không biết bao nhiêu là tiên nong. Nhưng may lại có ai đó đã giúp đỡ mà không cho cô biết tên,người ấy đã lương thiện và trả hết tất cả cho mẹ con cô. Đến bây giờ muốn tìm lại người giúp đó chắc cũng không thể nữa rồi.

Còn ai xa lạ vào đây đâu, đó là Văn Thiên mà. Nhưng lúc đó anh cũng đang trong hoàn cảnh khó khăn nhất. Mượn tạm số tiền của Ông anh và nhờ người trong nom cho cô từ xa. Kể cả Thư Quân tìm được việc tốt để giúp mẹ con cô cũng là Văn Thiên giúp đỡ, rồi sau đó là cái công ty nhỏ của Thư Quân còn tòn tại là bởi vì Văn Thiên đứng đằng sau để nâng đỡ cho. Lúc đó anh suy nghĩ rằng, chỉ có Thư Quân mới giúp cô được lúc này, còn phía anh thì còn quá nhiều vấn đề và anh muốn hoàn thành nốt công việc của mình để trả thù Thượng Nhiên. Cho đến bây giờ anh đã đi được hơn nửa chặng đường rồi, chờ xe anh sẽ làm gì nữa nhé.

“Con có đói không, 2 nhóc cùng Văn Thiên vừa ăn bên ông rồi. Nếu mà cảm thấy thoải mái thì có gi sang bên ông nhé. Vào phòng ăn đi, con còn phải ăn nữa, trông con gầy quá.” Cô Mai nhìn Thanh Thu thương sót.

Thanh Thu gật đầu, nước mắt vẫn còn vương trên khuôn mặt, nở nụ cười với cô. Văn Thiên anh cầm bàn tay mềm mại của cô, tay anh nhanh chóng luồn qua éo cô, đôi mắt nhìn cô, chủ động cúi xuống hôn lên trán cô một cái thương yêu, chiều chuộng.

Lúc ngồi vào bàn ăn cơm. “Con cũng muốn ăn.” Văn Phong đòi ăn, hai mắt mở to. Văn Thiên nhìn con trai mình ngỡ ngàng, nhóc vừa ăn cơm rồi mà sao bây giờ lại đòi ăn nữa. “Con vừa ăn cơm rồi mà, vẫn không no sao?”

Thượng Mai bảo người lấy thêm chén cho nhóc, “con muốn ăn cùng mẹ, mẹ ăn một mình buồn mà.”

“Con cũng muốn ăn.” Tiếng nói của tiểu Thiện cũng vang lên, lạnh lẽo. Nhìn thấy thế Thanh Thu cầm thịt xé nhỏ ra cho 2 nhóc.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Lạc Lối Mê Cung

Lạc Lối Mê Cung

Đây là một truyện teen thuộc thể loại Twilight Saga đồng nhân, xuyên không, huyền

21-07-2016 12 chương
Em Là Cô Ấy Thứ Hai

Em Là Cô Ấy Thứ Hai

Tên truyện: Em Là Cô Ấy Thứ HaiTác giả: KemThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

26-07-2016 24 chương
Cặp Đôi Băng Tuyết

Cặp Đôi Băng Tuyết

Tên truyện: Cặp Đôi Băng TuyếtTác giả: K.GThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 23 chương
Bộ Tam Siêu Quậy

Bộ Tam Siêu Quậy

Nó) *Kill* Nguyễn Ngọc Đoan Khanh: xinh đẹp, body chuẩn ko cần chỉnh,16t, cao 1m73,nó sở

21-07-2016 19 chương
Hôn Ước Quý Tộc

Hôn Ước Quý Tộc

Tên truyện: Hôn Ước Quý TộcTác giả: BambooThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 40 chương
Bộ Tam Siêu Quậy

Bộ Tam Siêu Quậy

Nó) *Kill* Nguyễn Ngọc Đoan Khanh: xinh đẹp, body chuẩn ko cần chỉnh,16t, cao 1m73,nó sở

21-07-2016 19 chương
Tình yêu hoa trong gió

Tình yêu hoa trong gió

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Thiên thần của anh

Thiên thần của anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Khi xương rồng nở hoa

Khi xương rồng nở hoa

Tôi ngồi chống cằm bên cửa sổ, nhìn chậu xương rồng đặt trên bệ, nhớ lại cách

23-06-2016
Chờ mưa gọi cầu vồng

Chờ mưa gọi cầu vồng

Tôi không cố gắng bắt hoa mặt trời hướng về phía mình nữa, vì đơn giản nắng mới

25-06-2016
Hoa Cúc diệt chuột

Hoa Cúc diệt chuột

Đây là câu chuyện hoàn toàn có thật xảy ra ở nhà Hoa Cúc tuần trước. *** Nhà Hoa

25-06-2016

Ring ring