XtGem Forum catalog
Ép Yêu

Ép Yêu


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 46
5 sao 5 / 5 ( 64 đánh giá )

Ép Yêu - Chương 03

↓↓
Bà Ngư thấy Văn Thiên vẫn còn ngồi đó, bà khẽ nói, "Con không về phòng mà nghỉ ngơi đi?"

Văn Thiên không nói gì đứng lên quay đầu ra cửa lúc anh đi được 2-3 bước thì quay lại, như nghĩ ra cái gì đó, hỏi mẹ anh, "Mẹ? Bố mẹ của Thanh Thu chết vì tai nạn ô tô đúng không?"

Bà Ngư ngạc nhiên nhìn anh, không hiểu vì sao anh lại hỏi đến vấn đền này, "Uhm, khổ thân con bé. Lúc đó nó mới có 6 tuổi." bà quay đầu lại nhìn Thanh Thu đang ngủ ngon trên giường, đôi mắt của bà hời buồn rầu nhìn cô bé.

Anh cũng nhìn Thanh Thu, rồi thở dài một tiếng, như lại nghĩ ra cái gì hỏi tiếp. "Ah, mẹ con nghe ba nói, Thanh Thu học trường tư nhân bình thường, sao mẹ và ba không cho cô bé học trường mà gia đình mình hay học ở đó?"

bạn đang xem “Ép Yêu ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Mặt bà Ngư càng buồn hơn, bà nói "ba và mẹ cũng muốn cho con bé vào trường danh giá học, nhưng mấy anh chị em của ba con có vẻ không hài lòng, ông Nội thì không có phản đối gì mà chỉ bảo với ba và mẹ tự tính thế nào mà không mất lòng ai cả là được rồi."

Bà thở dài rồi nói tiếp, "hôm đó có cả gia đình Quan Nhiên, con bé con gái ông ấy nhất quyết không muốn Thanh Thu học cùng trường với nó, con bé đó thật là oái oăm. Nó còn nói Thanh Thu đâu phải cái gì trong gia đình này đâu, chỉ là họ hàng xa tít mù khơi được gia đình mình nuôi là tốt lắm rồi. Thấy mọi người, anh em trong gia đình phản đối thế nên ba con cho Thanh Thu vào học một trường khác."

Văn Thiên nghe đến đó 2 hàng lông mày anh cũng nhíu lại, thật sự là khó chịu với cái gia đình có tiền mà không có tình này...

Ngày hôm sau Văn Thiên dậy thật sớm, cả đêm qua anh mải lo nghĩ về cái gì đó mà không ngủ được. Anh đi đến phòng Thanh Thu, thấy mẹ mình đã ở trong đó rồi, anh gõ nhẹ cửa rồi đẩy cửa đi vào. Bà Ngư quay lại, mặt bà có vẻ nhăn nhó nhìn Văn Thiên.

"Thanh Thu sốt cao quá, phải gọi bác sĩ thôi." bà tay sờ lên trán của cô bé đang nằm trên giường hai bên mà đỏ ửng lên vì sốt, môi tái nhợt đang thở hồng hồng.

Văn Thiên cầm lấy điên thoại di động của mình lên gọi cho bác sĩ. Nửa tiếng sau một ông bác sĩ già chạy vào phòng Thanh Thu cùng với một cô y tá.

Văn Thiên vừa rồi cầm điên thoại lên thì có thấy đến gần 20 cuộc điện thoại và không biết bao nhiêu cái tin nhắn của cô bạn gái mình, mà lúc đó anh không còn tâm trí để ý mấy thứ đó mà chỉ muốn gọi nhanh cho bác sĩ.

Một lúc sau bác sĩ khám xong cho Thanh Thu, ông quay sang Bà Ngư và Văn Thiên nói, "cháu bé, sốt hơi cao nhưng mấy ngày này chịu khó nằm trên giường nghỉ ngơi uống thuốc là được rồi. Sẽ mau khỏi nhanh thôi."

Ba Ngư cảm ơn bác sĩ rồi tiễn ông ra ngoài, Văn Thiên đến bên cạnh giường Thanh Thu ngồi lên mép giường cô bé, tay anh lại đặt lên trán cô bé. Bỗng dưng, anh hạ người thấp xuống, không có một chủ trương gì hết mà hôn lên chán cô bé.

Ngay sau đó anh lại phát hiện ra tim mình lại một lần nữa đập loạn lên, anh đứng bật dậy, lấy tay che lên miệng mình. Anh đang không biết mình bị cái gì? Sao lại như thế này, chắc anh bị điên rồi? Anh thầm tự trách mình, >>cô bé mới có 10 tuổi thôi đó, Văn Thiên, mày đừng có làm loạn.<<

Rồi ngay lập tức anh lao ra cửa, thì đúng lúc đó mẹ anh định đi vào va phải anh, bà kêu lên "AH" anh không nói gì vội rời đi, bà nhìn theo anh lắc đầu, lẩm bẩm "cái thằng quỷ sứ này."

Văn Thiên rời đi, ngay lập tức điện thoại trong túi anh rung lên, anh cầm điên thoại mình lên nhìn vào máy, cái máy di động nhấp nháy hiện lên 2 chữ Chi Mỹ, cô bạn gái của anh. Anh chạm vào hình màu xanh lá cây ở trong chiếc di động màn hình cảm ứng. Trong điên thoại vang lên một tiếng của người con gái, nghe có vẻ hơi chói tai, hình như cô bạn gái anh rất giận thì phải?

Anh không nói gì cứ để cho đầu bên kia nói tiếp, một lúc sau có vẻ mặt của anh khó chịu, anh hạ điện thoại xuống cụp máy luôn, anh cầm điện thoại của mình mà tiện tay tháo luôn cục pin trong đó ra, rồi đút nó vào túi quần.

Anh thong thả đi xuống bếp, thấy mấy người làm đang cặm cụi nấu ăn ở một cái bếp rộng lớn, anh đi vào mỉm cười với mọi người. Mấy người làm thấy anh đều sững sờ nhìn, một người chủ bếp chạy đến hỏi anh "Cậu chủ, cậu có việc gì mà xuống tận đây vậy?"

Anh nhìn ông ta lộ ra một nụ cười thiên thần đến mê người, mà mấy cô gái trong phòng bếp đều mê mẩn nhìn anh mà không ai nói lên được lời nào.

"Tôi muốn nấu cháo, có thể mượn tạm cái bếp của chú không?"

Mọi người trong đó lại một lần nữa ngơ ngác nhìn anh. Ông chú đầu bếp trưởng cũng ngơ ngác không kém hỏi lại. "Cậu chủ muốn ăn cháo, cứ kêu một tiếng để tôi nấu cho, chứ không cần phải xuống tận đây đâu."

Anh khua khua tay nói "Tôi không muốn ăn, mà tôi muốn nấu. Chú cho tôi mượn tạm cái bếp của chú đi."

Mọi người không ai nói gì nữa, ông chủ bếp hiểu ý, ra hiệu cho mấy người làm lùi ra. còn anh ngay sau đó xắn tay áo sơ mi của mình lên bắt tay vào nấu cháo. Mấy cô gái làm bếp, không thể tập chung nấu đồ được nữa mà cứ nhìn anh, anh làm rất nhanh, từng động tác rất lưu loát, 2 bàn tay với 10 ngón tay dài đẹp của anh thoăn thoắt cắt hành rồi phi thơm, nguấy cháo. Có một cô bé đầu bếp định rình dập lấy mấy di đông của mình ra quay lại, thì bị ông Chủ bếp phát hiên được lấy cái muôi gó đánh một cái vào đầu, cô bé ôm đầu kêu oai oai. Anh nhìn thấy thế cười nhẹ và lắc đầu.

khi anh rời khỏi phòng bếp anh bê một bát cháo trên tay được đặt vào một cái khay gỗ, rồi cười cảm ơn mọi người quay đầu đi. Mấy cô gái đứng trong bếp vẫn ngây người ra nhìn theo anh mà miệng thì lẩm bẩm "Đẹp trai quá." Ông đầu bếp thấy thế GẦm lên một tiếng, mấy cô gái kía giật mình hoảng hốt quay lại công việc của mình.

Anh bưng khay cháo tiến về phòng của Thanh Thu, lúc bước vào phòng thì thấy cô bé đã tỉnh dậy. Anh đến bên cạnh cô bé đặt khay cháo xuống cái bàn ngủ, ngồi lên mép giường cạnh cô bé, anh nở ra một nụ cười thật tươi rồi nói, "Thanh Thu, còn mệt không?" Cô bé khuôn mặt vẫn hơi nhợt nhạt nhìn anh, cố gắng để ra một nụ cười rồi nhè nhè lắc đầu.

Tay anh lại sờ lên chán cô bé, thấy đã hạ sốt anh nói tiếp, "Thanh Thu muốn ăn gì không?"

Cô bé vẫn khuôn mặt đó nhìn anh rồi lại lắc đầu, anh thấy cô bé lắc đâu thì 2 hàng lông mày hơi nhíu lại.

"Không ăn, cũng phải ăn đó nhóc." anh quay người sang cầm bát cháo lên rồi nói tiếp, "có cháo nè, thơm ngon lắm. Ăn nhé!"

Thanh Thu nhìn anh, nhưng lần nay cô bé lại gật đầu.

Anh cười mẵn nguyện, đỡ cô bé hơi ngồi dậy, múc một thìa chào thổi và đút cho cô bé, cô bé nhìn anh rồi nhìn thìa cháo 2 mắt sáng ngời chở lại vời lúc ban đầu vốn có của nó.

Khi ăn hết bát cháo, mặt của cô bé quả thự là đỏ bừng lên vì nóng, bà Ngư lúc đó đi vào nhìn thấy thốt lên, "Thanh Thu con vẫn còn sốt sao?"

Văn Thiên quay sang nói, "đỡ rồi mẹ, cô bé vừa ăn cháo xong."

Bà nhìn cô bé, thấy 2 má nó đỏ ửng lên vì nóng, bà quay sang nhìn bát cháo, sờ vào nó thấy vẫn còn nóng mà đã hết. Bà nhíu mày lại nhìn con trai quý tử của mình.

Anh thấy mẹ nhìn mình như thế thì hỏi lại "sao mẹ nhìn con như là nhìn ác quỷ vậy?"

Bà lần này lườm anh luôn rồi gắt lên. "Quá ác quỷ,chứ không phải là ác quỷ vừa"

Anh ngơ ngác hỏi lại, "vì sao ạ, con đã làm sai gì chứ?"

"Còn làm gì, bát cháo nóng thế kia mà đút cho con bé, anh không nhìn con bé nó toán hết cả mô hôi và mặt nó đỏ bừng lên sao?" Mẹ anh ôm cô bé vào lòng mà mắng anh.

Anh nhìn Thanh Thu quả thật là mặt cô bé đỏ như chưa bao giờ từng đỏ. Bà Ngư hỏi Thanh Thu "có bị bỏng mồm không?"

Cô bé lúc đó nhăn nhó và cất lên giọng nói nhỏ và cực điểm dễ thương, "nước!"

Văn Thiên lúc đó lập tức đi rót nước cho cô bé, anh không thể hiểu Thanh Thu có thể chịu đựng mà không nói như thế. Anh thấy lòng mình áy náy, khi không hỏi cô bé trước là có nóng quá không.

Anh cầm cốc nước đến cho cô bé, nhìn thấy cốc nước Thanh Thu liền cầm lấy vội. Nhìn Thanh Thu uống nước bà Ngư nói tiếp "Con bé này nòng thì phải, nói chứ."

Bà quay sang Văn Thiên đang đứng ở đó bà nói tiếp "Thanh Thu chịu đựng giỏi lắm, kể cả có bị làm sao nó cũng không bao giò nói với ai. Lúc mới đến đây đi học bị té ngã rách hẳn một miếng thịt ở đầu gối về cũng không nói cho ai biết, đên khi mẹ thay quần áo cho con bé thi phát hiện ra."

Thanh Thu nhìn bà rồi nhỏ nhẹ nói, "con muốn uống nữa cô ơi."

Văn Thiên cầm cốc trong tay cô bé, và đi lấy thêm cốc nước nữa cho cô.

Khi quay lại anh thấy mẹ mình đang dằm thuốc nhỏ ra, anh thấy lạ hỏi."Mẹ sao mẹ lại dằm nhỏ thuốc ra thế?"

Mẹ anh cười nhẹ bà nói, "phải như thế này thì Thanh Thu mới chịu uống đó con, con bé sợ uống thuốc lắm, mỗi lần uống thuốc là như tra tấn ấy.

Anh cười nhẹ, "mẹ yêu quý Thanh Thu hơn con rồi đó nhé?"

Bà Ngư ngước lên nhìn anh, vẻ mặt có vẻ khó sử, anh thấy thế liền khua khua tay cười và nói "Mẹ àh, con cũng cảm ơn Thanh Thu lắm, lúc con đi học xa cô bé đó đã ở bên cạnh mẹ cho mẹ đỡ buồn, con chỉ nói đùa vậy thôi, giờ con đã lớn rồi con không có ganh tị đâu."

Bà cười tươi, rồi nói "mẹ cũng rất yêu con, mẹ nuôi con dễ bao nhiêu thì Thanh Thu khó bấy nhiêu, tuy Thanh tu không phải là con mẹ, nhưng mẹ nhận nuôi nó mà thấy con bé gầy gò, suốt ngày đau ôm.

Quả thật là đúng như thế cô bé từ ngày sống ở đây hết cảm sốt, thì đau bụng rồi ngã, không biết là bao nhiêu lần. Thấy mà khổ thân bà Ngư, nhưng có vẻ bà rất yêu mến Thanh Thu lại muốn được chăm sóc một cô gái bé bỏng như Thanh Thu nên bà cho đó là hết sức bình thường.

Bà định đứng lên cho Thanh Thu uống thuốc thì ở bên ngoài có người làm gọi bà, bà đưa chén thuốc nhỏ được dằm nát đưa vào tay Văn Thiên rồi nói, "con cho con bé uống thuốc hộ mẹ, mẹ chạy ra xem có chuyện gi? bà quay đầu lập tức đi ra ngoài đóng cửa lại.

Văn Thiên cầm cốc nước và chén thuốc đi đến bên giường của Thanh Thu, cô bé đang ngồi trên giường ôm con gâu, 2 mắt long lanh nhìn anh. Trông cô bé lúc này rất đáng yêu. Trong lòng một ai đó đang rất là tức tối, tại vì cô bé mới có 10 tuổi thôi đó.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bánh Mì Thơm Cà Phê Đắng

Bánh Mì Thơm Cà Phê Đắng

Tên sách: Bánh Mì Thơm Cà Phê ĐắngTác giả: Ngô Thị Giáng UyênNXB: TrẻTình trạng: Hoàn

23-07-2016 7 chương
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh là một trong những truyện teen rất hay mà các bạn không nên bỏ

21-07-2016 120 chương
Ai Mới Là Con Trai

Ai Mới Là Con Trai

Ai Mới Là Con Trai một truyện teen đầy hài hước mà KhoTruyenHay.Gq muốn giới thiệu

21-07-2016 69 chương
Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh

Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh

Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh là tựa truyện teen nói về một loài hoa được coi là Cỏ Dại,

20-07-2016 15 chương
Ai Mới Là Con Trai

Ai Mới Là Con Trai

Ai Mới Là Con Trai một truyện teen đầy hài hước mà KhoTruyenHay.Gq muốn giới thiệu

21-07-2016 69 chương
Lời Ước Hẹn

Lời Ước Hẹn

Tên truyện: Lời Ước HẹnTác giả: Gakuen AliceThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 17 chương
Ép Yêu

Ép Yêu

Những nhân vật chính trong truyện!Văn Thanh Thu: là một cô gái dễ thương, xinh đẹp họ

23-07-2016 46 chương
Ép Yêu

Ép Yêu

Những nhân vật chính trong truyện!Văn Thanh Thu: là một cô gái dễ thương, xinh đẹp họ

23-07-2016 46 chương
Chuyện kể trên xe taxi

Chuyện kể trên xe taxi

Nhưng gã cũng biết, gã sẽ chẳng thể nào xua được hình ảnh cô gái có mái tóc nhuộm

01-07-2016
Ở bên cô ấy

Ở bên cô ấy

Anh biết thế giới này đầy rẫy những người cô độc. Người ta quá khó tìm thấy

26-06-2016
Bạc hà nhỏ

Bạc hà nhỏ

Nó đã nghĩ rằng sẽ chẳng có ai bước vào cuộc sống của nó và làm đảo lộn cuộc

24-06-2016
Tỏ tình vào mùa thu

Tỏ tình vào mùa thu

Có một người khóc lặng vì tình yêu vừa để mất. Ở một góc đâu đó trong thành

24-06-2016
Yêu lại người cũ

Yêu lại người cũ

Đừng ngại ngần, cũng đừng tự day dứt, nếu tình yêu đã chọn bạn, cũng có nghĩa là

30-06-2016
Những kẻ ăn mày

Những kẻ ăn mày

Bây giờ, thấy người ta đi chùa khác quá, người ta chẳng khác gì người ăn xin đi tìm

23-06-2016