Dì Nhỏ Của Tôi

Dì Nhỏ Của Tôi


Tác giả:
Đăng ngày: 26-07-2016
Số chương: 26
5 sao 5 / 5 ( 145 đánh giá )

Dì Nhỏ Của Tôi - Chương 07

↓↓
- Gìơ thì em và chị có thể nói chuyện được rồi. – Nó quay sang nhỏ Linh Khích vừa rồi được tận mắt chứng kiến cảnh nó đánh em mình mà ko nói được một lời nào.

bạn đang xem “Dì Nhỏ Của Tôi ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Mày được lắm Cỏ à?

- Sao ạ? Nhìn em mình bị đánh chị xót à?

- Mày vênh nó vừa thôi. Được, hôm nay tao quyết sống chết với mày! Tao xem mày vênh được đến đâu! - Nhỏ Linh Khích giận nóng da mặt.

- Chị đã muốn thì em chiều!

Nó vừa dứt lời thì nhỏ Linh Khích nhảy bổ vào người nó, tóm lấy hai tay nó định vật nó xuống đất. Nhanh như cắt nó túm được tóc bà chị giật ngược ra đằng sau. Linh Khích dùng hết sức kéo tay nó ra. Nó giơ chân đá cao vào giữa hàng con nhỏ, tay vẫn kéo tóc khiến con nhỏ đau chảy nước mắt. Hai tay con nhỏ bấu vào áo nó, mấy cái móng nhọn xuyên qua áo len đâm vào da thịt nó. Hình như đã xước da, nó buông tóc con nhỏ, lấy hai tay kéo tay con nhỏ ra khỏi người mình rồi lên gối thục thẳng vào bụng nhỏ. Đau quá, nhỏ ngồi thụp xuống ôm bụng rồi bất ngờ, vớ lấy cái guốc nhọn 7phân đứng phắt dậy định bổ vào người nó. Nó lé kịp, giật được cái ô nhỏ Chins ném cho vụt mạnh vào mạng sườn bà chị Linh Khích.

Nó cay cú. Nó đã chơi đẹp chỉ đánh solo tay ko, ấy thế mà bà chị xấu tính kia lại dám vớ guốc đập nó. Cái vụt ô ấy mang hết cái cục tức của nó nện vào người nhỏ chị chơi xấu. Ngó xuống, thấy Linh Khích khuỵ gối ôm mạng sườn, mớ tóc rối bù, khuôn mặt tái nhợt, nhưng nó chơi đẹp ko hề chơi trò cào mặt nên khuôn mặt vẫn còn nguyên vẹn, ko tí sứt sát gì. Nó cũng biết làm như thế thì thất đức quá! Sau vài phút đứng nhìn nó biết bà chị đau lắm, đánh thế là đủ.

- Gìơ bà chị đã kiểm tra em xong. Em nghĩ thế là đủ rồi. – Nó phủi tay, chỉnh lại áo quần, hai cánh tay nó hình như hơi xót, chắc vết bấm móng tay của nhỏ Linh Khích ý mà, chuyện xoàng với nó. Nhưng nếu vết xước ấy mà ở trên mặt nó thì nó sẽ ko để yên đâu. Nó ko làm việc ấy với người ta thì cũng đừng bao giờ giở trò cào mặt ra với nó.

- Cỏ sao lương tay thế? - Một bà chị trong nhóm nó đứng ra. – Mày mệt, thì để chị xử cho, đứng đây suốt nãy ngứa tay lắm rồi.

- Phải rồi đấy, để bọn này xử cho.

- Thôi, cám ơn mọi người đã tới, như thế cũng giúp Cỏ một phần rồi. Chuyện này để ba đứa bọn Cỏ xử là hợp nhất.

- Còn mấy con kia, phải dạy cho chúng một bài học nữa. Nhìn con nào con lấy cũng ngứa mắt quá!

- Cái này để em! - Nhỏ Gấu bước ra, suốt từ nãy đến giờ nó ko nói câu nào là nhịn lắm rồi, giờ đến lúc nó phải bật. Nó tiến tới lũ mấy con nhỏ bà chị vừa nãy hênh hoang lắm. - Quỳ hết xuống – Nhỏ Gấu hét. Cả đám sợ xệt nhưng chần chừ chưa chịu nghe theo. – Có quỳ xuống ko thì bảo? – Nhỏ hét lại một lần nữa khiến cả đám vội quỳ xuống ngay.

Nhỏ Gấu bước đến từng đứa nhìn với ánh mắt ghê gớm và rực lửa.

- Lúc nãy mấy chị làm tụi em sợ quá! - Lại cái giọng giễu cợt của nhỏ. – Em là em mắc bệnh tim đó, mấy chị tí làm em chết. Gìơ tính sao đây?

Cả đám im de ko dám nói lời nào.

- Thôi, định tha cho các chị nhưng sợ lại giống bà chị Linh Xinh ko biết điều, tha nên mới “dầu nhờn” chị Linh Xinh nhỉ? – Nó quay về phía nhỏ Linh Xinh khiến nhỏ tái mặt, cái khuôn mặt vẫn sưng húp vì đau. - Vậy nên, giờ em tát mỗi chị một cái gọi là đánh cảnh cáo!

Nhỏ vừa dứt lời thì vung tay tát bà chị đứng gần mình nhất. Một cái tát nổ đom đóm mắt. “Tét”. “Tét”. “Tét”… Tám cái tát liên tục nhau cho tám bà chị “râu ria” trong cái chuyện muốn xử ba đứa chúng nó. Cuối cùng là bà chị Linh Xinh, nó quay người lại ra hiệu cho nhỏ Chins xử nốt. Nhỏ Chins bước ra tiến thẳng tới bà chị - nguồn cơn của mọi việc.

- Nhìn má chị hôm nay đc chát phấn hồng xinh quá cơ!

Nhỏ Linh Xinh cay cú vênh lên lườm nhỏ. “Bốp” – Nguyên cái tát nữa lại in lên mặt nhỏ Linh Xinh khiến nhỏ há hốc miệng, nước mắt lại trực rơi ra. “Bốp” – Lần nãy thì nước mắt đã chảy thành hàng.

- Chị là phải ăn hai cái mới xứng. – Nói rồi nhỏ Chins phủi tay ra hiệu thế là xong. Rồi quay ra đánh mắt hỏi mọi người định thế nào nữa.

- Thôi, mọi việc đến đây là xong. Giải tán quốc hội bà con. – Nó lên tiếng báo cuộc vui chấm dứt. – Bây giờ mọi người thích đi đâu em bao!

- Ốc xào Vân Béo đi Cỏ!

- OK.

****

Nó vừa về đến cổng đã thấy Huy Vũ đứng đó, hình như đang chờ nó nhưng khuôn mặt cỏ vẻ hơi khó chịu.

- Tôi tưởng you ngủ luôn ở ngoài đường rồi cơ.

- Uk, tôi ngủ thì có sao? Liên quan gì tới ông?

- Ko ư? You có biết là tôi đứng chờ you bao lâu ko?

- Sao phải chờ tôi?

- Tôi về rồi mà you chưa về thì có chuyện đó!

- Chuyện gì?

- You nên nhớ là you giờ đã là thành viên trong cái gia đình này. Đặc biệt lại là… - Huy Vũ nói đến đây thì ngập ngừng.

- Là vợ bố ông rồi chứ gì? Sao nào?

- Bố tôi cũng nghiêm lắm đó? You nghĩ sao nếu ông ấy biết, hôm nay vợ ông ấy đánh người ở giữa đường hả?

- Ông… ông cũng biết sao?

- Thì you đánh người giữa thanh thiên bạch nhật thế ai mà chả biết. (chợt nghĩ tới mình cũng thế!)

- Mà nếu bố ông biết thì sao?

- Bố tôi ghét con gái đánh nhau hiểu chưa? Ông ấy mà giận thì to chuyện đó.

- Ông hư thế bố ông có mà giận suốt ngày à?

- You nhầm rồi đó. Bố tôi một khi đã giận thì…. Mà thôi. Mau vào nhà đi kẻo ông Tâm lại biết rồi thể nào cũng đến tai bố tôi đấy.

- Ông Tâm nào?

- Thì là ông quản gia nhà tôi ấy.

- À…. Bác quản gia già chứ gì? Nhìn bác ấy hiền lắm mà.

- Thôi đi, you đừng có coi thường. Ông ấy là bố tôi tin tưởng lắm đó. Lời nói của ông ấy còn có trọng lượng hơn cả tôi.

- Hả?

- Thôi, có vào ko thì bảo?

- Rồi… Mà sao you cứ phải giục cuống lên thế?

- Tôi đói được chưa?

- Hả?

****

- Dạ thưa, cô cậu đi đâu mà giờ mới về vậy ạ? – Ông Tâm sốt sắng hỏi với giọng đầy lo lắng.

- Dạ tụi cháu…. – Nó ấp a ấp úng ko biết trả lời thế nào.

- Tụi cháu ở lại trường làm vệ sinh công ích! Mà thôi, bác dọn cơm cho chúng cháu đi, chúng cháu đói lắm rồi! – Huy Vũ vội đánh lạc hướng chuyển đề tài.

- Dạ vâng, mời hai cô cậu vào thay quần áo rồi xuống dùng bữa.

****

Nó nằm trên giường, ôm con gấu bông quen thuộc. Hôm nay nó thấy người hơi mệt. Ko hiểu sao nó cứ nghĩ tới chuyện Huy Vũ nói, nếu ông chồng tương lai của nó giận thì sẽ như thế nào? À chính xác như lời thằng bạn nói là giận thật sự ý. Ôi ko, liệu có phải là giống như mấy ông vua xem trong phim Trung Quốc thời xưa thường giam vợ ở lãnh cung hay trong nhà kho. Ôí trời ơi, nó sợ bị giam lỏng lắm. Nó ghét sự tù túng. Nó thích tự do. Nó làm sao mà chịu được cảnh bị giam trong phòng kín, ko điện đèn, mà có khi còn có cả chuột, gián. Má ơi, con muốn về nhà. Con sợ lắm. Huhu.

- Thưa cô chủ, có điện thoại của ông chủ muốn gặp cô.

- Dạ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Hoa Linh Lan

Hoa Linh Lan

Tên truyện: Hoa Linh LanTác giả: GàoThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn ThànhNguồn:

23-07-2016 15 chương
Bà Xã Ô Sin

Bà Xã Ô Sin

Bà Xã Ô Sin lại mang đến một cái nhìn mới về tình yêu xoay quanh mối quan hệ vợ

21-07-2016 25 chương
Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline bên sợi dây đàn là một câu chuyện về cô gái tên Hiểu Tranh và xung quanh cô lúc

22-07-2016 10 chương
Mùa Thu Màu Hạt Dẻ

Mùa Thu Màu Hạt Dẻ

Truyện là những chuỗi những yêu ghét giận hờn của các cô cậu bé, tuổi học trò

22-07-2016 24 chương
Nếu anh đi bộ đội

Nếu anh đi bộ đội

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Nếu anh

25-06-2016
Thỏ thay răng

Thỏ thay răng

Trong một khu rừng nọ có một chú Thỏ rất nhát gan. Cứ nhìn thấy bóng dáng của Cáo

24-06-2016
Món quà chưa gửi

Món quà chưa gửi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại") Mười

27-06-2016
Gió lạnh gò hoang

Gió lạnh gò hoang

Đã lâu rồi chưa xảy ra chuyện ghê gớm đến vậy. Và câu chuyện còn được

24-06-2016
Cha chúc con đủ

Cha chúc con đủ

Và các bạn, khi các bạn đã đọc xong mẩu chuyện này, tôi cũng chúc các bạn như vậy.

30-06-2016

Snack's 1967