Ai Là Hoàng Tử Của Em?

Ai Là Hoàng Tử Của Em?


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 18 đánh giá )

Ai Là Hoàng Tử Của Em? - Chương 18

↓↓
Trên giường nằm, có hai cô gái tên Vy đang nằm nhìn chằm chằm nhau rồi cười hì hì.

- Chúng ta giống nhau thật đấy. - Vy em nói đều, cười cười.

- Em nói câu này mấy chục lần rồi hả. Sinh đôi dĩ nhiên là giống nhau rồi. - Vy chị mắng yêu đứa em, tiện thể véo tay ra nhéo má nó một cái.

Rồi hai đứa nói chuyện với nhau suốt đêm. Về chuyện ba mẹ, chuyện nó và Thiên phát triển tình cảm đến đâu rồi, chuyện ở trên lớp của nó, chuyện khi Dương Vy ở trại trẻ tình thương trong mấy tháng qua....

bạn đang xem “Ai Là Hoàng Tử Của Em? ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Thì ra đúng như nó từng nghĩ, người mà nó nhìn thấy qua gương ở quán ăn với người mà nó nhìn thấy trên xe taxi chính là chị Dương Vy. Lần đó chị ấy về chơi với Ân. Mà giờ nó mới biết, thì ra Ân đã sớm biết nó là Dương Vy "giả" rồi. Chỉ là lúc ấy nó bị mất trí nhớ, Vy chị bảo Ân quan tâm, giúp đỡ nó trên lớp.

Nó cũng không ngần ngại kể những chuyện xấu mà nhỏ Bảo My đã làm với nó. Rồi ngay cả việc nó muốn bỏ đi để chị quay về nữa.

- Đồ ngốc. Chị tìm hiểu mới biết ba mẹ nuôi em đã mất hết rồi, bây giờ khó khăn lắm chị em mình mới nhận được nhau, em nhất định phải về sống với chị.

- Không được đâu. Em không biết sẽ phải giải thích với mọi người ra sao nữa.

- Hummm. Thế em kêu chị phải nói với tên Thiên kia thế nào đây? Người hắn yêu là em, vì vậy em không phải Dương Vy, không phải công chúa, hắn vẫn yêu em. Cuộc sống này là của cả hai chúng ta, không phải của riêng chị. Hiểu không cưng?

Nghe chị giáo huấn một hồi, nó mới nghệt mặt ra, miễn cưỡng đồng ý xe quay về với chị.

Cả đêm hôm đó, có hai cô gái không ngủ mà nằm trò chuyện vui vẻ, cười đùa, tâm sự với nhau đến tận sáng.

Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, gần một tuần ở trại trẻ, ở bên lũ trẻ ngây thơ, hồn nhiên, ở bên bác Nguyệt, giờ đây cả Dương Vy lẫn Tường Vy đều quyết định về thành phố. Khỏi nói, lũ trẻ ai nấy đều khóc nức nở, cố níu không cho hai đứa đi.

- Ngoan. Bọn chị chỉ đi một thời gian thôi. Thỉnh thoảng sẽ về thăm các em.

- Đúng đó. Lúc đấy chị sẽ mang thật nhiều bánh kẹo, quần áo, sách vở đến.

Hai cô gái kiềm chế lắm mới không bật khóc.

- Bác....

Cả hai ôm chặt lấy bác, như đang ôm mẹ vậy...

- Hai con đi đường mạnh khỏe. Khi rảnh về thăm tụi nhỏ.

***************

Biệt thự nhà họ Dương, 5h chiều.

Dương lão gia và Dương phu nhân đang ngồi trong phòng khách uống trà, tiện thể tính toán tới việc sau khi Dương Vy tốt nghiệp sẽ cho làm đám cưới với Thiên luôn. Chợt nhiên quản gia Lâm hớt hả chạy vào, báo tin:

- Ông chủ, bà chủ... Có hai tiểu thư....

Ông quản gia như không tin vào mắt mình, cứ chỉ chỉ tay ra ngoài, câu nói dồn dập, hơi thở hổn hển. Nghe ông ấy nói, ông bà Dương cũng không khỏi ngạc nhiên, đứng dậy định ra xem thì "hai tiểu thư" cùng nắm tay nhau bước vào.

- Ơ....

Ông bà Dương đúng là đứng cũng không vững. Gì thế này? Tự nhiên sao lại có hai Dương Vy giống y chang nhau xuất hiện cùng lúc... Có phải là đang mơ hay nhìn nhầm không???

- Ba mẹ à, con nhớ hai người chết được.

Dương Vy chạy nhanh tới, dang hai tay ra ôm chặt lấy ba mẹ, chu chu miệng làm nũng.

- Con là Dương Vy? - Ông Dương nhìn con với ánh mắt dò hỏi.

- Tất nhiên. Không phải con thì ai chứ. - Dương Vy làm mặt phụng phịu, bĩu môi.

- Vậy còn....

Ánh mắt bà Dương chuyển qua phía Tường Vy. Nó cũng không biết mở lời thế nào đành chỉ đứng cười trừ. Cũng may là có chị Dương Vy tùy cơ ứng biến, nhanh nhảu nói thay cho nó.

- Ba mẹ... Đây là Tường Vy, em gái sinh đôi của con. Năm xưa ba mẹ đến nhận nuôi con, em ấy bị sốt nên chuyển qua phòng khác nên hai người không biết. Lần trước ba mẹ ép con đính hôn, con bỏ về trại trẻ tình thương. Cũng lúc đó ba nuôi của Tường Vy bị tai nạn rồi không qua khỏi, nó định tự tử. Thế rồi nó bị mất trí nhớ, mọi người nhận nhầm nó là con trong mấy tháng qua. Gần đây nó dần nhớ lại, rồi nó quay về trại trẻ tình thương và gặp con ở đó. Và con bắt nó về cùng con...

Dương Vy nhún vai, thản nhiên kể lại toàn bộ sự việc cho ba mẹ nghe. Ông bà Dương nghe xong cơ mặt cũng giãn ra, hiểu được vài phần.

- Vậy là Tường Vy là đứa đã đính hôn với Thiên? - Ông Dương đảo mắt qua nó, dò hỏi.

- Dĩ nhiên. Vậy nên ba mẹ phải giữ Tường Vy ở lại với con đó.

- Con xin lỗi. Con không cố ý lừa dối mọi người đâu ạ.

Nó hơi cúi đầu, thành thật nói. Đáng ra câu này, nó phải nói sớm hơn với hai người này rồi. Chỉ là giờ mới có đủ can đảm.

- Không sao đâu... Tường Vy à, con sẽ ở với chúng ta chứ?

Bà Dương lau lau nước mắt, ôm lấy hai cánh tay nó. Không thể phủ nhận rằng trong thời gian qua, bà thương nó, cưng nựng nó rất nhiều, dù nó có là Dương Vy thật hay giả cũng không quan trọng.

- Mẹ à... - Nó không kiềm chế nổi, òa khóc như một đứa trẻ, ôm lấy mẹ.

- Không sao rồi. Hầy.. Vậy là từ giờ ta có hẳn hai cô công chúa cơ. - Ông Dương thở phào, vỗ vỗ vai Dương Vy, cười mãn nguyện.

Nghe rằng tối hôm đó, song Vy đích thân xuống bếp làm mấy món ăn ngon cho ba mẹ. Cả gia đình vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ.

Ấm áp vô cùng! Hạnh phúc vô cùng!

Sáng sớm, không khí trong lành, mát mẻ vô cùng. Chim chóc hót líu lo, ríu rít. Người đi bộ, người chạy bộ, kẻ đạp xe...

Bên đường có một cô gái dáng người nhỏ nhắn, nét mặt rạng rỡ, hồn nhiên và ngây ngô một cách đáng yêu. Khóe miệng cô gái cứ cười không ngừng, từng bước đi thật dài, thật nhanh... Chính là nó, Tường Vy.

Cuộc sống có nhiều điều bất ngờ và thú vị thật đấy. Tưởng chừng như bây giờ nó đang ở một nơi khác, có một cuộc sống khác, nhưng cuối cùng, nơi thuộc về nó vẫn là nơi đây.

Tường Vy chạy nhanh vào nhà, rồi nhanh chân chạy lên cầu thang, chạy thẳng vào căn phòng của ai kia. Nhưng bàn tay đang định mở cửa thì cứ run run thế nào đó. Rõ ràng là rất muốn gặp người ta, muốn được trong vòng tay yêu thương của người ta nhưng lại sợ một điều gì đó. Sở dĩ nó quay về là muốn thành thật giải thích tất cả mọi chuyện với Thiên, để Thiên biết nó là Tường Vy, không phải Dương Vy. Vậy mà sao ngay cái lúc này, nó lại rụt rè đến vậy, đáng ra phải mạnh mẽ đối diện chứ. Nó thực sự rất rất sợ đối mặt với Thiên, rồi khi nhìn thẳng vào đôi mắt sâu cuốn hút kia, nó sẽ không bao giờ thoát ra được. Cũng giống như trái tim nó, bị gắn chặt với trái tim hắn bởi tình yêu, muốn thoát ra e rằng rất khó.

Không sao! Không sao đâu! Dù sao thì trước sau gì cũng phải nói mà. Vy hít một hơi thật sâu, tự động viên bản thân rồi mở cửa đi vào.

Ai kia vẫn đang nằm ngủ, vẫn là gương mặt điển trai, tuấn tú đó nhưng dạo này có vẻ hơi gầy đi. Vy rón rén bước lại gần giường, ngồi xuống bên cạnh ngắm nhìn Thiên, rồi chợt nhớ rằng hắn sẽ không ngủ được khi có người cứ nhìn chằm chằm hắn ("Anh sẽ không ngủ được khi có người cứ nhìn chằm chằm vậy đâu"), nó tủm tỉm cười một mình. Biết là vậy, nó liền hơi cúi cúi người xuống, hai cánh tay để chéo lên nhau, áp má xuống rồi bắt đầu "chương trình độc thoại".

- Thiên, Hoàng Minh Thiên, em yêu anh. Nhưng em phải cho anh biết một điều là, người yêu anh tên là Tường Vy chứ không phải Dương Vy.

"...."

- Em biết, em không phải là công chúa, em có thể không xứng với anh. Em còn lừa dối anh nữa.

"..."

- Ngay cả lúc mảnh kí ức của em hồi phục lại, em cũng không dám đối diện hay nói rõ ràng sự thật với anh bởi em lo sợ một điều. Là điều gì anh có biết không? Chính là mất anh đó. Em sợ rằng khi anh biết em không phải là Dương Vy, anh sẽ có cảm giác bị lừa dối, rồi anh sẽ vứt bỏ em cũng nên....

"..."

- Yêu anh, dường như là một sai lầm, nhưng em muốn thử sai lầm một lần.

Tường Vy nói đến đây, khóe mắt đã rơm rớm nước mắt, nhưng nó đã cố giữ lại rồi khẽ thở dài. Chợt nhiên nó cảm nhận được bàn tay nó ấm áp một cách kì lạ, đi theo là một giọng nói vô cùng quen thuộc, rất quen thuộc.

- Ngốc!

Nó giật mình, ngước mắt nhìn Thiên, lúc này mới biết hắn đã tỉnh.

- Kỳ đã vô tình kể lại mọi chuyện cho anh rồi. Anh biết em rất khó xử, rất cảm thấy có lỗi với anh và em muốn trốn tránh anh. Nhưng em phải biết là, anh yêu em, dù em có là Tường Vy hay Dương Vy cũng không quan trọng.

"..."

- Anh yêu cái tính trẻ con nhí nhảnh của em, yêu cái tính hồn nhiên, ngây ngô của em, yêu khuôn mặt thiên thần của em, yêu con người em, yêu trái tim em....

"..."

- Nếu yêu anh đối với em là một sai lầm, vậy thì em cứ sai lầm mãi mãi cũng được. Tường Vy, anh yêu em.

Có ai đó nhìn người con gái đối diện với ánh mắt chân thành, tình yêu nồng nhiệt.

Có ai đó nhìn người con trai đối diện, không biết những giọt lệ đã chảy dài hai bên má từ khi nào.

Thiên nhổm người dậy, dang hay cánh tay mạnh mẽ ra, ôm lấy nó thật chặt như không hề muốn buông.

- Ngoan, đừng khóc, anh thương.

Thiên lau đi nhưng giọt nước mắt kia, cười tươi rói khiến trái tim người đối diện như đang tan chảy. Bất giác, hai bờ môi chạm nhau, hòa quyện vào nhau, cùng với hạnh phúc ngập tràn.

Người đã mang lại cho anh hơi thở của sự sống. Người anh đã mang bóng hình vào trong tim. Người mà anh luôn dõi mắt theo. Trái tim anh chỉ cất giấu mình hình ảnh người ấy mà thôi. Đúng vậy, người đó là em. Đúng vậy, em chính là người anh yêu

*****************

Trong khi đó, ở công viên, dưới tán hoa bằng lăng nở rộ ngập màu tím, có người đang đứng ngồi không yên. Có ai tin được không, chính là Dương Vy vốn mạnh mẽ, cá tính đó. Vậy mà giây phút này, khi chuẩn bị gặp một người, chẳng hiểu sao cứ cảm thấy nôn nóng, hồi hộp.

Tính ra cũng phải mấy tháng rồi Dương Vy không có gặp Trần Kỳ. Nói thẳng ra là cô rất nhớ nét mặt ngờ nghệch của cậu ta khi bị cô trêu chọc, nhớ cái cách tặng kẹo cho cô với nét mặt như đứa em trai vậy, nhớ những hành động hài hước khiến cô phải bật cười...

- Hù... Vy baby không giật mình hả?

Trần Kỳ rón rén dọa Vy từ đằng sau, tưởng chừng như cô sẽ giật mình rồi hét lên. Ai ngờ... Nếu mà biểu hiện như vậy chỉ có thể là Tường Vy ngây thơ thôi, còn cô là ai chứ, là Dương Vy kiêu hãnh cơ mà.

- Gì thế???

Trần Kỳ ngồi phịch xuống cạnh Vy, rồi còn đem cái bản mặt ngờ nghệch ra khi thấy Vy chìa tay ra trước mặt. Cái tên này thật là, không phải vì đại sự, cô đã đá cho cậu ta một cái rồi.

- Kẹo đâu??

Vy hét thẳng vào mặt hắn, làm kiểu mặt giận dữ.

- Đây đây... Làm gì mà nóng thế. Lại cãi nhau với tên Thiên thối chứ gì??

Có ai đó nghe xong câu nói, mặt nóng bừng bừng, đành đút thẳng cái kẹo mút vào miệng cho hả giận. Biết là khi gặp Kỳ kiểu gì cậu ta vẫn nghĩ cô là Tường Vy mà.

- Có gì thì nói ra xem. Biết đâu Kỳ đẹp trai này lại giúp được cậu đấy.

Kỳ hất mặt, miệng cười nhe nhởn, rồi còn với tay nhéo nhéo má cô gái bên cạnh như mọi khi. Nhưng cậu ta đâu biết rằng, người này chính là Dương Vy mà cậu ngày nhớ đêm mong, không phải Tường Vy hiền lành.

Dương Vy bị Kỳ nhéo má một phát rõ đau, mặt đỏ phừng bừng, nguy cơ bùng cháy là rất cao. Vy hất thẳng tay tên Kỳ thối thây kia ra, vừa véo tai cậu ta như véo tai một đứa em trai vừa không ngừng chửi rủa nào là "Tên đáng ghét", "Tên thối chết băm chết bằm", "Đồ điên".... Còn chưa đủ hả giận, Vy tặng cho Kỳ một cú đạp miễn phí vào chân làm cậu ta phải nhảy dựng lên. Rồi Vy khoanh tay, làm ngơ bỏ đi. Kỳ lúc này vẫn ngơ ngác, đơ đơ trước từng hành động, lời nói của ai kia... Rất giống, rất quen thuộc... Chẳng lẽ là.... Nghĩ vậy, Kỳ liền vội vàng đuổi theo.

- Này, tớ biết là cậu khi nóng giận sẽ rất hừng hổ nhưng mà....

- Nhưng mà làm sao?

Kỳ còn chưa nói hết câu đã bị Vy chen ngang, cô nhìn cậu với ánh mắt hờn dỗi một cách đáng yêu. Kỳ vẫn ngây người ra, hai tay cậu giữ chặt lấy người con gái trước mặt, miệng nặn ra từng chữ.

- Cậu là Dương Vy?? Là Dương Vy "thật" đó.

Ai đó mỉm cười gật đầu làm ai đó vui sướng không tả nổi. Cô gái đó chính là Dương Vy, người mà cậu nhớ thương, người mà suốt ngày đánh đá rồi chửi mắng cậu, cũng chính là người con gái cậu yêu thực sự.

Kỳ kéo Vy lại, rồi ôm thật chặt, như không hề muốn để mất.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Tên truyện: Nhật Ký Mang Thai Khi 17Tác giả: Võ Anh ThơThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 45 chương
Nếu Như Yêu

Nếu Như Yêu

Tên truyện: Nếu Như YêuTác giả: BornNXB: NXB Văn HọcTình trạng: Hoàn ThànhNguồn:

22-07-2016 40 chương
Nói Yêu Em Đi Anh

Nói Yêu Em Đi Anh

Tôi trở về nhà sau một ngày học mệt mỏi. Mình có nên đi đến buổi lễ đó không

22-07-2016 24 chương
Tuổi 21

Tuổi 21

21 tuổi. Chưa một mảnh tình vắt vai, cũng có đôi lúc thấy rung động, đôi lúc thấy

26-06-2016
Lão già và ngọn lửa

Lão già và ngọn lửa

(khotruyenhay.gq) - Với một chiếc roi mây, lão đã quất thật lực vào người bà

28-06-2016
Đơn giản vì em yêu anh

Đơn giản vì em yêu anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") "Tình

25-06-2016
Người chồng điên

Người chồng điên

"Cô câm miệng cho tôi!" Chưa kịp phản ứng được chuyện gì đang xảy ra, một cái tát

30-06-2016
Chuyện vui xứ kim chi

Chuyện vui xứ kim chi

Vừa qua, lang thang trên Internet đọc được một mẫu chuyện vui của Hàn Quốc, câu

24-06-2016
Thiên thần của anh

Thiên thần của anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016

Lamborghini Huracán LP 610-4 t