Pair of Vintage Old School Fru
Ra khỏi bàn phím thôi, “người yêu” ơi !

Ra khỏi bàn phím thôi, “người yêu” ơi !


Tác giả:
Đăng ngày: 29-06-2016
5 sao 5 / 5 ( 113 đánh giá )

Ra khỏi bàn phím thôi, “người yêu” ơi !

↓↓



bạn đang xem “Ra khỏi bàn phím thôi, “người yêu” ơi !” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tôi bắt đầu cảm thấy rõ sự khác lạ trong thói quen của mình. Để chuẩn bị cho buổi tiệc hoá trang vào cuối tuần, lớp tôi được phân công trang trí sân khấu và chuẩn bị phông nền. Khi nghe tới những công việc như : Vẽ và trang trí sân khấu. Trâm Anh tiến cử ngay tôi.


Và gần cả tuần ấy, chiều nào tôi cũng có mặt trên trường với cơ man nào là bút vẽ và màu nước.


Điều đó cũng đồng nghĩa với việc gần tuần nay, tôi hầu như vắng mặt trong thế giới online. Ban đầu, tôi cảm thấy khá là khó chịu và khó thay đổi, nhưng công việc trên trường và bức vẽ đang dở dang vẫn khiến tôi không thể rời mắt.


Cho tới ngày cuối cùng, tôi mới có thời gian vào thế giới ấy.


Có rất nhiều tin nhắn hỏi thăm tôi, những comment thắc mắc vì sao không thấy Sam Sam xuất hiện, rồi những lời động viên khi nghĩ tôi bị ốm hay bận bịu công việc gì đó. Nhưng có một điều lạ, tôi không nhận được tin nhắn nào của “Đẹp Trai”.


Gã gần như mất hút gần tuần nay, tôi nghĩ, có lẽ gã vẫn tin người yêu “ Xấu gái” của gã là Trâm Anh.


Đó là lần đầu tiên tôi vào xem Facebook của gã.


Gã - “Đẹp Trai” - Quân, khá nhiều tâm sự. Tôi chăm chú theo dõi những status từ vài tháng trước của gã, rồi lại lẳng lặng xem ảnh trong album.


Gã có một nụ cười ấm áp nhất mà tôi từng thấy, đôi mắt đen láy lung linh dưới ánh đèn hôm nào vẫn trong veo đến kì lạ, có điều, tôi nhận thấy sự khác biệt giữa những tấm ảnh. Những tấm ảnh trước đó, đôi mắt như trùng xuống chất chứa tâm sự, nhưng những tấm ảnh gần đây, đôi mắt ấy lại sáng và mềm mại. Tôi mỉm cười, lần đầu tiên tôi nhìn kĩ gã như vậy.





***


Tối nay sẽ diễn ra buổi hoá trang của trường mà tôi đã chuẩn bị phông nền cả tuần trước đó, kì thực thì tôi không có tâm trạng cho lắm. Cũng không thể phủ nhận sự mất tích của gã cũng là một trong lí do khiến tôi cảm thấy trống trải và hụt hẫng. Nhìn thấy vẻ mặt khác thường của tôi, con mèo Bi bên cạnh kêu meo meo rồi lại lăng xăng lại gần, dụi cái đầu to sụ của nó vào chân tôi, tôi nhìn nó, mắng.


-        Tai mày đấy, tại mày nên người ta chạy mất dép rồi.


Tôi nhìn vẻ mặt ngây ngô của con mèo, ôm nó vào lòng, vuốt ve bộ lông dài mượt của nó.


Khi tôi chuẩn bị cho Bi ăn thì đã nghe thấy tiếng lanh lảnh từ ngoài cửa vọng vào. Là Trâm Anh.


-        Du, Du ơi, mở cửa cho tớ, nhanh nào.


Khi tôi vừa mở cánh cửa, cô bạn đã ùa vào, lẳng hai cái túi to đùng xuống sàn nhà, vừa thở không ra hơi, vừa giải thích.


-        Tớ vừa đi lấy quần áo về đấy. Nhanh lên Du, chúng mình muộn mất.


Tôi dè chừng nhìn đống quần áo trên sàn nhà, rồi lại nhìn Trâm Anh. Cô bạn trợn mắt lên nạt tôi.


-        Này, tớ biết cậu định nói gì đấy nhé, vào thay đồ cho tớ. Mau.


Nói đoạn, cô bạn đẩy tôi tới đống đồ, dúi vào tay tôi một chiếc váy. Tôi miễn cưỡng mở cửa phòng tắm.


Chiếc váy màu trắng và có một chiếc dây nơ hồng có vẻ như không hợp với tôi thì phải, Trâm Anh hết nhìn tôi, lại quay sang nhìn đống váy phía dưới. Tôi đẩy gọng kính, ngập ngừng hỏi Trâm Anh.


-        Tớ mặc trông xấu lắm hả?


Trâm Anh lắc đầu, rối rít trả lời.


-        Không, không. Vừa lắm, đây là size nhỏ đấy. Tớ đang tiếc rẻ vì sao lúc đó tớ không chọn hai chiếc như thế này. Du mặc đẹp lắm.


Tôi cười gượng gạo.


-        Hay tớ đổi cho Trâm Anh?


-        Ấy, váy đó nhỏ thế làm sao tớ mặc vừa? Tớ có chiếc này rồi.


Vừa dứt lời, Trâm Anh cầm một chiếc váy màu da cam trong túi đồ, rạng rỡ đi thay.


Dường như thấy được sự khác thường của tôi, con mèo Bi phía trước mắt tròn vo nhìn tôi không chớp. Tôi cười trừ, chậm rãi lại gần chiếc gương.


Thật ngạc nhiên là người trong gương lại là tôi, một bộ váy cũng có thể khiến một người thay đổi vẻ bề ngoài nhanh như vậy sao? Rõ ràng quan trọng không phải là bạn có một khuôn mặt hay vẻ bề ngoài như thế nào, mà quan trọng là bạn có biết chấp nhận vẻ bề ngoài ấy và chọn cho mình những bộ trang phục phù hợp hay không mà thôi. Tôi biết, trước đó, tôi là một cô gái tự ti.


-        Nhanh, nhanh nào Du. Qua đây chúng mình trang điểm rồi đi.


Tôi không biết lí do vì sao cô bạn Trâm Anh lại sốt sắng tới buổi tiệc như vậy, nhưng kì thực thì cô ấy thực sự xinh đẹp trong chiếc váy màu cam ấy.


Tôi thấy không thoải mái cho lắm với đôi giầy cao gót, tóc mái hất cao và cài một chiếc nơ màu hồng trên đầu. Tôi bắt đầu cảm nhận được ánh mắt khác thường của vài người bạn trong lớp khi nhìn thấy tôi.


Trái lại với vẻ mặt của tôi, cô bạn Trâm Anh bên cạnh tôi thì luôn cười tươi rạng rỡ, tôi cũng khá tò mò khi không thấy sự xuất hiện của Quân ở buổi tiệc. Chẳng phải Trâm Anh và Quân đang hẹn hò sao?


Buổi hoá trang thật là nhộn nhịp và vui vẻ. Mọi người cười nói và hát hò ầm ĩ. Tôi bắt đầu cảm thấy hối hận khi đến đây, vì cô bạn Trâm Anh của tôi trong giây lát vụt biến mất vào dòng người nhộn nhịp phía trước. Chỉ còn trơ lại mình tôi với một dãy đồ ăn phía sau.


Tôi tìm một chiếc ghế gần đó, trầm ngâm theo dõi dòng người qua lại.


-        Người yêu “ xấu gái” ơiiiii.


Tiếng gọi trầm trầm quen thuộc bất ngờ vang lên từ phía sau khiến tôi giật mình. Tôi quay người lại.


Là Quân và một nụ cười tươi ngày nào. Tôi lúng túng, vội quay đầu lại. Trong giây lát, Quân đã xuất hiện ngay trước mặt tôi. Tôi vẫn cúi gằm mặt xuống đất, lí nhí trả lời.


-        Trâm Anh vừa mới chạy ra đằng kia rồi anh ạ. Anh đợi bạn ấy một chút.


-        Anh không gọi Trâm Anh, anh gọi em.


Tôi đưa đôi mắt khó hiểu lên nhìn Quân, ấp úng.


-        Anh….Anh biết Trâm Anh….?


-        Anh nhận ra em ngay khi lần đầu gặp ở KFC. Em nghĩ xem, chỉ có một cô gái ngốc nghếch như em mới liều mình đuổi theo con mèo Bi béo ú thôi. Với lại, nhìn  ánh mắt Bi là anh biết, nó chỉ yêu mình em.


Lời giải thích rành mạch của Quân khiến tim tôi đập nhanh hơn một nhịp, tôi bối rối lẩn tránh ánh mắt của Quân. Ngay lúc đó, phía sau Quân, tôi nhìn thấy Trâm Anh. Cô bạn vẫy tay rối rít về phía tôi, rồi lại chỉ tay sang một anh chàng bên cạnh cô ấy.


Quân quay người lại nhìn theo hướng mắt của tôi, rồi lại cười xoà.


-        Anh chàng bên cạnh là bạn học của anh. Trâm Anh có vẻ thích anh chàng ấy.


Tôi tròn mắt nhìn người đối diện. Lẽ nào…?


-        Thật ra hôm em rượt theo con mèo và bị ngã, sau khi em về, bọn anh có ở lại nói chuyện với nhau. Anh có nói về kế hoạch và cô bạn ấy tỏ ra khá thích thú. Vậy nên mới có những lần đi chơi mà Trâm Anh lại vắng mặt.


Giọng Quân vừa dứt, tôi đã la toáng lên.


-        Hai người chuẩn bị kế hoạch?


-        Đúng, kế hoạch “ Ra khỏi bàn phím thôi “người yêu” ơi”. Và một điều mà anh thành công nhất đó là : em đã thích anh.


Tôi ngồi lặng một lúc nhìn nụ cười mãn nguyện của người đối diện, Quân vẫn cười tươi, rồi cúi xuống nhìn tôi.


-        Không cần phải ngại đâu. Anh cũng thích em mà. Thích từ rất lâu rồi đấy Sam Sam à.





Và sau đó, tôi mỉm cười, đặt bàn tay nhỏ nhắn của mình lên bàn tay to vững chắc của Quân, hoà vào tiếng nhạc du dương, bước những bước chân của tình yêu đầu tiên.


***


Có khá nhiều những điều tuyệt diệu mà thế giới ảo mang lại. Tôi không biết bạn đã gặp những điều tuyệt diệu ấy chưa, nhưng đó là buổi tối ngọt ngào nhất mà tôi từng có. Và buổi tối ấy, cũng hé lộ những bí mật của tình yêu ảo.


Có trong những giấc  mơ kì diệu nhất tôi cũng không thể nào tưởng tượng rằng: “Đẹp trai” chính là “ Nhút Nhát”.


Trước đó, Quân là một chàng trai khá nhút nhát và ít nói. Anh có thói quen đọc truyện tranh hài hước của tôi vào mỗi tối trước khi đi ngủ. Và anh nói, không biết tự bao giờ, truyện tranh của tôi thành thói quen của anh và anh yêu chúng.


Page “ những người hâm mộ tài chế truyện cười của Sam Sam” là tình yêu mà anh dành cho truyện của tôi.


Điều tôi hạnh phúc nhất, có lẽ là sự thay đổi của anh khi đọc truyện cười của tôi. Anh tự tin hơn, cười nhiều hơn và mở lòng mình hơn. Và một “đẹp trai” xuất hiện cũng từ ngày đó.


Chưa bao giờ xuất hiện một phép màu của một bà tiên nào trong thế giới mà chúng ta sống. Nhưng lại có những phép màu do tình yêu mà chúng ta tạo nên.


Tôi dành sự đam mê của mình với truyện tranh, tôi gửi tiếng cười của mình vào những câu truyện dí dỏm, và điều đó khiến một chàng trai như anh thay đổi.


Anh bước ra ngoài và chỉ cho tôi một phép màu khác. Thì ra, tôi không phải là một cô gái nhút nhát, ít nói, chỉ biết online và đọc sách như tôi vẫn nghĩ. Anh nói tôi là một cô gái hài hước và đáng yêu nhất anh từng gặp. Và tôi tin, tôi là một cô gái như thế.


Tôi cũng nhận ra, tình yêu đến chẳng vì một lí do gì, nhưng bất kì lí do nhỏ bé nào cũng có thể bắt đầu cho một tình yêu.


Tôi kéo anh về với hiện tại. Anh kéo tôi về với chính mình.





Tôi không biết bạn có tin vào tình yêu ảo hay không, nhưng hãy đặt niềm tin của mình vào chàng trai mà anh ta có thể chỉ cho bạn biết:


“ Bạn thực sự là một cô gái như thế nào khi bạn ở ngoài ”.


Đã có chàng trai nào kéo bạn ra khỏi thế giới ảo hay chưa?


huongleKiO.


 


 




tình yêu chân thành (202)
tình yêu đẹp (109)
↑↑
Này em, có phải em...

Này em, có phải em...

Tôi thấy anh vào một buổi tối tháng tư trời chi chít những sao, khi tôi đang ngước

01-07-2016
Chờ để yêu

Chờ để yêu

Giờ thì tôi cũng đã tự cảm thấy cuộc sống rất có giá trị, cuộc sống còn rất

23-06-2016
Mật khẩu trái tim

Mật khẩu trái tim

"Nếu trái tim anh đã cài password, thì em sẽ cố gắng trở thành hacker chuyên nghiệp. Em

01-07-2016
Bảy ngày hạnh phúc

Bảy ngày hạnh phúc

Em không phải là người đầu tiên tôi rung động nhưng em thực sự mới là mối tình

25-06-2016
Có duyên không phận

Có duyên không phận

Một con dao, một dòng máu đỏ, một cái xác ôm một người. Tiếng gió rít mạnh mùa

27-06-2016
Chạm vào thế giới

Chạm vào thế giới

(khotruyenhay.gq) "Trong vũ trụ bao la này, chắc chắn sẽ tồn tại một thế giới, nơi

28-06-2016
Viết tiếp yêu thương

Viết tiếp yêu thương

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") "Chúng

25-06-2016
Điều giản dị

Điều giản dị

Hơn 10 giờ đêm, anh mệt mỏi bước lên được căn hộ tầng 10 của mình. Chợt sững

01-07-2016
Mầm non không lớn

Mầm non không lớn

Vậy đấy, rốt cuộc ở ngoài kia ta tranh đấu vì điều gì, ta mải miết khẳng định

23-06-2016
Lá cuối năm

Lá cuối năm

Đời người cũng giống như chiếc lá. Mỗi năm Tết lại đến một lần. *** Đó là

23-06-2016
Yêu Không Phải Lúc

Yêu Không Phải Lúc

Trích đoạn: “Còn có thể thế nào nữa, là cậu tôi nói.” Trần Giác Phi tùy tiện

21-07-2016 59 chương
Bó hoa có lõi

Bó hoa có lõi

Với mẹ, hoa là thứ không ăn được, tất nhiên, trừ loại có lõi vừa mới xuất hiện

30-06-2016
Này em, có phải em...

Này em, có phải em...

Tôi thấy anh vào một buổi tối tháng tư trời chi chít những sao, khi tôi đang ngước

01-07-2016
Chỉ mới bắt đầu

Chỉ mới bắt đầu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tôi đồng ý

27-06-2016
Xin lỗi thầy!

Xin lỗi thầy!

Cuối thu, tiết trời lạnh dần. Những chiếc lá cuối cùng cũng trôi theo gió. Bầu trời

29-06-2016