pacman, rainbows, and roller s
Non Dimenticar

Non Dimenticar


Tác giả:
Đăng ngày: 25-06-2016
5 sao 5 / 5 ( 49 đánh giá )

Non Dimenticar

↓↓

Tôi đang gặp khó khăn trong việc viết và nói rồi. Sợ rằng đây là trang nhật kí cuối cùng mà tôi viết. Cầm bút bây giờ cũng là một việc quá sức khó khăn với tôi. Nhưng tôi vẫn cố, viết một lá thư và vài dòng nhật kí có thể sẽ không được ai đọc......

bạn đang xem “Non Dimenticar” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tự dưng cảm thấy sợ......"


5.


Dạo gần đây Phong Linh không nói chuyện nữa.


Dù chỉ là những câu chữ rời rạc không rõ ràng, đôi khi còn tối giản đến mức không có chút nghĩa lí gì cũng không có nữa.


Cả ngày cô ấy chỉ ngồi bên mép giường, khó khăn vươn đôi bàn tay dài ra chạm đến vạt nắng sớm len vào, cười ngu ngơ, rồi lại im lặng. Ngôn ngữ, lời nói cuối cùng cũng rời bỏ cô ấy mà đi.


Mỗi ngày thấy cô ấy nghiêng đầu nhìn tôi, đôi mắt trong veo nhưng nhận thức chẳng còn được bao nhiêu, kể cả kí ức của cô ấy giờ cũng đang bị cục tẩy đáng ghét tẩy trắng đến chẳng còn gì.


Tôi bất lực, nhưng tôi biết cô ấy còn đau khổ hơn tôi. Vậy nên chỉ đành có thể ghì chặt lấy cô ấy, khóc thay cho cô ấy. Phong Linh vỗ vai tôi nhè nhẹ.


6.


Tôi gặp con người ấy vào buổi sáng Chủ nhật trời ngập gió.


Tiễn người khách thứ mười trong tháng ra khỏi căn nhà cũ của Phong Linh, bất thình lình con người ấy xuất hiện. Như lần đầu tiên Phong Linh gặp hắn mà cô bạn đã từng nhắc đi nhắc lại không biết bao nhiêu lần cho tôi nghe.


"Tên anh ấy là Khải..."


Đầu tóc rối xù, đôi mắt đỏ ngầu, một bộ dáng mệt mỏi. Tôi đọc thấy trong ánh mắt của Khải có một chút vội vã, chút kinh hoàng, chút sợ sệt. Tôi cảm thấy rất hả hê. Cực kì hả hê. Con người này, đáng bị như vậy.


"Còn quay về đây làm gì?" tôi sẵng giọng.


"Tôi muốn gặp Linh!"


7.


Khải lại đi vào một ngày tháng Tám mưa phùn.


Cũng phải, bây giờ ở đây chẳng còn gì cho anh ta níu kéo hay tìm kiếm hay nhớ về hay đại loại vậy. Cũng chẳng còn người nào thứ hai ngu ngốc như Phong Linh đợi anh ta đến mòn mỏi.


Ngày cuối cùng trước khi Khải rời đi, cậu ta ở lại căn nhà nhỏ của Phong Linh. Đem toàn bộ những lá thư tôi thay Phong Linh gửi cho cậu ấy. Ngày viết những bức thư ấy không theo quy luật nào. Có khi hôm trước ghi, hôm sau lại tiếp tục ghi, có khi cách cả tuần, cả tháng, rồi cả năm. Khải lôi chúng ra, ngồi vào chiếc ghế mây mà trước đó Phong Linh từng ngồi thừ cả ngày, đọc lại tất cả chúng, rồi trước sự ngạc nhiên của tôi và Phùng Anh, cậu ta đem toàn bộ đốt sạch. Đọc xong một lá, lại đốt một lá. Đến cuối cùng, cậu ta lại có chút chần chừ.


Khải đọc đi đọc lại, hít sâu một hơi rồi lại thả nó vào trong đốm lửa sắp tàn. Lửa bùng lên liếm gọn lấy mảnh giấy trắng có in hằn nét chữ nắn nót bằng mực xanh rồi lụi tàn đi mất. Lửa tắt một lúc lâu mà cậu ta vẫn cứ ngồi thừ ở đó.


Rồi sực tỉnh, Khải bới tung đống tro tàn làm tàn tro bay lên lơ thơ trong tầng không, chúng tôi chẳng ai rõ cậu ta muốn tìm cái gì trong đống tro ấy. Cậu ta đã đốt, và cũng chẳng có cái tài thánh đến mức biến ra được lại một lá thư nguyên vẹn như chưa từng bị lửa hủy đi.


"Cậu có yêu cô ấy không?" Phùng Anh hỏi.


Khải im lặng không nói, chỉ quay đầu phóng tầm mắt ra xa. Tìm gì? Phong Linh không ở đây nữa. Những tháng ngày cuối cùng của cô ấy không phài là cho anh ta?


Phong Linh từng bảo với tôi, cô ấy sẽ chờ Khải đến hết năm cô ấy ba mươi. Nếu đến lúc ấy, Khải vẫn chưa về, cô ấy có thể bắt đầu cuộc đời của mình. Nhưng rõ ràng, cuộc đời của riêng cô ấy chưa từng được bắt đầu.


Khi Khải quay lưng bỏ vào phòng chờ, mơ hồ tôi nhớ đến Phong Linh, vào một ngày cuối tháng ba khi bông hoa đào cuối cùng tàn lụi, đôi mắt đong đầy hạnh phúc nói với tôi:


"Tên anh ấy là Khải. Anh ấy là bạn trai mình!"


Ino.


 


↑↑
1, 2 và 3...

1, 2 và 3...

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Gió lạnh miền Nam

Gió lạnh miền Nam

"An có thể... chạm tóc Kỳ được không?" *** Hết tiết học đầu tiên mới thấy An

25-06-2016
Người đàn bà điên

Người đàn bà điên

Cuộc đời vốn chẳng ai nói trước được điều gì. Đã nghiệt ngã sẽ lại gặp

29-06-2016
Những mảnh vỡ pha lê

Những mảnh vỡ pha lê

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Vọng cổ

Vọng cổ

(khotruyenhay.gq) Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Kí ức hôn

Kí ức hôn

Cả đời này tớ thương cậu. Cả đời này có khi tớ sẽ không tìm được ai yêu tớ,

24-06-2016
Sài Gòn, mưa và anh

Sài Gòn, mưa và anh

Ngoài trời lất phất vài hạt mưa rơi thánh thót trên mái tôn đã ngã màu cũ kĩ, mùi

23-06-2016
Điều có thể

Điều có thể

Ai bảo cứ xấu là không được phép thích người khác? *** 1. "Bi kịch" Mùa đông.

27-06-2016
Chiếc cốc vỡ

Chiếc cốc vỡ

Anh tặng cô một chiếc cốc sứ trắng nhân ngày sinh nhật. Trên mặt cốc có in hình anh

29-06-2016
Cách dạy con kì lạ

Cách dạy con kì lạ

Cậu bé vì quá thích cuốn sách trong hiệu sách nên đã lấy trộm và bị ông chủ bắt

23-06-2016
Mỉm cười và quay đi

Mỉm cười và quay đi

"Tôi sắp vào Sài Gòn. Khi ấy cô sẽ uống cùng tôi một cốc cà phê chứ?" "Tại sao

24-06-2016