
Tường vi khô
Và tôi bắt đầu hiểu ra cái cảm giác của Chi ngày hôm ấy, cái cảm giác ép mình tin
Và tôi bắt đầu hiểu ra cái cảm giác của Chi ngày hôm ấy, cái cảm giác ép mình tin
Từ đó đến nay, đã 8 năm rồi, và có lẽ sau này tôi cũng không thể quên được. Em
Anh dùng chú chó nhỏ màu trắng đổi lấy nụ cười của cô. Còn cô dùng cả một đời
Có một người khóc lặng vì tình yêu vừa để mất. Ở một góc đâu đó trong thành
Anh nói, bởi vì em là một cô gái mãi mãi luôn xuất hiện cùng vết thương. *** Lần
Người ta thường nói hoa hồng mới là vua của các loài hoa, nhưng không phải với tôi.
Sau một năm chống chọi với bệnh tật, ba tôi đã ra đi và khi tôi mất đi chỗ dựa ấy
Tôi nhớ mang máng đã từng đọc ở đâu đó, hình như là trong một bài báo người ta
Tin nhắn chỉ có vài chữ, mà nó làm tim Long như thắt lại "Em muốn gặp lại anh, nơi
Giữa tôi và cậu ấy, chẳng có một sự khởi đầu rõ ràng và khi kết thúc mọi chuyện
Trái tim em là nơi: dù đi đến tận cùng thế giới, anh vẫn muốn quay về... *** Vi yêu
Đã có những lúc, ngồi một mình giữa bầu trời xứ Tây Bắc lồng lồng gió, lồng
Trước khi gặp anh, tôi cũng không biết thì ra thích một người có thể khiến người ta
Vậy nếu anh không phải là người làm cho em hạnh phúc nhất nhưng anh lại là người làm
Chị nhớ cà phê em pha. Cả cái cảm giác khi đứng chờ thang máy, chuẩn bị thở hắt ra
Kho báu và giấc mơ đều lung linh. Những thứ lung linh thường dễ vỡ. Và những thứ
Có lẽ, hết yêu thì là không yêu nữa. Thứ trò chơi cảm xúc này, kẻ thắng thì đi,
Thổi tiêu cũng như yêu một ai đó. Không sớm, không muộn mà phải đúng thời điểm,
Trước giờ nó từ chối bao nhiêu bức thư cũng chẳng may mảy động lòng. Không thích là
Tôi day qua úp mặt vào vào bụng Hảo, nghe ruột chị cồn lên trong đó, để giấu mấy
Tôi yêu Yên từ năm mười ba tuổi đến năm hai mươi bốn tuổi, rõ ràng đã đem hết
Bài này hơi dài. Nghe đồn chèn một hai tấm hình vào sẽ làm bài đọc đỡ ngán
(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") Có thể nhân
(khotruyenhay.gq) Ai nói Thím không biết ghen! Thím ghen suốt 20 năm qua rồi còn gì? Bây giờ
Đêm đó chỉ mình A Đông thoát được, thoát chết nhưng sau đó thành nô lệ cho lũ
(khotruyenhay.gq) - Với một chiếc roi mây, lão đã quất thật lực vào người bà
(Giải Nhất - Cuộc thi Viết truyện Kinh dị) Hay có ai đó đang trốn dưới giường của
Bạn của tôi giống những hạt pha lê lấp lánh. Cất kỹ trong hộp thì sẽ mờ đi, nhưng
Từ đó đến nay, đã 8 năm rồi, và có lẽ sau này tôi cũng không thể quên được. Em
(khotruyenhay.gq) Mỗi lần Tết đến là mình lại nhớ mẹ, nhớ mẹ da diết. Vì mẹ là