Duck hunt
Hứa rằng sẽ ghét anh đến cuối cuộc đời

Hứa rằng sẽ ghét anh đến cuối cuộc đời


Tác giả:
Đăng ngày: 23-06-2016
5 sao 5 / 5 ( 143 đánh giá )

Hứa rằng sẽ ghét anh đến cuối cuộc đời

↓↓

***

bạn đang xem “Hứa rằng sẽ ghét anh đến cuối cuộc đời” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Từ sau sự cố ấy, tôi học cách kiềm nén tốt hơn, đêm có dài và lạnh, ngày có buồn và cô đơn, tôi cũng không cho phép mình nghĩ đến anh. Chỉ cần tưởng tượng cảnh anh đang đầm ấm bên người khác thì tức khắc sẽ biết mình nên làm gì.


Ơn trời, tôi có công việc làm thêm, có vài chàng trai theo đuổi, ít ra tối lại cũng bận rộn với tin nhắn, bài vở...Thi thoảng lại có vài chầu cà phê, gặp gỡ vài người bạn cũ, giao lưu với club tiếng anh. Cuộc sống vốn rất thú vị, chỉ có điều ta thường chọn cho mình sự bận rộn trong tâm hồn, để tay chân hưởng thụ nhàn nhã.





Hai tuần sau đó, tôi gặp lại anh trong buổi văn nghệ của trường, tôi mỉm cười, rồi nhanh chóng khoát tay người khác lẫn vào đám đông.


Chắc anh nhìn theo. À, mà tôi khoát tay ai thế nhỉ?


Lúc ngước lên mới thấy một gương mặt lạ hoắc, tôi lí nhí xin lỗi, rồi viện cớ nhầm lẫn. Ít ra thì anh cũng đã biết tôi không cô đơn.


Đêm hôm đó anh nhắn tin cho tôi:


"Cậu bạn em khoát tay là bạn đi cùng với anh mà"


Tôi té ngửa, mới nhắn tin biện minh:


"Em nhầm, em cũng đã xin lỗi bạn ấy rồi. Người đi cùng em đã ra ngoài mua nước uống"


Anh hồi đáp:


"Em đi một mình, sao lại nói dối anh. Có gì đâu chứ, em vốn dĩ sẽ có thể tìm được một người tốt."


"Nhưng người đó sẽ không thể là anh, người em cần lại bảo không cần em. Trớ trêu thật anh nhỉ?. Thôi anh ngủ đi, ngủ ngon. Em ngủ đây"


Lúc nào tôi cũng là người nhắn tin cuối cùng, không có sự đáp trả. Rốt cuộc giữa chúng tôi là như thế nào? Anh đã có người yêu chưa? Tôi liệu còn cơ hội quay về bên người đã ruồng bỏ mình? Liệu tôi còn đủ khờ dại để quay về làm cái bóng bên đời anh? Liệu tôi còn đủ sức chịu đựng để nghe tên ai đó trong cơn say của anh? Liệu rằng khi anh nói muốn tôi ở bên tôi đủ tỉnh táo để từ chối?


"Hãy quay về bên anh!"


Tin nhắn đến làm tôi giật mình, phá tan suy nghĩ.


Tôi đọc, rồi im lặng. Không đáp trả.


Một tin nhắn dài nữa được gửi đến:


"Anh muốn em quay lại bên anh, vì biết em không thể quên được anh. Anh cũng không còn hứng thú với chuyện yêu đơn phương nữa. Anh mong em sẽ là người cùng anh đi suốt đoạn đường còn lại."


"Em vẫn là người thay thế?" Tôi trả lời tin nhắn.


Im lặng. Tôi lại là người nhắn tin cuối cùng.





Hôm sau, tôi phải dậy sớm, đi dạy kèm cho thằng nhóc lớp 7. Chủ nhật bận rộn. Đi làm về, tôi điện thoại cho anh, rủ anh đi dạo.


30p sau, anh xuất hiện. Vẫn dáng người ấy, giản dị nhưng rất đẹp. Chúng tôi đi biển, đi ăn, đi dạo. Trên đoạn đường khung cảnh khá đẹp và yên tĩnh, tôi đề nghị anh dừng xe để chụp vài pô ảnh. Chúng tôi ngồi trên một bục đá ven đường, tay tôi bấm chụp lia lịa. Anh nhìn theo hướng của tôi, chậm rãi nói:


"Anh không hứa rằng sẽ quên người đó, nhưng anh hứa sẽ yêu em."


"Tại sao anh không chọn người khác"


"Vậy tại sao không thể là em?"


Tôi tặc lưỡi và lắc đầu:


"Em không biết."


Tôi rướn người lên, định hôn vào má anh. Nhưng...


Anh quay lại, ghì chặt tôi vào lòng. Nhẹ nhàng "khóa môi" tôi và thít chặt vòng tay của mình. Tôi chẳng thể và cũng chẳng muốn nhúc nhích. Tôi hơi run, tim đập, mắt mở to.


"Sao em mở mắt?"


"Sao em phải nhắm mắt?"


"Vì con gái khi nào hôn cũng vậy."


"Anh đã hôn bào nhiêu cô gái rồi?"


"Mẹ anh, em gái anh, bà ngoại anh...và em là người lạ đầu tiên."


"Em biết!" Tôi cúi mặt buồn bã.


Tôi biết anh định dành tặng "đầu tiên" của mình cho người anh yêu. Tôi chỉ là người thay thế. Nhưng dù sao bây giờ tôi cũng hạnh phúc. Vậy là đủ.


"Anh chắc chắn sẽ không bỏ rơi em vì cô ấy nữa đúng không?"


"Có lẽ vậy...trong thời gian không liên lạc với em, anh nhận ra rằng, cô ấy không dành cho anh, chỉ có em mới hiểu anh. Em lo lắng, quan tâm, suy nghĩ cho anh."


"Còn anh thì làm điều tương tự như vậy cho một người khác."


"Không! Anh...hình như anh có tình cảm với em rất nhiều. Lúc trước anh từng có suy nghĩ sẽ chọn bừa một ai đó để yêu."


"Đó là em!" Tôi hỏi


"Ừ, nhưng giờ thì không".


Chúng tôi bắt đầu có sự tin tưởng, cảm thông. Tôi và anh đều học cách chấp nhận sự tồn tại của quá khứ. Chúng tôi có hứa hẹn, có ước mơ, có niềm tin. Cho đến một ngày niềm tin đổ vỡ.





Lần thứ 2 tôi ghen.


Anh lưu hình cô ấy trong một file bí mật. Anh vẫn liên lạc và giúp đỡ khi cô ấy cần.


Tôi tìm cách gặp người đó. Chúng tôi đã nói chuyện rất lâu.


Cô ấy bảo đã bắt đầu yêu anh.


Tôi im lặng.


Cô ấy nói anh rất yêu cô ấy, nhưng cô ấy sẽ không tranh giành. Một là tôi từ bỏ, hai là anh ấy bỏ tôi.


Tôi im lặng.


Cô ấy thuyết phục tôi rằng tôi là người tốt, đừng nên chấp nhận làm cái bóng bên đời anh.


Tôi tiếp tục im lặng.


Câu cuối cùng cô ấy nói: "Cậu ấy không có tiền như những gã đàn ông khác, không có tình như L mong đợi."


Tôi im lặng, cô ấy nhận một bạt tai. Tôi thấy mình bị xúc phạm.


Anh đứng ở đó, bước vào, nhìn tôi. Thoáng bối rối, tôi lặng người. Chạy nhanh ra khỏi nơi ấy. Anh không đuổi theo.


Tối hôm đó, anh đến tìm tôi. Và dĩ nhiên, tôi nói chia tay. Anh không nói gì. Chỉ còn tôi đau khổ.


"Em ghét anh" Tôi tức tưởi.


Anh ôm tôi thật chặt.


"Nếu ghét anh, hãy hứa rằng sẽ ghét anh đến cuối cuộc đời"


"Tại sao?"


"Anh sẽ rất vui nếu 50 năm nữa khi gặp lại em, em vẫn nói EM GHÉT ANH. Vì như vậy anh sẽ không bị lãng quên."


"Anh sẽ đến với cô ấy chứ?"


"Không!"


"Tại sao?"


"Vì cô ấy không làm ốp-la ngon như em, không quấy rầy anh như em."


"Em đã tát cô ấy."


"Anh sẽ trả lại em cái tát đó nếu em muốn."


"Không, em không muốn vậy."


"Thế bây giờ em muốn gì?" Anh hóm hỉnh.


"Em muốn anh ở lại đây với em, chơi game với em, canh giấc ngủ cho em. Em muốn...muốn anh. Được không?"


Anh mỉm cười.


Cứ thế chúng tôi ngồi suốt đêm để tâm sự. Anh kể cho tôi nghe về lần đầu gặp cô ấy, yêu cô ấy. Rồi kể về tôi, về kỉ niệm giữa chúng tôi. Anh nói rất nhiều, lần đầu tiên tôi thấy anh "lắm điều" như vậy. Tôi ngủ lúc nào không hay. Nhưng trong giấc mơ tôi vẫn nghe man mán câu nói: "Từ giờ anh sẽ học cách yêu em trọn vẹn!".


Yêu tôi trọn vẹn.





Lần thứ 3 tôi ghen.


Anh ôm cô ấy ngay trước mắt tôi. Ngay tại phòng của anh.


Tôi cố gắng tạo tiếng động thật mạnh, rồi chạy. Tôi biết anh sẽ chạy theo để giải thích. Nhưng...chạy hoài...chạy mãi...vẫn chẳng có tiếng gọi theo, không có tiếng bước chân ở sau.


Tôi ngạc nhiên. Có tiếng chuông điện thoại reo.


...


Hai ngày sau. Tại bệnh viện đa khoa thành phố.


Anh nằm đó, gầy gò và yếu ớt. Anh không ôm cô ấy, chỉ là gục ngã trên đôi vai cô ấy thôi. Gục ngã. Khi không thể chống chịu được với cơn đau, anh chọn cách dựa vào bờ vai một người khác. Không phải tôi.


"Em ghét anh không?"


"Ghét!" Tôi đáp


"Hãy hứa rằng sẽ ghét anh đến cuối cuộc đời này, dù có ai làm gì em cũng không được ghét người ta hơn anh được không?"


"Anh nói gì vậy. Thôi anh nghỉ ngơi đi"


"Anh không muốn bị lãng quên, hãy chọn cách ghét anh khi ngừng yêu thương, được không?"

↑↑
Cầu vồng trong mắt anh

Cầu vồng trong mắt anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Trên

25-06-2016
Ở bên em

Ở bên em

SMS: "em ngủ ngoan đi, đừng lo về học phí nữa, sáng mai anh sẽ đi đóng cho em...yêu

29-06-2016
Yêu trong cơn điên

Yêu trong cơn điên

Những lão già bụng phệ áo sơmi, quần âu đóng thùng tự cho ta đây khí chất đạo mạo

24-06-2016
Miền cỏ lạ

Miền cỏ lạ

"Nếu khoảng cách giữa chúng ta lớn như đại dương đến ngọn núi cao xa kia, thì đừng

23-06-2016
Tình

Tình

Nó và nàng tuy yêu nhau trông thế giới ảo chưa được bao lâu nhưng tình cảm vô cùng

23-06-2016
Thiên thần quân phục

Thiên thần quân phục

Đây là một câu chuyện trong gia đình mà cha tôi đã kể cho tôi nghe về mẹ của ông,

27-06-2016
Nha Trang! Em yêu anh

Nha Trang! Em yêu anh

Hai mươi tuổi, trái tim tôi bắt đầu biết tổn thương trước một người, và nó đã

25-06-2016
Chờ để yêu

Chờ để yêu

Giờ thì tôi cũng đã tự cảm thấy cuộc sống rất có giá trị, cuộc sống còn rất

23-06-2016
Hạnh phúc

Hạnh phúc

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Hạnh

25-06-2016
Các em giỏi quá

Các em giỏi quá

"Trời ơi! Các em thật giỏi quá! Các em thấy chưa, ngay cả nhà văn vĩ đại (nhà văn

01-07-2016
Người vợ mù

Người vợ mù

Có lẽ duyên phận đưa anh đến bên cô. Mặc bao lời khuyên ngăn, một lễ cưới xinh

25-06-2016