The Soda Pop
Gõ cửa trái tim

Gõ cửa trái tim


Tác giả:
Đăng ngày: 27-06-2016
5 sao 5 / 5 ( 23 đánh giá )

Gõ cửa trái tim

↓↓
Phần hai của "Hiểu nhầm trái tim".


(khotruyenhay.gq) Sau những "hiểu nhầm", nơi trái tim ai đó, những tình cảm chân thành và ấm áp đã "gõ cửa".


***


Giận dỗi soạn một tin nhắn.

bạn đang xem “Gõ cửa trái tim” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Đăng. Hôm nay có quàng khăn không?


- Có. Khăn ấm lắm. ^^.


- Thật đấy?


- Ấm thật mà.


- Ý tớ không phải vậy. Khăn của tớ thì tất nhiên phải ấm rồi. Ý tớ là, cậu có quàng khăn cả ngày hôm nay không?


- Có mà. À...Có một lúc. Khi tớ chơi bóng rổ, nóng quá, tớ có tháo ra.


- Hừm!!!


- :'( Tớ xin lỗi. Tớ vô tâm quá. Đừng giận tớ nhé.


- Hừm!!!


- :"( Chiều tối chúng mình vẫn đi ăn Kem nha.


- Hứ! Không thèm. Dỗi rồi.


- :"( Đừng giận tớ mà.


- ...





Kéo lại đoạn hội thoại, đọc hết lại một lượt tin nhắn, sau khúc khích cười. Rõ là...


- Cậu làm gì mà cứ cười như con dở hơi thế?


Tôi đặt chiếc điện thoại sang một bên, giả chăm chú vào phần bài tập phía dưới, đáp tỉnh queo.


- KHông có.


Ju ở ngay gần đấy, kéo một chiếc ghế lại gần, chống tay lên bàn nhìn tôi, nhăn nhở.


- Lại làm tội bạn Đăng của tớ chứ gì?


Tôi bĩu môi.


- Từ bao giờ mà Đăng đã thành của Ju thế?


- Cái gì của Ki thì cũng là của tớ. Haha. Ngay cả bạn trai của cậu!


Tôi nhìn nét mặt đắc thắng của Ju, chối đây đẩy.


- Cái gì mà bạn trai cơ chứ.


- Không đúng à? Mà sao điện thoại rung nãy giờ có đến chục cái tin nhắn, không đọc à?


- Đang dỗi nhau.


Ju nghe tôi đáp vậy, tròn xoe mắt, hỏi lại cẩn thận điều vừa nghe.


- Đăng mà còn có lỗi ư? Lỗi gì?


- Không quàng khăn len của tớ. - Tôi càu nhàu.


- Cái gì - Ju la toáng lên - Sáng nay, khi lên thư viện, tớ còn thấy Đăng quàng khăn len của Ki đó.


- Sáng thì có. Trưa thì không?


- Lúc nào?


- Lúc chơi bóng rổ.


- Bộ khùng à? Chơi bóng rổ nóng sắp chết, quàng cái khăn len có mà chết ngạt à? Chưa kể, vướng víu, và....


- Tớ không biết. Nhưng nói nốt câu sau từ "và" của Ju đi.


- Xấu - Ju buột miệng.


Tôi xay xẩm mặt mũi. Định bụng quay sang người bên cạnh cấu cho vài cái cho hả giận, nhưng lại không thể. Vì lúc này, chúng tôi đang ngồi trong thư viện!


Nên là đành nghẹn ngào nuốt trôi cục tức, đẩy ngược vào trong lòng, gằn giọng.


- Đó là chiếc khăn đầu tiên tớ tập đan đó.


Ju cười hì hì. Sau mới nhẹ nhàng đáp.


- Nó rất đẹp.


Chỉ chờ có lúc này, tôi cười toét miệng.


- Tất nhiên.


- Cũng thấy lạ là Ki có thể kiên nhẫn tập đan khăn len được đấy. Trước giờ, cậu có đan khăn hay làm mấy điều sến súa vậy đâu?


Tôi cúi sát xuống trang sách của mình, thì thào.


- Nghịch tí.


Ju cười khẽ, sau rời khỏi ghế, tiến lại giá sách gần đó, vừa tìm vài cuốn sách, vừa hỏi lại.


- Nhưng sao lại giận Đăng những điều vô lí như vậy.


Tôi ngó nghiêng đồng hồ, thu dọn mấy chồng sách trên bàn, cười đáp.


- Không biết. Nhưng tối tớ có hẹn rồi. Tớ về trước nhé. Mình học cũng được 4 tiếng rồi đó. Thứ sáu thi tốt.


- Ừ. Ki về đi. Cũng muộn rồi. Chiều tối lạnh, ra ngoài nhớ mặc thêm áo ấm.


- Ok.


Nói rồi, cười hớn hở rời khỏi thư viện.


...





Tiếng bước chân gấp gáp rời khỏi thư viện kéo theo một cơn gió lạ khẽ thoảng ô cửa sổ. Vô tình hất nhẹ vài trang sách trên tay chàng trai có ánh mắt lấp lánh gần ấy. Ju khẽ cười, nhìn xuống trang sách đang đọc dở dang.


"Những người giận nhau về những điều nhỏ nhặt tưởng như ngớ ngẩn và vô lí. Thường là những người quan tâm tới nhau nhất..."


Lúc này, Ju cũng đang giận một ai đó....


***


- Cậu đến đúng giờ quá.


Tôi nhìn nụ cười rạng rỡ của Đăng, giả tảng đáp.


- Thế cậu thích tớ đến muộn chứ gì?


- Đâu có. Không phải vậy. Chỉ là sợ cậu giận tớ mà không đến ấy.


Tôi phì cười, nhưng vẫn lừ mắt hỏi lại Đăng.


- Cậu nghĩ tớ xấu tính lắm đấy hả?


- Không. Tớ không nghĩ như vậy. - Đăng ỉu xìu.


- Tốt rồi. Mình ăn Kem nhé. - Tôi cười toe.


- Ừ. Nhưng cậu nên ăn ít hơn mọi ngày một chút. Hôm nay lạnh đó.


Tôi mỉm cười. Gật đầu. Trong ánh mắt ấp áp của Đăng, những ánh đèn sáng rực nơi quán Kem trong giây lát nhòe đi. Tôi thấy chính mình trong ánh mắt ấy, và cũng thấy nụ cười của mình. Mọi thứ, thật bình yên.


...


Nếu như cách nói chuyện của tôi và Ju lúc nào cũng là đấu đá nhau, chấp nhặt từng chút một. Thì với Đăng, tôi luôn là người "chấp nhặt" cậu ấy.


Ju ồn ào. Đăng tĩnh lặng.


Ju nói những điều tôi chưa từng thấy. Đăng kể cho tôi nghe về những nơi tôi từng qua nhưng chưa bao giờ dừng lại quan sát.


Lúc trước. Tôi vẫn luôn thích Ju. Luôn luôn là vậy.


Bây giờ. Tôi hay giận Đăng những điều nhỏ nhặt mà ngay cả chính bản thân mình, tôi cũng không hiểu lí do vì sao.


Tôi giận Ju nguyên cả một tháng. Một tháng sau cái lần Ju chở tôi tới gặp Trang, và nói "Đây là bạn gái Ju". Một tháng ấy, Ju cũng không hề gọi cho tôi bất kì một cuộc điện thoại nào, hay thậm chí là cũng không gửi cho tôi một tin nhắn nào.


Cả tôi và Ju đều im lặng!


Nhưng rồi, khoảng thời gian đó cũng lặng lẽ trôi. Và Đăng, vẫn lặng lẽ bên tôi.


Đăng chỉ cho tôi những mầm cây mới nhú nơi con đường hoa sữa mà tôi thường đi qua. Chỉ cho tôi những bông cỏ lau trắng muốt. Dạy tôi cách làm những cánh chuồn bằng lá, và luôn đi cạnh tôi, nơi con đường hoa sữa mà tôi chỉ có thể đi khi không có Ju.


Ju không thích hoa sữa. Và vô tình, tôi cũng dần từ bỏ thói quen của mình vì Ju. Trước giờ, tôi chỉ nghĩ, làm sao để Ju luôn cười. Và vô tình, tôi đã đi quá nhanh.


Nhanh đến mức, tôi còn không kịp nhận ra, con đường này, còn rất nhiều điều mà tôi đã bỏ qua, đã không kịp dừng lại để nhìn ngắm mọi thứ xung quanh, để biết mình thích gì, và quan trọng hơn, tôi đã vô tình quên đi một ai đó.


Nhiều khi, tôi cảm thấy mình thật may mắn. Vì dẫu tôi có đi lạc đường, đi quá xa, thì khi quay đầu lại, tôi vẫn thấy Đăng ở sau mình. Cậu ấy luôn đứng đó, luôn mỉm cười, và luôn nói với tôi.


" Đừng sợ. Tớ vẫn luôn ở đây mà."


Cảm ơn Đăng. Cảm ơn Đăng vì tất cả.


Nhiều khi, thấy Đăng thật ngốc. Nhưng sự ngốc nghếch của cậu ấy, thật dễ chịu.

↑↑
Đám cưới trên biển

Đám cưới trên biển

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Cố chấp yêu

Cố chấp yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Người

25-06-2016
Đừng bận tâm đến anh

Đừng bận tâm đến anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Hermes hay Dior?

Hermes hay Dior?

Cuộc sống vốn dĩ luôn rất công bằng. Nếu bạn không đẹp thì bạn sẽ giàu và

24-06-2016
Số mệnh

Số mệnh

Ba mươi ngày qua, khi thực sự sống cho mình, tui đã tin vào thứ gọi là số mệnh. Nhưng

23-06-2016
May Mắn

May Mắn

"Lucky I'm in love with my best friend" *** Một buổi tối chẳng an lành như nó vốn dĩ từ

26-06-2016
Ebola, rồi sẽ qua?

Ebola, rồi sẽ qua?

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Có thể bạn sẽ

25-06-2016
Nhưng tôi không yêu em...

Nhưng tôi không yêu em...

Người đến và đi vốn dĩ là quy luật. Cảm xúc với từng người là duy nhất. Lúc còn

29-06-2016
Chuyện bạn bè

Chuyện bạn bè

Nhưng tôi lại nghĩ tình bạn cũng cần có cái "duyên", tôi cũng chẳng biết giải thích

24-06-2016
Thư gửi bé con

Thư gửi bé con

(khotruyenhay.gq) Con gái yêu quý của dì! Con là thiên thần nhỏ của cả nhà đấy, con

28-06-2016
Nhạc Trịnh trong tôi

Nhạc Trịnh trong tôi

Giá trị của một bài hát không phụ thuộc vào nhận xét hời hợt của những người

26-06-2016
Khuôn mặt vô hình

Khuôn mặt vô hình

Có những lần ngồi vu vơ tôi lại nghĩ về người con trai ấy, đó là khoảnh khắc cả

24-06-2016