Anh mới bỏ việc, mình yêu nhau nhé!

Anh mới bỏ việc, mình yêu nhau nhé!


Tác giả:
Đăng ngày: 26-06-2016
5 sao 5 / 5 ( 107 đánh giá )

Anh mới bỏ việc, mình yêu nhau nhé!

↓↓

Bà Hạ Lan gật đầu chào tạm biệt con gái. Khi chiếc xe hơi vừa quay bánh ra khỏi sân nhà, bà bấm số điện thoại gọi ngay. Chỉ đổ hai hồi chuông đã có người nhấc máy, bà Hạ Lan ra lệnh đầy giận dữ:

bạn đang xem “Anh mới bỏ việc, mình yêu nhau nhé!” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Cậu tới nhà tôi ngay! Vi Quân.


Căn phòng của người đàn bà thành đạt im lặng đến đáng sợ, Vi Quân đã đến rất lâu nhưng bà Hạ Lan vẫn không nói gì. Bà đưa ánh mắt ngờ vực nhìn Vi Quân một hồi mới lên tiếng:


- Tôi thuê cậu để giám sát Thanh Hạ khi ở trường chứ không nhờ cậu tiếp cận nó và làm những trò mèo này!


Vi Quân chỉ ngồi nghe mà không đáp, bà Hạ Lan nói tiếp:


- Mặc dù Thanh Hạ đã thay đổi, một thay đổi tốt nhưng tôi không thích mối quan hệ cùa hai người. Tôi yêu cầu cậu cắt liên lạc với nó ngay lập tức.


Vi Quân bỗng ngước nhìn bà Hạ Lan:


- Thưa bác, cháu không hiểu!


- Vậy thì thế này nhé, tôi nói thẳng, tiền học phí bao năm qua của cậu là do tôi trả, cậu nợ tôi và cậu trả nợ bằng cách giám sát con tôi. Vì thế mong cậu đừng nghĩ quá xa xôi và bước những bước quá dài, Thanh Hạ cũng chỉ là rung động nhất thời, chỉ cần cậu rời xa nó thì nó sẽ sớm quên cậu thôi.


- Thưa bác, nhưng cháu không thể quên Thanh Hạ được. Cháu cũng không có ý định trèo cao...


- Vậy thì cái này!


Bà Hạ Lan đặt xuống một xấp tiền xanh mới tinh và đẩy về phía Vi Quân:


- Tiền bạc rạch ròi, tôi trả công cậu đã thay đổi Thanh Hạ và một phần dư ra để cậu có cái mà chi tiêu. Từ nay tôi không cần cậu nữa.


Vi Quân đứng phắt dậy lắc đầu:


- Cháu không cần!


- Đừng để tôi phải nặng lời!


Vi Quân cúi đầu chào bà Hạ Lan rồi quay đi. Nhưng bất ngờ thay, Thanh Hạ đã đứng ở đó không biết từ lúc nào, cô đưa ánh mắt nhìn Vi Quân rồi đưa sang mẹ cô. Bà Hạ Lan sợ hãi bước tới chưa nói câu nào thì Thanh Hạ đã quay lưng chạy đi. Vi quân vội đuổi theo, sau lưng anh là tiếng gọi của bà Hạ Lan, không rõ bà gọi tên anh hay Thanh Hạ. Tiếng gọi của bà  cứ vang lên gấp gáp rồi chỉ một mình bà nghe thấy. Một bóng đen trùm lấy quang cảnh trước mặt bà, bà ngã sụp xuống đau đớn. Và sợ. Chưa bao giờ bà sợ đến thế.


***


Thanh Hạ - ...một cuộc tình.


Giả dối, tất cả là giả dối. Thanh Hạ vừa chạy thật nhanh vừa không ngừng suy nghĩ. Những hình ảnh mấy tháng qua cứ thay nhau xuất hiện như một cuộn băng của cuộc đời cô.


Trong cuộn băng ấy, không có đoạn nào là không có sự xuất hiện của Vi Quân. Anh chính là khoảng khắc hạnh phúc hiếm hoi mà Thanh Hạ cảm nhận được từ cuộc đời nhàm chán và vô vị này. Cô đã xem anh như vận may, là người kết thúc cuộc sống cũ kỹ, bám bụi của cô và cho cô một cuộc sống mới. Đẹp hơn. Đủ đầy hơn. Nhưng tất cả chỉ là giả dối. Có lẽ cuộc sống này cũng như người ta thường nghĩ, tiền có thể mua tất cả, dù là tình cảm, thứ vốn dĩ rất thiêng liêng và cao đẹp.


Nếu mẹ cô không trả lương cho Vi Quân thì anh có thèm để tâm tới một cô gái sống trong nhung lụa, kiêu kỳ như cô?


Nếu mẹ cô không trả lương cho Vi Quân thì anh có quan tâm và lo lắng cho cô như thế này?


Nếu cô không có người mẹ giàu có thì Vi Quân sẽ vẫn bên cạnh cô chứ?


Anh nói anh không trèo cao, anh không cần tiền? Thật không? Thanh Hạ bỗng nghi ngờ tất cả, nghi ngờ cả những lời của Vi Quân khi nãy chỉ là giả dối. Cô tin ai đây trong cuộc sống này? Mẹ cô? Người đã giám sát cô một cách bí mật và toàn diện? Hay Vi Quân? Người giúp mẹ cô giám sát cô?


Thanh Hạ đang chạy qua đường lớn, một cơn gió ở đâu ập đến, một thứ to lớn đang tiến lại gần cô- rất gần- một chiếc xe tải. Thanh Hạ đứng hình nhìn ánh đèn rọi lóa, một câu hỏi chạy xẹt qua tâm trí: "cuộc sống này bao giờ sẽ kết thúc?"


Một sự va đập. Thanh Hạ văng ra, đập mạnh xuống đường, một cảm giác đau nhói xuất hiện ở hai cánh tay, rồi lưng, rồi chân. Đột nhiên cô lại không muốn kết thúc ngay lúc này, có thứ gì đó trong suy nghĩ muốn níu cô lại, Thanh Hạ sinh ra không phải để ra đi như thế này. Cô cố cử động thân mình. Đau. Rát. Và cô chưa chết. Chiếc xe tải đã đi qua, trước mặt cô, đang đè lên cô là một người đàn ông cô quen- Vi Quân.


Anh ta cố gượng dậy, thở dốc, nhìn ngắm khuông mặt đầy nước mắt của Thanh Hạ:


- Anh xin lỗi! Anh xin lỗi!


Cô ngỡ ngàng nhìn Vi Quân, nãy giờ anh chạy ngay sau lưng cô ư? Để làm gì? Anh vừa cứu sống cố, trong tích tắc. Anh, chính anh một lần nữa kéo cô trở lại cuộc sống nhân thế. Thanh Hạ rưng rưng:


- Mẹ em...


- Thanh Hạ! Anh mới bỏ việc, mình yêu nhau nhé! – Vi Quân vẫn chống tay nhìn xuống gương mặt của Thanh Hạ, dường như anh sợ khi ngồi dậy cô sẽ lại chạy đi mất. Câu nói của Vi Quân lại càng làm cô ngỡ ngàng, là anh đang tỏ tình, chính thức tỏ tình với cô. Khung cảnh này, Thanh Hạ cảm thấy không phù hợp lắm, chẳng phải cô đang giận anh sao, cô cũng vừa mới suýt chết, cô đang muốn chất vấn mẹ cô nữa. Và Vi Quân lại tỏ tình với cô, trong tư thế này. Cô hít một hơi, cương nghị hỏi:


- Mẹ em sẽ không trả lương nữa! Anh vẫn bên cạnh em?


Vi Quân mỉm cười:


- Ngốc! Thế mà muốn làm "người dẫn đầu của những người dẫn đầu" ư? Khi anh nói chuyện với em thì anh đã biết sẽ có ngày không được trả lương nữa rồi.


- Vậy...


Thanh Hạ chưa kịp nói tiếp thì Vi Quân đã đổ ập cơ thể xuống người cô. Cô sợ hãi gọi tên anh nhưng anh đã bất tỉnh. Cô cố lách ra khỏi anh, một hình ảnh khiến cô thét lên. Hai bàn chân Vi Quân đầy máu, hai bàn chân ấy bị xe tải cán qua khi nãy mà cô không biết. Thanh Hạ hốt hoảng kêu gào, cô sợ Vi Quân sẽ cứ thế, không tỉnh lại gặp cô. Cô lay mãi, lay mãi.


***


Một đoạn kết...


Vi Quân tỉnh lại. Anh bất tỉnh vì những nỗi đau, nỗi lo và nỗi sợ ập đến quá nhanh, vụ tai nạn như một cú quyết định cho hệ thần kinh của anh. Khi mở mắt ra, hình ảnh một người phụ nữ ập vào: Thanh Hạ. Cô đang mỉm cười nhìn anh, thật sự là anh không nhìn lầm, cô đang mỉm cười, nụ cười vô cùng xinh đẹp mà anh có thể ngắm cả ngày cũng không chán.


- Anh tỉnh rồi! Anh tỉnh rồi! Nếu anh không tỉnh, em sẽ ân hận suốt đời mất.


Vi Quân mỉm cười nắm lấy tay Thanh Hạ. Anh ngồi dậy và bất ngờ với mọi thứ xung quanh, đó là căn phòng riêng, phòng sang trọng của bệnh viện. Anh ái ngại:


- Ở đây tốn kém lắm.


Thanh Hạ lắc đầu:


- Anh yên tâm, mẹ em sẽ lo cho anh đến khi anh xuất viện.


- Mẹ em...- Vi Quân càng ái ngại- Bác ấy...


- Mẹ rất cảm kích vì anh đã quên mình cứu em. Mẹ còn gửi lời xin lỗi anh nữa đấy. Mẹ nói khi em bỏ đi, mẹ đã rất hoảng sợ, mẹ tự trách mình vì đã không coi trọng tình cảm và...


Vi Quân nhíu mày:


- Và gì?


Thanh Hạ cười tít mắt:


- Và sự khổ cực đầy gian nan của anh đã biến con Thanh Hạ màu xám xịt này thành con Thanh Hạ bảy sắc cầu vòng này- Thanh Hạ nhìn lên trần nhà với vẻ mặt đăm chiêu- Mẹ em biết, anh đã phải rất khổ sở. Phải vậy không nhỉ?


Vi Quân lắc đầu thua cuộc:


- Anh sợ em rồi đó! Hôm nào anh phải qua xin lỗi bác mới được- Anh nhìn xuống hai bàn chân đang bó bột của mình- Nhưng có lẽ sẽ lâu.


Thanh Hạ chau mày lại:


- Xin lỗi gì từ từ tính, em có việc đây. Dù sao em cũng là một con người có giá trị, lời tỏ tình từ người yêu của em không thể nói ra như khi ấy được. Em muốn nghe lại lời tỏ tình của anh, bây giờ mới là chính thức.


Vi Quân cười khổ sở nhìn gương mặt xinh đẹp của Thanh Hạ:


- Không lẽ là ở đây, trong bệnh viện và lúc này, anh đang nằm đây?


- Có gì không ổn sao?


- Vậy thì...- Vi Quân ngượng ngùng ho mấy tiếng rồi mới chỉnh khuông mặt nghiêm trang, giọng nói rõ ràng- Thanh Hạ! Anh mới bỏ việc, mình yêu nhau nhé!


Có ánh mắt rọi vào căn phòng của bệnh viện và phát hiện nụ cười ai đó nở trên môi. Nắng khẽ gật đầu và rủ gọi cơn gió xuân ập đến tình hồng.


Phạm Vũ KimTra




tình yêu chân thành (202)
↑↑
Ở bên em

Ở bên em

SMS: "em ngủ ngoan đi, đừng lo về học phí nữa, sáng mai anh sẽ đi đóng cho em...yêu

29-06-2016
Như cách của chúng ta

Như cách của chúng ta

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
May mà có em

May mà có em

May mà có em, đời còn dễ thương... *** Quỳnh lấy vé máy bay về Việt Nam một cách

30-06-2016
Một phút cho sáu năm

Một phút cho sáu năm

(khotruyenhay.gq) Tham gia viết bài cho truyện ngắn "Tháng năm không trở lại") Dường như

27-06-2016
Đừng gọi cho anh nữa

Đừng gọi cho anh nữa

Trái tim Vân dường như vỡ nát khi nghe người mình yêu thương suốt 6 năm trời nói qua

30-06-2016
Hôn em là phải xin phép!

Hôn em là phải xin phép!

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Yêu không hối tiếc

Yêu không hối tiếc

Tình yêu rút cuộc là gì, lại khiến những kẻ trong cuộc cam tâm từ bỏ bản

24-06-2016
Mở ngăn kí ức

Mở ngăn kí ức

Đời mới hai mươi Đời mới ra đời Thì cứ vui – Q.B., "Ngày hai mươi" *** Em, Anh

23-06-2016
Ngày ấy sẽ đến

Ngày ấy sẽ đến

Tình yêu một ngày. Yêu nháp. Yêu thử. Một ngày trọn vẹn. Phi vào vai như chính mình

30-06-2016
Điều giản dị

Điều giản dị

Hơn 10 giờ đêm, anh mệt mỏi bước lên được căn hộ tầng 10 của mình. Chợt sững

01-07-2016
Ngày không bình thường

Ngày không bình thường

Tôi không biết tại sao tôi lai ấn tượng ngay lập tức với cô gái ở quán cafe hôm ấy

24-06-2016
Khi người quay lưng

Khi người quay lưng

(khotruyenhay.gq) Căn nhà nhỏ bé nằm trong hốc của con hẻm nhỏ, cửa nhà luôn đóng im

28-06-2016
Nếu nhà mình giàu...

Nếu nhà mình giàu...

Cứ để em đặt giả thiết nhé! Nếu có tiền, em sẽ thay con laptop rùa bò bằng một

28-06-2016

Snack's 1967