Con đường bị lãng quên

Con đường bị lãng quên


Tác giả:
Đăng ngày: 01-07-2016
5 sao 5 / 5 ( 32 đánh giá )

Con đường bị lãng quên

↓↓

....Trong một khoảnh khắc, lá của những cái cây trên con đường náo nhiệt kia rụng lả tả xuống không gian mờ nhạt mà tôi đang ẩn nấp....

bạn đang xem “Con đường bị lãng quên” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


3.Cô gái. Đôi mắt chứa bình yên


Tôi bước lại mép đường, nép mình vào cái bóng to lớn của một gốc cây xà cừ và nhìn xuống con đường quen thuộc. Cảm giác thật khó hiểu khi đứng giữa hai luồng chảy đối lập của cuộc sống.


Bình yên – náo nhiệt. Mờ nhạt – rực rỡ.Chúng dường như sẽ không bao giờ có thể hòa vào nhau để tạo ra một cuộc sống hoàn hảo...vì thế mà tôi – kẻ đứng giữa chúng, phải chấp nhận tách bản thân ra làm hai nửa đối lập. Chơi vơi...


Lia mắt xuống khắp con đường kia để tìm cái mảng tối mà mình thường ngồi, hay đúng hơn, như tìm một điểm tựa để mà an tâm hơn đôi chút. Cây đèn cao áp "không được sáng", chả biết từ bao giờ đã tồn tại trong tôi như một ngọn hải đăng đáng tin tưởng. ....


Giật mình....có lẽ hôm nay ngọn hải đăng đã làm tôi bất ngờ....thiếu tôi, nó không hề đứng câm lặng một mình .... mảng tối không chỉ là một mảng tối ....


.....Ánh mắt ấy nhìn tôi..ánh mắt ấy dường như đã thu gom tất cả nét bình yên của con đường, và biến nó thành một "bình yên" khác, ít cô đơn hơn, ấm áp hơn, tin tưởng hơn. Nhìn vào đó ta bỗng tìm được sự trong lành yên ả như khi nhìn vào mặt giếng quê nhà sau bao nhiêu thăng trầm xa cách.


Anh là ai, anh từ đâu ? Chẳng có bất kì người nào đang phóng xe ngoài con phố sáng bừng kia có thể trả lời tôi câu hỏi đó....vả lại...kể họ có biết cũng chẳng để làm gì...


Một giây nữa....hai giây nữa....ba giây nữa.....không lâu....tôi sẽ bước xuống và cất tiếng hỏi: "Anh là ai?"


Trong một khoảnh khắc, có một cơn gió nhẹ thổi từ con đường phía dưới lên, mang chút hơi thở của sự bình yên phà vào cuộc sống náo nhiệt sau lưng tôi đứng.


4. Chàng kỹ sư. Đôi mắt chứa bình yên


Cô bé ấy nhìn tôi, với ánh mắt thoáng chút ngạc nhiên khó hiểu ...giống như cái cách mà tôi đang nhìn cô bé. Đôi mắt chứa bình yên, một sự bình yên đẹp lạ. Không im lìm, không cô đơn. Bình yên vui tươi.Bình yên nhẹ nhõm. Nó khác xa với sắc độ mờ nhạt của con đường này.


Một giây nữa....hai giây nữa....ba giây nữa.....không lâu....tôi sẽ đi lên và cất tiếng hỏi: "Em là ai?"


Có thể trên đời này sẽ không bao giờ còn "một giây" nào lâu hơn như thế nữa. Thế nhưng những con người mù quáng ngoài kia đã quá bận rộn để nhận ra điều thiêng liêng bé xíu đó.


Ý nghĩa của "một giây" ấy, của khoảnh khắc ấy, ở nơi chốn ấy, có lẽ chỉ có hai con người hiểu được.....và cả cụ già kì lạ đang đứng chìm trong một mảng tối khác của con đường. Nếu để ý trong mắt cụ, có lẽ người ta sẽ nhận ra, tâm hồn con người già cỗi này giờ cũng đang ngập tràn ánh nắng...


VI. Ánh sáng từ bóng tối


Ven sông, một buổi sáng nữa sương lại giăng giăng khắp những cành liễu rủ. Bức tường bê tông cao che chắn khiến cho sương ở đây có vẻ lâu tan hơn những con phố nhộn nhịp khác.


Trong đám sương mờ ấy, người ta (nếu chịu để ý) sẽ bắt gặp một cụ già tóc bạc trắng hơn sương cầm cọ miệt mài vẽ. Bức tranh chỉ có hai màu đen trắng nhưng khiến cho người ta ngạc nhiên bởi thứ "ánh sáng" kì lạ mà nó tỏa ra.


Cái gì ở bức tranh kì lạ ấy tỏa ra ánh sáng? Hay thứ ánh sáng ấy vốn đã được cất giữ trong sâu thẳm hồn người, chỉ chờ một lời gọi mời thức tỉnh để òa ra rực rỡ? Lời gọi mời ấy, đôi khi cũng thật là vu vơ....


Con đường. Hàng dương liễu. Dòng sông đen. Bức tường cao... Và ... hai con người trao bình yên qua ánh mắt.


Đen trắng và bóng tối...nhưng chứa đựng thứ ánh sáng kì diệu nhất trên đời.


Câu chuyện được viết để kỷ niệm những vệt màu trầm lặng trong quãng đời học sinh...


N.B.N


 




tản mạn tình yêu (47)
↑↑
Nó đã trở về đấy ư?

Nó đã trở về đấy ư?

Nó nhận ra lần này trở về nó khác quá, nó không còn là một cậu nhóc ngày nào da ngăm

26-06-2016
Gửi cô dâu của anh

Gửi cô dâu của anh

Ngày ta nói yêu nhau, anh đã hỏi: "Lấy anh sẽ vất vả lắm đấy, em có sợ không?" Em

28-06-2016
Ai già, ai trẻ?

Ai già, ai trẻ?

(khotruyenhay.gq) Người lớn thực có thấu được lòng người? *** Một đám trẻ con chơi

28-06-2016
Nhạc Trịnh trong tôi

Nhạc Trịnh trong tôi

Giá trị của một bài hát không phụ thuộc vào nhận xét hời hợt của những người

26-06-2016
Hà Nội đầu mùa gió

Hà Nội đầu mùa gió

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Hà Nội

25-06-2016
Thanh Chương quê tôi

Thanh Chương quê tôi

Hà Nội mùa này đã vào Thu! Cái thời tiết se se lạnh làm cho lòng ta dẫy lên

23-06-2016
Sớm mùa hè tươi đẹp

Sớm mùa hè tươi đẹp

Và một cách lẩn thẩn, tôi, lần đầu tiên, cảm thấy không hoàn toàn hạnh phúc với

24-06-2016
Quà tặng bà

Quà tặng bà

Mây thầm cảm ơn, cuộc sống tuy vất vả nhưng Mây đã có những người thân mà Mây

28-06-2016
Chị tôi

Chị tôi

Ngày xưa, tôi cũng từng yêu như bao nhiêu người con trai khác, chỉ có điều người đó

29-06-2016
Ràng buộc êm ái

Ràng buộc êm ái

Tôi không nhớ, chỉ biết là lần đầu tiên sau khi xách va li về sống chung với tôi,

29-06-2016
Chàng Guitar

Chàng Guitar

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tôi đã

25-06-2016

Insane