Cảm xúc tháng 12

Cảm xúc tháng 12


Tác giả:
Đăng ngày: 30-06-2016
5 sao 5 / 5 ( 139 đánh giá )

Cảm xúc tháng 12

↓↓
Thời gian trôi nhanh nên người cũng gấp gáp quá chăng. Hôm qua, gặp đôi bạn trẻ hỏi đường, nó chỉ tận tình, cặn kẽ, vì đã thấm cảm giác đi lạc nhiều lần - cái hồi mới vào thành phố, ngơ ngác như gà lạc mẹ.


***


Sáng ra, xé tờ lịch cũ chợt giật mình, hóa ra đã sang tháng mười hai. Dạo một vòng trên Facebook, thấy bạn bè mỗi người chào tháng mười hai với một tâm trạng khác nhau. Kẻ háo hức, mong chờ, người thẫn thờ tiếc nuối.


Hiển nhiên rằng, dẫu mình đứng yên thì đời vẫn chảy. Dẫu muốn hay không thì ngày vẫn qua. Hôm nào, hè còn rực rỡ, rồi thu vàng phơi phới gõ cửa, chóng vánh lắm đã đến đông. Giờ đây, đông cũng rũ áo đi nhanh, buông mành cho những gì ở lại.

bạn đang xem “Cảm xúc tháng 12” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!





Thời gian trôi nhanh nên người cũng gấp gáp quá chăng. Hôm qua, gặp đôi bạn trẻ hỏi đường, nó chỉ tận tình, cặn kẽ, vì đã thấm cảm giác đi lạc nhiều lần - cái hồi mới vào thành phố, ngơ ngác như gà lạc mẹ.


Thế nên, mỗi khi có ai hỏi đường, nó chỉ cho họ tựa như bằng cả trái tim. Lấy cả giấy bút ra minh họa cho hai bạn dễ hình dung. Nghe xong, cả hai người bình thản đi luôn, quên thả lại một câu cảm ơn nhẹ nhàng. Chặc lưỡi, chắc là họ đang vội. Nghĩ thế để đỡ buồn hơn với cuộc đời.


Lại nhớ, cái hình ảnh ghim sâu vào tâm trí hồi ở Huế, cũng tháng mười hai. Năm ấy, trời rét cắt da cắt thịt. Lang thang trên cầu Tràng Tiền, chợt thấy phía chân cầu, một người đàn ông đạp xích lô gầy nhom đang còng lưng chở ông bà khách Tây to gấp ba, gấp bốn lần.


Giữa tiết trời giá rét mà bác túa mồ hôi như nước, hì hục nhấc từng bàn đạp nặng trịch để bánh đỗ lăn trên cầu. Nhìn mà cứ sợ, bởi chiếc xe chỉ chực tuột xuống lúc nào không hay. Hai người khách ngồi trên điềm nhiên, chỉ trỏ, chụp hình.


Chạnh lòng mà nghĩ, chắc là cuối năm, bác cố gắng vượt sức để sắm cho con tấm áo manh quần. Người ta thi đua, nỗ lực đạt chỉ tiêu cuối năm cuối tháng thì bác cũng thế, âu cũng là cơm áo gạo tiền. Có chăng, khi cơ quan đoàn thể mừng thành tích, liên hoan cuối năm bằng những ly men sóng sánh thì người đạp xích lô ấy mừng bằng nụ cười của con trẻ, no đủ của gia đình.





Chạy dọc đường quê, tháng mười hai, ở quê cũng vào vụ cuối. Ước sao những cánh đồng xanh mướt, thấm mồ hôi, đậm nụ cười cứ trải dài bất tận theo nhọc nhằn của người nông. Cho cơn gió tạt qua chỉ khẽ vỗ về, cho mưa cũng đừng nặng hạt. Cho ngày đủ nắng, cho người đủ sức cày sâu. Bát cơm cuối năm có thêm chút mặn mòi, để người nông đỡ tủi thân.


Tháng mười hai có sinh nhật ba, năm tháng qua lại nhắc rằng ba đang già thêm một tuổi. Bất giác lại để ý đến mái tóc của ba và vết chân chim ở đuôi mắt mẹ. Dấu vết thời gian cứ thi nhau vẽ vời, điểm tô lên hai nơi yêu thương ấy. Nghĩ mà xót xa, ước ao lắm cũng thế thôi bởi đó là quy luật muôn đời của tạo hóa.


Vạn vật cứ sinh sôi, trưởng thành, già cỗi... Tháng mười hai, cũng nhớ tròn một năm rưỡi ngày nội mất. Người còn vấn vương lắm bao chuyện ở đời, lo lắm cho từng đứa con đứa cháu, nhưng có lẽ đã xong chuyện nhân gian, đến lượt nên người phải đi.


Thương nhớ lắm nụ cười móm mém hơi trầu và cái dáng lưng còng thân thuộc của nội.


Nó cũng sinh ra trong một ngày cuối tháng cuối năm, hó hé ra đời trong một ngày sắp thay lịch mới. Những năm tháng tràn trề nhựa sống của thời con gái cũng sắp qua mà hóa ra vẫn chưa làm gì, chưa được gì. Có những cơ duyên đến rồi đi vì bỗng dưng người hay ta vô tình để tuột, không cố gắng để giữ.


Cũng bởi bao cám dỗ, thị phi ở đời làm lay động cái con người vốn thiếu lập trường ấy. Cuộc sống vẫn dửng dưng trôi đi bao ngày, người đi người ở lại. Người ước hẹn cùng nhau rồi cũng xa nhau khi đi hết một vòng yêu thương, ghét bỏ, những luẩn quẩn vô thường...





Ngẫm ra, tháng mười hai chỉ vừa đến, vẫn còn mấy mươi ngày nữa để hoàn thành nốt những việc của năm cũ. Sẽ yên tâm gói gém và cất vào kho kỷ niệm, chỉ mang niềm vui và yêu thương sang thôi, bỏ lại buồn đau cho ngày tháng cũ. Rồi ta sẽ thay tờ lịch ấy, viết tiếp cho một năm tháng mới bắt đầu.


Tháng 12 vừa về, tìm một chút lặng để thoáng qua bao cảm xúc mông lung, bộn bề thế thôi.


↑↑
Sớm mùa hè tươi đẹp

Sớm mùa hè tươi đẹp

Và một cách lẩn thẩn, tôi, lần đầu tiên, cảm thấy không hoàn toàn hạnh phúc với

24-06-2016
Làm sao để quên

Làm sao để quên

Sau khi thất tình, chúng ta cứ thích hỏi : "Tôi làm sao để có thể quên anh ta? Tôi rất

24-06-2016
Những mùa chim làm tổ

Những mùa chim làm tổ

Ôi! Những mùa chim làm tổ, những mùa đó đã qua và đã xa! Đã Xa! *** Mùa gặt tháng 5

24-06-2016
Ghim lòng

Ghim lòng

Những lỗi lầm, bội phản, nỗi đau qua năm tháng ta có thể dần xóa nhòa. Thế còn vết

29-06-2016
Giường

Giường

Tôi đưa em qua cửa và bảo: "Cho một giường đôi". Em bụm miệng cười. Cậu phục vụ

01-07-2016
Hà Nội về đêm

Hà Nội về đêm

(khotruyenhay.gq)  Viết cho một đêm mất ngủ... *** Tôi chưa từng yêu Hà Nội, quá

29-06-2016
Một thời Yahoo

Một thời Yahoo

Nhớ yahoo, nhớ cả một chặng đường đời của mình gắn với nó... *** 1. Nhớ nhất

23-06-2016
Tết xưa của mẹ

Tết xưa của mẹ

(khotruyenhay.gq) Mỗi lần Tết đến là mình lại nhớ mẹ, nhớ mẹ da diết. Vì mẹ là

30-06-2016
Người lập dị

Người lập dị

- Tại sao cậu luôn kì quặc như vậy chứ? Tớ thực sự không thể hiểu nổi cậu. –

29-06-2016
One Piece chap 40: Gaimon

One Piece chap 40: Gaimon

Đọc truyện tranh One Piece chap 40: Gaimon     Rời khỏi ngôi làng ven biển sau trận

05-10-2016
Khúc định mệnh

Khúc định mệnh

(khotruyenhay.gq) - Nếu bạn thích một người coi bạn như người vô hình thì bạn sẽ làm

27-06-2016
Tường vi nở hoa

Tường vi nở hoa

Tôi nhìn anh, lại quay sang nhìn vườn hoa tường vi đang nở rộ, tôi vô thức mỉm cười,

26-06-2016
Mặt nạ yêu

Mặt nạ yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Khúc tình

Khúc tình

Tối qua, vì giận nhau, Hoàng để mẩu giấy bên điện thoại của vợ: Sáng mai anh đi

29-06-2016
Những dòng lưu bút

Những dòng lưu bút

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Những cây

27-06-2016

Old school Easter eggs.