Old school Easter eggs.
Nếu em là người bình thường

Nếu em là người bình thường


Tác giả:
Đăng ngày: 29-06-2016
5 sao 5 / 5 ( 76 đánh giá )

Nếu em là người bình thường

↓↓






Vì em không hoàn hảo, nên chỉ một câu không muốn anh đi, em cũng không thể nói...


***

bạn đang xem “Nếu em là người bình thường” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Quê em ở ngoài Miền Trung đồng khô cỏ cháy, lên 8 em được cha đưa vào Nam để chữa bệnh.


Đi hết bệnh viện này đến bệnh viện khác nhưng 2 cha con em chỉ nhận được cái lắc đầu của bác sĩ.


Tình cờ có ông giáo sư tiến sĩ từ Hà Nội về khám bệnh cho cán bộ, nên cha cũng đưa em đến khám với một chút hy vong mong manh, nhưng vẫn là cái lắc đầu, ông nói em còn may không nằm một chỗ, đầu óc vẫn minh mẫn. Bị dây thần kinh số 7 thế là tốt lắm rồi...





Rồi em cũng đến tuổi đi học. Như bao bạn cùng trang lứa khác em ôm cặp sách đến trường.


Lại khác với mọi người, em không phải học sinh bình thường nên lúc nào cũng bị trêu chọc nói đủ thứ nhưng em vẫn mặc. Có lẽ tuổi ăn tuối ngủ nên vô tư buồn một lát lại quên. Nhưng rồi em cũng chỉ được học hết cấp 1 rồi không được học nữa. Cô giáo báo em học thông minh nhưng tay em yếu quá, lên cấp 2 bài nhiều lắm em viết không kịp nên cô không cho em lên, thôi em học như vậy là được rồi...


Hồi đó cái nhìn của mọi người với những người như em một khoảng cách xa vời, họ khinh thường, thậm chí còn xa lánh em chứ không thông cảm và sự đồng cảm như bây giờ. Khi em biết nhìn đời với bao khổ sở, đi đâu cũng bị chế nhạo mặc dù em đã cố gắng né tránh, em chỉ ước giá như mình là người con gái bình thường, em sẽ đánh đối bất kì cái gì để mình được bình thường dù ngắn ngui... Em sẽ học cấp 3 cũng như những thiếu nữ được mặc áo dài thướt tha, có thể bước vào giảng đường đại học rồi có một tình yêu đích thực, một tương lai bay cao bay xa... không phải như bây giờ chẳng dám nhìn ai...


Bước vào tuối 23 mà em chắng tự làm được công việc gì của riêng mình. Em ở nhà phụ mẹ bán hàng. Anh hơn em 1 tuổi, nghề của anh đi bỏ môi các mặt hàng đồ khô trên chiếc xe đạp đủ màu sắc. Anh đến rồi anh đi nhưng em vẫn vô tư.


Rồi đến một ngày anh ngồi lại nói chuyện với em, anh mua 1 cặp vé số đưa cho em 1 tấm, anh bảo nếu chiều nay trúng số có em đi cùng niền vui ấy được nhân đôi.


Từ hôm đó anh và em trở thành đôi bạn thân, lúc nào anh cũng quan tâm chia sẻ và đồng cảm với em, những khi buồn tủi hay mặc cảm  anh động viên vỗ về. Ở bên anh em quá nhỏ bé,anh đã cho em một bóng mát để rồi tâm hồn em xao xuyến, tim em tự lúc nào ấp ủ mãi hình bóng anh, dù em vẫn biết rằng giữa chúng ta chênh lệnh quá nhiều.


Nhưng người đời vẫn bảo Cuộc vui nào cũng tàn, chuyện tình nào cũng kết thúc.


Một buối sáng khi ánh bình minh vừa ngả màu, anh đạp xe đến quán em với nét mặt tầm tư, anh nói rằng chú của anh mở lò làm bánh mì, gia đình muốn chuyến anh học nghề này, anh nhờ em em góp ý và quyết định giùm anh với. Em không dám nói gì nhiều, nhưng ruộng lúa bề hề không bằng nghề trong tay, và sau này tương lai đỡ vất vả không nắng không mưa yên tâm hơn...


Chắc từ đây vắng lặng tiếng xe anh rồi...


Vì em không hoàn hảo, nên chỉ một câu không muốn anh đi, em cũng không thể nói...


Nếu kiếp sau em là người bình thường, anh đừng ra đi nhé.


Hoa lục bình


                                                             


                                                                                   




truyện buồn (47)
↑↑
Hạnh phúc dưới chân

Hạnh phúc dưới chân

Đôi khi con người ta cứ mải mê lao mình vào cuộc kiếm tìm hạnh phúc để rồi có lúc

29-06-2016
Đắp mền mùa đông

Đắp mền mùa đông

 Một ngày cuối năm, nhóm hùn tiền lại, ra Chợ Lớn mua hơn trăm cái mền để tặng

28-06-2016
Độc thân tuổi 27

Độc thân tuổi 27

27 tuổi, cũng đã được một nửa của đời người. Ở cái tuổi biết mình đang từng

23-06-2016
Những năm tháng đi qua

Những năm tháng đi qua

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại") Tương

27-06-2016
Mương rộng hào sâu

Mương rộng hào sâu

Hồi đầu cũng không ai nghĩ tới chuyện làm một ranh giới giữa hai nhà. *** Con mương

24-06-2016
Màu máu của anh

Màu máu của anh

- Đừng hỏi nhiều. Còn tiền không? Vứt anh vay mấy "lít", nhanh. - Em làm gì có. Nó

01-07-2016
Quyền được khóc

Quyền được khóc

Trong vùng ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn bên bàn ăn, bao quanh là cả gian nhà đang ngủ

30-06-2016
Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng là một trong 2 tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Trương Đỉnh Đỉnh

23-07-2016 94 chương
Ba mươi

Ba mươi

Đàn bà làm tới bà này bà nọ thì cũng có gì ngon lành? Có giỏi thì lo có chồng, sanh

30-06-2016
Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hắn thoát khỏi vẻ uy nghiêm của một công tử nhà giàu ban nãy, khoác vào một vẻ phong

23-07-2016 45 chương
Bạn già

Bạn già

........Đến bây giờ mới nói câu "Xin lỗi...". Liệu có quá trễ

25-06-2016
Forget me not

Forget me not

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Rồi sẽ qua hết, phải

25-06-2016
Giáng sinh ấm áp

Giáng sinh ấm áp

Andy ngồi trên tuyết, cậu bé thấy lạnh hơn từng giây một. Andy không đi ủng - thứ mà

28-06-2016
Con bé mặc đầm đen

Con bé mặc đầm đen

(Giải Ba - Cuộc thi Viết truyện Kinh dị) Và rồi cứ thế, tiếng cười khanh khách của

01-07-2016