Đông Hà Nội

Đông Hà Nội


Tác giả:
Đăng ngày: 24-06-2016
5 sao 5 / 5 ( 73 đánh giá )

Đông Hà Nội

↓↓
Đông Hà Nội lạnh quá.


Lạnh từ cái thời tiết cho đến trái tim của con người vậy.


***





Nó đang đứng chờ xe bus để đi về nhà, trong lòng đầy những suy nghĩ.

bạn đang xem “Đông Hà Nội” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tuy là nó nông cạn như cái thằng trẻ con lớp 3 nhưng mà nó lại hay nghĩ.


Mà nghĩ cái gì không nghĩ toàn nghĩ những chuyện to lớn. Nào là cuộc đời, khoa học, chính trị,..


Nhưng mà thế cũng phải thôi.


Lớn rồi, lớp 12 rồi chứ ít gì. Cũng phải biết lo đi chứ.


Thế mà cũng đã 12. Nó còn tưởng mình đang lớp 10.


Thời gian qua nhanh thật. Chẳng mấy nữa mà thi đại học, tốt nghiệp đại học rồi đi làm.


Nó cảm thấy nuối tiếc cho cái quãng thời gian mà mình đã lãng phí. Cứ phải cho đến những cái lúc thế này con người ta mới biết quý trọng mọi thứ.


Cũng như những người sắp chết mới biết quý trọng cuộc sống, những người nghèo biết quý trọng đồng tiền,...


Chắc chắn là nó không sắp chết rồi.


Còn nó có nghèo không?


Chắc cũng không.


Nó vẫn có nhà để về mỗi tối, ngày vẫn 3 bữa cơm, vẫn có tiền tiêu.


Thế mà suốt ngày than nghèo với chả khổ.


Lạ đời.


Cơn gió thổi qua khiến nó rùng mình. Mới tuần trước còn nắng như đổ lửa mà sao giờ đã lạnh thế. Lạnh buốt, lạnh thấu cả xương.


Nó nhìn quanh 1 lượt xem xe bus đã đến chưa.


Một bà cụ bán hàng dạo mời nó mua đồ.


Một hình ảnh không hiếm gặp ở cái Thủ đô này.


Nó từ chối ngay lập tức như 1 thói quen.


Bà cụ lại tiếp tục mời những người khác ở đó bằng chất giọng yếu ớt, khản đặc của 1 người đã có tuồi, bị át hẳn đi bới tiếng nói chuyện của mọi người, tiếng xe cộ trên đường,... Nhưng tất cả những gì bà nhận được là những câu từ chối.


Việc đó như kiểu đã trở thành 1 thông lệ.


Ai cũng tỏ ra mình đang vội vàng, bận rộn lắm để không phải mua những phong kẹo cao su, những gói tăm, những thứ bé nhỏ không đáng giá quá 1 phần bữa ăn hằng ngày của họ. Hay là họ chỉ muốn đuổi bà cụ đói rách kia đi, để đỡ phải trông thấy con người rách rưới ấy, để đỡ cảm thấy bị làm phiền?


Nó lại ngó quanh 1 lần nữa.


Nó để ý thấy bóng dáng gầy gò, ốm yếu ấy lại tiếp tục đi.


Đi đâu? Đi đến nơi có người mua hàng cho bà ư? Đi đến nơi mà bà không phải chịu khổ cực, không phải đói nghèo, giá rét nữa ư?


Nó không biết.


Và, như vừa nhận ra điều gì, nó rời chỗ đứng của mình, chạy theo bà, bỏ lại sau lưng hàng người, hàng xe cộ cứ đi. Đi về nơi nào thật xa.


...


Đông Hà Nội lạnh quá.


Lạnh từ cái thời tiết cho đến trái tim của con người vậy.


 


↑↑
Cơ hội

Cơ hội

Nếu vô tình đánh mất một cơ hội nào đó, ắt hẳn bạn sẽ tiếc ngẩn ngơ và tự

24-06-2016
Một lần ra phố

Một lần ra phố

Thế nhưng giờ đây dù đã hết sức cảnh giác, hắn bỗng hoảng hồn khi lần tìm mãi

29-06-2016
Bán bia

Bán bia

Năm giờ chiều, em bắt đầu công việc như thường lệ. Quán em làm ở gần bờ kè vốn

28-06-2016
Đem con chữ về bản

Đem con chữ về bản

Pá với Mế không phải lo cho con đâu con là con của Pá là người của núi rừng, chả có

24-06-2016
Khi người lớn cô đơn

Khi người lớn cô đơn

Cũng lâu lâu rồi, không có ca khúc nào chạm vào cõi lòng đủ để tôi phải viết bất

28-06-2016
Kỹ năng đặt câu hỏi

Kỹ năng đặt câu hỏi

Nếu anh dành toàn bộ cuộc sống của anh để tìm hiểu những câu hỏi sai, câu trả lời

23-06-2016
Đứa Trẻ Giấy

Đứa Trẻ Giấy

Câu chuyện bắt đầu bằng mẩu tin có thật được công bố trên Thông tấn xã liên hợp

19-07-2016 38 chương
Ghen...

Ghen...

Trên đời này, nếu có cuộc thi coi ai ghen tuông dữ nhất thì chắc vợ tôi thể nào cũng

29-06-2016
Tham ăn

Tham ăn

Ngày xưa, ở vương quốc Thái Lan, có một ngôi chùa rất lớn và đẹp, trụ trì ngôi

24-06-2016
Người hoàn hảo

Người hoàn hảo

Anh ấy là một người hoàn hảo. *** 1. Anh gọi mẹ tôi là dì, nhà anh đối

24-06-2016

Ring ring