Lòng tự trọng của loài chó
Năm ấy tôi quen một huấn luyện viên dạy chó nghiệp vụ trong quân đội. Tôi hỏi anh:

5 / 5 ( 77 đánh giá )
Năm ấy tôi quen một huấn luyện viên dạy chó nghiệp vụ trong quân đội. Tôi hỏi anh:
Sứt cầm đèn pin của mẹ soi lên bầu trời. Bầu trời như một tấm thảm nhung lấp
Bạn liệu có phát hiện ra rằng, khi mất đi hoặc thiếu thứ gì đó bạn sẽ luôn nhớ
Thực ra con em tôi từ lúc ra trường đến giờ cũng có nhiều việc, nhưng chỉ những
Tôi trở lại quê hương sau hơn 10 năm xa cách, 10 năm không phải thời gian quá dài, nhưng
Teddy, em nói sai rồi. Chính em mới là người đã dạy cô rằng cô có thể sống khác đi.
Đôi khi, một điểm yếu của ai đó lại trở thành điểm mạnh vững chãi nhất của
Audio - Hãy xóa đi một cái tên nữa đi! - tiếng của thầy giáo lại vang lên. Cô nữ sinh
(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Con xin lỗi
Một lớp của trường tiểu học Mỹ có 26 học sinh đặc biệt vì chúng đều có những
Nobita chuẩn bị chăn màn tính đi ngủ thì có cuộc điện thoại gọi cho
Vào những ngày hè, Kiến vừa đi dạo hết cánh đồng vừa thu nhặt các hạt lúa mì,
Trong cuộc trò chuyện lan man dịp Tết, một người bạn vong niên của tôi than thở rằng
Thục Uyên dùng chân xem điện thoại “dỏm” của mình tiếng chuông người lạ gọi
Cuộc sống là thế. Đôi khi, việc tuân thủ một quy định nhỏ lại giúp ta tránh
(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn Tháng năm không ở lại) Vì cô
(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Người ta nói,
Hai người đang đi bộ cùng nhau trên một con đường thì một người bỗng nhặt được
"Anh có yêu em không?" Cô liếc đôi mắt đẹp nhìn anh cười, hỏi một cách tinh nghịch.
Tếp theo truyện tranh - Doremon, Nobita, Xuka, Xeko, Chaien quyết tâm không giao nộp