Disneyland 1972 Love the old s
Thằng Nghiện.

Thằng Nghiện.


Tác giả:
Đăng ngày: 29-06-2016
5 sao 5 / 5 ( 29 đánh giá )

Thằng Nghiện.

↓↓

Mặt trời đỏ ngầu lừ đừ khuất sau luỹ tre cuối làng, những áng mây hồng vắt ngang qua sườn núi rồi đứt đoạn mờ dần đến cuối chân trời. Chiều dần buông xuống.

bạn đang xem “Thằng Nghiện.” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tô lờ đờ ra về sau một ngày làm việc mệt nhọc. Hôm nay thằng phụ xây với nó nghỉ đâm ra một mình nó phải làm hai công. Tô lững thững như người hết hơi. Nó định bụng sẽ về thẳng nhà tắm rửa mát mẻ rồi đánh một bữa no nê, nhưng, trước đó Tô cần phải làm một việc quan trọng hơn cần làm: Nó phải gặp Phát Mặt Sẹo, nó phải ra khỏi băng nhóm.


....


Sào huyệt - nơi bọn Phát Mặt Sẹo tụ tập hút hít là căn nhà bỏ hoang nằm tít cuối con ngõ nhỏ gần như không ai lui tới. Một phần vì con ngõ này nồng nặc mùi nước cống, một phần vì người trong xóm coi đó như là nơi bị yểm bùa. Tô cũng không rõ lí do làm sao người trong làng lại sợ không dám vào, nó chỉ loáng thoáng thấy mấy bà bán thịt đầu chợ kể trước đó có người đã tự tử ở đây, hình như là một phụ nữ chưa chồng. Căn nhà hoang mà bọn thằng Phát tụ tập trước kia là nhà của cô gái đó. Chẳng hiểu sao từ ngày cô gái trẻ mất, đứa trẻ con nào trong xóm mà vào chơi trong ngõ này về y rằng cũng bị ốm. Ban đầu người ta nghi, sau rồi thành tin. Người lớn trong làng cấm tiệt trẻ con vào trong cái ngõ chỉ toàn tre là tre đấy. Thành thử thế lại hay, nơi đó thành bản doanh của những con nghiện trong làng, tha hồ hut hít chẳng lo phát hiện.


Mặt trời vẫn chưa tắt nắng, vậy mà cả con ngõ đã tối om, những rặng tre lờ đờ đưa đẩy che chắn hết ánh sáng. Tô hít một hơi thật sâu trước khi bước vào con ngõ ảm đạm. Con ngõ này trước đó Tô đã đi cả chục lần mà chẳng hiểu sao hôm nay tự nhiên thấy ớn lạnh. Nó băng qua những dãy tre nghiêng ngả một cách gấp gáp rồi bất ngờ khựng lại trước căn nhà đang lập loè ánh điện trước mặt.


Có ánh điện tức là có người, hôm nay bọn thằng Phát mặt Sẹo chắc tập chung hết ở đây vì bình thường ít người chúng nó chỉ thắp nến, khi có vụ gì to mới bật đèn, đó là tín hiệu riêng mà chỉ có những thằng nghiện như nó mới biết. Lẽ nào chúng nó đang bàn về vụ hôm qua ông Sáu kể - vụ thằng Kết bị bắt? Tô chắc mẩm như vậy.


Tô hít một hơi thật sâu trước cánh cửa gỗ xộc xệch. Nó đẩy khẽ.


Cánh cửa vừa mở cùng với tiếng kêu cọt kẹt thì ngay lập tức mùi thuốc quen thuộc sộc thẳng vào mũi.Cùng theo đó là khoảng hơn chục thằng nháo nhác quay ra, Tô hơi giật mình vì phản ứng thái quá của bọn đã từng một thời là chiến hữu đấy. Trong mắt chúng Tô chẳng khác gì một sinh vật lạ. Còn gì lạc lối hơn khi bước vào chỗ toàn lũ nghiện là một thằng đang cai nghiện? Tô đứng trôn chân một chỗ, cổ họng nó đã bắt đầu khô ráp ngay từ khi nó bước qua cái cửa kia rồi. Nhìn thấy Tô, thằng Phát từ trên cái bàn mé cử sổ nhảy phắt xuống, cái sẹo đỏ lại giần giật theo nhịp.


- Tô? Là thằng Tô này chúng mày.


Thằng Phát cố nói to cho cả lũ nghe thấy, hắn đập tay vào vai Tô nghe chừng thân mật lắm.


- Thế nào thằng em? Cái mồi hôm nọ thế nào? Phê chứ?


Tô ngước đôi mắt tối đen nhìn thằng Phát, nó mím môi, hít một hơi thật sâu, nói một lèo.


- Em đến đây hôm nay không phải xin thuốc. Em muốn ra khỏi băng nhóm.


Lời Tô vừa dứt, mấy chục ánh mắt của mấy con nghiện chiếu thẳng vào nó, Tô cảm giác như chúng muốn ăn tươi nuốt sống nó vậy. Tiếng thằng Cam như gọng kìm từ phía sau cửa vang lên.


- Mẹ kiếp thằng chó, trong lúc bang hội đang có nguy cơ gặp nạn, mày lại xin biến à?


- Đánh bỏ mẹ nó đi các anh em, cho nó nghỉ hơn tháng đi với lão Sáu tưởng nó tìm mối hàng ai dè nó đi cai nghiện với chuyển nghề phụ xây. Khốn nạn.


- Đại ca, để chúng em xử nó.


Cả lũ nghiện tay đứa nào cũng cầm sẵn thanh gỗ dài bằng sải tay người lớn nhao nhao tiến lại gần phía Tô, Tô không nói gì, nó ngước đôi mắt u ám nhìn thằng Phát đứng trước mặt, xem chừng đại ca Phát Mặt Sẹo của nó đang tĩnh tâm lắm.


- Chúng mày im đi!- Tiếng thằng Phát quát to làm cả lũ nghiện im phăng phắc, cái vẻ oai nghi của một thằng đại ca thể hiện ở đây.


Đoạn hắn quay sang Tô đổi giọng:


- Tô, người anh em, thú thật với chú là bang hội đang gặp khó khăn. Thằng Kết đầu dây bên kia đã bị lũ công an tóm. Mối hàng tháng này coi như đứt, mà nghe đâu lũ công an tuần tới sẽ rà soát khu vực này. Hôm nay anh em tụ tập để bàn việc đó, giờ chú lại bỏ nhóm e là khó...


Cái giọng trầm trầm như xoáy sâu vào tim gan người khác của Phát Mặt Sẹo khiến Tô có phần thấy việc mình làm là một điều ngu ngốc nhất vào lúc này. Giữa lúc chúng đang bị săn lùng mà lại xin rút chân ra thế này thì khác nào một thằng ăn trộm xong lại phủi đít đứng dậy mà hông hênh mình là thằng lương thiện?


Trong giây lát hình ảnh nụ cười ông Sáu sáng nay vụt trong tâm trí Tô, không, phải không nghiện, nhất định là thế. Tô thẳng thừng:


- Em suy nghĩ rồi, em muốn làm một thằng phụ xây.


Thằng Phát bỏ cánh tay trên vai Tô xuống, hắn nhìn Tô bằng con mắt long sòng sọc, cái nhìn của một thằng đại ca có tiếng trên giang hồ thật đáng sợ, nếu có thể dùng ánh mắt mà đánh vào mặt Tô thì có lẽ Tô nghĩ là mình đã chết ngay được từ giây phút này.


Đột nhiên hắn cười, cái tiếng cười sắc bén, kéo dài, như cứa vào da thịt người đối diện, những cái răng vàng két của hắn rung từng hồi. Thấy đại ca cười, cả lũ kia cũng đập bàn liên tục cười theo. Tô vẫn nhìn thẳng vào cái nụ cười ấy của Phát Mặt Sẹo, không do dự.


Trong giây lát tiếng cười đanh đúa ấy ngừng bặt, Phát ra hiệu cho cả đám im lặng. Cái vết nghiến hàm cộm lên thành một đường cong trên con mặt sẹo của thằng Phát thấy rõ sự tức giận của hắn. Tô nín thở, nó đứng im đợi chờ quyết định của thằng Phát.





- Thật ra là thế này Tô à .Việc chú ra khỏi bang vào lúc này cũng không phải chuyện quá khó, được, anh đồng ý. Nhưng có một việc mà chú phải làm trước khi đi.


Tô gần như không thể tin vào tai mình nữa, đại ca Phát Mặt Sẹo vẫn đứng trước mặt nó, lời nói của hắn vẫn nồng nặc mùi thuốc quanh đây. Không, đây không phải là mơ. Ánh mắt Tô rực sáng, nó cuống quýt.


- Vâng, anh cứ chỉ bảo, em sẽ hoàn thành hết mình. Em...


Tiếng của Tô bị áp đi bởi những tiếng phản đối của bọn nghiện xung quanh. Có đứa còn định nhảy hẳn vào phang vào Tô vài cú nếu như thằng Phát không ra dấu dừng lại.


- Các anh em bình tĩnh, nếu Tô đã có ý định ra khỏi nhóm thì chúng ta cũng phải cho chú ấy cơ hội chứ. Với lại chú ấy còn ở lại với chúng ta nốt hôm nay cơ mà.


Thế rồi thằng Phát Mặt Sẹo quay lại phía Tô, vẫn bằng cái giọng đều đều và những cái giật thót từ vết sẹo quen thuộc ấy.


- Tô à, có một việc mà chú phải làm là như thế này đây. Ở xóm chợ này có xuất hiện một tên tay sai cho bọn công an. Anh mới phát hiện ra từ hôm qua.Tên này tương lai sẽ là mầm mống gây hoạ cho băng nhóm, anh nghĩ ...- Thằng Phát ném cái nhìn sắc bén về thằng Tô, nó đưa cái tay phải xoạch một đường ngang cổ.


Tô hiểu ám hiệu đó là gì, nó nuốt nước bọt, cái giọng đang đặc khản nay lại càng khó phát ra hơn.


- Ý anh là giết người? em em....


- Chú sao phải quan trọng hoá vấn đề nên thế, cái bàn tay bọn anh đã nhuốm hết rồi, muốn sạch tay một thời gian thôi. Còn chú, cái bàn tay này chỉ đưa thuốc, vẫn sạch sẽ lắm. Thế trước lúc ra đi không muốn giúp anh em một việc nhỏ nhoi thế sao?


- Đai ca, cái việc khử cái thằng định làm tay sai cho lũ công an ấy để chúng em, còn cái thằng chó Tô này. Hôm nay em sẽ xử nó thay đại ca.


- Đúng rồi đấy đại ca, mà nếu nó không làm thì mai anh em mình phá tan cái quán của lão Sáu, hết đường mà cai mới xây.


Tô quay sang chỗ hai thằng nghiện chạm trổ đầy mặt đang hùng hồn tuyên bố phá quán của ông Sáu, bàn tay nó nắm chặt, nó nghiến răng.


- Chúng mày dám?


- Việc đéo gì mà chúng tao không dám.


Tô tưởng như có thể lao vào hai thằng kia mà đấm vào mặt chúng nó ngay tức thì nếu như không có cái giọng của đại ca Phát vang lên.


- Hai thằng kia. Chỗ anh em bọn tao bàn việc mà dám nói trẽo vào à? Im mồm cho tao.


Rồi Phát Mặt Seọ quay sang phía Tô, dịu giọng.


- Thật ra thì bang hội cũng muốn dậy cho cái thằng đó một bài học thôi. Thằng đó mới xin một chân thông báo cho công an vào tối qua, thông tin của bang nhanh thế nào thì chú biết rồi đấy, nguy cơ là nhóm sẽ bị lộ. Nên chú muốn ra đi nhất định phải giúp nhóm việc này.


Tô nhìn chăm chăm vào cái môi đen sì của thằng Phát. Nó nhủ: Chỉ là dậy cho tên đó một bài học thôi, và rồi mình sẽ được tự do, cứ coi như là một trận đấm đá cuối vậy. Mà với cái lũ khốn nạn kia, nếu không làm lẽ nào chúng sẽ phá cái quán nước của ông Sáu?


- Vâng, em sẽ làm - Tô nhìn thẳng vào con mắt của thằng Phát.


Trông giây lát, mắt thằng Phát chợt sáng lên thấy lạ, hắn vỗ tay vào vai Tô.


- Khá lắm chú em. Thế này nhé, ngay tối hôm nay, lúc 11 giờ, chú em với thằng Cam, thằng Phước phục sẵn ở luỹ tre đầu ngõ. Chỉ cần có dấu hiệu 3 đứa sẽ tấn công ngay. Đấy, có phải chú em làm một mình đâu.


- Vậy em chỉ việc...- Tô thắc mắc.


- Đây, chú em cầm lấy con dao găm này. Hai thằng kia sẽ giữ tay, chú em đâm ở đâu là tuỳ ý, thằng đó sống chết là phụ thuộc vào tay chú em thôi.


Phát Mặt Sẹo rút trong túi quần một con dao găm. Chìa ra trước mặt Tô. Đôi bàn tay run run còn dính đầy cát và xi măng của nó đỡ lấy con dao từ tay thằng Phát.


- Vậy tốt rồi, thằng Cam với thằng Phước đâu, đi với thằng Tô. Tao nói rồi đấy, 3 đứa đứng canh ở cuối xóm, thấy đối tượng là sẽ hành xử ngay. Đi đi.


Thằng Phát vừa dứt lời, thằng Cam và thằng Phước nhảy xuống khỏi bậu cửa, chúng nó tiến tới chỗ Tô hất hàm.


- Đi thôi, điếc à?


Đại ca Phát Mặt Sẹo bên cạnh Tô nhếch môi, nó phẩy tay ra dấu Tô đi theo 2 đứa kia. Tô liếc đôi mắt như có ý tuân lệnh rồi theo dấu chân hai thằng trước đó đi ra ngoài.


***


Trong bóng tối nhập nhoạng, Tô lờ mờ thấy hai cái lưng chạm trổ xanh lét đi trước mặt, nó nắm chặt con dao trong tay, bám sát gót. Chỉ một nhát dao nhỏ thôi, chỉ là đâm một nhát dao, một nhát dao thật nhẹ . Nó không đâm vào tim, không vào cổ, không vào chỗ hiểm thì làm sao mà người ta chết được. Nó chỉ đâm sượt một phát vào tay thôi, nhẹ thôi, rồi nó sẽ được tự do, rồi nó sẽ sửa lại cái quán cho ông Sáu và rồi... nó sẽ đến gặp cái người hôm nay bị nó đâm và thành mong sự tha thứ. Nó phải là một người không nghiện. Phải như thế.


Tô giật thót quay lại căn nhà hoang vừa bước ra, nó hốt hoảng thăm dò động tĩnh trong căn nhà như tưởng rằng cái suy nghĩ táo tợn của nó bị đại ca Mặt Sẹo của nó phát hiện ra. Trong căn nhà u ám vẫn không có động tĩnh gì, Tô thở phào nhẹ nhõm. Nhưng chợt nó thấy bóng dáng một bóng đen từ trong nhà lao thẳng ra ngoài, hình như là thằng Văn. Sao nó lại chạy về cuối khu xóm chợ?


- Đi nhanh lên thằng cù lơ này, mày định cố ý làm hỏng việc của đại ca à?


Tiếng thằng Cam làm Tô giật mình, nó vội ngoái lại rảo bước theo chân hai thằng trước mặt, trong lòng thấy nhấp nhổm không yên.


....


Thằng Tô, thằng Cam và thằng Phước đã đứng trong bụi cỏ lau đầu ngõ chừng 30 phút. Những con muỗi đang vo ve xung quanh không khỏi làm cho hai thằng kia cáu gắt. Bóng tối vẫn tĩnh mịch, cả không gian lặng như tờ. Tô chợt nghĩ tới ông Sáu, không biết ông đã ăn cơm chưa, có đợi cơm nó không? Thấy muộn mà nó chưa về chắc ông sẽ đi đi lại lại trước quán nước mà đợi nó như mấy lần Tô đi làm về muộn cho mà xem.


- Đến, đến rồi, chuẩn bị. Thằng Tô, mày tháo dao chưa, nhớ đâm cho trúng.


Cái đập mạnh vào lưng cùng với tiếng thì thầm của thằng Phước làm Tô giật mình, nó liếc nhìn hai thằng bên cạnh, cố thu mình như bọn chúng, tay Tô rút nhẹ con dao, nó cố căng mắt theo hướng chỉ tay của thằng Phước.


Ánh đen pin lập loè tiến lại dần, rất gần, rồi " Phụt" Nhanh như cắt thằng Phước lao ra, nó chùm kín bao tải lên người cầm cái đèn pin chập choạng đi tới. Theo đó thằng Cam cũng lao tới. Nó dùng một tay rắn như gọng kìm bịt mồm thật chặt người trong bao taỉ, tay kia nhanh thoăn thoắt giữ chặt hai cánh tay của người kia không cho giãy giụa.


- Thằng Tô, mày muốn chết à, ra tay đi.- Tiếng thằng Phước nói như quát.


Tô lóng ngóng bước tới, toàn thân nó run cầm cập, người trong bao tải giãy giụa không ngớt, Tô nhắm mắt, đưa con dao lên cao và "phập", một nhát dao đâm trúng bao tải. Người kia vẫn giẫy giụa, Tô thở phào, nó vứt con dao sang một bên.


- Về thôi, tao đâm rồi. Về.


Thằng Cam trong tư thế giữ tay người kia nhìn nó bằng cặp mắt lạnh sắc, tên Phước nghiến răng ken két:


- Đại ca tính đúng. Cái thằng chó má này thể nào cũng giở trò.


Nói đoạn tên Phước lôi trong người ra một con dao sáng loáng, Tô hốt hoảng chưa kịp định thần lại thì" Phập, phập" hai nhát dao rất mạnh liên tiếp đâm xuống. Máu từ trong bao tải tứa ra lênh láng, người trong bao bỗng ngừng giãy giụa hẳn. Mắt Tô như nứt ra, đôi môi mấp máy không phát ra thành lời.


- Chúng mày..mày...


Thằng Cam và thằng Phước phủi tay.


- Xong, về.


- Sao chúng mày bảo chỉ đâm, tao đâm, sao chúng mày giết..?- Tô lắp bắp.


- Sao? Lệnh đại ca như thế. Mày thích ý kiến à, hay tao cho mày chầu diêm vương với cái lão đó luôn một thể.


Thằng Phước mắt sáng quắc giơ con dao lên cao, Tô thất thần lùi lại. Bỗng từ đằng xa, thứ âm thanh ghê rợn vang lại - tiếng còi xe cảnh sát.


Thằng Cam mặt biến sắc.


- Phước, chạy. Công an. Có công an. Lão già...


Thằng Cam chưa nói hết câu thì đã bỏ chạy, theo chân nó thằng Phước cũng cuống cuồng chạy theo. Toàn thân Tô run lên bần bật, mồ hôi vã ra như tắm. Nó hết liếc nhìn cái bao đẫm máu lại nhìn về phía tiếng còi xe công an đang lao tới, Tô lùi lại, nó định lao xuống sông bơi tắt về nhà.


- Tô...Tô....


Tiếng gọi khàn khàn yếu ớt từ trong bao vọng ra làm Tô khựng lại, cái thứ tiếng khàn khàn quen thuộc như xé tan ruột gan Tô. Đầu óc nó quay cuồng, Tô điên loạn bò tới cái bao tải nhuốm đầy máu, bàn tay run run, lập cập xé toác cái bao tải.


Trời ơi. Sao ông trời có thể đùa ác với nó như thế. Người trong bao là ông Sáu.


Nước mắt nước mũi Tô thi nhau trào ra, cái môi cắn chặt bật máu, máu tứa ra khắp mồm mà chẳng còn cảm giác đau đớn. Bàn tay Tô run run đỡ đầu ông Sáu nhấc khỏi bao tải, vết thương chí mạng mà thằng Phát đâm không ngừng chảy máu. Môi ông Sáu trắng nhợt, hơi thở ông gấp gáp. Trái tim Tô đau buốt, cái mồm đẫm máu tanh túa của nó cất giọng yếu ớt.


- Ông Sáu. Ông Sáu ơi.


Ông Sáu he hé mắt nhìn Tô, những vết máu loang khắp ngực, những giọt nước mắt của thằng Tô rơi xuống không khỏi khiến ông chua xót. Ông gượng gọi.


- Tô...

↑↑
Con hoang

Con hoang

Mấy tiếng "con hoang" như một vết chém sâu hoắm vào tâm hồn non nớt của tôi. Không

28-06-2016
Con heo gàn dở

Con heo gàn dở

Thế là mọi sự bắt đầu từ chuyện con heo mà vợ tôi mua cách đây sáu

27-06-2016
Quà của mẹ

Quà của mẹ

Chị suy đi tính lại mãi. Sinh nhật... " Sinh nhật là chuyện của những đứa con nhà

01-07-2016
Niềm vui

Niềm vui

Con dâu đi làm về, chưa kịp cởi giày đã nghe trong bếp tiếng mẹ chồng hậm hực: "3

28-06-2016
Vu Lan và hồi ức mẹ

Vu Lan và hồi ức mẹ

Mỗi lần họp lớp, tôi lại cười trừ mỗi khi tụi bạn học cấp III khoe về việc mua

28-06-2016
Đánh mất nụ cười

Đánh mất nụ cười

Nó ngồi vắt vẻo nơi lan can tầng hai, chân thả xuống khoảng không trước mặt. Không

24-06-2016
Cất anh vào nỗi nhớ

Cất anh vào nỗi nhớ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") ''Cứ ngỡ đã

27-06-2016
Con bò khóc

Con bò khóc

Khi anh ta nhìn mà không tin vào mắt mình, anh ta thấy ở con mắt bên phải của con bò, bên

29-06-2016
Yêu một con ma

Yêu một con ma

Mãi đến một lúc sau Hoàng mới tới nơi như trong tờ giấy ghi địa chỉ. Điều bất

30-06-2016
Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Giới thiệu: Anh, sở hữu một cuộc sống đẳng cấp, phụ nữ đẳng cấp, quyền lực

09-07-2016 147 chương
Tán Gái Ở Nhà

Tán Gái Ở Nhà

Tên truyện: Tán Gái Ở NhàTác giả: thientoi2Thể loại: Truyện VOZ, Tư Vấn, ReviewTình

18-07-2016 28 chương