XtGem Forum catalog
Gia đình không hạnh phúc

Gia đình không hạnh phúc


Tác giả:
Đăng ngày: 24-06-2016
5 sao 5 / 5 ( 18 đánh giá )

Gia đình không hạnh phúc

↓↓
Tôi thường nghe bạn bè tôi than phiền vì họ sống trong một gia đình không hạnh phúc, bố mẹ cãi nhau rồi bọn nó luôn than phiền vì tỉ thứ nào là bố mẹ bắt ép này nọ, không cho bọn nó tự quyết cái lọ, cái chai. Nếu như theo tiêu chuẩn về " gia đình hạnh phúc" thì hẳn là gia đình của tôi không phải là gia đình hạnh phúc rồi vì bố mẹ tôi vẫn cứ ngồi với nhau 15 phút là lại cãi nhau, tôi và các chị em vẫn phải sống trong một đế chế hà khắc với sự quản lí nghiêm ngặt của bố mẹ nhưng sao mỗi lần nghĩ về gia đình mình tôi vẫn cứ tủm tỉm cười vì mình sống trong một gia đình không chuẩn "hạnh phúc".


***





Bố tôi là một người nóng tính, yêu tiền như sinh mạng, mẹ tôi vì quá yêu bố nên cũng yêu luôn cả tiền. Kể chuyện về gia đình mình thì cũng có lắm chuyện bố và mẹ vốn dĩ không hợp tuổi (đó là theo như lời bà nội tôi bảo mà bà nội tôi lại theo như lời ông thầy bói bảo) nên cứ ngồi cạnh nhau quá 15 phút là lại cãi nhau, nhưng cãi nhau thì cãi nhau thế thôi chứ bố mẹ tôi cũng cấm có rời xa nhau một ngày. Bố gọi mẹ tôi là cái "mẹ sề" còn mẹ cãi nhau với bố thế nào cũng không bao giờ xưng mày tao suốt ngày gọi tên "bố bọn trẻ".

bạn đang xem “Gia đình không hạnh phúc ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhớ có lần vì chuyện tiền nong xây cất nhà bố và mẹ cãi nhau to mẹ ghét bố lẳng lặng lôi quần áo cho vào cái bị như thể chuẩn bị bỏ nhà ra đi, tôi lân la giữ mẹ lại thì mẹ lại ngồi khóc kể " Bố chúng mày tệ bạc lắm rồi đủ chuyện từ xưa xửa xừa xưa bố đã đối xử không tốt với mẹ ra sao..rồi nếu không vì mẹ thương chị em tôi nhỏ dại thì đã bỏ đi lâu rồi " nghe xong tôi cũng ngậm ngùi thương cho mẹ khổ vì bố quá chừng nên tôi quyết tâm ủng hộ việc mẹ bỏ nhà ra đi không thể để mẹ vì chúng tôi mà ở cạnh" người tệ bạc như bố"( đấy là theo như lời mẹ tôi bảo lúc ấy) tôi liền hung hồn tuyên bố" Thôi bố tệ vậy thì mẹ cứ đi đi đừng ở với bố làm gì nữa con và các chị lớn rồi sẽ tự lo được, mẹ cứ yên tâm mà đi mẹ nhé" –tôi vừa khóc vừa nói và tôi cũng chỉ có ý tốt thôi mà , thế mà mẹ đang khóc cũng phải kêu lên " ối zời ơi tôi nuôi con bằng này để nó vào hùa với bố đuổi mẹ nó đi thế đấy tao không đi nữa cho bố con nhà mày biết tay,còn cô ấy phải để bố cô rước con hồ ly tinh vào nhà thì con mới biết mẹ ghẻ con chồng nó như thế nào nhá " . Bố thấy thế liền vào nịnh nọt " Mẹ mày cứ nói oan tôi đuổi mẹ mày bao giờ còn cái con này biết gì mà bép xép ra quét sân ngay con với chả cái càng ngày càng hỏng chả biết nó giống ai? " – " Nó giống bố nó ấy" – Mẹ tôi đáp trả. Đấy thế là hai anh chị lại lườm nguýt rồi làm hòa nhau rồi quấn quýt lại luôn, chỉ khổ cho cái đứa nhỡ mồm nhỡ miệng là tôi ăn đủ gạch đá.


Rồi có lần bố tôi nghe lời bà kể rằng mẹ ở nhà đối xử tệ bạc với bà, cãi bà nhem nhẻm ( Bà tôi ghét mẹ tôi lắm vì mẹ sinh con một bề toàn gái nên toàn xui sít bố bỏ mẹ lấy vợ hai để kiếm cho bà thằng cháu nội). Nghe bà nói xong bố tôi chẳng nói chẳng rằng đi tìm con dao hai mắt đỏ hoe như khóc " Bà yên tâm hôm nay tôi sẽ dạy bảo nó ( nó – tức là mẹ tôi ) cho chừa cái tội hỗn hào, tôi sẽ chém hết , chém hết" , miệng nói tay làm bố cứ mài dao ken két làm chị em tôi sợ rúm ró cả người. bà tôi thì biết đã lỡ lời nên cứ nem nép thỉnh thoảng ngó xem động tĩnh bố tôi thế nào. Chị em tôi sợ quá chạy ra đầu ngõ thấy mẹ cái là rối rít bảo mẹ sang ngoại trốn không về là bố giết mẹ đấy, mặc chị em tôi gào khóc van xin mẹ vẫn điềm nhiên đi về nhà. Thấy mẹ bố tôi chốt cửa cổng đuổi hết bà và bọn tôi ra đường đứng rồi lôi mẹ ra vườn chuối.


Lúc sau thì tiếng động vang lên "Tao chém chết mày, chém chết mày, cho chừa cái tội dám hỗn hào với mẹ chồng" ... bà nội và chúng tôi ở ngoài khóc lóc van xin nhưng bố vẫn không ngừng chém những nhát phập phập "Mẹ xin con, con đừng giết nó, nó có láo với mẹ đâu mày đừng giết nó mà đi tù con ơi" bà tôi ở ngoài gào khóc thảm thiết nhưng lạ thay ngoài tiếng bố chửi và những nhát chém ra thì tuyệt nhiên không thấy tiếng mẹ rên la dù là nhỏ nhất, mãi đến chập tối nghe chừng bố đã thấm mệt bố mới mở cửa cho bà và chúng tôi vào. Chúng tôi đổ nhào đi tìm mẹ nước mắt ngắn dài nhưng lạ thay mẹ ngồi cuối góc vườn mắt đỏ hoe, người chẳng có giọt máu nào dù chị em tôi có xem xét mọi chỗ trên người mẹ còn một bụi chuối gần cạnh bị chém nát đến tơi bời.


Tối hôm ấy tôi đi giải đêm thì nghe tiếng bố mẹ thì thào nói chuyện. Mẹ bảo "Muốn chém chết người ta cơ mà sao giờ còn sán lại ôm?" , tiếng bố cười hì hì " Thì phải làm thế bà mới thôi chứ không bà suốt ngày ăn vạ rồi kêu con dâu đối xử tệ bạc với làng với xóm tôi đứng ở giữa phân xử mệt lắm". Và quả nhiên sau chuyện đó bà tôi cũng thôi không dám nói xấu đặt điều mẹ tôi tệ bạc với bà mặc dù thỉnh thoảng bà cũng có mắng mẹ tôi đôi lời nhưng cũng đã đỡ hơn trước rất nhiều.


Chúng tôi lớn lên bà nội cũng đã đỡ ghét mẹ tôi dần vì mẹ tôi cũng là người ăn ở biết trước, biết sau. Nhưng mà càng lớn tôi lại càng ngang ngạnh cãi lời mẹ cứ xoen xoét ( Đấy là theo như lời mẹ tôi nói) có lần do cãi ngang với bố mà tính bố thì nóng vô cùng bố liền lấy cái vung nồi áp suất lao để dọa, thực ra tôi đứng mãi bên góc nhà bố có lao vung thì lại lao ra phía khác chủ yếu là để thị uy thôi chứ cũng chưa bao giờ nỡ đánh đập chị em tôi cả, nhưng mẹ tôi ở ngoài tưởng bố lao vào người tôi thật cuống cuồng chạy vào xem thế nào lại bị cái vung nồi lao ngay vào chân chảy máu đau điếng, mặt tôi tái mét nhìn mẹ khóc còn bố thì chạy lại xuýt xoa " Mẹ nó có sao không ? rồi quay ra quát tôi " Oan lắm ấy mà khóc không vì mày thì vợ ông đã không bị đau vào lấy bông băng nhanh lên" Sau khi băng xong ông quát ầm lên " Sau này tao đuổi hết lũ vịt giời đi, nhà chỉ có hai ông bà già thôi , tao chỉ yêu và thương mỗi mẹ mày thôi chúng mày thì xéo hết". Thế đấy giờ đã 30 năm trôi qua chúng tôi đã đi lấy chồng kẻ gần người xa, nhưng mỗi lần về nhìn thấy cảnh ông quét sân bà giặt quần áo rồi thỉnh thoảng nghe mấy câu " ông nó à, bà nó ơi..." tôi lại cảm thấy ấm lòng, hóa ra gia đình tôi không " hạnh phúc" mà lại hạnh phúc phết nhỉ ?


An an


↑↑
Thư gửi mẹ

Thư gửi mẹ

Nhiều lúc tôi cũng thấy mình sướng thật, chẳng phải làm gì, ở nhà thì có máy tính

25-06-2016
Bếp rượu

Bếp rượu

Ngày nào đó có thể bếp không còn đỏ lửa, ngày nào đó có thể không còn những trăn

23-06-2016
Bàn tay mẹ

Bàn tay mẹ

Khi tôi còn nhỏ, tức là cái thời chỉ thích được ngủ với bố mẹ vì có thể tránh

24-06-2016
Một người anh

Một người anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Sau khi có

27-06-2016
Em có hạnh phúc không?

Em có hạnh phúc không?

  Thành chăm chú gỡ từng chiếc kẹp hoa gài trên tóc cô dâu. Biết anh đang sốt ruột

28-06-2016
"Sáng rồi, bà ngủ đi"

"Sáng rồi, bà ngủ đi"

Phát hiện đồng hồ báo thức đã hết pin, trời lại lạnh, anh không muốn ra ngoài mua

30-06-2016
Sinh nhật cuối cùng

Sinh nhật cuối cùng

"Anh có yêu em không?" Cô liếc đôi mắt đẹp nhìn anh cười, hỏi một cách tinh nghịch.

30-06-2016
Người thứ 3

Người thứ 3

Mai Anh không đến sân bóng. Duy về, vô định. Bước chân qua con đường đến nhà Mai Anh

01-07-2016
Hôn nhân "sorry"

Hôn nhân "sorry"

Cô vợ không nhìn thấy ông chồng hay thanh minh xin lỗi của mình. Cô không thấy chàng trai

01-07-2016
Bạn cũ

Bạn cũ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Ma và người

Ma và người

"Bỗng ngỡ ngàng thấy người đáng sợ hơn ma. Chẳng biết được ai là bạn, là thù, ai

24-06-2016
Món Nợ Ngọt Ngào

Món Nợ Ngọt Ngào

Một câu chuyện tình yêu mà chẳng hề có sự bảo vệ che chở của người con trai dành

23-07-2016 32 chương
Không phải em

Không phải em

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Người con gái

27-06-2016