Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Kẹo Kéo

Kẹo Kéo


Tác giả:
Đăng ngày: 29-06-2016
5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Kẹo Kéo

↓↓

- Hay hay là sao?

bạn đang xem “Kẹo Kéo” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- À, hơi khiêu khích thì phải.


- Haha


- Haha


- Buồn cười quá nhỉ? Lần đầu tiên có người nói vậy.


- Này bạn!


- Sao??


- Thích nhìn bạn cười!


- ....


- Trông như trẻ con ấy! Có gì mà im lặng? Tưởng nói như thiên thần chắc?


- Uh!


- Nhưng mà nhìn bạn giống kiểu của cô ca sỹ Đặng Lệ Quân.


- Là sao?


- Miệng cười nhưng đôi mắt rất buồn. Bạn có ánh mắt biết nói. - đôi mắt đối diện nhìn nó thật lâu và trìu mến.


- Uh! - Hình như nó hơi cuống quýt và mơ hồ nóng ran đôi má trước câu nói đó của cậu bạn mới quen.


- Sao lại uh?


- Nhiều người nói thế?


Nói rồi cậu ta hát mấy câu trong bài Ánh trăng nói hộ lòng tôi của Đặng Lệ Quân.


- Ui, bạn ơi...


- Sao thế?


- Tôi ...


- Sao?


- Tôi đói


- Hết cả hồn. Đang bay bổng tự nhiên ...


- Xin lỗi. Nhưng mà tôi sợ mấy thứ rồ-man ấy lắm. Mà tôi đói thật. Từ sáng đã ăn gì đâu.


- Socola trắng nhé! Được không? Đằng nào cũng là quà cho bạn hôm nay đấy.


- Không! Bị dị ứng.


- Thật hả?


- ...


- Uh


- ...


- Đừng nhăn mặt nữa. Đi theo tôi. May ra thì còn bán.


- Đi đâu?


- Hỏi ít đi được không? Mệt quá!


- ....





Nó chạy xe theo cậu ta, vòng 1 vòng để đứng trước cái quán bé con con. Bà cụ già với mẹt hàng quà đằng sau một trường tiểu học. Cái biển KẸO KÉO trưng hãnh diện ngay đầu quang gánh. Hàng độc mà.


- Thực ra có nhiều thứ ăn được nhưng mà bạn ăn thử món này đi.


- Kẹo kéo hả?


- Ừ! Giống bạn lắm đấy!


- Tôi giống kẹo kéo hả?


- ...


- Vì sao?


- Giản dị, nhưng ngọt và dính!


Hình như cậu ấy đỏ mặt khi nói câu ấy. Nó thì thấy lạ lắm. Xúc động nghẹn ngào ấy. Nhưng mà cái mặt nó vẫn dửng dưng mà đã thế còn cười phá lên nữa.


- Romantic quá đi bạn ơi!


- Lại không quen à?


- Gật gật


- Ừ! Thôi ăn nhanh rồi về.


Nó mút mát cái cây kẹo kéo. Ngon không thể tả hết được. Nhưng mà chưa ăn đã thấy no mất rồi.


- Về nhé!


- Về luôn à?


- Ừ!


- Ừ!


Đạp xe một mình trên con đường lồng lộng gió. Hai bên đường, cánh đồng ngủ yên trong hơi sương những ngày chuyển mùa: Đông sang Xuân. Những người cuối cùng đi trên đường cùng nó. Một ngày bình thường qua đi. Chỉ riêng với nó. Ngày hôm nay hơi khác. Quá nhiều cảm xúc, quá nhiều câu chuyện, quá nhiều bất ngờ, quá nhiều thứ quá nhiều, và đến giờ này là quá mệt. Cái khác ấy khiến cho lòng nó không khỏi bâng khuâng, rạo rực. Cái khác này lại là cảm giác không thể gọi tên. Lời tỏ tình đầu tiên, hì, phải vậy không? Nó muốn hét thật to lên ấy chứ. Vậy mà, nó chắc chắn đã làm cho cậu ấy ... không biết phải làm thế nào nữa. Và giờ thì nó đã để cho nước măt lăn dài. Phải rồi, ai bảo chưa được yêu thương bao giờ nên thẹn thùng và cái cách để che giấu sụ ngại ngùng ấy nhẫn tâm đến thế đấy. Phải rồi, dù chưa được yêu thương bao giờ nhưng mà với nó ...cơn gió lạ của ngày hôm nay chỉ đủ để chạm, vâng, chạm vào tim nó, vào cảm xúc của nó, một cái chạm thật nhẹ, thật nhẹ ...và mãi đến sau này nó vẫn biết mọi thứ chỉ thế thôi, chứ chưa phải là cảm giác cuốn nó đi được...


Ngày hôm sau, hôm sau nữa, hình như ánh mắt biết nói giờ có thêm đôi mắt kính của nó cứ muốn tìm ai đó, cửa sổ 1 quán café nào đó, các gian hàng trong hiệu sách nào đó, trên phố và đôi lúc giật mình khi kiếm tìm sự pha phối của những món hàng độc của một cô chủ cũng độc như nó. Không hẳn là tiếc nuối nhưng mà ...nhớ. Và rồi thì thời gian đã đưa những kỉ niệm về những toa riêng biệt trong chuyến tàu của cuộc đời nó.


***


8 năm sau và hiện tại.


- Alo!


- Alo!


- Kẹo kéo!


- ???


- Tìm thấy bạn lâu rồi nhưng lặng im.


- Kẹo kéo?? Vẫn nhớ gọi tôi thế à?


- Vẫn nhớ ai là người gọi bạn thế à mới đúng chứ?


- Ừ! Không có người thứ 2.


- Đang ở đâu?


- Hải Dương và câu chuyện về văn hóa tâm linh.


- Vẫn tình riêng bỏ chợ, tình người đa đoan thế à?


- Sao biết?


- Đôi lúc đừng đợi để bị cuốn đi. Giữ gió lại cũng là một cách.


- Để làm gì?


- Vẫn hay hỏi thế nhỉ? Để bình yên.


- Cuốn theo gió thì sẽ gặp bão mà giữ gió lại thì cũng ồn ào. Bình yên ở đâu?


- Ở đâu là do bạn. Bình yên trong giông bão.


- Uh! Cảm ơn bạn.


- Hôm nay, Valentine trắng!


- Hôm nay, Valentine trắng!


- Kẹo kéo vẫn ngọt và dính nhé!


- Còn bạn? Hôm nay sao?


- Hạnh phúc lắm! Kẹo Kéo thứ 2 xuất hiện. Chính là con gái tôi. Vợ tôi mới sinh. Cho tôi gọi bé là Kẹo Kéo nhé.


- Ôi chao! Thật là ...


Ký tên: Kẹo Kéo




tình yêu tan vỡ (218)
↑↑
Nước mắt của cá

Nước mắt của cá

Ở một vùng biển xa xôi, có một con cá lớn rất đẹp nhưng lại cô đơn, hàng ngày nó

01-07-2016
Cậu thuộc về nơi ấy

Cậu thuộc về nơi ấy

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") An à,

25-06-2016
Thân gửi tháng 12!

Thân gửi tháng 12!

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Đời sinh viên") Lật tờ lịch tháng 11

24-06-2016
Pháo hoa

Pháo hoa

Tuổi trẻ của chúng ta, nếu không phải là tình yêu sâu đậm thì hẳn sẽ phải là một

24-06-2016
Phép Màu

Phép Màu

Phép Màu là cuốn tiểu thuyết ngôn tình hài hước về một cặp vợ chồng trẻ vừa

22-07-2016 16 chương
Trạm dừng cho trái tim

Trạm dừng cho trái tim

Tôi không biết ngày mai đôi chân ngựa con của tôi sẽ dừng ở nơi nào, trái tim tôi sẽ

25-06-2016
Nhỏ của ngày xưa

Nhỏ của ngày xưa

Nhà Nhỏ ở dưới chân núi, xa tít sau bạt ngàn rừng cà phê. Mỗi khi đến mùa, hoa

27-06-2016
Chiếc hộp kí ức

Chiếc hộp kí ức

18 tuổi, chúng tôi thật dễ dàng yêu thương một ai đó. Cũng dễ dàng bật cười vì

27-06-2016
Gái Đến Ở Cùng Nhà

Gái Đến Ở Cùng Nhà

Tên truyện: Gái Đến Ở Cùng NhàTác giả: Hoang Thien AnhThể loại: Truyện VOZ, ReviewTình

18-07-2016 11 chương
Như là nước mắt

Như là nước mắt

Đi bên Nghiêm, chị chỉ dám nở những nụ cười vừa phải, vì còn bận giữ ý của vợ

30-06-2016
Bản tình ca màu nắng

Bản tình ca màu nắng

Họ đã xa nhau sáu năm. Cứ ngỡ rằng khoảng cách sẽ dập tắt tình yêu nhưng đối với

23-06-2016