Snack's 1967
Nếu đời anh vắng em - Guillaume Musso

Nếu đời anh vắng em - Guillaume Musso


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 29
5 sao 5 / 5 ( 109 đánh giá )

Nếu đời anh vắng em - Guillaume Musso - Phần III - Thiên thần đồng bạn lữ - Chương 27 - Ở nơi nào đó bên ngoài thế giới

↓↓

° ° °Bệnh viện Lenox

bạn đang xem “Nếu đời anh vắng em - Guillaume Musso” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


6h 15


- Bác sĩ, chúng ta gặp vấn đề với bệnh nhân bí ẩn!


Elliott nhận kết quả chụp gan từ tay cô y tá.


Archibald bị xuất huyết gan.


Ông đeo kính vào: vết thương rất sâu, gây tràn rất nhiều dịch ở phía sau thùy não bên phải.


Sao lại như vậy được? Ông đã không hề ngờ tới điều này trong ca mổ đầu tiêncách đây vài tiếng.


Vậy là lại phải mổ gấp, cho dù mổ thêm lần nữa có thể khiến bệnh nhân mất mạng.


Khỉ thật.


° ° °


Khu vực xuất phát


6h 56


- Này Lizzie!


Trước cửa sổ 6, một hàng dài hành khách đang rút ngắn lại dần trong khi dòng người có cơ may được "trở về" dần dần lên máy bay.


Cô bé quay đầu lại, Martin đã đuổi kịp để nói với cô một điều cuối cùng:


- Em không được làm trò gì ngu ngốc nữa, OK?


Cô bé cúi gằm mặt xuống. Martin nói tiếp:


- Thuốc chuột, thuốc diệt cỏ, cắt cổ tay, các loại thuốc độc, em quên tất đi, nghe chưa?


- Vâng, cô bé nhoẻn miệng cười.


Nụ cười đầu tiên từ rất lâu rồi.


- Còn nữa, đừng bi quan: tình yêu là một điều thật tuyệt vời, nhưng trong cuộc sống không chỉ có mỗi điều đó.


- Thật sao? Cô bé hỏi nghiêm túc.


Không, đó là điều duy nhất có ý nghĩa. Chỉ có nó mới thực sự quan trọng... anh nghĩ. Nhưng anh muốn tỏ ra vững vàng:


- Gia đình, bạn bè, du lịch, sách truyện, âm nhạc, phim ảnh cũng không tệ, đúng không/


- Phải, cô bé miễn cưỡng thừa nhận.


Lúc này chỉ còn lại một mình cô bé chưa đi.


- Được rồi, chúc em lên đường may mắn! Martin vừa nói vừa vỗ nhẹ vào vai cô bé.


- Hẹn sớm gặp lại anh? Cô hỏi và chìa thẻ lên máy bay của mình cho người nữ tiếp viên.


Anh mỉm cười và đưa tay lên vẫy cô bé một lần cuối.


Sau đó cô bé biến mất.


° ° °7h 06


Claire Giuliani nhoài người ra khỏi cửa sổ xe:


- Nhanh lên ông nội, tiến lên đi! cô hét lên với người tài xế ngồi trên chiếc xe to đùng đang lề mề lăn bánh trước xe cô.


Chiếc Coccinelle màu tím của cô đã kẹt cứng trong đám tắc đường.


- Thật không thể tiin được! Mới bảy giờ sáng, ngày Giáng sinh, thế mà đã tắc đường! cô nổi cáu.


Chưa kể tới việc trời mưa như trút nước mà chiếc xe cổ lỗ sĩ của cô lại không hề thích nước tẹo nào.


Bên trong xe dồn dập tiếng đàn ghita của nhóm Doors cùng tiếng rúsặc mùi men rượu song cũng tuyệt hay của Jim Morrison với L.A.Woman được phối lại. Đến giữa bài hát, một nhạc công đã nảy ra ý tưởng kỳ cục à xen vào một giai điệu của Mozart chơi bằng đàn dương cầm.


Claire dập tắt điếu thuốc lá và cau mày.


Ồ không, hóa ra không phải trong bài hát, mà chỉ là điện thoại của cô đang reo.


Bên kia đầu dây, cô y tá mà cô yêu quý nhất, người đã được cô dặn dò phải báo với cô về diễn biến tình trạng sức khỏe của hai bệnh nhân "của cô".


Rõ ràng, tình trạng của Martin Beaumont ngày càng xấu đi ghê gớm. Kết quả chụp phim cho thấy một cục máu tụ chưa được xử lý ở tuyến tụy. Thật lạ. Theo phim chụp lúc đêm, cô nghĩ chúng cũng không nghiêm trọng đến như vậy...


Vậy là lại phải tiếp tục phẫu thuật cho anh ta, nhưng liệu cơ thể anh chàng này sẽ chống chọi được thêm bao lâu trong tình trạng như vậy?


° ° °Bệnh viện Lenox


Phòng hồi sức


7h 11


Hồng cầu, bạch cầu, tiểu cầu, huyết tương...


Máu.


Máu bẩn và bị nhiễm độc của một bé gái mười bốn tuổi.


Từ nhiều giờ nay, huyết dịch màu đỏ được bơm bằng máy lọc để làm sạch mọi chất độc, sau đó máu sạch lại bơm trả vào trong tĩnh mạch của Lizzie.


Một phác đồ điều trị cấp tốc, trong một khoảng thời gian ngắn kỷ lục để làm công việc mà hai quả thận lẽ ra sẽ phải làm cật lực suốt hai tiếng.


Nằm dài, hai mắt nhắm nghiền, cô bé đã trải qua một ca rửa ruột. Người ta truyền cho cô bé than hoạt tính và vitamin K1 liều cao để làm sạch máu của cô bé vì các chất đông máu đã bị chặn đứng bởi chất độc từ thuốc diệt chuột.


Lúc này, trên màn hình theo dõi, các thông số đều đã ổn định.


Bây giờ, chẳng có gì ngăn cản Lizzie mở mắt trở lại.


Và cô bé đã làm như vậy.


° ° °Bệnh viện Lenox


Phòng chờ cấp cứu


7h 32


Gabrielle nhét hai đồng xu vào máy bán cà phê.


Đã suốt 48 giờ qua cô không hề ngủ.


Tai ù đi, hai chân mềm nhũn, toàn thân run rẩy, thậm chí cô không còn biết lúc này đang là ngày hay đêm, giữa trưa hay nửa đêm.


Cô đã nói chuyện với bác sĩ Elliott, người cô đã biết từ rất lâu, và với nữ bác sĩ giải phẫu đang chăm sóc cho Martin. Cả hai bác sĩ đều không cho cô chút hy vọng nào.


- Cô có phải là Gabrielle?


Đôi mắt mờ đi, cô quay đầu lại và thấy đối diện với mình là một người đàn ông trạc tuổi cô, quần áo cũng nhàu nát như cô, khuôn mặt cũng hốc hác và đôi mắt thâm quầng mệt mỏi, chỉ trừ một tia nhẹ nhõm đang sáng lên trong ánh mắt anh ta.


- Lizzie, con gái tôi, vừa tỉnh dậy khỏi cơn hôn mê sau khi bị nhiễm độc, anh ta giải thích. Và điều đầu tiên nó nói, là yêu cầu được gặp cô.


- Xin lỗi, ông nói gì ạ?


- Nó bảo có lời muốn nhắn cho cô.


- Chắc phải có nhầm lẫn gì đó, tôi không biết Lizzie, cô rầu rĩ trả lời, vẫn còn chìm đắm trong nỗi đau.


Anh ta cố nài kéo cô, gần như năn nỉ.


- Suốt ba năm qua, kể từ khi ly hôn với vợ, tôi nghĩ tôi đã không nhận ra con gái mình đã lớn. Dù sao, tôi chắc chắn rằng mình đã không dành đủ thời gian để nói chuyện, hoặc để lắng nghe nó. Tôi nghĩ giờ thì chúng tôi đã sẵn sàng, cả nó và tôi, để thử nói chuyện với nhau và tin cậy nhau hơn. Nó đã bắt tôi phải hứa sẽ cố gắng hết sức đưa cô tới gặp nó, vì vậy tôi đành mạn phép năn nỉ cô: hãy cho nó chỉ vài phút, tôi xin cô.


Gabrielle đã phải cố gắng một cách phi thường mới có thể hoát ra khỏi sự thờ ơ.


- Anh nói cô bé có tin nhắn cho tôi phải không?


- Đúng, tin nhắn của một người nào đó tên là Martin.


° ° °Bệnh viện Lenox


Phòng mổ 1 và 2


7h 36


Elliott mở ổ bụng Archibald bằng một đường rạch lớn từ rốn kéo lên ngực.Claire rạch một đường trên bụng Martin.


Hãy cho tôi xem trong bụng anh thực sự có gì nào, handsome.


Elliott dùng cả hai tay nén chặt lá gan, kiểm tra từng vết thương và cố gắng cầm máu.Trong này chỗ nào cũng thấy máu tuôn như suối!


Bịt máu, cầm máu, hút máu: Claire dùng đủ mọi cách để giúp bệnh nhân ổn định.


Vết thương sâu và chảy máu rất nhiều. Elliott banh ổ bụng ra, cắt hết các dây chằng rồi dùng chiếc kẹp chạc ba cố định lại, hy vọng có thể khâu vết thương bằng chỉ tự tiêu.


Qua kính phẫu thuật, Claire cố gắng đánh giá vết thương và điều cô nhìn thấy khiến cô lo lắng.


Cô ngờ rằng có một ống tụy đã bị vỡ kéo theo tổn thương ở tá tràng.


Anh quả là không may, phải không?


Giờ thì cô chẳng thể làm được gì to tát cả.


Sau khi tình trạng của anh ta trở nên hoàn toàn ổn định, sẽ phải mở ổ bụng thêm lần thứ ba và thử làm một ca đại phẫu cho hệ tiêu hóa.


Nhưng liệu anh ta có sống được đến lúc đó?


Elliott làm luôn tay, song ông cảm thấy Archibald sẽ không thắng nổi trận chiến cuối cùng này. Người ta đã truyền cho hắnrất nhiều máu và hắn đã chịu đựng nhiều hơn những gì một cơ thể bình thường có thể chịu được. Tuổi tác, bệnh tật, vô số vết thương, các bộ phận trong cơ thể đã quá rã rời...


Khi cơ thể đạt đến giới hạn cuối cùng của nó, khi cuộc sống đã rời xa, liệu người ta có thể làm gì khác hơn là để nó ra đi?


° ° °Bệnh viện Lenox


Phòng hồi sức

Chương trước | Chương sau

↑↑
Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Giới thiệu: Trong khi đang công tác ở Pari, nhà biểu tượng học của trường Đại học

15-07-2016 106 chương
Hai thằng bạn thân

Hai thằng bạn thân

Sao? Là Linh ư? Tôi như không tin vào mắt mình, ngực thì đánh từng nhịp một rõ

25-06-2016
Một lần nữa lại yêu

Một lần nữa lại yêu

Tôi nói với Ly, khi lần đầu chúng tôi gặp nhau: "Dù thế nào tôi cũng sẽ đợi V, sẽ

29-06-2016
Con hoang

Con hoang

Mấy tiếng "con hoang" như một vết chém sâu hoắm vào tâm hồn non nớt của tôi. Không

28-06-2016
Khuôn mặt vô hình

Khuôn mặt vô hình

Có những lần ngồi vu vơ tôi lại nghĩ về người con trai ấy, đó là khoảnh khắc cả

24-06-2016
Con quay và bánh xe

Con quay và bánh xe

Con quay và bánh xe Một hôm, Con Quay lăn đến bên cạnh chiếc Bánh Xe và hỏi: ” Này!

24-06-2016