Polaroid
Nếu đời anh vắng em - Guillaume Musso

Nếu đời anh vắng em - Guillaume Musso


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 29
5 sao 5 / 5 ( 55 đánh giá )

Nếu đời anh vắng em - Guillaume Musso - Phần III - Thiên thần đồng bạn lữ - Chương 26 - Những điều tốt đẹp từ trên trời rơi xuống

↓↓

Martin cau mày, Archie khẽ nhếch miệng cười:

bạn đang xem “Nếu đời anh vắng em - Guillaume Musso” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Phải, tôi cũng biết được đôi điều về cậu, Martin Beaumont...


- Thực ra ông biết được những gì?


- Tôi biết cậu là người dũng cảm và chân thành. Tôi biết cậu sống bằng lý tưởng, rằng người ta có thể đặt lòng tin ở cậu và theo cách riêng của mình, cậu là một người có tâm.


- Nhưng...


- Nhưng sao?


- Thường khi người ta mở màn bằng một tràng những lời khen ngợi, chắc chắn là để rào đón cho một loạt những lời chỉ trích, có đúng không?


Archie trợn mắt nhìn.


- Chỉ trích? Phải, nếu cậu muốn tôi cũng có thể nói.


Martin sẵn sàng tiếp chiến:


- Mạnh dạn lên, ông không phải ngại.


- Trước hết, cậu không hiểu gì về phụ nữ.


- Tôi không hiểu gì về phụ nữ ư!


- Không. Suy cho cùng, cậu nhìn thấy ở họ những điều mà người khác không nhìn thấy, song cậu lại không hiểu chút gì về những điều phụ nữ nói. Cậu không biết cách giải mã.


- Thật sao? Ông hãy thử nói rõ hơn một chút...


Archibald nheo mắt cố tìm một ví dụ.


- Khi một người phụ nữ nói không với cậu, điều đó thường có nghĩa là có, nhưng em sợ.


- Ái chà, tiếp đi.


- Khi phụ nữ nói có thể, điều đó thường có nghĩa là không.


- Thế khi phụ nữ nói có?


- Khi phụ nữ nói có, điều đó có nghĩa là có lẽ được.


- Thế như thế nào mới là có?


Archie nhún vai.


- Đơn giản nói có là điều không tồn tại trong từ điển của phụ nữ.


Martin ngờ vực:


- Theo tôi, ông là một tên trộm thì tài ba hơn là một nhà tâm lý học...


- Có lẽ vì tôi thiếu những kinh nghiệm mới mẻ, Archibald thừa nhận.


- Sao chúng ta không nói về Gabrielle?


- Chúng ta đang nói về con bé đấy thôi, cậu bé, tôi cứ nghĩ là cậu đã hiểu ra rồi chứ...


- Tại sao ông lại tìm cách chia rẽ chúng tôi?


Archie đưa mắt nhìn lên trời.


- Hoàn toàn ngược lại, đồ ngốc! Chính tôi đã tới tìm cậu, chính tôi đã làm mọi thứ để cậu lao mình theo dấu vết của tôi, chính tôi đã lôi cậu đến San Francisco để cậu gặp lại con bé, vì tôi biết nó vẫn chưa quên được cậu!


Hắn bắt đầu cao giọng.


- Rồi sao nữa? Martin hỏi.


- Sau đó, đúng là tôi cảm thấy sợ hãi và tôi muốn thử thách cậu, Archibald thừa nhận.


- Ông đã phá hoại tất cả mọi thứ!


- Không đúng, bởi vì nếu không có tôi, cậu sẽ không bao giờ có đủ can đảm quay lại tìm con bé! Đó mới chính là vấn đề của cậu, Martin Beaumont: cậu sợ!


Martin không chắc mình đã hiểu. Archie nhấn mạnh:


- Cậu có biết câu nói của Mandela: chính ánh sáng của chúng ta; chứ không phải bóng đêm của chúng ta, mới làm chúng ta sợ hãi nhất. Điều khiến cậu sợ hãi, chàng trai, không phải là những điểm yếu, mà chính là những phẩm chất của cậu. Thật đáng sợ, đúng không, khi thấy rằng mình sở hữu quá nhiều ưu điểm? Thà tắm mình trong sự tầm thường để nguyền rủa cả thế giới còn dễ chịu hơn...


- Ông đang cố nói gì với tôi vậy?


- Tôi muốn cho cậu một lời khuyên: hãy quên đi nỗi sợ hãi của cậu và dám mạo hiểm đi tìm hạnh phúc.


Martin nhìn Archibald. Trên khuôn mặt hắn, không hề có nét đe dọa hay hằn học. Chỉ có sự cảm thông. Lần thứ hai, Martin cảm thấy như giữa anh và hắn có một mối liên hệ gắn kết như tình bằng hữu.


- Lúc nãy, ông nói ông có hai tin, một tốt và một xấu.


- Đó chính là điều tôi muốn nói.


- Thế tin xấu là gì?


Archibald để anh hồi hộp rồi mới tuyên bố:


- Tin xấu là cậu sẽ phải quay lại đó, chàng trai ạ! Hắn vừa nói vừa đặt trước mặt anh tấm thẻ lên máy bay giống như người ta hạ một con át chủ bài.


Điểm xuất phát Điểm đến NgàyGiờ Số ghế


Khu vực xuất phát Sống 26/12/2008 07h05 32F


- Tôi không hiểu.


- Cậu tưởng là cậu đã kết thúc chuyện yêu đương và phiền não sao? Không, mọi chuyện không thể dễ dàng như vậy được: cậu sẽ quay trở lại thay tôi.


- Đánh tráo ư?


- Phải. Các tấm thẻ lên máy bay chẳng hề ghi tên. Không có gì cấm được chúng ta đổi cho nhau.


- Tại sao ông làm như vậy?


- Ồ, cậu đừng tưởng rằng tôi phải hy sinh. Phần tôi, đằng nào tôi cũng chẳng còn sức và cũng không còn khả năng thực hiện những giấc mơ của mình.


- Ông đang bị ốm sao?


- Bị kết án thì đúng hơn: căn bệnh ung thư khốn kiếp.


Martin lắc đầu, trong khi một tấm màn buồn bã buông xuống trước mặt anh.


- Vậy... sao lại là tôi?


Lúc này, quầy bar đã vắng hẳn. Chỉ còn những nhân viên quầy rượu đang tiếp tục lau các loại ly cốc phía sau quầy.


- Bởi vì chỉ có cậu, chàng trai ạ, chỉ có cậu mới có thể giải được phương trình này. Cậu đã đủ can đảm theo tôi đến tận đây. Bởi vì cậu thông minh hơn lũ FBI, bọn mafia Nga và tất cả cảnh sát trên thế giới cộng lại. Bởi vì cậu không dùng đầu để nghĩ, mà còn dùng cả trái tim. Bởi vì cậu đã từng bị đấm vào mặt nhiều lần, nhưng cậu vẫn đứng trơ trơ. Vì theo một kiểu nào đó, cậu chính là tôi, ngoại trừ việc cậu sẽ thành công ở nơi mà tôi đã thất bại: cậu sẽ tìm thấy tình yêu...


McLean dốc cạn chai whisky cho đầy hai ly cuối cùng của họ. Họ giơ cao ly rượu, cụng ly rồi đổi vé cho nhau.


Sau đó, Archie nhìn đồng hồ rồi đứng lên khỏi ghế.


- Thứ lỗi cho tôi, nhưng tôi không còn nhiều thời gian và tôi còn có một việc cuối cùng phải làm trước sáng mai.


Hắn khoác áo măng tô lên mình rồi nói, sau thoáng do dự:


- Cậu biết không, về Gabrielle... Bề ngoài nó có thể tỏ ra phức tạp, nhưng thực chất nó rất đơn giản rõ ràng. Đừng làm cho nó đau khổ, cho dù chỉ là một phút.


- Tôi hứa, Martin nói.


- Được, tôi không có khiếu lắm trong việc nói lời tạm biệt...


- Chúc may mắn.


- Chúc cậu may mắn, chàng trai.


Điểm xuất phát Điểm đến Ngày Giờ Số ghế


Khu vực xuất phát Chết 26/12/2008 9h00 6B


Chỉ còn ba tiếng nữa. Chỉ còn ba tiếng nữa là đến giờ...


- Sữa chua Hy Lạp, dâu tươi, vải, bánh mì nướng và một ly sô cô la thật nóng! Martin vui vẻ nói và đặt lên bàn một khay đồ ăn sáng.


Anh mỉm cười với cô bé rồi ngồi xuống chỗ bên cạnh trên ghế dài và bắt đầu làm cho cô bé một miếng bánh mì phết bơ.


Cô hớp một ngụm cacao rồi cắn một miếng bánh mì nướng thật to. Con người không thể chỉ sống bằng tình yêu và nước lã, ngay cả trong khu vực xuất phát này...


- Này, người đưa thư đã ghé qua đây, anh nói đùa và chìa cho cô bé chiếc phong bì.


Ánh mắt lúng túng, cô bé sững người không phản ứng, cứ giữ nguyên chiếc phong bì trong tay.


- Nào, mở ra xem đi!


Cô bé xé phong bì ra và thấy bên trong có một tấm vé máy bay mới.


--------------------------------


1. Tựa đề một cuốn tiểu thuyết của Dinaw Mengestu lấy cảm hứng từ một câu nói của Dante. (Chú thích của tác giả).


Chương trước | Chương sau

↑↑
Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Giới thiệu: Trong khi đang công tác ở Pari, nhà biểu tượng học của trường Đại học

15-07-2016 106 chương
Khi hạnh phúc đi qua

Khi hạnh phúc đi qua

Khoảng thời gian này của tôi u ám quá, tôi luôn suy nghĩ tiêu cực về mọi vấn đề,

24-06-2016
Bài hát cho em

Bài hát cho em

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Sở thích

Sở thích

Em thích nhìn người khác từ trên cao, từ đằng xa và nhất là từ đằng sau. Vì em thấy

24-06-2016
Những dòng lưu bút

Những dòng lưu bút

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Những cây

27-06-2016