XtGem Forum catalog
Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 127
5 sao 5 / 5 ( 148 đánh giá )

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Chương 27

↓↓
Cô run lên, cả người như đang bị nghiện, cơ thể xinh đẹp dính chặt vào cơ thể quen thuộc ấm áp đó, đôi môi đỏ mọng như đang đói khát...

bạn đang xem “Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Lăng Thiếu Đường cắn răng chịu đựng dục vọng của bản thân, ngắm nhìn mọi sự biến hóa trên cơ thể xinh đẹp của Kỳ Hinh.

- Anh... đừng... đừng tra tấn tôi...

Kỳ Hinh như bị mắc kẹt, cô không nhịn được, khẽ rên lên.

- Tôi muốn em cầu xin tôi...

Đôi mắt rực lửa của Lăng Thiếu Đường tràn ngập sự ngông cuồng, anh dán đôi môi nóng bỏng vào sát người Kỳ Hinh, tàn nhẫn giày vò cô.

- Tôi...

Kỳ Hinh vặn vẹo người, đôi mắt đen láy nhưng hết sức mờ mịt, cơ thể trắng nõn và mịn màng của cô như đang dụ dỗ người khác phạm tội.

Sao anh lại muốn tra tấn cô như vậy? Nhất định anh phải khiến cô đầu hàng mới được sao?

Nhưng cơ thể cô lại đang hết sức đói khát, không còn nhẫn nại được nữa.

Không thể không thừa nhận, cơ thể cô do một tay anh khai phá, anh hiểu biết cơ thể cô hơn cả chính bản thân cô.

- Sao, không nói à?

Lăng Thiếu Đường lại càng gia tăng lực đạo ở tay.

- A...

Hàm răng trắng của cô cắn chặt đôi môi đỏ mọng, cô không kìm lòng được, thì thầm: “Cầu xin anh...”

Cô đầu hàng rồi, hoàn toàn không còn lối thoát nào nữa...

Nhưng...

- Em yêu ai?

Lăng Thiếu Đường lại lấn người lên để cô cảm nhận rõ dục vọng của anh, anh ép hỏi cô.d.*-i๖endann♣nnlequuuuyd๖n

- ... Anh...

Kỳ Hinh nức nở, cô cảm thấy bản thân sắp chết rồi.

Vì sao? Vì sao lại tra tấn cô như vậy?

Trong lòng Lăng Thiếu Đường cũng nổi lên từng trận sóng mạnh, anh dính sát người vào cô: “Tôi là ai? Em yêu ai? Nói!”

Anh cũng căng người như tên lên dây cung, sự thẹn thùng của Kỳ Hinh khiến giọng nói của anh lại càng thêm thô suyễn.

Anh muốn cô hoàn toàn khuất phục, nhất là lúc này!

- Đường... Người em yêu là... Đường!

Kỳ Hinh nức nở, ngọn lửa trong cơ thể cô như nổ tung khiến cô thịt nát xương tan.

Cảm giác trống rỗng khiến cô rất khó chịu...

- Ngoan...

Anh không làm khó cho cô nữa.

- Hinh Nhi... Hinh Nhi của tôi...

Lăng Thiếu Đường gầm nhẹ một tiếng, sau đó không kìm nén dục vọng nữa mà mạnh mẽ tiến vào cơ thể ấm áp của cô...

Sự kết hợp của họ tuyệt vời đến thế, cảm giác ấy khiến Kỳ Hinh phải rơi lệ. Dường như cô sinh ra là dành cho anh, số phận đã định cô là người phụ nữ của anh. Cô không thể không thừa nhận sự kích thích mãnh liệt này! Cô cắn chặt lấy vai Lăng Thiếu Đường như anh lại chẳng cảm thấy đau, ngược lại hành động ấy lại càng cổ vũ anh hơn.

Tiết tấu của anh càng ngày càng nhanh khiến cô phải cất những tiếng rên rỉ yêu kiều...

Sau một hồi hoan ái.

Bầu không khí vẫn còn mơ hồ hương vị của dục vọng, sau một hồi triền miên dây dưa, hơi thở nồng đậm của đàn ông hòa quyện cùng mùi hương nhè nhẹ của người phụ nữ.

Kỳ Hinh vô lực nằm trên giường, khuôn mặt vẫn còn đỏ ửng.

Lăng Thiếu Đường ôm Kỳ Hinh vào trong ngực, dường như một con thú sau khi được thỏa mãn, lúc này lại hết sức dịu dàng.

Bàn tay to của anh mới vừa rồi còn tràn ngập dục vọng, giờ lại nhẹ nhàng lau mồ hôi cho Kỳ Hinh, đôi mắt đen đầy trìu mến.

Kỳ Hinh cũng tựa vào lòng anh, bên tai truyền đến tiếng tim đập trầm ổn của anh khiến sắc mặt cô càng thêm hồng.

Còn anh thì cong môi nở nụ cười thỏa mãn.

Ngón tay anh xuyên qua từng lọn tóc của cô, mơn trớn khuôn mặt đỏ ửng...

Hương thơm dịu nhẹ trên người Kỳ Hinh lượn lờ trong bầu không khí, quanh quẩn lấy cả hai người.

Nó như một loại tơ mềm mại quấn lấy trái tim lạnh băng của Lăng Thiếu Đường.

Hơi thở dồn dập của cô cũng dần trở nên ổn định...

Kỳ Hinh hơi động đậy người.

Nhưng ngay lập tức đã bị Lăng Thiếu Đường siết chặt lấy, di≈end≈anleq≈uydo≈n anh ôm chặt cô vào lòng.

- Tôi...

Kỳ Hinh mấp máy môi, đôi mắt thoáng giật mình.

Cô thật sự không muốn phải đối mặt với Lăng Thiếu Đường như thế này.

Nhưng vừa rồi ngay trong phòng nghỉ của anh, cuối cùng cô vẫn thỏa hiệp, trầm mê trong cảm giác cuồng dã mà anh mang lại.

Tại sao lại như vậy?

Rõ ràng là rất hận anh...

Lăng Thiếu Đường không có ý định ngồi dậy, chỉ liếc mắt nhìn cô.

Bàn tay to và dày của anh vẫn vuốt ve thân hình nõn nà của cô, tựa như giờ anh mới hiểu ra cái gì là tốt đẹp.

Anh chỉ “ừ” một tiếng đơn giản...

Trái tim Kỳ Hinh trầm xuống, tới tận bây giờ cô cũng không đoán nổi tâm tư của Lăng Thiếu Đường.

Hai năm trước là thế.

Hai năm sau vẫn vậy!

Cô trầm luân trong đôi mắt đen của anh, quên đi hết mọi thứ...

Kỳ Hinh thở dài một hơi, cô hơi chống người ngồi dậy.

Cô nhìn thẳng vào mắt Lăng Thiếu Đường, đôi mắt cô hết sức bình tĩnh, dù chỉ là một chút gợn sóng cũng không có.

- Đường...

Âm thanh trong trẻo của Kỳ Hinh vang lên, trong veo như mặt nước.

Sau hai năm, cô chưa từng dịu dàng như vậy bao giờ.

Trái tim Lăng Thiếu Đường như bị ai đó kéo mạnh, anh không ngờ lại có cảm giác tuyệt đẹp khi nghe Kỳ Hinh gọi tên anh đến thế, cảm giác ấy mang theo sự rung động rõ ràng.

Anh chưa bao giờ cảm thấy nỗi hạnh phúc ngập tràn trái tim như vậy.

Anh chưa bao giờ được nếm trải sự dịu dàng ấy của Kỳ Hinh.

Khóe miệng Lăng Thiếu Đường cong lên nụ cười dịu dàng.

Anh vươn ngón tay thô ráp ra, giúp cô lau mồ hôi trên mái tóc ướt nhẹp, động tác hết sức dịu dàng như của những người yêu nhau.

Kỳ Hinh cũng rất muốn hưởng thụ sự dịu dàng ấy lâu hơn, nhưng...

Cô không biết ngay sau đây, Lăng Thiếu Đường sẽ thế nào nữa.

Thật ra cô và anh là hai người ở hai thế giới khác nhau.

Kỳ thực, sự kết hợp của họ là một sai lầm!

Đã như vậy thì vì sao còn muốn tra tấn lẫn nhau nữa?

Cô không muốn phải sống trong cuộc sống như vậy.

Còn anh cũng không thích hợp làm một người lý tưởng để cô yêu!

Kỳ Hinh khẽ thở dài, tiếng thở dài vừa bi thương vừa ai oán, bộc lộ sự đau lòng của cô.

Cô lấy dũng khí, nhìn thẳng vào đôi mắt đen của Lăng Thiếu Đường: “Đường, xin anh... hãy thả tôi đi!”

Ngữ điệu rõ ràng đến vậy, rõ ràng là không hề vòng vo tam quốc.

Trước giờ Kỳ Hinh cũng chưa từng nghĩ sẽ có một ngày cô lại có thể bình tĩnh nói ra những lời như vậy!

Trên bờ vai đột nhiên truyền đến cảm giác đau đớn, chỉ trong nháy mắt đã lan tràn khắp cơ thể.

Cô chau mày lại, cố nén cảm giác đau đớn nhưng đôi mắt vẫn rất kiên định nhìn Lăng Thiếu Đường.

Sự kiên định của cô cùng với đôi mắt của Lăng Thiếu Đường như ngọn núi lửa đang bộc phát đối chọi với dòng sông băng lạnh lẽo.

Ngay sau đó, bàn tay to của Lăng Thiếu Đường bóp mạnh người Kỳ Hinh như muốn bóp nát cô ra.

Bầu không khí chỉ trong nháy mắt như bị đóng thành băng...

- Thu lại lời em vừa nói, tôi sẽ coi như không nghe thấy!

Lăng Thiếu Đường cố gắng cưỡng chế lửa giận đang bừng bừng, đầu ngón tay đang bấu chặt người Kỳ Hinh cũng chuyển sang nhẹ nhàng vuốt ve gò má trắng như tuyết của cô.

Nhưng...

Anh càng ẩn nhẫn thì gân xanh càng nổi đầy tay, có thể thấy những lời vừa rồi đủ để khiến Kỳ Hinh gặp tai họa.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng là một trong 2 tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Trương Đỉnh Đỉnh

23-07-2016 94 chương
Nhàn Thê Bất Hạ Đường

Nhàn Thê Bất Hạ Đường

Nhàn Thê Bất Hạ Đường là một trong những tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả

23-07-2016 10 chương
Chú À, Anh Không Biết Yêu

Chú À, Anh Không Biết Yêu

Chú À, Anh Không Biết Yêu xoay quanh về trong lúc Chu Mông Mông vì chuyện chênh lệch tuổi

22-07-2016 54 chương
Chàng Ngốc Bám Người

Chàng Ngốc Bám Người

Chàng Ngốc Bám Người thuộc thể loại truyện ngôn tình sủng mời các bạn đọc truyện

20-07-2016 18 chương
Em Có Tin Vào Định Mệnh?

Em Có Tin Vào Định Mệnh?

Em Có Tin Vào Định Mệnh? là một truyện ngôn tình của tác giả Dư Lạc Thần, bạn có

21-07-2016 34 chương
Phiên chợ xưa

Phiên chợ xưa

Bây giờ chợ khác xưa lắm rồi. Những quán lá được xây dựng khang trang. Mặt bằng

23-06-2016
Chiếc xe đạp và mẹ

Chiếc xe đạp và mẹ

Tuy rằng chiếc xe đạp giờ đã cũ nhưng đối với con thì kỉ niệm giữa mẹ gắn bó

30-06-2016