Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 127
5 sao 5 / 5 ( 36 đánh giá )

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Chương 26

↓↓
Bóng hình xinh đẹp của Kỳ Hinh lao về phía cửa…

bạn đang xem “Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Khi thấy Kỳ Hinh cuống quýt như vậy, sự ẩn nhẫn trong đôi mắt Lăng Thiếu Đường lập tức ánh lên sự tàn nhẫn. Anh hơi nhếch miệng lên, nở nụ cười tàn ác, sau đó giơ tay lên…

Cạch!

Khi Kỳ Hinh vừa định mở cửa thì cửa phòng tổng giám đốc đã bị khóa lại.

- A…

Kỳ Hinh kinh hãi, trái tim cô đập dồn dập. Cô kinh hoảng quay đầu lại.

- Sao? Không phải hôm nay cô đến đây là muốn tính sổ với tôi ư? Sao đã đi sớm thế?

Lăng Thiếu Đường bước từng bước chân chậm rãi mà vững chắc lại gần Kỳ Hinh.

Hơi thở của đàn ông sặc mùi nguy hiểm càng ngày càng gần cô…

Kỳ Hinh dựa hẳn lưng vào cửa, đôi mắt mở to đầy sợ hãi và kinh hoàng.

Cô như một con thú nhỏ bị một con dã thú tấn công, toàn bộ lông tơ trên người đều dựng đứng lên để đề phòng…

- Lăng Thiếu Đường, không ngờ anh lại là kẻ tiểu nhân như vậy!

Kỳ Hinh mấp máy đôi môi run rẩy, lên án người đàn ông đang ngày càng sát lại gần mình. Cô như cố gắng tìm một điểm dựa, dính sát người vào cánh cửa. Lăng Thiếu Đường nhướn mày, bờ môi thấp thoáng nụ cười xấu xa…

Khi hơi thở của anh bao trùm khắp cả người Kỳ Hinh, anh liền dùng hai cánh tay rắn chắc của mình để vây người cô lại: “Vậy à? Vậy cô nói xem, tôi tiểu nhân thế nào?”

Anh cúi người thì thầm bên tai cô, d☣ienda☣nleqquyd☣on tham lam hưởng thụ mùi hương trên cơ thể cô.

- Anh… Sao anh không nói với tôi, đảo Celebes… là bố tôi định tặng cho tôi?

Hơi thở của đàn ông phả vào vành tai mẫn cảm khiến cả người Kỳ Hinh run lên. Cô cố gắng giữ bình tĩnh, không muốn hấp thụ hơi thở đó.

Cô không thể khuất phục được!

Nhất là khi đối mặt với Lăng Thiếu Đường, cô tuyệt đối không thể khuất phục!

Đây là chiêu trò và thủ đoạn của anh!

Cô tuyệt đối không thể trầm luân như vậy…

Kỳ Hinh cố gắng tránh thoát khỏi hơi thở khiến cô đang run lên.

- Trên thực tế thì hòn đảo đó là do tôi mua tặng cho cô!

Đôi môi Lăng Thiếu Đường lướt qua gò má Kỳ Hinh, giọng nói trầm thấp nhuốm màu dục vọng nhưng vẫn có chút lý trí còn sót lại.

- Anh… đây chính là cách mà anh muốn làm nhục tôi sao?

Khi cơ thể của Lăng Thiếu Đường sát lại gần mình, Kỳ Hinh chẳng còn chút không gian nào để trốn tránh.

Cô thực sự rất hốt hoảng, bởi vì cô phát hiện ra cơ thể cô bắt đầu nóng lên, ý thức cũng dần trở nên mơ hồ…

Không được…

Tuyệt đối không thể được…

Ngay sau đó, Lăng Thiếu Đường siết chặt cằm cô, ánh mắt đầy thanh lạnh: “Sao? Cô cho rằng buổi chúc mừng sinh nhật đó chính là cách mà tôi muốn hạ nhục cô sao?”

Chết tiệt, cô lại dám nghĩ như vậy! die~ღndaaa~nlllequღyd~on Những lời đó của Kỳ Hinh khiến Lăng Thiếu Đường cảm thấy cực kì thất bại.

Thật ra anh chẳng hề quan tâm đến sinh nhật của Kỳ Hinh.

Nhưng không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà lại chuẩn bị chu đáo mọi chuyện. Khi thấy sự vui mừng trong mắt Kỳ Hinh, trong lòng anh lại có cảm giác thỏa mãn và hạnh phúc!

Kỳ Hinh hơi chau mày lại, cố nén cảm giác đau đớn: “Chẳng lẽ không đúng à? Nếu không thì tại sao anh lại không nói với tôi?”

- Có gì khác nhau sao? Đêm đó tôi thấy cô hoàn toàn chìm đắm mà, nhất là… sự hoan ái của chúng ta!

Giọng nói trầm thấp đầy ái muội của Lăng Thiếu Đường vang lên.

- Anh…

Kỳ Hinh nghĩ tới đêm đó, trong lòng lại run lên, mà lúc này hơi thở quen thuộc của Lăng Thiếu Đường cũng lại một lần nữa kích thích cô.

- Anh đã đồng ý với tôi rằng sẽ không động đến Kỳ thị nữa, vậy mà anh…

- Cô bé à, tôi đã cho phép cô báo tin cho nhà họ Kỳ rồi, coi như cũng đã hết lòng quan tâm giúp đỡ!

Lăng Thiếu Đường thô lỗ cắt ngang lời Kỳ Hinh! Chết tiệt, lúc này mà cô còn muốn tranh luận đến vấn đề đó!

Không biết! Anh không chịu được nữa rồi!diiiiienda♦nlequydo♦n

Kỳ Hinh kinh hãi, sau đó khuôn mặt cuồng ngạo của Lăng Thiếu Đường lập tức sát lại gần cô…

Nụ hôn đầy dục vọng, xen lẫn sự ngông cuồng và bá đạo, cắn nuốt đôi môi Kỳ Hinh…

Thân hình cường tráng đang bừng bừng dục vọng của anh dính sát vào thân hình tuyệt đẹp của cô, những ngón tay thô ráp cũng thuần thục lướt nhanh trên cơ thể mềm mại…

Lăng Thiếu Đường còn hiểu về cơ thể của cô hơn rất nhiều so với bản thân cô…

- Không! Dừng tay lại… A… Lăng… Lăng Thiếu Đường… anh dừng tay lại!

Kỳ Hinh sợ hãi, vặn vẹo người.

Đôi mắt đẹp của cô cũng tản ra những tia sáng mông lung…

Rất kỳ lạ…

Đầu ngón tay anh như mang theo một loại phép thuật kỳ dị nào đó! Đáng ra cô phải ghét bỏ sự đụng chạm của anh mới phải chứ?

Nhưng khi bị bàn tay to của anh trêu chọc, cả người cô lại nóng lên, nóng lên…

Cô kinh hoàng đến mức cảm nhận được rằng cô không thể chịu đựng thêm được nữa.

Ngón tay thô ráp của Lăng Thiếu Đường lướt đến đâu, cả người Kỳ Hinh lại run lên đến đó.

Cô có cảm giác như mình đang hóa thành con thuyền chông chênh trên mặt biển… chỉ có thể trôi dạt, không phương hướng…

Hai chân Kỳ Hinh mềm nhũn cả ra, cả người như không còn chút sức lực nào.

May mà có khuỷu tay rắn chắc của Lăng Thiếu Đường đỡ lấy người cô.

- Anh… Đồ đáng ghét…

Kỳ Hinh cố nén sự chấn động trong lòng, di♔en♔danl♔equyd♔on cô nghiến răng nghiến lợi lên tiếng.

Nhưng làn da trắng như ngọc của cô lại dần trở nên đỏ ửng, hàm răng trắng cũng cắn chặt vào đôi môi đỏ mọng, cố đè nén dục vọng trong cơ thể…

Lăng Thiếu Đường ngẩng đầu lên, đôi mắt đen lúc này đã hoàn toàn bị nhuốm màu dục vọng.

Đôi môi anh nhếch lên nụ cười, bàn tay to giữ chặt lấy Kỳ Hinh hơi thả lỏng ra.

Kỳ Hinh cảm thấy bỗng chốc không gian rộng mở hơn nhiều, cô đã thoát được sự “giam giữ” của anh, liền chạy đến một khoảng cách khá an toàn, thở hổn hển.

Nhưng cô cũng không hề thả lỏng cảnh giác, đôi mắt đẹp của cô nhìn chằm chằm Lăng Thiếu Đường đang đứng cách đó không xa!

Cô không biết liệu anh chỉ định tạm thời thả cô ra hay…

Cô càng không muốn ở lại đây nữa. Lúc này anh như một con báo đang săn đuổi con mồi, từng bước giày vò cô…

- Hinh Nhi, cô vĩnh viễn không thoát khỏi tôi, dù thật sự có một ngày tôi thu mua Kỳ thị thì cô cũng chỉ có thể cam tâm tình nguyện đi theo tôi!

Lăng Thiếu Đường nở nụ cười sáng lạn, nhưng mỗi câu mỗi chữ lại hết sức tàn nhẫn và lạnh như băng.

Anh muốn cô hiểu rõ hiện thực trước mắt, muốn cô phải gục ngã, thương tích đầy mình, sau đó ngoan ngoãn quy thuận anh.

- Không… Lăng Thiếu Đường… anh câm miệng lại!

Quả nhiên, Kỳ Hinh bịt hai tai lại, lớn tiếng hô: “Lăng Thiếu Đường… Tôi hận anh… Tôi hận anh đến chết…”

Nghe vậy, ánh mắt cuồng ngạo của Lăng Thiếu Đường lập tức trở nên tàn ác. Mỗi lần đối mặt với Kỳ Hinh, dường như sự tự chủ của anh đều tan biến cả.

Anh lại sải bước lên, duỗi tay kéo chặt Kỳ Hinh lại, rồi đẩy cô về phía bàn làm việc.

- Lăng Thiếu Đường… Anh buông tôi ra… Đồ khốn kiếp…

Kỳ Hinh ra sức đẩy Lăng Thiếu Đường ra, nhưng cánh tay rắn chắc của Lăng Thiếu Đường như một chiếc kìm sắt giữ chặt lấy cô.

Khi đến bên bàn làm việc, Lăng Thiếu Đường vung tay, hất hết tài liệu trên bàn xuống rồi đẩy Kỳ Hinh lên mặt bàn.

Kỳ Hinh cảm thấy cực kì căng thẳng…

Anh muốn… Ở đây là văn phòng…

Đôi mắt Lăng Thiếu Đường toát lên tia tình cảm mãnh liệt, anh nhìn thẳng vào mắt cô.

Kỳ Hinh hoảng loạn đến cực điểm, ánh mắt mông lung không biết phải làm sao.

Làm thế nào bây giờ? Giờ cô phải làm sao đây?

Cô còn chưa nghĩ ra cách để thoát khỏi ác ma thì tên ác ma đói khát đã bắt đầu hành động.

Anh dùng tốc độ nhanh nhất để quay người cô lại, bàn tay to từ chiếc cằm cô rời dần xuống dưới, đến trước ngực cô, rồi luồn vào bên trong…

- Đừng…

Kỳ Hinh xấu hổ, kêu to lên. Khi nghĩ đến chuyện có thư ký ở bên ngoài, cô lại buộc bản thân không được phát ra những âm thanh nhục nhã.

Lăng Thiếu Đường giả bộ không nghe thấy lời cầu xin của Kỳ Hinh, đôi môi nóng như lửa của anh dường như đang châm lên ngọn lửa trên người cô.

Rốt cuộc cô là một người phụ nữ thế nào?

Lăng Thiếu Đường mê muội hưởng thụ sự thẹn thùng và bất lực của cô.

Chỉ cần vừa chạm vào cô, sự tự chủ của anh đã biến mất không còn tăm hơi, muốn khống chế cũng không thể khống chế nổi…

- Cầu xin anh… đừng ở đây… Tôi cầu xin anh đấy…

Chương trước | Chương sau

↑↑
Thiên Hậu Của Ông Chủ

Thiên Hậu Của Ông Chủ

Cô là ca sĩ nổi tiếng trong giới showbiz rốt cuộc lại là Thiên Hậu Của Ông Chủ, bất

23-07-2016 10 chương
Cuộc Sống Đơn Giản

Cuộc Sống Đơn Giản

Trích đoạn:“Mẹ, con chỉ biết đó là bạn sơ trung với Đông Mặc.” Lâm Dương nói

23-07-2016 73 chương
Ôn Thôn Nương Tử

Ôn Thôn Nương Tử

Trích đoạn:Đan Ty Tuấn nhìn Tô Tích Nhân, tim vì nàng mà nhói đau. Từ khi mới quen, ấn

21-07-2016 41 chương
Chiếc xe khốn nạn

Chiếc xe khốn nạn

Y im lặng. Y muốn nói một điều gì đó nhưng không nói được. Người cảnh sát rót cho

30-06-2016
Sếu, cua và bầy cá

Sếu, cua và bầy cá

Ở ven hồ kia, có một con sếu rất tinh ma xảo quyệt. Hằng ngày sếu kiếm ăn quanh

24-06-2016
Ma rượu

Ma rượu

(khotruyenhay.gq) Những dòng tâm sự gửi tới người bố bị "ma rượu" ám của

29-06-2016
Bảy ngày hạnh phúc

Bảy ngày hạnh phúc

Em không phải là người đầu tiên tôi rung động nhưng em thực sự mới là mối tình

25-06-2016
Hermes hay Dior?

Hermes hay Dior?

Cuộc sống vốn dĩ luôn rất công bằng. Nếu bạn không đẹp thì bạn sẽ giàu và

24-06-2016
Những nỗi đau là gió

Những nỗi đau là gió

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Hay gã

25-06-2016
Ấm đỏ

Ấm đỏ

- Tụi mình chơi trò giả vờ đi! - Như hai còn đười ươi? – Một bên mắt cô nhướn

27-06-2016

Lamborghini Huracán LP 610-4 t