Pair of Vintage Old School Fru
Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 127
5 sao 5 / 5 ( 89 đánh giá )

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Chương 18

↓↓
- Cô có biết cố tình chọc giận tôi sẽ có kết cục thế nào không? Đó là sẽ khiến tên ngu ngốc đó chết thảm hại hơn! – Giọng nói lạnh lẽo mang theo sự uy hiếp khiến người khác phải sợ hãi vang lên.

bạn đang xem “Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Tin! Đương nhiên là tôi tin! Còn chuyện gì anh không làm được sao? Anh có thể tự tay giết hại con mình, cũng có thể hủy diệt tập đoàn Kỳ thị, càng có thể làm tập đoàn Thụy Dương sụp đổ, tất cả chỉ vì muốn thỏa mãn anh mà thôi. Nhưng, anh chớ quên, anh vĩnh viễn không bao giờ hủy bỏ được nỗi hận thù của tôi với anh, nỗi hận thù này sẽ tồn tại trong cả cuộc đời tôi!

Kỳ Hinh chậm rãi đứng dậy, ánh mắt lạnh đến thấu xương, ánh mắt cô trong veo nhưng lại chứa sự lạnh lùng, mỗi câu mỗi chữ đều như những lưỡi dao sắc bén.

Trái tim Lăng Thiếu Đường nổ tung đầy đau đớn, anh biết cô hận anh, nhưng anh không ngờ khi những lời này được chính cô nói ra lại khiến anh đau đớn đến mức không chịu nổi.

Lập tức, tiếng cười lạnh của anh vang vọng khắp phòng…

- Haha… cô hận tôi! Không sao cả! Chỉ là tôi thật không ngờ một người đã từng luôn miệng nói yêu tôi lại là đồ dâm phụ quyến rũ đàn ông. Đàn bà cũng giống nhau cả thôi, kiếm được một người còn chưa thấy đủ, còn phải “sơ cua” thêm người khác!

Kỳ Hinh đau lòng nhắm mắt lại…

Anh nhất định phải giẫm đạp lên lòng tự trọng của cô như vậy sao? Vốn đã nghĩ đến chuyện này nhưng khi nghe những lời nói đó, chúng vẫn có lực sát thương cực lớn với cô.

- Sao? Không còn gì để nói nữa rồi à? Hay là nói đến vấn đề về người trong lòng của cô đi! – Lăng Thiếu Đường bóp chặt bả vai Kỳ Hinh, nhìn thẳng vào khuôn mặt tái nhợt của cô.

Trái tim Kỳ Hinh đã đau đớn từ lâu, không còn gì có thể châm vào được nữa. Một giọt nước mắt từ khóe mắt cô trào ra, vô cùng thê lương.

- Lăng Thiếu Đường, hai năm trước tôi rất yêu anh, nhưng anh chưa bao giờ quý trọng tình yêu của tôi. Nhưng tôi vẫn luôn tự lừa gạt bản thân mình, luôn sống trong thế giới mộng ảo tự mình tạo nên, mộng tưởng rằng sẽ có một ngày anh cho tôi chút hy vọng, mộng tưởng rằng có một ngày anh sẽ thật sự yêu tôi. Dù ngày nào cũng phải đối mặt với sự lạnh nhạt của anh, tôi cũng có thể chịu được, dù cuộc sống khi ấy của tôi chẳng khác nào sống trong địa ngục, tôi cũng có dũng khí để đối mặt. Nhưng… anh cho tôi cái gì? Chẳng lẽ hai năm sau anh tưởng anh tiếp tục giẫm đạp lên lòng tự trọng của tôi thì tôi vẫn còn dũng khí để đối mặt sao?

Giọt nước mắt của Kỳ Hinh khiến Lăng Thiếu Đường đau lòng, sự chua xót của cô lại khiến anh cảm thấy sợ hãi. Anh chưa bao giờ biết được nước mắt của phụ nữ lại có sức ảnh hưởng lớn đến thế.

Anh không hiểu cảm giác của mình lúc này!

- Chẳng lẽ cái tên họ Tuyên đó có thể khiến cô thỏa mãn?

- Tuyên Tử Dương tôn trọng tôi, che chở cho tôi, anh ấy tuyệt đối không cầm thú giống như anh!

Kỳ Hinh lạnh lùng lên tiếng.

Lời nói của cô lại châm lên lửa giận trong lòng Lăng Thiếu Đường, đôi mắt anh tóe ra những tia lửa khiến người khác sợ hãi.

- Được, tôi lại muốn xem cô thủ tiết vì cái tên ngu xuẩn đó được bao lâu?

Nói xong, Lăng Thiếu Đường như một con báo xông lên, ấn người cô xuống sofa, đè cả người lên người cô. Anh không thèm quan tâm đến sự giãy giụa của cô mà mạnh mẽ hôn lên môi cô.

Nụ hôn này cực kỳ mạnh mẽ, không hề có chút dịu dàng nào như muốn trừng phạt cô.

Kỳ Hinh buồn bã, đầu ngón tay lạnh như băng, vô lực thuận theo khí thế bức người của anh…

- Lăng… Thiếu Đường, anh… anh đừng quá đáng, buông tôi ra! Giọng nói thê lương của Kỳ Hinh pha lẫn chút bất đắc dĩ.

- Buông cô ra? Để cô đi tìm Tuyên Tử Dương à? Mơ tưởng! – Đầu lưỡi Lăng Thiếu Đường lại ngông cuồng luồn vào trong, lưu luyến hôn lên từng điểm mẫn cảm của Kỳ Hinh.

- Anh! Bỏ… A… Anh… Đừng… - Kỳ Hinh vô lực ngăn cản, cô hét lên, muốn tránh xa khỏi hơi thở của anh.

Nhưng cô lại kinh hãi phát hiện ra tiếng hét của mình khi bật ra ngoài lại trở thành tiếng nỉ non yêu kiều.

Cô ngửa mặt ra sau, rốt cuộc đây là cảm giác gì? Cô sợ hãi nhưng lại… chờ mong!

- Tôi đương nhiên có thể! – Lăng Thiếu Đường cất tràng cười quỷ dị khàn khàn, liên tục hôn lên người cô như muốn tra tấn.

- Cứ thoải mái đi! Cô xinh đẹp như vậy… Tôi muốn cô! Tôi muốn cô hoàn toàn trở thành người phụ nữ của tôi!

Lăng Thiếu Đường tiếp tục lên tiếng. Có trời mới biết, mấy ngày nay không có cô ở bên cạnh, anh nhớ mùi hương thơm ngát từ người cô đến thế nào.

Như ngàn vạn pháo hoa nổ tung trong người, cơ thể của hai người kết hợp hoàn mỹ với nhau cùng tiếng rên rỉ vang vọng.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Cát - tác giả

23-07-2016 10 chương
Bé Tơn vào lớp một

Bé Tơn vào lớp một

Bé Tơn đã học xong mẫu giáo, chỉ còn ít tháng nữa là vào lớp Một. Tên thật bé là

28-06-2016
Chiếc cầu

Chiếc cầu

(khotruyenhay.gq) Không biết ông nói gì mà kể từ giờ phút đó bố mẹ không trò chuyện,

28-06-2016
Cơn nắng mơ màng

Cơn nắng mơ màng

Đôi khi, mở lòng mình với một người xa lạ lại thấy an yên đến lạ thường. Chỉ

26-06-2016
Đường về nhà

Đường về nhà

Phụ nữ hai mươi lăm tuổi. Hẹn hò vội vã, đối thoại hời hợt. Quên mất cách đánh

28-06-2016
Nhặt được của rơi

Nhặt được của rơi

Đang đi vô mục đích như vậy thì bỗng thấy trên mặt đường: cái gì thế này? Một

30-06-2016
Đôi giày đỏ đã mất

Đôi giày đỏ đã mất

Cô chỉ đến với tôi một lần thôi, như một cơn mưa ban trưa, rất vội. Rồi cô đi.

24-06-2016