XtGem Forum catalog
Tuyết rơi mùa hè - Sheryl Nome

Tuyết rơi mùa hè - Sheryl Nome


Tác giả:
Đăng ngày: 14-07-2016
Số chương: 79
5 sao 5 / 5 ( 8 đánh giá )

Tuyết rơi mùa hè - Sheryl Nome - Chương 58

↓↓

"Em mệt rồi, ngủ đi."

bạn đang xem “Tuyết rơi mùa hè - Sheryl Nome” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Trịnh Hùng! Hôm nay anh nhất quyết phải trả lời tôi! Anh rõ ràng đã biết con bé đó là con gái của Gia Khiết Bội nên mới đồng ý cho Mars dẫn về!! trước đó anh vẫn một mực bảo với tôi, Hạo Thiên và Phù Dung nhất định phải kết hôn!"


Tiếng Trịnh Xuyến Chi the thé, trong tiếng thét có lẫn cả sự oan ức phẫn nộ.


"Ừ! Như thế thì có sao? tại sao cô lại phải gào lên và gọi tên mẹ nó trước mặt con bé như thế? lại còn ném đồ vào người nó, nó có bị làm sao thì cô định thế nào với thằng Thiên hả???????"


"Tôi không quan tâm, nó chết luôn cũng được!!! anh nhìn lại bản thân mình xem, anh đã làm gì thế hả??? đồng ý cho Mars dẫn con của con hồ ly tinh đó về nhà, có phải anh vẫn còn tương tư tới người đã chết không???"


"Cô nói ai là hồ ly tinh?" Hình như Trịnh Chủ tịch đã nổi giận "Cô đừng có động chạm đến người đã chết."


"Tôi còn muốn đào xác con tiện nhân đó lên mà băm vằm thành trăm mảnh kìa!!!" Thiên ở ngoài cửa bỗng rùng mình, luồng điện lạnh toát chạy dọc sống lưng. Lần đầu tiên anh nghe thấy mẹ mình nói người khác một cách cay độc như vậy, mà lại là mẹ của Băng Hạ "Nếu không phải tình cảm vẫn còn đó, tại sao anh lại đồng ý con bé đó, trong khi nhất quyết Mars và Mercury đã lấy nhau chứ???"


"Chuyện hôn sự của Thiên, để nó quyết định. nó yêu Băng Hạ rồi, tôi mới đồng ý! Hơn nữa bọn trẻ không có tội tình gì cả, cô đừng có vì chuyện của quá khứ mà vơ đũa cả nắm! không tốt cho Hạo Thiên chút nào!"


"Tôi mặc xác!" Bà Trịnh uất ức "Nó lấy đứa nào cũng được, không cần Phù Dung nữa, nhưng tuyệt đối không được lấy con bé đó!"


"Tại sao chứ???"


"Nhìn thấy nó tôi không chịu được. là con gái của con hồ ly tinh bẩn thỉu xấu xa đó, tuyệt đối không được bước chân vào Trịnh gia! Có nó thì không có tôi, có tôi thì không có nó! Anh và Mars chọn đi!"


"Trịnh Xuyến Chi! Cô đừng có quá quắt! Băng Hạ và Hạo Thiên không có bất cứ liên quan gì đến chuyện quá khứ hết! để chúng nó được yên!"


"Nó hoàn toàn có thể yên nếu nó không tơ tưởng đến thằng Mars!!! Anh nghĩ tôi có thể đứng yên nhìn Mars dẫn con bé đó về đi qua đi lại trước mắt tôi à? Cha con nhà anh thật giống nhau! Nếu không có mẹ con con hồ ly tinh đó thì không sống được chắc!!!!!"


*Bốp*


Một tiếng động chát chúa vang lên, trong giây lát, tiếng bà Trịnh im phăng phắc. Hạo Thiên ngoài cửa đã hiểu, người cha trầm tính của anh đã ra tay đánh mẹ. thế nhưng đôi chân anh như hóa đá, không tài nào có thể xoay người bước vào ngăn cản họ được nữa.


"Cô đừng có mở miệng ra là hồ ly tinh này hồ ly tinh nọ, tôi nói rồi, Băng Hạ và chuyện quá khứ giữa chúng ta không liên quan gì đến nhau hết!!!"


"Anh dám đánh tôi!!! Trịnh Hùng, anh dám vì mẹ con chúng nó mà ra tay đánh tôi!"


"Cô im đi!"


Tiếng bước chân dậm mạnh xuống nền nhà, ông Trịnh đang bước ra ngoài cửa, Hạo Thiên vội giật mình định chạy nhanh xuống cầu thang.


"Trịnh Hùng!!! Anh đứng yên đó!! Anh nghĩ nếu như con bé biết được chính anh đã giết chết cha mẹ nó, nó sẽ về nhà mình làm dâu chắc??!!!"


"Cái gì??" Tiếng ông Trịnh điếng người.


Cái gì??


Cái gì?????


Hạo Thiên chợt thấy trời đất quay cuồng tối đen.


Cái gì???


"Anh đừng có giả ngây giả ngô" Bà Trịnh không buông tha "Anh đừng tưởng tôi đã quên, chính anh đã giăng bẫy sát hại cha mẹ con bé! Chẳng qua ngày ấy tôi im lặng vì tình địch của mình đã chết, nhưng anh đừng tưởng tôi không biết gì!!"


"Sao cô..."


Hạo Thiên đưa tay lên che mắt, lồng ngực bít kín lại vô cùng khó thở.


Giăng bẫy sát hại...


"Sao tôi biết chứ gì?" Bà Trịnh đắc ý "Cái đó anh không cần quan tâm. Tôi còn biết anh cũng đã sắp đặt định giết cả con bé đó, nhưng bất thành. Giờ anh còn muốn nó và Mars lấy nhau, ha..." Bà Trịnh cười khẩy "Anh tưởng con bé sẽ chấp nhận sao, hay chỉ thấy kinh tởm anh và cả cái gia đình này???"


Bàn tay run run không tìm được chỗ bấu víu, Thiên mất thăng bằng dựa người vào bức tường sau lưng. Tai ù đi, anh chẳng còn nghe thấy cha mẹ anh nói gì nữa.


Loạng choạng bước xuống dưới cầu thang.


Kinh tởm..


Phải rồi, cô ấy sẽ kinh tởm cả anh nữa. vốn dĩ anh đã mơ hồ linh cảm được khi nhìn thấy dòng chữ trong cuốn sách ngày trước của ba anh, vậy mà...


Sao mọi chuyện lại ra thế này, tại sao lại trớ trêu như thế này...?


Giết...


Giết...


Giết....


Ba anh đã giết cha mẹ cô....!!!!


Giết hết...


Và còn định giết cả cô nữa...!!


Kinh tởm...phải rồi, quá sức kinh tởm...


Xung quanh anh phủ một màu chết chóc ảm đạm, bàn tay bám vào bức tường nhẵn nhụi đẹp đẽ, nhưng trước mắt anh lại như nhầy nhụa bẩn thỉu...


Hóa ra, ba anh đồng ý....là vì thế...


Hóa ra, bàn tay ông ta đã nhuốm máu của cha mẹ Băng Hạ, nên mới muốn bù đắp cho cô ấy....


Vậy mà anh đã nghĩ rằng ông ta thực sự muốn yêu thương anh, muốn yêu thương cô, thực sự đã cho anh quyền tự nắm lấy hạnh phúc của bản thân....


Hóa ra rốt cuộc cũng chỉ là sự bù đắp bẩn thỉu cho cái quá khứ nhuốm máu tanh tưởi tội lỗi...


Rốt cuộc thì...anh và cô....sẽ đi về đâu???


Băng Hạ đứng chờ anh dưới chân cầu thang, ánh mắt cô nhìn anh lo âu, đôi mắt màu xám tro trong suốt như mặt nước hồ thu đẹp đẽ mơ mộng.


Chiếc áo trắng của cô trông giống như đôi cánh thiên sứ muốt trắng.


Anh cảm thấy mình chẳng đủ tư cách bước về phía cô, về phía tình yêu của cô nữa.


Bước xuống một bậc cầu thang...


"Anh sao thế? Sắc mặt anh xấu quá...Hạo Thiên?"


Nếu biết chính ba tôi đã giết ba mẹ em, em còn nhìn tôi bằng ánh mắt đó chứ?


"Sao anh không trả lời em?"


Bước xuống một bậc nữa...


Nếu biết kẻ thù mà em kiếm tìm trong suốt thời gian qua chính là ba tôi đây, em vẫn gọi tôi như thế, vẫn lo lắng cho tôi như thế chứ?


"Thiên!!!"


Một bậc nữa...


Nếu biết kẻ khiến gia đình em chia ly chính là gia đình của tôi, em sẽ hận tôi chứ?


Bước xuống....


Và nếu biết gia đình tôi vẫn sống sung sướng trong vinh hoa, còn em sống trong sự cô đơn lạc lõng, thiếu thốn tình thương trong suốt hơn chục năm, nếu biết ba mẹ em đã phải chết oan uổng như thế nào, nếu biết cha mẹ tôi đã sung sướng ra sao, nếu biết ba tôi cũng đã định giết chết cả em, nếu biết...


Nếu biết...


Vậy thì...


Vậy thì...em có còn yêu tôi?


"Anh sao thế?"


Băng Hạ nắm lấy tay anh, gương mặt chất đầy những lo lắng.


Bàn tay em trong sạch quá, xin đừng động vào tôi, tôi bẩn thỉu, tôi nhơ nhuốc....


Làm ơn cũng đừng nhìn tôi bằng ánh mắt ấy....nó khiến tôi đau lòng lắm...


Em sẽ không biết được đâu...


Thiên vòng tay ôm chặt lấy Hạ, nhắm mắt mệt mỏi tựa đầu lên vai cô.


"Anh không sao."


Em sẽ không biết đâu...


Cho nên, hãy cứ để như thế này....


Một chút thôi.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Phản Nghịch

Phản Nghịch

Thêm một truyện ngôn tình của tác giả Điểm Tâm mình giới thiệu cho các bạn, nếu ai

22-07-2016 9 chương
Kiêu sủng - Đinh Mặc

Kiêu sủng - Đinh Mặc

Văn án: Trong ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn đường, người đàn ông quay mặt lại,

09-07-2016 23 chương
Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối là tiểu thuyết ngôn tình hiện đại được sưu tầm và đăng

21-07-2016 45 chương
Vẫn chưa chịu cưới

Vẫn chưa chịu cưới

(khotruyenhay.gq) Cha mẹ Hiển đưa mắt nhìn nhau, cùng thốt lên ba chữ: "Bệnh đường

30-06-2016
Mảnh thời gian

Mảnh thời gian

Hôm ấy, khi tôi đi cắt tóc, tôi đã nhặt được một chiếc nhẫn trên vỉa hè. Đó là

01-07-2016
Nhím xù tóc đỏ

Nhím xù tóc đỏ

Một nụ hôn... Một điều gì đó đã xuất hiện... *** "Dậy về kìa bạn ơi". Ai đó

24-06-2016
Âm Láy Ma Quỷ

Âm Láy Ma Quỷ

Nếu bạn muốn tìm một cuốn truyện mà bạn không thể cưỡng lại sức hút của nó,

19-07-2016 72 chương
A city's tale

A city's tale

Dành tặng những người lạc lối Như tôi... *** Cô về đến nhà khi trời đã nhá nhem

24-06-2016