Polaroid
Tuyết rơi mùa hè - Sheryl Nome

Tuyết rơi mùa hè - Sheryl Nome


Tác giả:
Đăng ngày: 14-07-2016
Số chương: 79
5 sao 5 / 5 ( 136 đánh giá )

Tuyết rơi mùa hè - Sheryl Nome - Chương 49

↓↓

Cô không đáp, ngón tay vẫn vung vẩy. sợi tơ áo đã đứt từ khi nào.

bạn đang xem “Tuyết rơi mùa hè - Sheryl Nome” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


.........


Thấm ướt chiếc khăn lau mặt, Long nhẹ nhàng lau đi những vệt nước mắt khô cứng trên mặt Vy. Đôi mi cong dày khẽ khép lại, anh ngừng tay, thực sự đau lòng đến muốn khóc.


"Em chứ như vậy mãi sao? người đi cũng đã đi rồi..."


Cô im lặng, ánh mắt bị che khuất bởi rèm mi đen nhánh.


"Nếu muốn khóc, em cứ khóc ra, anh sẵn sàng nghe....!"


Cô chẳng có phản ứng. anh không biết ư, cô đã chẳng còn nước mắt để khóc nữa.


Anh ôm cô vào lòng, cổ họng nghẹn đắng.


"Anh luôn ở đây, bên cạnh em. Nếu muốn gì, hãy cứ gọi anh. nếu muốn khóc, tựa vào người anh mà khóc, muốn ngủ, dựa vào vai anh."


Cô khép mi mắt lại, không biết vì quá mệt mỏi hay không muốn nghe.


"Anh luôn ở đây." Anh nhắc lại.


Cảm ơn anh, người em yêu và tin tưởng.


Em mệt rồi, nên hãy cho em dựa vào người anh một lát.


Bầu trời u uất một màu xám đen, những đám mây đen ôm nhau vần vũ thành từng vệt rõ rành rành trên nền trời như bức tranh sơn dầu nhuốm màu thê lương.


Giúp Bảo Vy đeo găng tay, ánh mắt Nhật Long xót xa nhìn cô, dưới vệt mắt anh có những vết thâm quầng mờ mờ, chứng tỏ đã mấy đêm mất ngủ. Đôi mắt cô thì trống rỗng vô hồn, để tâm ở đâu cũng không rõ.


Hôm nay là ngày rải tro của Thiều Tuấn.


Nhìn thấy xác cha được đưa vào lò thiêu, ánh mắt của Bảo Vy vẫn bình thản, thậm chí còn chẳng có chút đau đớn nào, cứ như cái vừa được những ngọn lửa đỏ rực bỏng rẫy thiêu đốt chỉ là những mảnh vỡ vụn vặt vô giá trị đáng bị vứt đi.


Băng Hạ thì quay mặt đi suốt từ khi thi thể được đưa vào lò thiêu, cho đến khi nhận được hũ tro của ông.


Ba cô...giờ chỉ còn là những mảnh tro tàn thế này ư? Một người cha khắc khổ nhưng luôn yêu thương che chở cho con gái bằng trái tim của cả người mẹ và người cha, bằng tình phụ tử và mẫu tử đầy đủ mà con gái ông thiếu thốn. thế nhưng cuối chặng đường đời cũng chỉ là hũ tro tàn nhẹ bẫng nằm trong tay con gái.


...


Bảo Vy ngồi trên xe lặng lẽ, đôi mắt khô cạn những giọt nước mắt. Tiềm thức như trống rỗng, linh hồn mệt mỏi đã lưu lạc đến phương trời nào, đến miền kí ức mang màu quá khứ buồn bã. Nơi đó có ba, có mẹ, có Băng Hạ, có một khu vườn toàn hoa là hoa, ngát hương êm dịu. linh hồn bé bỏng đáng thương rong chơi mãi ở đó, giống như người ba mà cô hằng kính yêu và hũ tro im lìm nằm trong vòng tay siết chặt này không phải là một.


Xe dừng ở bờ sông. Nhật Long quay đầu lại, lặng lẽ nhìn Bảo Vy.


"Vy, cùng tiễn ba đi nào"


Hạ nhìn cô, giọng khàn khàn.


Vy đưa tay đẩy cánh cửa xe, bước ra ngoài. Cơn gió đông buốt lạnh thoảng qua, thổi tung lên mái tóc xơ xác, mảnh vải bịt nơi miệng hũ tro khẽ rung động.


Bờ sông vắng lặng, từng ngọn cỏ héo hon xơ xác nằm bẹp dưới gót giầy người đi qua mà không chút phàn nàn.


Bụi hoa cỏ may nằm bên sông cúi rạp xuống, không biết do gió trời quá mạnh hay đang tiễn biệt một linh hồn về nơi cát bụi. Miệng hũ tro mở ra, Bảo Vy đeo găng tay trắng lấy ra từng chút, từng chút một, rải chầm chậm xuống dòng sông trôi lững lờ thanh thản.


Băng Hạ đưa tay bốc một nắm tro, xòe tay cho gió thổi. từng con gió mang theo những mảnh tro tàn xoay tròn trong không khí, rồi điểm dừng chân cũng vẫn là mặt sông lạnh căm.


"Ba đi bình an. Con yêu ba."


Hạ quay lại nhìn Vy, đây là câu nói đầu tiên suốt ba ngày nay của cô. Lòng đau thắt, cô nhìn xuống mặt sông đã chìm những nắm tro tàn.


"Con cũng yêu ba"


Gió thổi mạnh.


Hình như nơi đâu đó, đã có người mỉm cười thanh thản.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Truyện Khuynh Nhiên Tự Hỉ của tác giả Giả Oán Chúc kể về một mối tình cạnh tranh

22-07-2016 62 chương
Cưới Cô Vợ Non Nớt

Cưới Cô Vợ Non Nớt

Nếu bạn nào đã đọc Ai Cho Anh Lên Giường, Cô Vợ Nhỏ Cay Cú Không Chọc Được của

21-07-2016 9 chương
Cuộc Sống Đơn Giản

Cuộc Sống Đơn Giản

Trích đoạn:“Mẹ, con chỉ biết đó là bạn sơ trung với Đông Mặc.” Lâm Dương nói

23-07-2016 73 chương
Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ là truyện ngôn tình quân nhân dành cho các bạn thích đọc thể

21-07-2016 42 chương
Người chậm cảm

Người chậm cảm

Anh có bao giờ nhớ một ai đó nhưng bản thân không biết, cho đến khi gặp lại người

24-06-2016
Vở của mẹ

Vở của mẹ

Mùa thu... *** Mùa thu. Cô học trò nhỏ dọn dẹp sách vở. Đi lên đi xuống. Mướt mải

27-06-2016
Mắc kẹt tâm lý

Mắc kẹt tâm lý

VÌ SAO CHÚNG TA THƯỜNG CHO RẰNG: MÌNH KHÔNG THỂ LÀM ĐƯỢC VIỆC GÌ ĐÓ, CHỈ VÌ BẢN

24-06-2016
Một chuyến đi

Một chuyến đi

Ngồi trên xe từ sân bay về nhà, cô chẳng biết nói gì trong câu chuyện phiếm về cuộc

23-06-2016
Em thích làm vợ anh!

Em thích làm vợ anh!

Nhưng chồng tôi cũng có bắt tôi phải cưới anh đâu, chính tôi là người đã cầu hôn

29-06-2016
Thứ duy nhất còn lại

Thứ duy nhất còn lại

(truyenngan. com. vn - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Dương

27-06-2016
Ít ra còn có anh

Ít ra còn có anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Minh

25-06-2016
Lo trước chắc ăn

Lo trước chắc ăn

Vào những ngày hè, Kiến vừa đi dạo hết cánh đồng vừa thu nhặt các hạt lúa mì,

24-06-2016