pacman, rainbows, and roller s
Tuyết rơi mùa hè - Sheryl Nome

Tuyết rơi mùa hè - Sheryl Nome


Tác giả:
Đăng ngày: 14-07-2016
Số chương: 79
5 sao 5 / 5 ( 125 đánh giá )

Tuyết rơi mùa hè - Sheryl Nome - Chương 25

↓↓
Chiếc gối vừa cầm trong tay đánh rơi cái phịch xuống ghế, Vy lao đến bên con mèo trắng muốt vừa "lăn" xuống cầu thang. Cô ôm nó vào lòng, hôn nhẹ lên chiếc mũi nhỏ hồng hơi ươt ướt.


Long thở phào nhẹ nhõm, vuốt lên khuôn mặt bị Vy đánh cho đến gần tan nát, đùa với con nhóc này quả thật là một việc làm dại dột.


- Con yêu.....Mẹ nhớ các con quá, ở nhà có ngoan không vậy?


Nhật Long bỗng dưng cảm thấy da gà của mình nổi hết cả lên, "con yêu"? Đến mẹ anh cũng chưa bao giờ gọi anh bằng cái danh từ kinh dị đến thế.

bạn đang xem “Tuyết rơi mùa hè - Sheryl Nome” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tiểu Bảo kêu meo lên một tiếng, dụi cái đầu tròn tròn vào người Vy, cô mỉm cười hôn nhẹ lên bộ lông trắng, sợi lông xốp mềm khẽ cọ vào đôi má phúng phính. Lâu không được nếm cảm giác này, Vy chỉ thiếu một điều là .....cắn Tiểu Bảo nữa thôi.


- Gớm quá....!!!!!


Nhật Long nhăn mặt, Vy tay đang ôm Tiểu Bảo cũng không thể không quay lại quắc mắt nhìn Long. Bỗng cô sực nhớ ra, hình như con mình, còn thiếu một đứa.


- Ê, đây có Tiểu Bảo, thế Sô cô la đâu?


- Sô cô la? Sô cô la nào? – Long nhíu mày.


- Con tôi. Màu vàng.


- Thì hỏi con trắng ấy.


- Nó biết nói chắc? – Vy trừng mắt.


- Tìm đâu đó đi. Đứa con bẩn thỉu của cô có khi đang chui trong bồn cầu cũng nên.


- Cái gì? Bẩn thỉu? mau đi tìm Sô cô la với tôi – Vy đứng phắt dậy, lôi Nhật Long ra khỏi ghế sopha.


- Sao lại là tôi? Con cô, cô tự đi mà tìm.


- Anh có đi không? – Vy trừng mắt nhìn anh, tay vẫn ôm khư khư Tiểu Bảo. tiểu Bảo nhào về phía trước, kêu lên mấy tiếng "ngoao ngoao", khiến Long mặt mày tái mét, anh thụt lùi ra sau, chỉ vào Tiểu Bảo.


- Cách xa tôi 5 m, đừng cho nó đến gần tôi.


- Sao thế? – Vy ngớ người.


- Chả sao cả, thích thì tôi tìm cùng cô, mang nó ra xa một chút. – Long lớn tiếng.


Nói rồi anh quay người định bước lên cầu thang, nhưng không dám đi qua Vy đang bế Tiểu Bảo, đành đi đường vòng qua chiếc bàn.


Vy tủm tỉm cười gian xảo, cuối cùng thì cô đã biết điểm yếu của tên biến thái này rồi, để xem cô xử lý hắn thế nào.


- Ê mèo, mày rúc ở xó xỉnh nào rồi, nghe thấy tao gọi sao không lên tiếng? tao mà tìm thấy mày thì tao....sẽ cho người phanh xác mày ra..... – Long đi trên hành lang, đưa tay lên miệng, bắc loa gọi, nhưng bộ dạng thì vô cùng dửng dưng, anh còn cầu mong cho nó biến mất luôn đi ấy chứ.


- Anh gọi thế thì còn lâu nó mới ra.


- Á, tôi bảo cô tránh xa tôi ra một chút cơ mà....!!! – Long quay sang và giật mình khi Vy đang đứng sát sàn sạt mình, và sẽ không có gì nguy hiểm nếu trên tay cô ta không bế cái vật thể trắng hếu ấy – Tiểu Bảo.


Vy tủm tỉm cười với bộ dạng không thể gian hơn.


- Trông anh thế này mà sợ mèo, mất hình tượng quá! – Cô lắc đầu tỏ vẻ tiếc nuối với một con người không sợ trời, không sợ đất mà lại đi sợ.....mèo.


- Ai bảo cô là tôi sợ nó??? – Long vênh mặt lên, nhìn rất đáng để trao tặng một cái tát.


Vy đang định nói lại, bỗng Sô cô la từ góc khuất của hành lang trước mặt lao ra, phóng vụt vào phòng của anh. hai người vội vàng chạy vào.


- Con cô nghịch ngợm quá đấy!!!


Long đứng im một chỗ nhìn Vy đang lục khắp các ngõ ngách, miệng gọi "con yêu" để tìm Sô cô la. Rõ ràng lúc nãy thấy nó phi như bay vào đây, thế mà bây giờ lại chẳng thấy đâu, Vy không thể không bực bội.


- Anh rảnh thì vào tìm giùm đi, nói nhiều quá.


Long không nói gì thêm nữa. Vy tuy khiêu khích như thế, nhưng đương nhiên là biết anh không dám tìm.


Anh bắt đầu yên tâm hơn khi Vy tìm mãi mà không thấy đứa con màu vàng của cô ta, liếc qua chiếc cửa sổ đang mở toang, ý nghĩ duy nhất trong đầu Long tồn tại là con mèo đã nhảy qua cửa sổ. nhưng Vy không hề nghĩ như thế, vì Sô cô la rất thông minh, cô biết.


Long mỉm cười nhàn nhã tựa vào chiếc tủ sau lưng. Tình hình này thì cho cô tìm đến mai.


Anh không biết, trên nóc tủ, con Sô cô la đang ở trên đó, và cũng đang ngó xuống.


- A, Sô cô la kìa!!!! – Vy nhìn lên phía nóc tủ, cười toe. Sô cô la cũng kêu lên một tiếng, rồi lao xuống. Long giật mình ngước lên, nhưng chưa kịp kêu lên tiếng nào thì Sô cô la....đã chọn người anh làm điểm hạ cánh.


- Aaaaaaaaaaaaaa!!! – Cảm thấy tay mình chạm vào đống lông xốp xốp mềm mềm của Sô cô la, Long lùi ra sau, thả tay cho nó rơi phịch xuống đất.


Vy thì còn chưa kịp xử Long vì tội dám vứt con của cô xuống như thế, thì hắn đã dẵm cả vào chân cô. Hai người mất thăng bằng ngã nhào ra đất.


Và không còn có gì có thể tệ hơn nữa....


Tên biến thái ấy....


Đang nằm đè lên người cô!!!!!


Khoảng cách giữa hai người rất gần, hơi thở ấm nóng của Long phả vào mặt cô.


1s


2s


3s


Một viễn cảnh màu hồng....kinh dị


Một cảnh tượng "romantic" đến bất ngờ.


"Meo........"


- Aaaaaaaaaaaaaaaaaa, mèo!!!!!!!


...................


8h40.


Vy và Long ngồi ngoài ban công ngắm sao. Nổi bật rõ ràng trên bầu trời đen kịt là những vì sao sáng lấp lánh, long lanh. Vy ôm trong tay Tiểu Bảo và Sô cô la, mỉm cưởi nhìn những vì sao nhấp nháy một cách tinh nghịch.


- Này....! – Long quay sang, thấy hai con mèo nằm trong lòng Vy thì nuốt nước bọt, ngồi xích ra một chút.


- Gì? – Vy hất mặt, ánh mắt vẫn không rời bầu trời đêm kia.


- Ba mẹ cô đâu? Chưa bao giờ tôi nghe cô kể nhỉ?


- Mẹ tôi bỏ đi năm tôi 2 tuổi, tôi chỉ có ba thôi – Vy thản nhiên nói.


- Bỏ đi?


- Ừ, theo vật chất và xa hoa phù phiếm. ba tôi nghèo.


- Cô không ghét bà ấy à?


- Ghét à? – Vy bật cười, quay sang nhìn Long. Trong lòng anh nổi lên một nỗi thương cảm khi thấy mắt cô long lanh.


- Vốn dĩ chúng ta đâu có tư cách căm hận cha mẹ chứ? cả cuộc đời này, có khi tôi còn chưa báo đáp được cho bà ấy công ơn sinh thành nữa.


- Nhưng....hạnh phúc gia đình đâu thể so đo với tiền tài và địa vị cơ chứ?


- Mỗi người có một cách nhìn khác nhau, nếu sống trong vinh hoa phú quý mà bà ấy hạnh phúc, thì có gì là sai nào? Ba tôi không đem được cho bà ấy sự sung túc đủ đầy, vậy không có tư cách oán trách bà ấy khi kiếm tìm cho mình sự sung sướng, ở đời, ai không có quyền được mưu cầu hạnh phúc? – Vy nói, điệu bộ thản nhiên nhưng giọng nói thì có cái gì đó nghẹn lại.


- Cô làm như vậy không thấy bất công với ba mình sao?


- Bất công gì chứ? – Vy cười, nụ cười còn tươi hơn lúc nãy. – Bênh vực ba mà oán trách mẹ, tôi không làm được.


- Vậy....theo cô..... – Long nhìn lên bầu trời, càng muộn, sao lại càng dày hơn. – Tôi có nên kiếm tìm một hạnh phúc khác không? Một hanh phúc không mang tên Lam Đình.


Vy quay lại nhìn Long, đôi mắt nâu sữa mở to. Cô mỉm cười.


- Chẳng có gì là không ổn cả, Lam Đình trên trời, chắc chắn sẽ không oán hận anh, giống như ba tôi đã không oán hận mẹ tôi vậy.


- Tiểu Vy này.... – Long quay lại, nhìn Vy bằng một ánh mắt ấm áp. – Cô có thích tôi không???


Vy lại thêm một lần sửng sốt, ngón tay đặt trên Tiểu Bảo khẽ run lên.


- Anh đùa à??? – Vy bật cười vung vẩy tay, cố gắng nặn ra một tràng cười chế giễu nhưng lại gượng gạo vô cùng, như thể Long vừa kể một câu chuyện cười không hề đáng cười.


- Không, tôi hỏi thật, cô có thích tôi không???


- Anh lại giống lần ở quán kem chứ gì? Bỏ đi, tôi về đây, không nghe nữa đâu. – Vy lại tiếp tục cười, cô bế hai con mèo, đứng dậy đi vào trong phòng nhưng đôi chân gần như nhũn ra bởi nhịp tim đập quá nhanh.


- Triệu Vy. Tôi yêu em.


"Thịch"


- Ây da, đã bảo đừng nói nữa mà. – Vy không quay lại, xiêu xiêu vẹo vẹo bước ra khỏi phòng. Nụ cười trên môi ngày càng khó coi. Cô muốn tin là sự thật lắm, nhưng anh ta ghét cô như vậy, sao có thể nói yêu cô đột ngột như thế. chắc chắn đây lại là một trò đùa độc ác của anh ta, và khi cô tin thì anh ta lại phá lên cười, khiến tim cô đau. Nhất định là như thế!!!


- Triệu Vy. Anh yêu em.


Tiếng nói dứt khoát của Long vẫn vang lên đằng sau, rõ ràng từng chữ. Vy cố gắng không để rơi Tiểu Bảo và Sô cô la trên tay.


- Thật chứ??? – Vy quay lại, đôi mắt chớp chớp long lanh đầy u uất. tim cô sẽ siết lại, sẽ đau lắm, khi trên môi người con trai trước mặt nở một nụ cười chế giểu.


- Thật. Anh yêu em. Rất nhiều.


Sự u uất trong mắt Vy vỡ òa thành những giọt nước mắt. cô mỉm cười qua làn nước mắt hạnh phúc. Bàn tay ôm chặt thêm hai con mèo.


- Em cũng yêu anh. Rất nhiều.


Long cười, anh tiến đến gần cô. Xoa nhẹ lên đầu Vy.


- Cô bé ngốc của anh, sao lại khóc?


Hình ảnh Long in trong đôi mắt trong suốt của Tiểu Vy, anh quên mất rằng hai con mèo đang nằm trong vòng tay cô. Tiểu Bảo và Sô cô la không ngủ, nhưng chúng im lặng để một tình yêu bắt đầu.


Từ xa, trên chiếc bàn, vẫn để trên đó khung ảnh của Lam Đình và Nhật Long, trên môi Lam Đình, nụ cười vẫn tươi như thế, cô như đang nhìn đôi nam nữ trước mắt bằng ánh mắt hạnh phúc.


"Đình Đình, hãy để cho anh đến với cô ấy, được không?"


Bồ công anh.....


Hôm qua là một ngày đẹp trời, và hôm nay cũng thế....


Bầu trời cao vút, trong xanh như một chiếc màn khổng lồ bao bọc khắp thế gian, được trang trí bởi những đám mây trắng, xốp trôi bồng bềnh như một đàn cừu non đang gặm cỏ. Nắng lên, vạn vật như bừng tỉnh, những chú chim bắt đầu cất tiếng hót trong trẻo, ngân vang lên bài ca chào ngày mới.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ba Ba Lạnh Lùng

Ba Ba Lạnh Lùng

Ba Ba Lạnh Lùng là cuốn tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Anh Túc, cùng với

22-07-2016 28 chương
Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính kể về một cô bé không biết vì nguyên nhân nào mà thân thể lại trôi

20-07-2016 23 chương
Yêu Anh Không Hối Hận

Yêu Anh Không Hối Hận

Thẩm Bội Tuyền rất cảm động, không ngừng cảm ơn mọi người. Ân tình này dù cô có

22-07-2016 11 chương
Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Giới thiệu: Mỗi thành phố đều có một tên vô lại một tay che trời, Tiêu Trạch vừa

09-07-2016 74 chương
Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối là tiểu thuyết ngôn tình hiện đại được sưu tầm và đăng

21-07-2016 45 chương
Hoa Linh Lan

Hoa Linh Lan

Tên truyện: Hoa Linh LanTác giả: GàoThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn ThànhNguồn:

23-07-2016 15 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Nhà vua và con vẹt

Nhà vua và con vẹt

Nhà vua và hoàng tử mỗi người nuôi một con Vẹt. Hai con Vẹt ấy cũng là hai cha con.

24-06-2016
25 tuổi, em...

25 tuổi, em...

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại") *** 25

27-06-2016