Teya Salat
Tình yêu quý tộc - Luxu

Tình yêu quý tộc - Luxu


Tác giả:
Đăng ngày: 14-07-2016
Số chương: 97
5 sao 5 / 5 ( 129 đánh giá )

Tình yêu quý tộc - Luxu - Chương 52

↓↓
"A"


Xuân va phải ai đó khi đang ở khúc rẽ. Vội đưa mắt lên nhìn, cô chợt giật mình lùi lại khi bắt gặp đôi mắt đen lạnh lùng ấy.


- Em...em xin lỗi. – cô vội vàng xin lỗi.


- Mới sáng sớm mà đã ồn ào thế rồi sao? – Băng hơi khó chịu. Trông anh có vẻ mệt mỏi. Khuôn mặt có phần xanh xao. Có lẽ là do lễ hội vừa rồi làm "hao tổn" sức lực nhiều quá.

bạn đang xem “Tình yêu quý tộc - Luxu” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Em xin lỗi.


- Gặp anh ở đây càng hay. Bọn em đang định đi gọi các anh xuống ăn sáng. – Triệt lững thững bước tới cạnh Xuân. Dáng vẻ thong dong, hai tay đút vào túi, khuôn mặt luôn ẩn hiện nụ cười. Trông cậu có vẻ như đã lấy lại tinh thần nhưng nụ cười của cậu lại có chút gì đó hơi lạnh.


- Vậy sao? – một giọng nói khác lại vang lên.


Vũ và Phong bước ra từ phòng của Phong. Cả hai cũng có vẻ hơi mệt. Quả thật lễ hội thành công cũng là do họ đóng góp một phần rất lớn đó chứ.


Cả hai cũng bước tới gần Băng. Cảnh tượng thật thú vị. Bốn người con trai cùng đứng tụ lại một chỗ, ở giữa là một người con gái nhỏ, dáng vẻ có phần lúng túng. Khi cùng lúc đứng trước bốn người con trai "đẹp lồng lộng" như thế. Mỗi người đều mang một nét đẹp khác nhau.


Một chút gì đó baby, vui vẻ của Triệt...


Nét đẹp dịu dàng ấm áp của Phong....


Hay một nét lãng tử, đào hoa của Vũ...


Và sự lạnh lùng, thu hút của Băng....


Không khí thật kì lạ. Không ai nói gì đúng hơn là không biết nói gì. Xuân càng bối rối hơn.


- A, mọi người đây rồi. Mãi chưa thấy ai xuống ăn sáng. Nào, mọi người cùng xuống thôi. – bác Kim từ đâu xuất hiện như một "vị cứu tinh" của cô, phá tan không khí kì lạ đó đi.


- Á, cháu xin lỗi. – cô lên tiếng.


- Ừ. – Băng gật đầu rồi bước đi. Theo sau là Vũ, Triệt.


Đợi mọi người đi gần hết, cô mới lững thững theo sau.


- Đi nhanh thôi. – Phong đi gần bên cô làm cô hơi giật mình.


- Dạ...sao anh chưa đi.


- Anh muốn đi cùng em không được sao? – Phong đùa.


- Dạ? Vâng, tất nhiên là được rồi. – cô khẽ cười.


Hai người bước đi song song, chậm rãi. Khung cảnh thật đẹp.


Gió thổi nhẹ, cây cối khẽ đưa theo gió, một chút hơi mát của buổi sớm hay cái mùi thoang thoảng của cỏ cây...


Hai bóng người nổi bật lên trong bức tranh đó.


Người con trai hơi mỉm cười, đôi mắt nâu của anh hướng về người con gái nhỏ kia.


Đôi mắt to, đen, tròn ấy nhìn về một hướng nào đó xa xăm, đôi môi chúm chím một nụ cười, mái tóc dài đang được buộc lên một cách gọn gàng làm cho cô càng thêm xinh xắn.


- Hôm qua, em đẹp lắm đó. – Phong nói.


- Dạ? Thật ạ? Em cảm ơn. Em cũng bình thường thôi mà. – Cô hơi ngạc nhiên.


- Đó là lời khen thật lòng đó.


- Hì, em cảm ơn mà. Nhiều người còn đẹp hơn đó chứ. – cô vội nói.


- Ngốc ạ, đôi khi cũng nên chấp nhận lời khen của người khác chứ. – Phong khẽ cốc đầu cô một cái.


- Dạ. – cô khẽ cúi đầu.


- À, hôm nay em muốn đi chơi không? Coi như là phần thưởng của việc em hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình?


- Dạ?


- Chẳng phải lễ hội vừa rồi em đã làm rất tốt sao?


- Nhưng...


- Ăn sáng xong chúng ta sẽ đi nhé. Giờ thì xuống ăn thôi, anh đói rồi.


Vừa dứt câu, Phong kéo cô đi nhanh xuống nhà bếp trước khi cô kịp nói thêm gì.


.............................................................


Mọi người đều đã ngồi yên ở vị trí của mình, Xuân đang mang nốt món cuối cho bữa sáng. Đúng là một bữa ăn thịnh soạn khiến con người ta cũng phải mong chờ.


- Cậu ngồi xuống ăn với mọi người đi. – Triệt kéo tay cô lại khi cô đang đứng gần đó.


- Hả? Không cần đâu. Tớ ăn sáng rồi. – cô vội từ chối và bối rối đẩy tay cậu ra.


- Cũng đúng đó. Em ngồi xuống ăn đi. – Phong ủng hộ.


- Không...em...


- Được rồi, ngồi xuống ăn cũng được. Dù gì, tôi cũng có việc cần nói với cô. – Băng bất ngờ nói khiến mọi người ngạc nhiên.


- Em... - Cô lúng túng.


- Nhanh lên nào. – Vũ kéo cô ngồi xuống chỗ ở ngay gần anh và Phong.


Và bữa sáng bắt đầu với một bầu không khí kì lạ. Mỗi người đều lặng lẽ ăn nốt phần ăn của mình. Chỉ có lâu lâu Triệt gắp cho cô một ít thức ăn làm cô bối rối, vội vàng gắp trả khiến cho bữa ăn có phần ồn ào một chút.


- Về phần công việc vừa rồi, cô đã làm rất tốt. – Băng lạnh lùng nói.


Xuân im lặng, khẽ ngước lên nhìn anh. Đôi mắt to tròn ấy thoáng có chút xao động.


- Đúng rồi, vừa rồi chủ tịch cũng rất hài lòng về những gì em làm đó. – Phong vui vẻ nói.


- Dạ. – cô nói nhỏ.


- Hì..hì.. – Triệt không nói gì mà chỉ cười.


- Em giỏi lắm nhá. – Vũ cũng vui vẻ chen vào, anh lấy tay vò tung mái tóc của cô làm cô trông thật buồn cười.


- Được rồi, vì thế mà chủ tịch cho phép cô về nhà trong vòng 5 ngày sắp tới. – Băng bình thản nói.


Lời nói nhẹ nhàng đó nhưng không hề nhẹ nhàng chút nào. Đó là một tin rất rất vui đối với cô ấy chứ.


- Thật chứ ạ? – cô hỏi lại.


- Tất nhiên. Chúng ta sẽ đi trong vòng vài tiếng nữa nên cô đi chuẩn bị đi. – Băng trả lời.


- Vài tiếng nữa? Như thế không phải là quá gấp sao? – Phong khó chịu.


- Tất nhiên. Nhưng vì trong vài tiếng nữa, tớ cũng sẽ đi nên như thế chẳng phải là tiện đường sao. – Băng đáp lại ngay.


- Đi? Đi đâu chứ? Em ấy có thể về sau cũng được. – Phong bắt đầu thấy bực.


- Về sau? Chẳng phải đi bây giờ vẫn tốt hơn sao? Tiết kiệm thời gian và công sức.


- Cậu...Tớ có thể đưa em ấy về cũng được.


- Hừm...cậu đùa à? Trong một tuần sắp tới cả cậu, Vũ và Triệt đều có việc bận sao? Chủ tịch muốn gặp các cậu. – Băng vẫn lạnh lùng như vậy.


- Thế còn cậu? Chẳng lẽ cậu không cần gặp sao?


- Tất nhiên. Cậu đừng lo. Tớ đã gặp ông trước rồi và chính ông cũng đồng ý như thế?


- Cậu...


- không sao đâu? Em sẽ đi chuẩn bị. Các anh không cần phải lo lắng thế đâu. – Xuân xen vào vì khi nhận ra được không khí căng thẳng giữa hai người đó.


- Đúng. Cô đi nhanh lên. – Băng đồng ý rồi kéo ghế đứng dậy bỏ đi luôn.


Bóng của Băng vừa khuất, cô cũng đứng dậy, vội dọn dẹp nhanh đống chén dãi trên bàn để còn kịp chuẩn bị đồ.


Phong nhìn cô một lần cuối. Ánh mắt có chút gì đó bực bội, giận dỗi....và tiếc nuối. Anh bỏ đi không nói không rằng thêm một câu nào khiến cô thoáng chút bối rối. Có lẽ do cô lỡ hẹn với anh về vụ đi chơi sắp tới nhưng biết sao được cô thực sự muốn về nhà mà. Thôi đành vậy,chắc chắn cô sẽ xin lỗi anh ấy sau vậy.


Vũ cũng chạy theo sau, khẽ khoác vai và an ủi người anh em của mình.


Triệt im lặng từ nãy giờ quan sát rất kĩ thái độ của Phong. Trong lòng cậu chợt bùng lên những suy nghĩ kì lạ. Không lẽ cả Phong cũng.........


Không. Không thể nào? Chắc chắn là như thế hay đó chỉ do cậu đang cố dối lòng. Nhưng quả thật cậu mong điều đó không phải là sự thật.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Hoàng Hậu Xấu Xí

Hoàng Hậu Xấu Xí

Trích đoạn:Dám động vào Vương phi tương lai, không có chém đầu của nàng ta đã xem

20-07-2016 10 chương
Cực Phẩm Công Tử

Cực Phẩm Công Tử

Cực Phẩm Công Tử là một truyện võng du được đăng tải miễn phí tại KhoTruyenHay.Gq

19-07-2016 105 chương
Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi là truyện ngôn tình cổ đại cung đình được đăng tải miễn phí

20-07-2016 131 chương
Cuộc Sống Đơn Giản

Cuộc Sống Đơn Giản

Trích đoạn:“Mẹ, con chỉ biết đó là bạn sơ trung với Đông Mặc.” Lâm Dương nói

23-07-2016 73 chương
Cây Xương Sườn Thứ Hai

Cây Xương Sườn Thứ Hai

Trì Đông Chí có chút nhức đầu, Lương Hạ không có tiền đồ, cứ mãi ồn ào như

21-07-2016 53 chương
Lời chưa nói

Lời chưa nói

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") Đông qua xuân

24-06-2016
Em yêu anh, hàng xóm à!

Em yêu anh, hàng xóm à!

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Định

25-06-2016
Chưa bao giờ kết thúc!

Chưa bao giờ kết thúc!

Em cũng bình thản đi bên tôi suốt khoảng thời gian hai năm ấy như một người bạn,

30-06-2016
Chuyện kể cho 40 năm sau

Chuyện kể cho 40 năm sau

Hàng trăm câu hỏi cứ quấn lấy tôi cả đêm, chẳng thể nào mà nhắm mắt lại được,

23-06-2016
Những điều bé xíu

Những điều bé xíu

Người ngoài nhìn chúng ta như một cặp thực thụ, nhưng thật ra tụi mình chỉ là hai

23-06-2016