Teya Salat
Tình yêu quý tộc - Luxu

Tình yêu quý tộc - Luxu


Tác giả:
Đăng ngày: 14-07-2016
Số chương: 97
5 sao 5 / 5 ( 127 đánh giá )

Tình yêu quý tộc - Luxu - Chương 42

↓↓
Đặt chân về nhà thì không còn gì bằng. Sau mấy tiếng liền ngồi trên máy bay, cả người Xuân mệt nhoài cả ra. Chân cô bắt đầu tê đi, người cũng thế. Khẽ vặn mình mấy cái để thoát khỏi tình trạng ê ẩm đó. Đưa mắt nhìn Triệt đang đứng sau lưng cô.


Khuôn mặt cậu có phần hơi buồn. Nhìn cậu như vậy, tự dưng thấy mình có lỗi ghê gớm.


- Thôi nào, chúng ta về tới nơi rồi, cậu đừng buồn kiểu đó nữa nhé. – cô huých nhẹ vào tay anh.


- Hả? À, ừm, không sao, tớ chỉ suy nghĩ một số việc thôi. Cậu cứ về trước, tớ còn một số việc cần làm vì thế đừng lo cho tớ. – cậu giải thích.

bạn đang xem “Tình yêu quý tộc - Luxu” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Vậy sao? Ừm, tớ về trước. Cậu nhớ cần thận đó. – cô nhìn cậu, có một chút lo lắng cho cậu khi có vẻ như tâm trạng của cậu không tốt lắm.


- Ừ, tạm biệt. – cậu mỉm cười chào tạm biệt, cúi xuống mở cửa chiếc xe Ford cho cô.


- Cảm ơn, tạm biệt.


Cô chào lại rồi chui vào xe ra về luôn.


Triệt đứng nhìn chiếc xe đó khuất bóng khá lâu mới quay lưng bỏ đi.


.................................................


Mệt mỏi, đẩy cánh cửa cổng của Nhà chính vào, Xuân chạy như bay vào trong. Không hiểu là do đâu mà hôm nay nó thấy nơi này đẹp đến thế. Mới đi có hai ngày mà nó đã thấy nhớ rồi. Cũng phải, dù gì cô cũng đã ở đây hơn ba tháng rồi mà.


Cô dừng trước cửa của Nhà Chính. Quan sát một lúc lâu, cô mỉm cười rồi chạy ngay về phía nhà bếp.


- Cháu chào bác. – cô chào thật to khi vừa nhìn thấy bóng của bác Kim


Bác ấy trợn mặt quay lại nhìn cô vì ngạc nhiên.


- Về rồi sao?


- Dạ, vâng.


- Tốt lắm. VẪn khỏe chứ nhỉ?


- Vâng ạ. Bác cũng thế chứ?


- Tốt. Cháu đi có mấy ngày mà nhà yên ắng hẳn.


- Hihi...cháu về rồi, có gì cần cháu giúp không đây.


- Có chứ. Đúng lúc ta đang đi chuẩn bị trà cho ba cậu chủ. Cháu làm giúp ta nhé. – bác mỉm cười.


- Vâng. – cô cười đáp lại.


Không hiểu sao tim cô tự dưng đập nhanh hơn một chút. Chợt hình ảnh của Băng xuất hiện làm cô hơi đỏ mặt.


Vội cúi đầu và chạy như bay xuống nhà bếp. Có lẽ là do đi lâu quá nên cô mới thấy như vậy thôi.


Cộc...cộc...


- Vào đi. – giọng nói của Vũ vang lên.


Xuân đẩy cửa, rón rén đi vào. Cô hồi hộp không biết biểu hiện của ba người đó khi thấy nó như thế nào.


Cô im lặng bước vào. Rón rén bước tới gần ba người ấy. Có vẻ như càng sắp tới lễ hội công việc càng bận rộn vì ngay lúc này, trong phòng nhưng không ai quan tâm tới cô đang bước vào. Mỗi người đều đang chăm chú vào chiếc lap của mình.


Mới có hai ngày thôi mà cô cảm thấy họ có vẻ gầy đi. Nhất là Băng. Bỗng cô thấy hơi chạnh lòng. Chắc vì cô đi nên mọi người đã bận nay còn thêm cả đống việc nữa.


Nhẹ nhàng đặt tách trà xuống bàn mà không nói thêm gì.


- Cảm ơn...b.... – Phong ngước lên nhìn Xuân. Ánh mắt anh mở lớn vì ngạc nhiên. – Xuân, em về rồi sao?


- Vâng. – nó cười toe toét.


Ngay khi nghe Phong nói vậy, cả Băng và Vũ cũng bắt đầu chú ý. Vũ cũng cười khi thấy Xuân.


- Em về rồi à. Đi chơi vui không? Có mang quà không đó? – Vũ nháy mắt, chạy lại bắt tay cô rất thân thiện.


Phong cũng đứng dậy, đi đến bên cô. Nhẹ nhàng đặt tay lên vai nó, anh mỉm cười.


Xuân cảm thấy rất vui vì không ngờ cô được chào đón như vậy nhưng chỉ có Băng là vẫn ngồi đó. Đôi mắt đen đó vẫn lạnh lùng nhìn cô. Khuôn mặt vẫn không một chút thay đổi như không có gì xảy ra. Không hiểu tại sao Xuân lại có chút gì đó......hụt hẫng.


Cô liếc nhìn anh một chút. Cô chợt nhận ra anh đang quan sát mình. Ánh mặt lãnh đạm, đầy cuốn hút. Vội cụp đầu xuống để cúi chào anh nhưng thực ra là để tránh ánh mắt đó vì không hiểu sao khi nhìn ánh mắt đó là tim cô như muốn loạn nhịp.


- Về rồi sao? – giọng nói nhẹ nhàng mang chút uy quyền nào đó.


- Vâng. – cô khẽ gật đầu.


- Tốt lắm. Cũng đúng lúc là đang có việc cho cô. Minh vừa gửi cho cô một vài tài liệu mới đấy. – anh bình thản nói.


- Vâng. – cô chỉ đáp gọn lọn như thế.


Đúng là Băng, lúc nào cũng là công việc. Quả thật không có gì có thể thay thế nó trong anh mà.


- Cô theo tôi về phòng để lấy nó được chứ?


- Vâng.


- Em ấy mới về, cậu không cần phải gấp gáp như vậy đâu. – Phong bực bội chen vào.


Bình thản đưa đôi mắt đen ấy nhìn Phong, Băng khẽ nhếch mép tạo một nụ cười. Anh đáp:


- Nếu cậu nói 5 ngày là thời gian dài để chuẩn bị cho lễ hội thì việc này không cần gấp gáp.


- Nhưng cũng không cần quá nghiêm khắc như vậy chứ. – Vũ chen vào.


- Cậu nghĩ đó là nghiêm khắc sao? – Băng nhướn mày.


- Tất nhiên rồi. – Vũ cười cười đáp lại.


- Thôi, em không sao. Là do em cả. Đưa em sấp tài liệu đó đi ạ.


Xuân xen vào giữa khi nhận ra không khí căng thẳng giữa họ. Haizz .......đúng là cứ đung vào công việc tì Băng sẽ thành người khác.


- Đươc thôi, chúng ta đi nào. – anh đáp gọn lọng rồi quay lưng đi về phía cánh cửa ra vào.


- Em đi đây. Cảm ơn hai anh chuyện lúc nãy nhé. Em ổn mà. Đừng lo.


Cô mỉm cười an ủi rồi cũng chạy luôn ra tới cửa. Vũ thì vẫy tay chào với nụ cười quen thuộc. Chỉ có Phong là đang cau có khó chịu. Bực mình quay trở về phía bàn làm việc. Anh cảm thấy khó chịu một cách kì lạ. Cứ nghĩ tới cảnh Băng và Xuân đi với nhau là lòng anh thấy bực. Chắc là do anh đang lo cho Xuân.


Vũ nhìn thấy thái độ hậm hực của Phong một cách thích thú.


Bước dọc hành lang đó một cách thật chậm rãi. Xuân im lặng đi theo Băng. Nhìn cái dáng đi của Băng, nó thật nhẹ nhàng nhưng lại vô cùng chói lóa dường như anh luôn tỏa ra một ánh sáng nào đó mà khiến cho người đối diện bị mê hoặc. Có lẽ vì thế mà cô cứ ngắm mãi mà không thôi. Không hiểu sao lúc này, cô lại cảm thấy vui vui.


Băng đi thật chậm, thật nhẹ như để nghe tiếng bước chân của người con gái đang đi sau lưng anh. Tim anh dường như đập nhanh hơn theo tiếng bước chân đó. Không gian im lặng xung quanh lại càng làm anh có chút gì đó hồi hộp. Chờ đợi. Đúng, có vẻ anh đang chờ đợi một điều gì đó rất lâu, rất mơ hồ. Anh cũng không rõ nhưng nó có thể sẽ khiến anh mỉm cười vì hạnh phúc.


Bước chân của hai người bắt đầu chậm lại và dừng hẳn khi họ đi đến gần phòng của Băng. Anh mở cánh cửa đó và đi vào, Xuân cũng lẳng lặng đi theo vào. Vẫn không ai nói điều gì với nhau mà vẫn im lặng nhưng họ lại muốn như thế.


Băng quay qua bất chợt chạm vào ánh mắt của Xuân. Dù chỉ rất nhanh nhưng cũng đủ làm Xuân ngại ngùng quay đi. Anh cũng hơi bối rối khi gặp ánh mắt đó.


Không gian bỗng trở nên gượng gạo đến kì lạ.


- Cô ở đây đợi tôi đi lấy tài liệu. – Băng nói.


- vâng. – cô khẽ đáp.


Nói xong, Băng quay lưng bỏ đi. Xuân lặng nhìn theo cái dáng đi đó. Đưa mắt nhìn khắp căn phòng đó. Nó vẫn như thế. Gọn gàng sạch sẽ và thoang thoảng một mùi hương nào đó rất dễ chịu.


- Đây là tài liệu mới của lễ hội. – Băng xuất hiện sau lưng cô lúc nào không hay làm cô giật mình.


- dạ, vâng. Em cảm ơn. – cô đón lấy sấp giấy đó rồi đưa mắt nhìn nó.


Vất vả thật đấy. Chỉ mới hai ngày thôi mà mọi việc đã tăng lên kinh khủng như thế này. Cô khẽ nhăn mặt. Lâu lâu là khẽ tặc lưỡi một cái khi thấy có gì đó thú vị trong bản kế hoạch. Cái cau mày, rồi nụ cười mỉm thích thú hay cái gật đầu...những cử chỉ nhỏ bé đó của cô đã được Băng từ từ ghi vào trí nhớ.


Anh nhìn cô một cách rất chăm chú. Những hành động của cô khiến anh tò mò. Khẽ mỉm cười khi nhìn cô. Quả thật anh cũng không hiểu tại sao mình muốn nhìn cô. Đúng. Anh đã muốn nhìn cô từ lâu.


Anh chợt nhớ về những ngày trước. Ấn tượng ban đầu của anh về cô là sự ngông cuồng, mạnh mẽ và cả cái tát dữ dội nữa. Dần dần anh lại nhận ra được nhiều điểm thú vị từ cô. Đôi khi nhìn cô từ qua cửa sổ khi cô đang làm vườn ở dưới kia khiến anh tò mò không hiểu tại sao cái vóc dáng nhỏ bé đó lại chứa một cái năng lượng to lớn thế. Hoạt động vất vả cả ngày mà vẫn còn chạy nhảy và mỉm cười nữa chứ. Nụ cười đó cũng giúp những người xung quanh thấy vui vẻ theo. Rồi ngay khi bước vào trường, dù khó khăn như thế nào cô cũng vượt qua. Mạnh mẽ thật đấy nhưng đó cũng chỉ là để che dấu cho con người thật bên trong mà thôi.


Anh nghĩ vu vơ như thế. Anh chỉ thầm ngưỡng mộ cô mà thôi. Hoàn toàn không có ý gì khác cả. Anh khẳng định nhưng điều đó có thật không?


- Thế việc trang trí như thế nào rồi ạ? – cô hỏi làm anh giật mình khỏi dòng suy nghĩ vu vơ vừa rồi.


- À, đã tiến hành trang trí ở một số khu vực quan trọng. Còn những phần như trong phòng vũ hội, hội trường thì đang cần trang trí. – anh đáp.


- Vậy ạ...nếu như được có thể cho em tham gia vào việc trang trí đó một chút được không. – cô rụt rè nói vì cũng muốn tham gia dù gì đó cũng là ý tưởng của cô mà.


Hơi ngạc nhiên trước đề nghị đó nhưng cũng khẽ gật đầu đồng ý.


- Được thôi. Tôi sẽ nói với Minh. Dù gì giờ cũng đang thiếu người.


- Vâng, em cảm ơn. – nó mỉm cười hớn hở.


- Nhưng sẽ rất vất vả đấy vì cô còn phải chuẩn bị nhiều thứ khác nữa.


- Vâng, em không sao. – cô vẫn giữ nụ cười ấy trên môi.


Khẽ gật đầu hài lòng. Anh nhìn cô một lúc lâu. Ánh mắt của anh chợt chạm vào mắt cô lần nữa. Cả hai chợt khựng lại và cũng nhìn nhau một lúc khá lâu rồi Xuân vội quay đi vì ngại ngùng.


- Vậy giờ em về chuẩn bị.


Nói xong, cô vội quay lưng bước nhang ra khỏi phòng nhưng vừa tới cánh cửa giọng của Băng vang lên.


- Nếu mệt, cô có thể nghỉ ngơi một chút.Chiều nay ghé qua trường cũng được.


Cô ngạc nhiên nhìn anh, hơi lúng túng khi nhận được lời quan tâm ấy.


- Em...em, cảm ơn...em...sẽ cố. – cô chợt thấy khó nói.


- Ừm... - anh gật đầu.


Cúi chào anh lần cuối rồi phóng như bay ra khỏi phòng mà tim cô thì không khỏi đập loạn nhịp. Anh lo cho cô sao? Cô thắc mắc. Nhưng mặc dù thấy lạ nhưng cô vẫn cảm thấy vui vui mà không rõ lí do.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Văn án: Anh là một người con trai như thế, cứng nhắc, không thích giao du, đượm vẻ u

09-07-2016 1 chương
Đêm Không Thể Tẩm

Đêm Không Thể Tẩm

Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại Đêm Không Thể Tẩm của tác giả Chu Khinh có nội dung

27-07-2016 10 chương
Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Trích đoạn:Mà cả nhà Ôn đại nhân lúc tiếp chỉ nghe được câu ”Quá mức được

23-07-2016 121 chương
Cô dâu mạo danh - Kinny

Cô dâu mạo danh - Kinny

Giới thiệu: Tôi -Hạ Phi Khanh- 19t, cao 1m59, có khuôn mặt dễ thương. Năm tôi 10t ba mẹ

13-07-2016 33 chương
Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ

Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ

Văn Án: Hắn luôn là bộ dáng thảnh thơi, nhã nhặn, đầy quý khí cao ngạo Một hình

15-07-2016 11 chương
Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính kể về một cô bé không biết vì nguyên nhân nào mà thân thể lại trôi

20-07-2016 23 chương
Sinh sau vài phút

Sinh sau vài phút

Và cho dù có chuyện gì xảy ra, tôi cũng sẽ đánh đổi tất cả để Trang luôn được

30-06-2016
Kiều Thê 19 Tuổi

Kiều Thê 19 Tuổi

Anh là một quân nhân anh tuấn khí phách, phụ nữ si mê anh còn nhiều hơn cả sao trên

23-07-2016 9 chương
Những ngày thứ Bảy

Những ngày thứ Bảy

Không hiểu tại sao một cô gái xa lạ lại có thể khiến tôi có những thay đổi lạ

28-06-2016
Không nhan sắc

Không nhan sắc

Thơm đứng bên cửa sổ, tóc buộc ở sau gáy bằng một sợi dây thun màu vàng. Trong ngày,

01-07-2016
Em yêu anh, les à!

Em yêu anh, les à!

Tình yêu vẫn vậy, luôn vậy, càng ngăn cản thì chỉ càng khiến mọi thứ biến thành

25-06-2016