Disneyland 1972 Love the old s
Thiên nga đen bị phản bội - Ký Thu

Thiên nga đen bị phản bội - Ký Thu


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 93 đánh giá )

Thiên nga đen bị phản bội - Ký Thu - Chương 4

↓↓

"......... Em biết rồi, làm phiền anh vậy." Cô suy nghĩ một chút, cuối cùng gật đầu đáp ứng.

bạn đang xem “Thiên nga đen bị phản bội - Ký Thu ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Để cho hắn xuất hiện ở Xuân Dương cũng tốt, dù sao danh hiệu tổng giám đốc của Nhật Nguyệt thuyền vận dùng cũng đang cần dùng đến, đại khái có thể làm cho đám người Tổng giám đốc không tìm cô gây phiền toái, cậy già lên mặt nói cô năng lực không đủ, ý muốn cô nên sớm thoái vị.


Cô đã không trông cậy một người chồng có thể vì cô ra mặt, bởi vì trái tim của Trạm Vấn Thiên đã sớm cho em gái đáng yêu không tỳ vết của cô rồi, hôn nhân của bọn họ chẳng qua vì ích lợi. Nhưng cô vẫn ảo não, ngay đêm tân hôn nghe hắn gọi tên em gái, cô lại để ý vô cùng. Cô rốt cuộc đã hiểu mình không nên hy vọng xa với, cho rằng một ngày nào đó hạnh phúc sẽ đến với cô, sự thật chứng minh, kết quả chỉ càng làm cô phiền muộn.


Hiện tại cô thầm nghĩ phải chỉnh đốn Xuân Dương cho tốt, chuyện khác không để vào lòng, thật sự cũng không dư thừa tâm trí để vừa ứng phó chồng yêu người khác và tranh cãi với chú.


Nếu tim của Trạm Vấn Thiên không ở trên người cô, cô cũng không cần phải tìm khổ, cuộc sống bình yên tĩnh lặng là thứ cô đang cần bây giờ.


Cô cố tình muốn hoàn thành hiệp nghị với Đinh Thắng Phong, chẳng qua phải cần năng lực, đành phải chờ đợi tài chính ổn định, dùng lãi suất cao hơn ngân hàng mượn tiền theo giai đoạn.


Đây là con đường cô tính toán, chồng không năm trong kế hoạch của cô, cô tin rằng, không có cô hắn sẽ có cuộc sống thoải mái hơn.


"Em chỉ có một câu đó sao? Không có gì khác hỏi anh à?" Hiện tại hắn cho cô cơ hội, cô nên hiểu mà nắm chắc.


Cô quay đầu nhìn về phía hắn, đôi mắt lạnh lùng thoáng khỏ hiểu, không đếm xỉa đến ám hiệu của hắn, "Cần sao? Không phải chỉ là làm bộ ân ái?"


Tất cả đều là giả dối...... Trận liên thủ lừa gạt người này cô càng diễn càng hay.


"Làm bộ ân ái...." Hắn lặp lại lời cô, ánh mắt trầm xuống, ngọn lửa trong lòng ẩn ẩn thiêu đốt.


"Thời gian không còn sớm, nên đi thôi. Buổi sáng em phải họp, không thể tới trễ" Bạch Oanh Man chăm chú nói. Cô phải làm gương cho cấp dưới, làm tấm gương tốt mới có thể được nhân viên tôn trọng.


Ở công ty cô là CEO, cho dù ban giám đốc có kiềm chế nhưng dựa vào ưu thế cổ phần của công ty thì phân lượng cũng không giảm nhẹ. Chỉ có điều với lực lượng của một mình cô muốn thay đổi cục diện vẫn là khó khắn nặng nề, có người núp trong bóng tối kéo chân cô, cho dù cô phòng nghiêm mật vẫn có chút bất tiện.


Trạm Vấn Thiên không thể chịu được thái độ khinh mạn của cô nữa, sắc mặt khó coi, nắm lấy tay cô,"Không cho phép em tiếp tục dùng thái độ lạnh nhạt đó đối với anh, anh là chồng em, không phải người ngoài."


Cô lặng yên nhìn hắn một lúc, ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng, "Đây không phải là cuộc sống anh muốn sao? Em chẳng qua phối hợp với anh thôi."


"Em......" Hắn không phủ nhận, không cam lòng hừ một tiếng, "Hừ! Không cần phải quá nhiệt tình nhưng anh không muốn vừa về tới nhà lại thấy thái độ lạnh lùng của em."


Cô coi như hiểu ý, gật đầu một cái, "Em hiểu rồi, từ nay về sau em sẽ thường tăng ca, không thấy mặt em anh cũng không phức tạp nữa." Người xa lạ ở cùng một mái nhà, nếu có thể không chạm mặt thì không chạm mặt, cô nghĩ điểm này mình có thể làm được.


Nghe vậy, sắc mặt của hắn càng trầm xuống, "Em dám để anh về nhà không thấy em, thì đợi cho Xuân Dương trở thành công ty con của Nhật Nguyệt đi."


"Có ý gì?" Cô nhíu mày, cái này thật sự là khó hiểu.


Bọn họ đã sớm thỏa thuận, làm một đôi vợ chồng không tình yêu, hôm nay cô không nói hai lời làm tốt ước định, chưa bao giờ tỏ ra không kiên nhẫn, để cho người ngoài phát hiện là bọn họ bằng mặt không bằng lòng, thời gian cũng qua một đoạn, hiên tại hắn phản ứng nghĩa là thế nào?


Trải qua ngày hôm qua, hắn phát hiện mình không bao giờ thỏa mãn với cuộc sống hiện tại, hắn có chút cố ý muốn chọc giận cô, muốn nhìn thấy "cô" đã bị cô che giấu. "Ý là, anh không muốn tìm phụ nữ khác bên ngoài, em là vợ của anh, nhất định phải có cạnh bất cứ lúc nào để thỏa mãn dục vọng của anh." Cô đã xảo quyệt nuôi hắn quen không vị, ngoại trừ cô, hắn không đối với người nào có "tính" được.


Đều là do cô sai, trên đời này có thể vượt qua cô xác thực ít, cô thông minh mà không gây sự, có tài có mạo lại không nhiều lời, nhất là phối hợp trên giường làm hắn thỏa mãn mười phần, gần như không tìm được khuyết điểm của cô.


Vẻ đẹp của cô sâu sắc, tươi đẹp mà không tục, quyến rũ mà không ngán, hồn nhiên, khí chất lạnh như băng làm xao động lòng người, không một người nào, không một đàn ông nào không động lòng, muốn chinh phục cô, biến cô thành của mình.


Tuy hắn chỉ là một ông xã ở bên ngoài, hắn tuyệt đối không làm cho cô biết ý nghĩ của mình, hắn muốn cô lúc nào cũng phải để tâm, chú ý đến chồng mình.


Chỉ là. . . . . . Hắn tựa hồ dùng sai phương thức .


"Thân là một người vợ max điểm, em sẽ không ủy khuất anh, nếu như lúc em không ở cạnh, anh cần cứ gọi cho em, em nghĩ em có thể giúp anh tìm phụ nữ để thỏa mãn." Chỉ cần hắn không phiền cô, cô cũng không cướp đoạt tự do hưởng lạc của hắn.


"Em..." Hắn không tin vào tai mình, nhíu mắt lại, ánh mắt sắc lạnh.


"Em thật sự sắp nuộn rồi, nếu như anh thay đổi chủ ý không muốn đưa em đi, em sẽ dùng xe "Đang bảo trì" tự đi." Cô thật sự không ngại hắn đợi cô, bởi vì sau một đêm chết tâm kia, cô chưa bao giờ suy nghĩ xa vời với hắn.


Vợ thật sự không cần mình, đả kích nặng nề đến lòng tự trọng đàn ông của Trạm Vấn Thiên, hắn trầm mặc đứng dậy, cầm chìa khóa xe đi trước.


Phát giác hắn đang tức giận, Bạch Oanh Man chỉ yên lặng đi theo sau, cho dù không hiểu được nguyên nhân, cô cũng không muốn mở miệng hỏi. Dù sao hai người ở chung càng ít thì cô bị tổn thương cũng càng nhẹ.


Cô sẽ không quên ngay đêm tân hôn hắn đã đâm một dao vào ngực cô, hạnh phúc của cô không ở trên người hắn, cô cần gì phải trả giá, để cho lòng mình bị thương, máu chảy đầm đìa?


Không qua tâm sẽ không thương tổn, cô tự nhủ với lòng. Bởi vì quá khứ bị dì Chân châm ngòi, cô không biết đã đau bao nhiêu lần, giống như từng đao từng đao cắt vào lòng, cô đã học được cách tránh bị thương.


Xe chạy cực kỳ nhanh, ngồi trong xe, hai người đều không lên tiếng, không khí nặng nề như sự yên tĩnh trước cơn bão.


Trạm Vấn Thiên tức giận không nhẹ, không nghĩ tới hắn không đạt được mục đích – trông thấy diện mạo bất đồng của cô, còn phát hiện cô không muốn gần hắn, hắn nhấn mạnh ga, vượt mấy cái đèn đỏ, không để ý an toàn, cố gắng muốn cho vợ kinh hoảng, để cô chủ động cầu hòa.


Nhưng khi hắn đang suy nghĩ lại vì phản ứng của cô mà tức đến muốn giết người, Bạch Oanh Man lạnh lùng coi công văn, xem xét nội dung, đối với hành động của hắn không chút phật lòng.


"Đã tới chưa? Cám ơn anh đưa em đoạn đường." Cảm giác xe dừng lại, cô bắt đầu thu thập tư liệu, chuẩn bị xuống xe.


"Em có nhìn thấy công ty của em chưa? Phía trước xảy ra tai nạn, kẹt xe." Hắn có chút hả hê nói, khóe miệng nhếch lên như đắc ý việc cô không kịp giờ làm việc.


"Kẹt xe?" Cô lo lắng nhướng mày, vươn người nhìn tình hình bế tắc trước xe.


"Làm chủ cũng có chỗ tốt, không cần tận lực làm việc, đi bộ tới chậm cũng không ai dám nói..." Đột nhiên, thần thái xem kịch vui biến mất vì hành động của cô, "Em đang làm gì?'


Bạch Oanh Man nhồi văn kiện vào cặp tài liệu, mở cửa xe, "Đi họp."


"Đi họp?" Đôi mày hắn nhíu chặt.


Khó được hắn rảnh rỗi muốn làm một cuộc hẹn sau khi cưới để cô triệt để cảm thụ sức quyến rũ nam tính của hăn, ai biết lòng của cô đều ở công việc.


Một bước sai, từng bước sai, Trạm Vấn Thiên không khỏi có chút ảo não, hắn không ngờ chỉ vì nhất thời muốn trả thù mà nhận lấy ác quả, một câu "Nguyệt nhi" kia đã vạch ra khoảng cách giữa hắn với Bạch Oanh Man.


Dù vợ chồng hai người không có cảm tình thâm hậu nhưng mà hắn nghĩ không một người nào, không một cô gái nào có thể thờ ơ khi nghe thấy chồng kêu tên người khác trong đêm tân hôn....Xem ra nắm lửa kia cháy quá lớn rồi.


Hắn cũng không biết từ khi Bạch Oanh Man đến Mỹ, tiếp nhận sự châm ngòi và tẩy não của Lý Ngọc Chân, mặc dù có tình tỷ muội với em gái nhưng không tránh khỏi sinh lòng oán hận, cho rằng cha mẹ thật sự bên trọng bên khinh, mình là một đứa nhỏ không ai muốn, trong nội tâm có rất nhiều cảm giác không an toàn, đối với tình yêu sợ hãi nhiều hơn ước mơ.


Cô không muốn cưỡng cầu người đàn ông không thuộc về mình, bởi vì Lý Ngọc Chân chính là bằng chứng sống, dùng nửa đời người yêu một người không thương mình, cuối cùng cũng chỉ là công dã tràng. Cô không muốn mình cũng giống vậy, cả đời đeo lấy tình yêu vô vọng.


Mặc dù không biết những chuyện này nhưng có thể Trạm Vấn Thiên hối hận, nhất là qua buổi tối hôm qua...


"Đúng vậy, dù sao khoảng cách cũng không xa, chắc là không mất bao nhiêu thời gian." Nói xong, cô không quay lại nhìn người đàn ông đang ngạc nhiên ngẩn ngơ, nhanh chóng xuống xe đi bộ.


Cô cứ như vậy mà đi?


Trạm Vấn Thiên trừng mắt nhìn bóng dáng xa xa, trong lòng tức giận không nên lời, ánh mắt lạnh lùng nhen nhóm ngọn lửa như muốn đốt người thành tro bụi.


Bạch Oanh Man, người phụ nữ đầu tiên dám uy hiếp hắn, lén tính toán hắn, dám xem thường sự tồn tại của hắn thậm chí vứt bỏ hắn... Tốt lắm, hắn đã tha thứ cho cô nhiều lần, lần này không thể nhịn nữa.


"Lão bà đại nhân, em thật sự xem anh là lông sao!" Là hắn quá dung túng đến nỗi cô quên rằng hắn là người có thù tất báo.


Vừa quay đầu lại, hắn lơ đãng nhìn thấy phần công văn trên ghế phụ, nhặt lên nhìn, khóe miệng cong lên, lộ ra nụ cười tà.


Thật sự là công chúa hồ đồ của Bạch gia.... Không, bây giờ là bà Trạm. Rõ ràng lại bỏ quên công văn trọng yếu nhất, cô nhất định đang lo lắng không thôi?


Vừa nghĩ tới vợ có thể lộ ra thần sắc lo lắng, tâm tình Trạm Vấn Thiên đặc biệt vui sướng, mặt mày hớn hở đặt tay lên vô lăng chầm chậm đuổi theo cô.


Dù sao từ khi hai người kết hôn tới nay, hắn còn chưa thăm Xuân Dương thuyền vận của vợ, lúc này vừa vặn là cơ hội, muốn nhìn xem gian phòng mà cô dù chấp nhận đám cưới chính trị cũng muốn giữ lấy.


Một lát sau, hỗn loạn phía trước giãn bớt, hắn chuyển tay lái chạy theo đường tắt, đến trước đại lâu văn phòng của Xuân Dương vừa thấy Bạch Oanh Man đi vào cửa thủy tinh, hắn trực tiếp đỗ xe trước cửa đại lâu, nghênh ngang đi tới chỗ bảo vệ, xuất trình địa vị rồi đi lên lầu.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Cẩm Dạ Lai Phủ

Cẩm Dạ Lai Phủ

Truyện ngôn tình của Huyền Mật luôn mang lại cho độc giả những cái nhìn đầy chân

26-07-2016 1 chương
Cây Xương Sườn Thứ Hai

Cây Xương Sườn Thứ Hai

Trì Đông Chí có chút nhức đầu, Lương Hạ không có tiền đồ, cứ mãi ồn ào như

21-07-2016 53 chương
Ba Ba Lạnh Lùng

Ba Ba Lạnh Lùng

Ba Ba Lạnh Lùng là cuốn tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Anh Túc, cùng với

22-07-2016 28 chương
Hoàng Hậu Xấu Xí

Hoàng Hậu Xấu Xí

Trích đoạn:Dám động vào Vương phi tương lai, không có chém đầu của nàng ta đã xem

20-07-2016 10 chương
Cây Xương Sườn Thứ Hai

Cây Xương Sườn Thứ Hai

Trì Đông Chí có chút nhức đầu, Lương Hạ không có tiền đồ, cứ mãi ồn ào như

21-07-2016 53 chương
Con đường tắt

Con đường tắt

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện kinh dị số 1) Mở ra được một nửa

27-06-2016
Trà âm

Trà âm

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Thằng Hoà Cháy

Thằng Hoà Cháy

Phải chăng đó là giọt nước mắt của sự ân năn và hối hận? Còn ăn năn và hối

24-06-2016
Mưa tháng mười một

Mưa tháng mười một

Những u uất không còn được hòa thanh, tan ra thành từng con sóng nhỏ rồi chìm khuất

23-06-2016
Tường vi thổn thức

Tường vi thổn thức

Mẹ bảo: nuôi để làm thịt, nên thích lúc nào là làm thịt gà lúc đấy. Anh Lâm nhà

30-06-2016
Biển lặng

Biển lặng

Để rồi sau 5 năm, khi lòng Thi vẫn tràn đầy tình yêu thì anh lại ra đi, ra đi vì một

29-06-2016
Gintama chap 03

Gintama chap 03

Đọc truyện tranh Gintama chap 03     Tiếp nối chap 2, một cuộc gặp gỡ không mấy tốt

05-10-2016
Chúc Mừng Sinh Nhật

Chúc Mừng Sinh Nhật

Truyện Chúc Mừng Sinh Nhật của tác giả Điệp Chi Linh thuộc thể loại tiểu thuyết

23-07-2016 10 chương