The Soda Pop
Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 161
5 sao 5 / 5 ( 52 đánh giá )

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân - Chương 78

↓↓
"Mẹ dám động một sợi lông của Tô Khả, Tần Phi, con cho mẹ biết, con không ngại bỏ quan hệ mẹ con với mẹ."

bạn đang xem “Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Tần Phi ‘bốp’ một cái tát vào mặt Tô Cẩm Niên, Tô Cẩm Niên bị đánh mà hơi quay đầu sang chỗ khác. Tô Cẩm Niên quay mạnh lại, ánh mắt lạnh như băng nhìn Tần Phi.

Tần Phi nhìn gương mặt Tô Cẩm Niên trong nháy mắt hiện lên năm dấu tay, ánh mắt kinh khủng giống như muốn ăn thịt người, sau đó nói chuyện cũng run run, "Rất tốt, rất tốt, anh xem tôi có dám làm gì cô ta hay không! Cút! Ngay lập tức cút khỏi tầm mắt của tôi cho tôi!"

Tô Cẩm Niên nhìn Tần Phi một cái, sao đó sải bước đi ra ngoài.

Nhìn bóng lưng Tô Cẩm Niên rời đi, Tần Phi ngồi trên ghế sa lon, giống như bỏ hết sức lực, hai tay không nhịn được ôm lấy đầu, khóc thút thít.

Chồng của bà phản bội bà, mỗi ngày đều trầm luân vào cô thôn quê dịu dàng, trở lại còn động một chút là tỏ sắc mặt với bà.

Người tình của bà phản bội bà, lùa gạt bà một số tiền lớn, còn chụp không ít chứng cớ uy hiếp bà.

Con trai của bà càng lớn lại càng không nghe lời, thậm chí còn nói muốn bỏ quan hệ mẹ con đi.

Bà làm tội lỗi gì, sao mọi chuyện đều không vừa ý như vậy!

Đây tất cả cũng bắt đầu từ khi gặp Tô Khả, đúng, ai cũng có thể là con dâu bà, chỉ Tô Khả là không thể!

Lau khô nước mắt, Tần Phi lấy điện thoại di động ra, đầu tiên là gọi một cuộc điện thoại tới cấp trên của Tô Cẩm Niên, lệnh ông làm cho Tô Cẩm Niên trở về đơn vị, không tới thứ sáu thì không cho anh về nhà. Lại gọi điện thoại cho chủ tịch tỉnh Trần, muốn ông tạo áp lực cho bố Tô Khả bên kia, làm cho bất kỳ ngân hàng nào cũng không cho bọn họ vay.

Sau đó gọi điện thoại an ủi Hoàng Nghê Thường, làm cho cô ta thật vui vẻ đón hôn lễ sắp tới.

Về phần Tô Khả, đứa bé kia không được giữ lại.

Mặc kệ đứa bé trong bụng cô là của Tô Cẩm Niên hay không phải của Tô Cẩm Niên thì đứa nhỏ trong bụng Tô Khả cũng không được giữ lại.

Bà quyết không cho phép mạch máu của nhà họ Tô nhiễm máu của loại người cấp thấp như Tô Khả, thứ hai, bà tuyệt đối không cho phép quyết sách của bà sai lầm.

Cho nên, phải khiến đứa bé của Tô Khả mất đi, đúng, phải mất đi.

*

Tô Cẩm Niên đi ra khỏi nhà, không nhịn được ngồi ở một công viên nhỏ trong đại viện quân khu.

Anh ngồi trên ghế dài, mắt nhìn mấy đứa bé phía trước đang chơi đùa ầm ĩ, mà bên cạnh của bọn chúng là bố mẹ mấy đang đứng, bọn họ cũng tụ họp trò chuyện bên kia, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn con một chút.

Anh nâng lên một nụ cười khổ.

Thời gian giống như xuyên qua, mấy đứa trẻ bên kia dần dần biến thành bạn bè của anh, ở trong hố cát chơi vui vẻ. Mà anh chỉ có một người, cô đơn ngồi trên ghế dài.

Thỉnh thoảng ngẩn người, nghĩ tới bố mẹ của anh, sao chưa bao giờ mỉm cười với anh, sao bố mẹ của anh chưa bao giờ tới đón anh.

Một ngày cứ ngây ngốc trôi qua như vậy, từng bạn bè của mình được bố mẹ dãn về nhà, mà anh, không phải tự đi về nhà thì chính là cô giúp việc đi ra ngoài tìm anh.

Nhìn trời, cười khổ.

"Tụt tụt ——"

Tô Cẩm Niên lấy lại tinh thần, lấy điện thoại di động ra nhìn, là điện thoại của lãnh đạo anh. Anh nhíu mày, bắt máy, "Tham mưu, chào anh." (tham mưu là người dưới cấp tư lệnh, chỉ huy trong đơn vị quân đội)

"Cẩm Niên à, cậu xem chừng nào thì cậu có thể trở lại." Lãnh đạo của anh đi thẳng vào vấn đề, không nói nhảm nửa câu.

Anh nhíu mày, "Khả Khả mang thai, tôi muốn ở lại bên cạnh cô ấy, cho nên tạm thời vẫn không thể trở lại."

Lãnh đạo của anh biết Tô Khả, cũng biết anh và Tô Khả đã kết hôn, anh cũng đã từng nhờ cậy lãnh đạo đừng nói chuyện anh nhận giấy đăng ký kết hôn với bố mẹ của anh, lãnh đạo cũng đồng ý. Cho nên bây giờ Tô Cẩm Niên mới nói chuyện Tô Khả mang thai với lãnh đạo

Lãnh đạo Tô Cẩm Niên nói: "Cậu nhóc này được nhỉ, sắp làm ba nhanh như vậy."

Tô Cẩm Niên cười cười, "Ừ."

Mặc dù đứa bé tới quá nhanh, tất cả anh đều chưa chuẩn bị xong, nhưng mà anh sẽ cố gắng để cho tuổi thơ con của anh trôi qua thật vui vẻ.

Sau đó lãnh đạo trầm giọng suy tư, "Cẩm Niên à, thật ra thì lần này tôi muốn mời cậu trở về cũng là ý của mẹ cậu. Tôi cho là cậu nhóc cậu chọc bà tức giận, mẹ cậu vừa mở miệng là nói để cậu trở về đơn vị mấy ngày, tôi liền đồng ý."

Tô Cẩm Niên gật đầu, "Tôi biết rồi."

Ha ha, mẹ, đây là muốn triển khai thủ đoạn sao?

"A, đúng rồi, mẹ cậu còn vừa nói với tôi, thứ bảy này cậu phải đính hôn, có phải hay không? Cậu không phải là đã kết hôn cùng Tô Khả sao? Chuyện này. . . . . ." Lãnh đạo nói xong cũng tự hiểu chuyện gì xảy ra. Tình hình là muốn cho Cẩm Niên thực hiện chính sách kết thân mà Cẩm Niên không chịu, Tần Phi định bắt đầu phá hoại vợ chồng son đây mà

Mẹ kiếp! Chuyện hư hỏng gì vậy nè!

Ngạn ngữ nói: Thà hủy đi một ngọn miếu, không hủy một cái cọc cưới. (có nghĩa là thà phá hủy một cái miếu cũng không nên phá hoại một mối thân tình)

Rốt cuộc Tư lệnh Tần Phi này đang suy nghĩ gì? Hôn sự cua con mà nhúng tay vào nhiều như vậy, thật sự là kỳ cục. Hoàn toàn không có dáng vẻ làm mẹ chút nào. (tư lệnh là người chỉ huy trong quân đội, thấp hơn tổng tư lệnh, cao hơn tham mưu)

"Cẩm Niên, cậu khỏi cần trở lại, ở bên cạnh chăm sóc Tô Khả thật tốt. Tôi cho cậu biết, cũng không cho phép cậu đi tham gia cái bữa tiệc đính hôn gì đó, thà rằng để bố mẹ cậu mất mặt cũng không thể vứt bỏ vợ, làm Trần Thế Mỹ. Cậu dám làm như vậy thì tôi là người đầu tiên lấy súng bắn cậu." (Trần Thế Mỹ là kẻ vứt bỏ vợ con cưới công chúa, bị Bao Thanh Thiên xử tội đó)

Tô Cẩm Niên cười, "Cám ơn lãnh đạo."

Nói xong, Tô Cẩm Niên liền cúp điện thoại.

Sau đó, Tô Cẩm Niên nghĩ tới mẹ của anh còn định táy máy tay chân trên người bố Tô Khả, anh cảm thấy anh vô cùng cần thiết đến thành phố H trước, tự đi giải quyết phiền toái một chút.

Vì vậy, Tô Cẩm Niên gọi một cuộc điện thoại cho một người bạn, "Archie, bán giúp mình cổ phiếu đi."

"Cậu thiếu rất nhiều tiền sao" Archie nghi hoặc không thôi, "Sao nói muốn bán cổ phiếu?"

"Ừ, thiếu rất nhiều tiền."

Archie nhíu mày tiếp tục hỏi, "Thiếu bao nhiêu, mình cho cậu mượn, chỉ cần không vượt qua một trăm triệu thì mình đều cho cậu mượn, cùng lắm thì đến lúc đó chia huê hồng cổ phiếu lại cho mình."

"Hai trăm ngàn."

"Mẹ nó, còn tưởng rằng cậu thiếu bao nhiêu chứ, chỉ có chút đó mà cậu tính bán cổ phiếu, đứa ngốc này."

Tô Cẩm Niên không biết nói gì, "Chẳng lẽ hai trăm ngàn là số lượng rất nhỏ sao?"

Archie tiếp tục nói, "Bây giờ công ty chúng ta kiếm nhiều tiền rồi, mô phật, cậu có ba mươi phần trăm cổ phiếu, giá trị thực trên một triệu. Vừa nãy mình còn đặc biệt tưởng rằng cậu lại thiếu nhiều tiền như vậy, phải bán cổ phiếu."

"Công ty có tiền như vậy sao?" Tô Cẩm Niên chớp mắt mấy cái không hiểu hỏi.

". . . . . ."

Hồi lâu sau, Archie hỏi, "Năm qua cậu cũng không nhìn thấy mình gửi tiền huê hồng trên thẻ sao?"

Tô Cẩm Niên chớp mắt mấy cái, "Mình không biết, mình lấy thẻ làm sính lễ cho vợ mình rồi."

". . . . . ."

*

Giải quyết chuyện tiền bạc, Tô Cẩm Niên lại gọi một cuộc điện thoại cho Trịnh Diệu Đông.

Trịnh Diệu Đông mệt mỏi bắt máy, "Nghĩ sao lại gọi điện thoại cho em vậy?"

"Tô Khả thực tập ở bệnh viện chỗ cậu, chăm sóc giúp tôi một chút."

"Hả? Em gái Khả Khả thực tập ở bệnh viện của em sao ?" Trịnh Diệu Đông chớp mắt mấy cái, trong nháy mắt ngồi ngay ngắn, "Ở chỗ nào? Sao em chưa hề nhìn thấy cô ấy."

"Nam, khoa ——" Lúc Tô Cẩm Niên nói hai chữ này cũng là nghiến răng nghiến lợi, cũng may Lý Lộ nói với anh một tiếng, đến bây giờ vợ anh vẫn chưa thật sự chữa một bệnh nhân nào, trong lòng anh mới dễ chịu một chút. Hơn nữa anh cũng nói với hai người kia, sau này cũng không cần để Tô Khả tiếp xúc với bệnh nhân, tất nhiên là hai người họ đồng ý. Huống chi, dù cho bọn họ đồng ý thì bệnh nhân ở đây cũng không đồng ý.

Vốn là xem loại bệnh này đã rất xấu hổ, nếu lại là một người phụ nữ xa lạ nhìn chằm chằm thì chẳng phải là đời này mặt cũng không dậy nổi.

"Phụt ——" Trịnh Diệu Đông mới vừa uống trà vào miệng thì phun toàn bộ ra ngoài, làm màn hình ướt chèm nhẹp nhỏ từng giọt nước trà, hồ sơ bệnh lý trên bàn cũng ướt, Trịnh Diệu Đông vội vàng rút giấy ra, lau chùi lung tung, miệng còn nói: "Anh nói cái gì?"

Tô Cẩm Niên không thèm nghía đến anh, nói thẳng, "Tô Khả mang thai rồi, là con tôi, cậu trông chừng giúp tôi một chút. Nhất là khi nhìn thấy mẹ tôi, nhất định phải bảo vệ cô ấy, một bước cũng không rời! Tôi muốn lúc tôi trở lại, mẹ con họ đều bình an."

"Bum —— ục ục —— ục ục ——"

Trong nháy mắt Tô Cẩm Niên nhìn âm thanh dội lại qua màn hình tối thui của điện thoại, im lặng một hồi.

Trịnh Diệu Đông trợn tròn mắt, đây là ý gì? Anh vừa nghe nhầm sao?

Tô Khả mang thai, đứa nhỏ trong bụng còn là của anh Tô Cẩm Niên.

Mẹ nó! Lúc nào thì anh Tô Cẩm Niên có bản lĩnh lớn như vậy, trực tiếp chưa kết hôn mà có con!

Sau đó, Trịnh Diệu Đông chớp mắt mấy cái, trong giây lát ——

Mẹ nó! Tô Cẩm Niên, có lầm hay không! Vừa bắt đầu thì ném cho anh ấy hai quả ngư lôi, anh ấy chỉ là bác sĩ, không phải quân nhân! Anh ấy nào có lực bình tĩnh mạnh mẽ như anh! (ngư lôi: đại khái là mìn, lựu đạn sử dụng dưới nước)

Một y tá đi tới, cười hì hì mời cô giúp sắp xếp cái bàn một tay, tất nhiên là bác sĩ ngàn lần sãn lòng, sau đó Trịnh Diệu Đông nhanh chóng chạy tới khoa nam khoa .

Bây giờ anh hết sức khâm phục Tô Khả rồi, bản lãnh lại lớn như vậy, khiến Tô Cẩm Niên cởi bỏ thân xử nam, còn thành công mang thai đứa con của anh, ngưu bức, quá ngưu bức!

Phải biết chính là em gái Trịnh Duyệt của anh theo đuổi Tô Cẩm Niên hơn hai mươi năm rồi, thanh mai trúc mã đấy, nhưng ngay cả tay anh mà cô ta cũng không nắm qua, mà cô này đã trực tiếp XO luôn rồi.

Cũng không phát hiện Tô Khả có cái gì đặc biệt, sao hai anh em tốt của anh, Tô Cẩm Niên và Doãn Lạc Phong, cũng rơi vào đây?

Trong lúc miên man suy nghĩ thì Trịnh Diệu Đông đã đi tới tầng lầu Tô Khả thực tập. Tùy ý tìm y tá hỏi thăm một chút thì tìm được phòng làm việc của Tô Khả.

Lúc này Tô Khả đang nhàm chán cầm một quyển tiểu thuyết ngôn tình, rảnh rang xem, thỉnh thoảng nhét vào trong miệng một quả nho.

Trịnh Diệu Đông vào cửa, "Tô Khả."

Tô Khả ngẩng đầu lên, "Hắc, bác sĩ Trịnh."

"Gọi anh là anh Đông thôi." Trịnh Diệu Đông cười híp mắt, sau đó, mắt nhìn chằm chằm bụng Tô Khả, Tô Khả bị ánh mắt anh nhìn đến cả người hoảng sợ. Mà Trịnh Diệu Đông cũng nhớ tới ngày nào đó, anh nhìn thấy Tô khả đang ở ngoài khoa phụ sản đi vào kiểm tra, lúc này chợt hiểu ra, "Thì ra ngày đó em kiểm tra có mang thai hay không à."

Lời vừa nói ra đã hù dọa Lý Lộ và Trương Trí.

Vẻ mẳ bọn họ hoảng sợ nhìn Tô Khả, "Cái gì?"

Tô Khả nói: "Aiya, làm sao anh biết?"

"Cẩm Niên nói, anh ấy bảo anh chăm sóc em thật tốt." Sau đó, Trịnh Diệu Đông mới nhớ, hình như vừa rồi Tô Cẩm Niên điện thoại nói với anh là chỉ cần nhìn thấy mẹ của anh đến, vậy thì một bước cũng không rời, theo sát cô. Anh lại nhớ lại, ngày hôm qua báo chí viết, Tô Cẩm Niên muốn đính hôn cùng Hoàng Nghê Thường.

Trong lòng Trịnh Diệu Đông mơ hồ hiểu, đây cũng là chuyện riêng của nhà quyền thế. Theo như tính tình mẹ Tô Cẩm Niên, chắc canh là bà sẽ khiến Tô Khả không vào được cửa nhà họ Tô, cũng sẽ khiến Tô Khả không sinh được con của Tô Cẩm Niên. Khó trách Tô Cẩm Niên căng thẳng như vậy.

"À." Nói xong, Tô Khả cúi đầu tiếp tục xem tiểu thuyết.

Trong nháy mắt hai đồng nghiệp bên kia của Tô Khả nội lưu đầy mặt.

Vốn tưởng rằng Tô Khả chỉ là bạn gái của người khác, bây giờ mới phát hiện cũng sắp thành mẹ của con của người khác. Cuộc sống à, mày có cần sầu não như vậy không.

Trịnh Diệu Đông không biết nói gì, ngồi bên cạnh Tô Khả, "Đứa nhỏ này bao lớn rồi?"

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ba Ba Lạnh Lùng

Ba Ba Lạnh Lùng

Ba Ba Lạnh Lùng là cuốn tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Anh Túc, cùng với

22-07-2016 28 chương
Em Có Tin Vào Định Mệnh?

Em Có Tin Vào Định Mệnh?

Em Có Tin Vào Định Mệnh? là một truyện ngôn tình của tác giả Dư Lạc Thần, bạn có

21-07-2016 34 chương
Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình mình thấy rất hay nên chi

21-07-2016 120 chương
Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật

Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật

Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật là một trong những tiểu thuyết ngôn tình khá hay được đăng

22-07-2016 77 chương
Tôi có giống không?

Tôi có giống không?

(khotruyenhay.gq) "- Bác này, bác đã gặp ma bao giờ chưa? - ... - Trước giờ tôi không tin

01-07-2016
Tôi Ghét Thần Tượng

Tôi Ghét Thần Tượng

Tên truyện: Tôi Ghét Thần TượngTác giả: mysweetlovelydayThể loại: Truyện TeenTình

28-07-2016 22 chương
Đâu chỉ bất ngờ

Đâu chỉ bất ngờ

Huy chắc chắn không phải là một thằng nhóc 16 tuổi hư đốn. Bởi nó không hút thuốc,

28-06-2016
Định mệnh

Định mệnh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?) Một

25-06-2016
Mùi của gió

Mùi của gió

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") "Cậu

25-06-2016