XtGem Forum catalog
Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 161
5 sao 5 / 5 ( 29 đánh giá )

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân - Chương 73

↓↓
Kiều Nhạc nói, "Nhanh cái sợi lông á! Cũng ba năm rồi! Còn nhanh sao!"

bạn đang xem “Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Vương Mộng Mộng gật đầu.

Trần Tĩnh Tĩnh nói: "Không giống nhau mà, bọn họ rõ ràng tốt hơn, kỳ thực khoảng bốn tháng thôi."

"Bốn tháng còn chưa đủ sao." Kiều Nhạc bĩu môi, "Mình đặc biệt chỉ mất thời gian hai tháng thì đã lên người đàn ông của mình rồi. Hơn nữa tình cảm của chúng mình ngọt ngào nhá."

Sau khi Kiều Nhạc nói như thế thì Vương Mộng Mộng cũng gật đầu, "Ờ, mình và bạn trai mình cũng hai tháng đã XO rồi, tốt đến bây giờ nè, bình thường."

Trần Tĩnh Tĩnh tiếp tục sờ sờ cằm, "Nhưng đàn ông các cậu và Hoa Sen Trắng không giống nhau. Hoa Sen Trắng là ai chứ, hoa sen trên đỉnh núi tuyết đấy, muốn chinh phục anh ấy hả, mình vẫn cảm thấy cần một chút thời gian."

Kiều Nhạc bĩu môi, "Im lặng, cậu rơi vào thế chết rồi. Khả Khả chúng ta đuổi theo anh ấy ba năm nên đã sớm thẩm thấu mà không nhận bây giờ bọn họ ở chung một chỗ, chính là chuyện tình ‘nước chảy thành sông’.”

Ba người líu ríu nói xong, quay đầu lại thì phát hiện Tô Khả cười phóng đãng.

Mọi người im lặng một trận.

Trần Tĩnh Tĩnh đẩy đẩy Tô Khả, hung hăng vươn tay ngắt mặt Tô Khả hai cái, trong nháy mắt gương mặt trắng nõn của Tô Khả xuất hiện hai dấu đỏ ửng, miệng Trần Tĩnh Tĩnh không nhịn được trề ra: “Làn da này thật là mềm mại như nước vậy, rầu quá!”

Tô Khả đau đến lấy lại tinh thần, “Mẹ nó, đau quá à!”

Trần Tĩnh Tĩnh nói: “Cậu cũng biết đau à! A, mới hỏi chuyện nghỉ hè thú vị của cậu đấy, cậu đi vào cõi tiên mình còn chưa tính, nét mặt còn phóng đãng như vậy, mẹ nó!”

Tô Khả lại cười “khanh khách” hai cái.

Kiều Nhạc bất đắt dĩ, “Khả Khả, ăn Hoa Sen Trắng rồi sao?”

Tô Khả gật đầu, nụ cười trên mặt tiếp tục to hơn, “Ha ha ~”

Trong nháy mắt Kiều Nhạc, Trần Tĩnh Tĩnh, Vương Mộng Mộng cảm thấy trên đầu có vô số quạ đen lượn vòng, sau đó phát ra một tiếng “aho~”

Vương Mộng Mộng nói: “Có lẽ Hoa Sen Trắng bị Tô Khả dùng thủ đoạn độc thủ thâm độc đấy.”

Kiều Nhạc gật đầu, “Cuối cùng cũng ăn rồi.”

Trần Tĩnh Tĩnh cũng nói: “Cuối cùng cũng phá rồi.”

Lúc này Tô Khả mới hài lòng đi ra từ trong thế giới say sưa của cô, sau đó nhìn ba bạn cùng phòng, bĩu môi, “Vẻ mặt các cậu như vậy là ý gì. Thật đúng là dắt lừa thuê, đáng đánh đòn mà.”

“Mẹ nó à, cậu mới đáng đánh đòn, phòng chúng ta chỉ có cậu đáng đánh đòn nhất!” Kiều Nhạc xù lông.

Vương Mộng Mộng nói: “Khụ khụ, Tô Khả à, mùi vị đó có phải rất ** hay không?”

“Chuyện đó không có gì đáng hỏi, mình cảm thấy hứng thú với lực chiến đấu cùng sức bền bỉ của Hoa Sen Trắng thôi.” Trần Tĩnh Tĩnh nói.

“Ừ, lần đầu người đàn ông của mình là ba mươi phút, người đàn ông của cậu thì sao?” Vương Mộng Mộng lập tức hỏi tới, phải biết rằng đối với người yêu của cô ấy thì cô nhỏ Vương Mộng Mộng tương đối thoả mãn, mặc dù diện mạo không phải rất hơn người nhưng năng lực được công nhận là hạng nhất.

Tô Khả khinh bỉ liếc mắt nhìn Vương Mộng Mộng, “Cẩm Niên nhà mình có thể so sánh với người đàn ông của cậu sao.”

“Mẹ nó, gà trống nhân sâm à.” Vương Mộng Mộng chỉ một ngón tay, “Kiều Nhạc mau đóng cửa, âm thầm cắn cậu ấy đi!”

Kết quả dĩ nhiên là Vương Mộng Mộng bị hai người khác bao vây, sau khi cười đùa một phen thì mọi người thở hồng hộc.

Vương Mộng Mộng sửa lại tóc tai lộn xộn của cô ấy một chút, trong đôi mắt to tràn đầy vẻ nhiều chuyện, “Thật hay giả?”

“Tô Khả mình có lừa các cậu sao?” Tô Khả hơi vẫy tóc.

“Mẹ nó! Lúc nào cậu không gạt chúng mình!” Ba người hết ý kiến với lời nói trơ tráo không biết xấu hổ của Tô Khả.

Tô Khả gõ gõ miệng, “Khụ khụ, thật sao? Mình không nhớ rõ ~”

“Thời gian bao lâu?” Trần Tĩnh Tĩnh nói qua ý nghĩ của Vương Mộng Mộng, ánh mắt trong veo như nước cũng tràn đầy bát quái (bát quái: nhiều chuyện)

Da mặt Tô Khả ửng đỏ, ba người Vương Mộng Mộng, Trần Tĩnh Tĩnh và Kiều Nhạc đều chán ngắt nhìn Tô Khả, không thể chờ đợi muốn biết đáp án.

“Mẹ nó, ‘tường đồng vách sắt’ đỏ mặt, choáng nha, thế giới có đại kỳ tích thứ chín có phải hay không!” Khi Kiều Nhã thấy Tô Khả đỏ mặt thì không nhịn được chỉ vào má của Tô Khả rồi dùng giọng nói vô cùng khoa trương nói với Vương Mộng Mộng và Trần Tĩnh Tĩnh.

“Đi đi, đừng phá đám.” Tô Khả bĩu môi, sau khi nổi lên trả lời lại thì kết quả lại đắm chìm trong thế giới của cô, vì vậy vẻ mặt Tô Khả phóng đãng đến cực điểm, còn thỉnh thoảng phát ra tiếng cười “khanh khách”.

Mọi người buồn bực, cô vẫn không nói.

Vương Mộng Mộng lắc lắc thân thể Tô Khả, “Cậu có nói không, mình bỏ đi đó!”

“Gấp muốn chết tụi mình rồi, làm người không phải như cậu vậy.”

Lúc này vẻ mặt Tô Khả mới nghiêm túc, một hồi lâu, Tô Khả lại cười ra tiếng, lần này mọi người vô cùng ăn ý véo bắp đùi, Tô Khả, “Không được cười!”

Tô Khả gật đầu như đập hành, nhìn ba bộ móng ma quỷ kia, Tô Khả nói: “Buông tay ra, đau chết chị rồi.”

“Nói đi.”

Khoé miệng Tô Khả nâng lên, trong nháy mắt ba bạn cùng phòng mới buông móng tay trên đùi Tô Khả, “Không được cười!”

“Mình biết rồi.” Tô Khả chu mỏ, “Đúng rồi, mới nãy các cậu hỏi mình cái gì?” Mới nói xong câu này thì sắc mặt ba bạn cùng phòng nhìn Tô Khả thay đổi nên lập tức nói: “A ha ha, mình biết các cậu hỏi năng lực Cẩm Niên nhà mình mà, a ha ha ~”

“Có thể nói chưa?” Mọi người đã không kiên nhẫn đợi được nữa, hận không thể hung hăng pia Tô Khả cho hả giận. (pia là gì mình không hiểu nữa, chắc mấy chị đòi làm gì chị Khả, ai hiểu cứu giá với)

“Ừ, mình nói.” Tô Khả gật đầu, sau đó vô cùng tự hào nói với mấy bạn cùng phòng: “Mình dám nói Cẩm Niên nhà mình thứ hai thì không ai dám xưng thứ nhất!”

“Hừ ----” Mọi người thở nhẹ một hồi, Kiều Nhạc nói, “Cậu mới trải qua một người đàn ông thì dám khoe khoang khoác lác như vậy, cẩn thận khoác lác nổ tung làn da cậu!”

“Chính là mình nghe nói người đàn ông có dáng dấp đẹp mắt thì năng lực X cũng vô cùng hư thối. Huống chi người đẹp tuyệt vời như Tô Cẩm Niên vậy.” Trần Tĩnh Tĩnh cũng gật đầu.

“Đúng vậy, ông trời rất là công bằng. Cho Tô Cẩm Niên nhiều ưu tú như vậy, năng lực như vậy, dáng ngoài như vậy, gia thế như vậy thì phải có chỗ thiếu sót khác chứ.” Vương Mộng Mộng đồng ý, “Cậu xem ban đầu không phải ba người tụi mình đã so sánh rồi sao, người đàn ông của mình, trong mấy người thì tướng mạo hơi kém một chút nhưng năng lực cũng là đỉnh cao đó.”

“Mẹ nó!” Tô Khả tuôn ra một tiếng tục, “Mình nói đều là sự thật.”

Kiều Nhạc suy nghĩ sâu xa một chút cũng gạt bỏ quan điểm của Trần Tĩnh Tĩnh và Vương Mộng Mộng và Vương Mộng Mộng, “Thật ra thì đó cũng không phải là tuyệt đối. Cậu xem bây giờ dáng dấp người đàn ông của mình cũng rất đẹp trai, nhưng năng lực so với bạn trai cũ của mình mạnh hơn rất nhiều.”

“Mình khinh!” Trần Tĩnh Tĩnh khó chịu, “Chúng ta đang nói Tô Cẩm Niên. Người đàn ông của cậu có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành như Tô Cẩm Niên sao? Hơn nữa, năng lực của Tô Cẩm Niên, cả gia thế bối cảnh nữa, hoàn toàn là con cưng của ông trời mà.”

Kiều Nhạc buồn bực, cũng suy nghĩ cặn kẽ.

Vương Mộng Mộng lại nói, “Tô Khả, thời gian lần đầu của Hoa Sen Trắng là bao lâu, cậu có thể nói ước chừng không?”

Đột nhiên mặt Tô Khả đỏ lên, “Làm sao mình biết!”

“Cậu và anh ấy XO mà cậu vẫn không biết?” Mắt Vương Mộng Mộng muốn phun ra màu đỏ như biến thành cái chuông đồng. (ý nói đỏ lắm đó)

“Cậu và anh ấy XO đã mấy lần rồi?” Kiều Nhạc hỏi Tô Khả.

“Lần đầu tiên!”

“Mới lần đầu tiên mà cậu đã kết luận, cậu cũng quá không đáng tin rồi!”

“Ý của mình là chúng mình chỉ qua một đêm. Những cái khác, ừ, anh ấy bị thương, sau đó......” Nghĩ tới thì Tô Khả buồn bực.

Thật ra thì khi ở trong bệnh viện, rõ ràng có mấy lần anh cũng sắp không kiềm chế nổi nhưng kết quả luôn sẽ bị người khác quấy rầy. Không phải y tá tới kiểm tra phòng thì chính là bác sĩ tới kiểm tra, không phải lãnh đạo Tô Cẩm Niên tới thăm thì chính là Tô Cẩm Niên bạn bè trong đơn vị tới hỏi thăm.

Sau đó anh xuất viện, mẹ chồng cường thế của cô dẫn chồng của cô đi, còn bố chồng cô trực tiếp đưa Tô Cẩm Niên về nhà, sau đó thì tình cảm ngọt ngào của bọn họ chỉ có thể ở trong điện thoại.

Từ đó, Tô Khả cũng hiểu thái độ người nhà Tô Cẩm Niên đối với cô là không đồng ý.

Dĩ nhiên trong tuần lễ Tô Cẩm Niên về nhà, Tô Cẩm Niên cũng từng ra ngoài một lần, tất nhiên vành tai và tóc mai hai người chạm vào nhau nỉ non nói nhỏ, tình triều dâng lên nên định đến khách sạn, kết quả làm một nửa thì cô đau bụng muốn chết rồi, sắc mặt trắng bệch, doạ anh sợ chết khiếp, hăng hái cũng mất luôn. Anh muốn đưa cô đi bệnh viện, đi nửa đường cô lại khôi phục lại sức sống. Sau đó chính là nhập học.

“Ừ, vậy thời gian một đêm anh ấy là bao lâu?” Vương Mộng Mộng tiếp tục hỏi, cô ấy thật sự không tin là trên thế giới này có người đàn ông nào hơn được người đàn ông của cô ấy.

“Mình ngất mất rồi, làm sao mình biết!” Tô Khả thẹn quá hoá giận, gào to một tiếng.

“Thật vô dụng.”

“Xử nữ chính là như vậy.”

Mắt Tô Khả cũng trợn tròn, “Mình không biết, dù sao Cẩm Niên của mình chính là loại ngưu bức ầm ầm ấy.” Nói xong câu cuối, Tô Khả lại chống nạnh cười to “Tính phúc của mình, a ha ha ha!”

Tô Khả cười hết sức to, Trần Tĩnh Tĩnh lấy mấy túi đùi gà ra đưa cho mọi người, “Chúng ta tiếp tục chậm rãi nói những chuyện khác.”

“Ừ ~”

Tô Khả tức giận, căm giận mở túi ra, trong nháy mắt, mùi đùi gà bốc lên mũi Tô Khả, trong lòng Tô Khả thấy buồn nôn nên đẩy đồ ăn ra xa.

“Tô Khả, cậu làm gì thế?” Tất nhiên Trần Tĩnh Tĩnh nhìn thấy mặt Tô Khả nhăn, vì vậy liền hỏi.

“Thật buồn nôn, có phải thiu hay không vậy.”

Trần Tĩnh Tĩnh cầm lấy, ngửi một cái, “Xí, cậu mới thiu đó!” Ngửi xong lại đưa cho Tô Khả.

Tô Khả không nhận lấy, từ ngực dâng lên vị buồn nôn, “Ụa......” Cảm giác buồn nôn càng lúc càng nồng đậm, Tô Khả trực tiếp chạy đến vị trí của cô, lấy ra một chùm nho, mạnh mẽ nhét mấy viên trái vào miệng.

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau.

Kiều Nhạc lắp bắp nhìn Tô Khả, miệng há to, giống như người máy, “Khả Khả.......”

Kiều Nhạc nói như vậy, Trần Tĩnh Tĩnh và Vương Mộng Mộng cũng giống như nghĩ đến gì đó nên nhìn nhau, trong nháy mắt hoá đá, cổ giống như cổ của người máy, như vướng cái gì đó mà nghiêng đầu nhìn Tô Khả, ánh mắt vô cùng đờ đẫn.

Tô Khả nghiêng đầu, nhìn ba bạn cùng phòng giống như tượng gỗ thì tiếp tục nhét một trái nho vào, chớp mắt mấy cái, “Làm gì vậy?”

Kiều Nhạc nuốt nước miếng một cái, lắc đầu một cái, một hồi lâu thì tìm lại được suy nghĩ của cô ấy, “Khả Khả.”

“Cậu nói đi, sao luôn gọi tên mình vậy.” Tô Khả tiếp tục cắn một trái nho chua, mùi vị thật thơm, vừa vào miệng đã tiết ra nước bọt, dư vị vô cùng.

“XO ....... lúc....... Mang ....... Mang ‘áo ngoài’ vào không?” Câu hỏi của Kiều Nhạc đứt quãng nhưng cuối cùng ý trong lòng cô muốn hỏi cũng nói lên.

Mà cổ của hai bạn cùng phòng khác cũng suỗi dài ra, lỗ tai cũng rung hai cái, gần sát về phía Tô Khả. Trong lòng các cô cũng giống như Kiều Nhạc, đều vô cùng muốn biết kết quả.

“Mình kết hôn rồi, mang ‘áo’ làm cái gì.” Tô Khả có chút rầu rĩ nhìn Kiều Nhạc.

“Mẹ nó!”

Cuối cùng ba người cũng lấy lại tinh thần, tìm được giọng nói của mình rồi cùng nhau châm chọc. Chị cả này có cái Logic gì, cái gọi là kết hôn cũng không cần mang “áo”! Ta không hiểu nổi!

Vương Mộng Mộng trực tiếp đưa mắt nhìn bụng Tô Khả, ngón tay chỉ vào bụng Tô Khả, từng chữ từng chữ, “Cậu...... Cậu......”

“Cậu mang thai sao?” Trần Tĩnh Tĩnh cũng nhìn chằm chằm bụng Tô Khả, nghe câu nói đứt quãng của Vương Mộng Mộng, nghe không nổi nữa nên trực tiếp lấy câu hỏi của Vương Mộng Mộng, hỏi Tô Khả.

Tô Khả trợn tròn mắt, một hồi lâu, con chim khách đậu trên cây ngô đồng ngoài cửa sổ cũng đập cánh bay vọt lên cao, Tô Khả mới tỉnh táo lại. Sau đó chợt nhìn bụng của cô, trong mắt mang theo một chút khó tin, một tay không nhịn được nhẹ nhàng vuốt ve.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cả ký túc xá cũng không phát ra một âm thanh nào, ai cũng kinh ngạc nói không ra lời.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật

Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật

Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật là một trong những tiểu thuyết ngôn tình khá hay được đăng

22-07-2016 77 chương
Cẩm Dạ Lai Phủ

Cẩm Dạ Lai Phủ

Truyện ngôn tình của Huyền Mật luôn mang lại cho độc giả những cái nhìn đầy chân

26-07-2016 1 chương
Ít ra còn có anh

Ít ra còn có anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Minh

25-06-2016
Mẹ có lạnh không?

Mẹ có lạnh không?

Khi đến nơi, cậu bảo mẹ nuôi đợi ở xa trong lúc cậu cầu nguyện. Cậu bé đứng

01-07-2016
Ám

Ám

(khotruyenhay.gq) Tham gia viết bài cho tập truyện "Truyện kinh dị số 1" Màn đêm bao trùm

28-06-2016
Như cánh bằng lăng

Như cánh bằng lăng

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Đời sinh viên") Ai cũng có một chuyện

24-06-2016
Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng nói về nó: Hà Minh Thư, gương mặt thanh tú, làn da trắng như

21-07-2016 42 chương
Tuổi 21

Tuổi 21

21 tuổi. Chưa một mảnh tình vắt vai, cũng có đôi lúc thấy rung động, đôi lúc thấy

26-06-2016
Đôi cánh thiên thần

Đôi cánh thiên thần

Các bạn nhỏ vây quanh lấy cậu, hết bạn này đến bạn khác sờ vào "đôi cánh" ấy.

01-07-2016