Disneyland 1972 Love the old s
Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 161
5 sao 5 / 5 ( 131 đánh giá )

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân - Chương 71

↓↓
Tô Cẩm Niên phản ứng kịp, mặt cũng đỏ rực, liền đi ra ngoài.

bạn đang xem “Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Ở ngoài cửa, mẹ Tô Khả hoài nghi hồi lâu, sau đó suy nghĩ một chút về tính tình con gái bà, vừa nghĩ từ đầu đến cuối thì vỗ ngực giậm chân: sắc nữ này!

Lúc ra ngoài ăn cơm, mặt của Tô Khả hồng hồng, nét mặt và cả người đều phơi phới, giống như một cô gái nhỏ thẹn thùng.

Trong nháy mắt mẹ Tô Khả tin chắc suy đoán của bà, có thể coi chừng sao, loại chuyện tình nam nữ này, bà làm mẹ nên chỉ có thể mắt nhắm mắt mở thôi.

"Đúng là dậy đủ trễ đấy." Bố Tô Khả khó chịu trừng Tô Cẩm Niên một cái. (bố chị Khả móc dữ)

"Lão già, anh ăn bánh trôi đi, nói nhảm nhiều như vậy làm gì." Mẹ Tô Khả liếc bố Tô Khả một cái.

Bố Tô Khả ngẹn họng, cúi đầu ăn điểm tâm.

Tô Khả ửng đỏ, nhìn đôi mắt của mẹ cô có thể so với ‘hỏa nhãn kim tinh’, phải nói là Tô Khả buồn bực nha.

"Mẹ."

"Hừ hừ, mau ăn cho mẹ. Ăn xong rồi lên lầu tìm mẹ!"

Đầu Tô Khả cũng sắp hôn mặt đất, vành tai Tô Cẩm Niên cũng nổi lên màu hồng nhạt, không nhìn mẹ vợ đang phát ra tia X nữa. (ý nói đầu chị Khả sáp cắm xuống đất rồi, ngại gì hông biết nữa à ^^)

Lên lầu, mẹ Tô Khả quét mắt qua người Tô Khả N lần.

Tô Khả không chịu nổi, mở miệng trước, "Làm gì vậy, không phải là XXOO sao, không phải mẹ ở tuổi con cũng sinh con ra rồi sao."

Mẹ Tô Khả lảo đảo một cái, ngón tay chỉ đầu Tô Khả, "Cô ngốc của mẹ, dè dặt một chút."

Tô Khả bĩu môi, "Vậy mẹ cũng phải dè dặt trước."

Mẹ Tô Khả buồn bực, "Có ‘mang’ vào chưa?"

Tô Khả mở to hai mắt, "Con mang ‘áo ngoài’ làm chi!"

"Mẹ nó! Con muốn bụng bự à!"

"Không phải mẹ muốn ôm cháu ngoại sao?"

"Muốn cũng không phải là bây giờ!"

"Ai ui, có thì sinh, mẹ gấp cái gì! Mẹ lại nói nữa, cẩn thận sau này con nói cho con của con biết là bà ngoại nó không cần nó!"

"Bà cô nhỏ của mẹ ơi, không phải là con vẫn còn học đại học sao!" Mẹ Tô Khả muốn khóc rồi, mặc dù ban đầu bà nói dù hi sinh tính mạng thì bà làm mẹ cũng muốn giúp đỡ nuôi, cũng không thể làm thật nha!

"Không sao, sang năm là con có thể tốt nghiệp, học kỳ sau thì con đi thực tập rồi. Sinh đứa bé cũng không thành vấn đề!" Tô khả đắc chí mà nhìn mẹ cô, sau đó lại xấu hổ đỏ mặt, "Ai ui, mẹ, con và anh ấy đều là lần đầu tiên. . . . . . Không có tỷ lệ trúng thưởng lớn như vậy ~" Nói thì nói như thế, trong lòng Tô Khả lại nghĩ: ừ, phải không ngừng cố gắng, tranh thủ mau chóng mang thai đứa con. Nắm quyền!

Mẹ Tô Khả gật đầu, lại lập tức nói, "Mặc dù tỷ lệ không lớn nhưng không phải con là lần đầu tiên của mẹ và bố con làm ra sao. Cái này không nói chính xác được!"

"Đó là mẹ với bố ngưu bức! Phải không?" Tô Khả đỏ mặt vì câu nói của mẹ cô.

"Không được không được! Hay là uống thuốc ngừa thai đi? Nhưng mà thuốc này không tốt cho thân thể con! Ai ui, Cẩm Niên này, không biết thương con chút nào!"

Tô Khả đỏ mặt, che mặt: "Mẹ, đó là con cố ý ~"

Mẹ Tô Khả thở dài: "Con cho rằng mẹ không biết là con đi quyến rũ cậu ấy sao. Mẹ cho con biết, buổi sáng mẹ thức dậy đã phát hiện không thấy chìa khóa phòng Cẩm Niên, mẹ biết ngay các con chắc chắn làm chuyện xấu mà! Aiya, chỉ là cũng tùy con. Nói tới nói lui gì nữa, ga giường chính các con sửa lại. . . . . ."

"Mẹ!" Tô Khả xù lông rồi.

"Ơ, dám làm không dám chịu hả?"

"Mẹ nó! Tôi sớm làm xong rồi!" Tô Khả nhíu mày.

"Mẹ biết ngay."

Đi xuống lầu, Tô Khả phát hiện lúc này Tô Cẩm Niên đang bị đủ loại thờ ơ khi dễ của bố cô. Đầu Tô Khả đầy vạch đen, "Bố, bố là đang làm gì vậy?"

"Ừ, bố đang nói chuyện đời người với con rể, nói chuyện lý tưởng, nói một chút về tương lai."

". . . . . ."

Tô Khả cảm giác một đàn quạ đen "quạ quạ" bay qua đầu cô, bố à, bố không lúng túng đến vậy chứ.

Đúng lúc này, Tô Cẩm Niên nhận được một cuộc điện thoại, Tô Cẩm Niên đứng dậy, nhìn thoáng qua rồi liền đi ra ngoài nhận điện thoại. Sau khi nói chuyện điện thoại xong thì trở lại, Tô Cẩm Niên nói với Tô Khả và bố mẹ Tô Khả: "Bố, mẹ, Khả Khả, lãnh đạo con điện thoại tới nói là ngày mai có nhiệm vụ khẩn cấp, con phải về ạ."

"Nhanh như vậy sao? Không phải hôm qua anh mới tới sao." Tô Khả nhíu mày, cô nhớ Tô Cẩm Niên nói cho cô biết, vì nhiệm vụ lần trước nên anh có ba ngày nghỉ, nhưng. . . . . .

Còn mẹ Tô Khả lại trợn mắt nhìn Tô Khả một cái, "Chồng con phải làm việc, nếu không sao nuôi con chơi bời lêu lổng. Đi đi, Cẩm Niên, nếu như có ngày nghỉ thì tới bên này chơi nhiều một chút."

Tô Cẩm Niên gật đầu một cái, sau đó nhìn miệng nhỏ vểnh lên của Tô Khả, cũng có thể treo một bình nước tương, trong lòng thoáng qua một chút áy náy, đi lên trước sờ sờ đầu Tô Khả, "Tô Khả, thật xin lỗi."

Tô Khả buồn bực gật đầu, "Khi nào thì đi? Buổi chiều, có được hay không?"

Tô Cẩm Niên gật đầu một cái, "Được."

"Vậy bây giờ em đi đặt vé máy bay cho anh nhé?"

"Được."

Lên lầu, Tô Khả trực tiếp đi đặt vé máy bay, kết quả tìm kiếm một hồi, chuyến bay gần nhất lại là mười hai giờ trưa, trễ nữa thì chính là ngày mai rồi.

Tô Khả rất buồn rầu, Tô Cẩm Niên chỉ hôn nhẹ cái miệng nhỏ nhắn của Tô Khả, "Ngoan, anh rất mau trở về mà."

*

Tô Cẩm Niên đi, ngay cả sự phấn khởi vui vẻ của Tô Khả cũng đi theo.

Mẹ Tô Khả mắng thẳng con bé Tô Khả không có tiền đồ. Bố Tô Khả lại thay đổi biện pháp mà làm ra đủ loại cơm ngon và thức ăn ngon để con gái vui vẻ.

Thời gian trôi đi, cũng qua hơn một tháng.

Tô Khả nhận được tin nhắn của Tô Cẩm Niên, trừ ngày đó anh đến thành phố B, cùng với hơn hai giờ nấu cháo điện thoại với cô và mấy trăm tin nhắn gửi đi thì không còn tin nhắn của anh gửi tới nữa.

Tô Khả có chút lo lắng, nhưng mà cô gọi điện thoại qua đều là ‘đá chìm xuống biển’.

Lại qua chừng mười ngày, Tô Khả không ngồi yên nữa, dù sao vẫn còn nghỉ học nửa tháng, may mà Tô Khả có thể thu dọn một chút quà, tạm biệt bố mẹ rồi bay đến thành phố B.

Trở lại thành phố B, trong lòng của Tô Khả có chút kích động. Khi cô dọn dẹp đồ đạc xong thì liền vội vã chạy tới đơn vị của Tô Cẩm Niên.

Ông bác ở đơn vị thấy Tô Khả đến, ánh mắt sáng lên, "Ơ, Khả Khả, nghỉ hè xong nên trở lại đấy à? Bác đã rất lâu không gặp cháu, rất nhớ cháu đấy."

"Chào bác ạ."

"Ơ, mấy tháng không gặp, Khả Khả càng trở nên xinh đẹp hơn nha."

Tô Khả cười cười, "Bác à, bác khen con sao. A ha ha ~"

"A ha ha ha ~" Ông bác cao giọng cười to.

Con quạ bay qua biểu thị áp lực như núi lớn.

Hồi lâu, ông bác nói với Tô Khả: "Khả Khả, hôm nay tới thăm Cẩm Niên hay sao?"

Tô Khả gật đầu.

"Nhưng Cẩm Niên không có ở đơn vị."

"Hả? Anh làm nhiệm vụ vẫn chưa về sao?"

Tô Khả nhớ nửa tháng trước, Cẩm Niên đã từng nói với cô là nhiệm vụ lần này nhiều lắm cũng một tháng, nhưng bây giờ cũng qua thời gian dài như vậy rồi, sao đến bây giờ cũng không có tin tức.

Có thể hay không?

Trong lòng của Tô Khả thoáng qua dự cảm chẳng lành, nhưng sau đó lại lắc mạnh đầu một cái. Ai không biết năng lực của Tô Cẩm Niên xuất sắc hơn người chứ, sao có thể xảy ra chuyện!

Dường như là ông bác biết cái gì đó, nhìn bộ dạng mệt mỏi đầy bụi bặm của Tô Khả thì không nhịn được thở dài, đang muốn nói gì đó với cô thì nghe một giọng nói giữa không trung truyền đến tai Tô Khả.

"Hắc, em không phải là bạn gái của Tô Cẩm Niên sao?"

Tô Khả quay đầu, chỉ thấy một người đàn ông ngăm đen cường tráng, mặc quân trang đi tới trước mặt Tô Khả, Tô Khả nghe ý trong lời nói của hắn, hình như hắn và Cẩm Niên biết nhau. Vì thế gật đầu một cái, "Đúng vậy. Anh là?"

"A, chào em! Anh là bạn cùng phòng của Tô Cẩm Niên, anh tên là Ngưu Tam! Rất hân hạnh được biết em!" Hắn đưa tay muốn bắt tay Tô Khả .

Tô Khả gật đầu, do dự hồi lâu vẫn đưa tay ra, "Chào anh! Tôi là Tô Khả."

Ngưu Tam nắm tay Tô Khả thật chặt, lắc lắc hai cái, Tô Khả rút ra, cũng vừa lúc hắn buông ra. Tay trắng nõn của Tô Khả cũng đỏ, đau một chút, Tô Khả không nhịn được nên trong lòng thầm mắng: sao bạn cùng phòng của Cẩm Niên biến thành một người thô lỗ cứng rắn như vậy.

Mặt ngăm đen của Ngưu Tam lộ một nụ cười tươi, lộ ra răng cửa, có lẽ là hắn muốn biểu hiện một nụ cười dễ thân của hắn, kết quả là trong mắt Tô Khả lại rối rắm dữ tợn. Đầu Tô Khả đầy vạch đen, liều mạng tự nói với mình: hắc, Tô Khả, không thể nhìn bề ngoài người ta, không thể nhìn bề ngoài người ta! Không thể liên hệ với bề ngoài, không thể liên hệ với bề ngoài.

"Tô Khả, ngưỡng mộ đã lâu." Ngưu Tam thật thà mười phần, nụ cười "dễ thân" trên mặt càng vô cùng rực rỡ.

"À, ha ha." Tô Khả cảm thấy theo như tính cách của Tô Cẩm Niên thì tuyệt đối sẽ không nói tên tuổi của cô với người tên Ngưu Tam này.

Câu này của Tô Khả tẻ ngắt, dù là Ngưu Tam có đầy bụng câu nói nháp đã nghĩ thật tốt để bắt chuyện, cũng không sử dụng được, chỉ có thể ngượng ngùng nói với Tô Khả: "Hắc, đến tìm Cẩm Niên ."

Tô Khả gật đầu.

"Cẩm Niên không có ở đây."

"Ừ, tôi biết."

Ngưu Tam buồn bực: Em không biết! Nếu em biết thì cũng sẽ không tới! Dĩ nhiên, trên mặt Ngưu Tam vẫn là nụ cười "dễ thân", "Ha ha, có muốn anh cùng em đi dạo mấy vòng không?"

Có ngốc cũng nghe ra câu nói đó, không chỉ có Tô Khả mà ông bác bảo vệ cũng thế.

Ông bác bảo vệ nói với Tô Khả: " Khả Khả à, bác nghe nói hình như Cẩm Niên làm nhiệm vụ bị thương, bây giờ vẫn đang ở bệnh viện quân khu."

Tô Khả ngây người.

Ông bác bảo vệ nhìn vẻ mặt Tô Khả biến sắc, trong lòng có chút hối hận vì nói tin tức này cho Tô Khả, dù sao đến bây giờ Tô Khả cũng chưa liên lạc được với Cẩm Niên, vậy khẳng định là Cẩm Niên không muốn làm Tô Khả lo lắng đây mà!

Ai ui, quả nhiên ông là người đã già, hồ đồ, ý tứ đơn giản như vậy cũng không biết, hơn nữa còn nói tin tức cho Tô Khả.

Vì vậy ông bác bảo vệ tiếp tục nói với Tô Khả, "Tô Khả à, bác chỉ là nghe nói thôi, nghe nói, cái này không đáng tin."

"Ừ, hình như là có chuyện như vậy." Ngưu Tam gật đầu, "Hình như nhập viện gần nửa tháng rồi. Nghe nói đạn của địch xuyên qua xương bả vai cậu ấy, bác sỹ nói sau này có thể phục hồi như cũ . . . . . ."

Ngưu Tam vẫn còn huyên thuyên không ngừng, Tô Khả đã co cẳng chạy đi.

Ông bác bảo vệ hung hăng trừng mắt liếc Ngưu Tam!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ là truyện ngôn tình quân nhân dành cho các bạn thích đọc thể

21-07-2016 42 chương
Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Truyện Khuynh Nhiên Tự Hỉ của tác giả Giả Oán Chúc kể về một mối tình cạnh tranh

22-07-2016 62 chương
Cực Phẩm Công Tử

Cực Phẩm Công Tử

Cực Phẩm Công Tử là một truyện võng du được đăng tải miễn phí tại KhoTruyenHay.Gq

19-07-2016 105 chương
Cổ Cồn Trắng

Cổ Cồn Trắng

Đây là cuốn tiểu thuyết điều tra hình sự viết về chiến công của những người

20-07-2016 20 chương
Hẹn ước của mùa hè

Hẹn ước của mùa hè

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Khóc giữa Sài Gòn

Khóc giữa Sài Gòn

Sài Gòn những ngày mưa vội vã mang Minh đi xa khỏi cuộc đời vì lý do rất ngớ

26-06-2016
Cần một cái tên

Cần một cái tên

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Cho

25-06-2016