Polaroid
Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 161
5 sao 5 / 5 ( 84 đánh giá )

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân - Chương 68

↓↓
“Hì hì, không phải là Tiểu Phong cũng ở đây sao, để cậu ấy nếm thử tay nghề của bố một chút.” Bố Tô Khả cười híp mắt.

bạn đang xem “Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Sắc mặt Tô Khả khó coi rồi, mẹ nó! Chuyện này là vì Doãn Lạc Phong! Cô nói sao bố cô chợt nổi hứng làm bánh trứng.

Doãn Lạc Phong nhíu mày nhìn Tô Khả, “Mùi vị bánh trứng của bác trai làm còn ngon hơn trong nhà hàng nữa.”

Bố Tô Khả cười: “Đó là đương nhiên, trong này chính là bỏ thêm mật ong. Hơn nữa mật ong này chính là một công nhân của nhà máy tặng cho tôi, nhà cậu ấy, có lẽ rảnh rỗi nên ủ mật ong, ngọt và dinh dưỡng. Làm được bánh trứng nha....”

Tô Khả đầu đầy vạch đen, nghe bố cô lải nhải, Tô Khả định mau ăn bánh trứng.

Doãn Lạc Phong cũng vô cùng nể tình, một câu tiếp một câu, mặt của bố Tô Khả phải nói là cười rất vui vẻ, nhìn hai mươi mấy cái bánh trứng ông làm sắp bị Tô Khả và Doãn Lạc Phong tiêu diệt, bô Tô Khả tiếp tục nói, “Thích ăn như vậy thì buổi tối tôi làm nhiều một chút.”

“Được ạ, bác trai.”

“Anh còn tới nhà em sao!” Miệng Tô Khả há to, không thể tin hỏi Doãn Lạc Phong.

“Khả Khả, lời này của con là có ý gì? Con làm chủ nhà như thế nào vậy!” Mẹ Tô Khả nói, sau đó nhìn Doãn Lạc Phong một chút, thấy anh giống như “bình chân như vại”, liền gật dầu mỉm cười. (Bình chân như vại: bình tĩnh ung dung tự tại, không quan tâm cho lắm)

“Bác gái, không quan trọng. Con thì thích tính cách nói thẳng của Khả Khả, trò chuyện sẽ thoải mái.

Nghe được lời êm tai này, nhìn mặt anh một chút, thật vui tai vui mắt mà.

Doãn Lạc Phong nói hết câu chuyển ánh mắt sang Tô Khả, nháy nháy mắt với Tô Khả.

Dĩ nhiên mẹ Tô Khả bắt được, trong nháy mắt đã hiểu, nghĩ lại một loạt hành động và giọng điệu từ sau khi đến của Doãn Lạc Phong, rõ ràng là thích con gái bà mà!

Bà đã nói rồi, đàn ông ưu tú như vậy sao có thể là GAY! Wow wow, cũng chính là người đàn ông này có cơ hội làm con rể bà rất lớn nha! Rất tốt, bà phải giúp anh thêm chút lửa, làm cho con gái bà maul y hôn với người lính kia, sau đó kết hôn với anh.

Nếu như không có một trai đẹp như vậy theo đuổi con gái của bà, bà đối với con rể chưa từng gặp mặt cũng mắt nhắm mắt mở đồng ý. Nhưng là bây giờ, ở đây có một chàng trai đẹp không thua tướng mạo con rể chưa từng gặp mặt của bà đang theo đuổi Tô Khả, hơn nữa con rể chưa từng gặp mặt của bà cũng tệ quá.

Nói xem, dù là một người bận rộn hơn nữa thì thời gian gọi điện thoại hoặc gửi tin nhắn vẫn có chứ. Mà con rể lại có thể mười ngày nửa tháng không gọi điện hay gửi một tin nhắn cho Tô Khả. Cũng không liên lạc với bố mẹ vợ một chút, cứ vội vàng như vậy mà bắt cóc con gái bảo bối nhà bà. Quan trọng nhất là, anh là quân nhân! Quân nhân đấy! Bà không muốn để con gái bà tuổi còn trẻ đã làm quả phụ!

Cho nên thật sự không có cách để Tô Khả nhà bà tiếp tục ở cùng anh. Cho nên phải thuyết phục Tô Khả để bọn họ ly hôn.

“Tiểu Phong à, con không có bạn gái hả?” Đột nhiên mẹ Tô Khả lên tiếng.

Doãn Lạc Phong đưa mắt nhìn vẻ mặt giảo hoạt của mẹ Tô Khả, hình như trong mắt lóe lên ánh sáng.

Trong nháy mắt Doãn Lạc Phong hiểu ra, xem ra hình tượng của anh ở trong mắt mẹ Tô Khả là vô cùng tốt. Trong lòng Doãn Lạc Phong có chút vui mừng và kích động, cho nên quyết định muốn biểu hiện tốt hơn một chút.

Vì vậy, da mặt dày của Doãn Lạc Phong ngượng ngùng nói với mẹ Tô Khả, “Tuổi con còn nhỏ, sự nghirpj còn chưa thành công, hơn nữa con cũng không muốn tương lại vợ con phải chịu khổ, cho nên đến nay còn độc thân. Chỉ là bác gái yên tâm, làm vợ con thì nhất định là hạnh phúc mỹ mãn đấy!”

Khi Tô Khả nghe mẹ cô nói ra thì trong lòng hoảng sợ. Nghe lời nói của bà, sao thấy có cảm giác là lạ. Sau đó đột nhiên nhớ, mẹ nó! Thì ra là mẹ cô căn bản không tin ngày hôm qua cô nói anh là GAY, hơn nữa ánh mắt của mẹ cô nhìn Doãn Lạc Phong, hoàn toàn là bố mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thích. Người sáng suốt ai cũng thấy được, mẹ cô là muốn ghép họ thành một cặp.

Còn Doãn Lạc Phong nữa, anh có cần thiết nói như vậy hay không, mẹ cô hỏi anh có bạn gái hay không, anh bảo đảm với mẹ cô cái gì chứ.

“A ha ha ~ quả nhiên bác không có nhìn lầm con nha ~ vậy con cố gắng làm việc nhau ~ phải kiếm nhiều tiền một chút, để Khả Khả nhà bác..... không phải, khụ khụ.... khụ khụ....” Mẹ Tô Khả giả vờ ho khan mấy cái tiếp tục nói, “Để cho vợ tương lai của con trở thành thiếu phu nhân nhà giàu nha ~”

“Ha ha, nhất định rồi.” Doãn Lạc Phong cười híp mắt, mắt phượng cũng híp thành một đường ngang.

Bố Tô Khả cũng cong mắt tròn mà cười, đẩy một cái hộp nhỏ để bánh trứng qua, “Này này, tiếp tục ăn bánh trứng, Cola nhà chúng ta còn nhỏ, bây giờ không nói chuyện hôn sự.”

Trong đầu Tô Khả buồn bực trực tiếp đập lên bàn: bố, con gái của bố đã lập gia đình. Hơn nữa, Doãn Lạc Phong trước mặt bố và con gái bố chỉ là quan hệ bạn tốt được chưa.... Còn hai người các người, giơ cao đánh khẽ, muốn ghép đôi uyên ương thì đến lúc nảy sinh quan hệ, con gái bố tìm ai khóc đây!

*

Doãn Lạc Phong và bố Tô Khả đến nhà xưởng. Bố Tô Khả là một ông chủ của một nhà xưởng chế biến loại nhỏ, cũng hợp tác hạng mục thầu khoán với chi nhánh công ty Doãn Lạc Phong, cho nên dĩ nhiên bọn họ ký hợp đồng vô cùng thuận lợi.

Tô Khả và mẹ Tô Khả ở nhà rảnh rỗi buồn chán, hai người chơi bài xì phé rùa đen. Hé hé bài, đặt ở trên khay trà, mẹ con hai người lại chơi vô cùng hào hứng. (hai mẹ con nhà này chơi bài gì không biết nữa)

“Khả Khả à, con cảm thấy Tiểu Phong như thế nào?” Mẹ Tô Khả vô cùng tự nhiên gọi Doãn Lạc Phong là “Tiểu Phong”.

“Mẹ, tốt hơn nữa cũng không tốt bằng con rể mẹ.” Tô Khả không phải ngốc, thấy ánh mắt của mẹ cô nhìn Doãn Lạc Phong, ai ya, rõ ràng chính là vẻ mặt bố mẹ vợ nhìn con rể, cho nên mau xóa bỏ ý nghĩ của mẹ cô mới là vương đạo.

“Hừ, con rể quân nhân này mười ngày nửa tháng không biết gọi điện thoại hay gửi cái tin nhắn cho con, mẹ không lạ gì đâu. Hơn nữa, con ngốc như vậy hả, Tiểu Phong trước mắt rõ ràng càng thích hợp với con chứ sao. Mẹ thấy tướng mạo cậu ấy không kém hơn so với Tô gì gì đó.”

“Con rể mẹ tên là Tô Cẩm Niên!” Tô Khả tức giận!

“Đúng rồi ~ Tiểu Phong Phong không kém hơn Tô Cẩm Niên bao nhiêu, đều là trai đẹp khó gặp, hơn nữa Tiểu Phong Phong nhìn đôi mắt nhỏ nhìn con có vẻ rất thích, wow.” Hai mắt mẹ Tô Khả đã sáng ngời, sau đó vẻ mặt nghiêm nghị lớn tiếng nói với Tô Khả: “Trai đẹp như vậy, cái người đầu gỗ này lại bỏ qua một bên, con chính là con gái mẹ sinh sao!”

Tô Khả hé bài ra rồi để xuống, đúng lúc bài là cao nhất, chớp mắt đem bài thu gọn, nói với mẹ cô: “Mẹ à, người thích con gái mẹ nhiều như vậy, chẳng lẽ con gả cho từng người một sao?”

“Nếu như trong những người đó có dáng dấp đẹp mắt như vậy, vậy con gả cho từng người một đi, mẹ không phản đối.” Mẹ Tô Khả nhẹ nhàng nói, sau đó vừa thấy toàn bộ bài ở dưới đã bị Tô Khả gom hết rồi nên kêu lên, “Khả Khả, mẹ nói con biết phải chú ý thành thật mà, làm sao con có thể rút như ông trời vậy? Không được, làm lại!”

“......”

*

Vào giữa trưa....

Bố Tô Khả và Doãn Lạc Phong từ bên ngoài trở lại.

Mẹ Tô Khả đang cắt rau cải trong bếp, nhìn thấy bố Tô Khả trở lại, vô cùng kích động nói, “Thân ái, rốt cuộc anh đã trở lại, em nhớ muốn chết rồi, nhanh đi, mau vào giết cá nấu ăn.”

Mặt bố Tô Khả ửng đỏ, liếc nhìn gương mặt đẹp trai của Doãn Lạc Phong hóa đá, không khỏi nói thầm một tiếng: “Lão thái bà à, lời nói thân thiết cũng không phân trường hợp.”

Doãn Lạc Phong càng không biết nói gì, nhìn bóng dáng bố Tô Khả đi vào, Doãn Lạc Phong cười cười, vừa đúng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Tô Khả cũng có bộ dáng muốn xuất huyết thì đi lên trước, đặt mông ngồi bên cạnh Tô Khả, “Tô Khả, da mặt em dày như vậy cũng đỏ mặt sao, thật là khó gặp, quá khó gặp.”

“Xí xí, muốn cười thì anh cười đi.” Tô Khả bĩu môi.

Doãn Lạc Phong tiếp tục cười híp mắt nói, “Tình cảm của bố mẹ em thật tốt.”

“Xí xí, muốn cười thì anh cười đi.”

“Cách đọc lại này quá máy móc rồi.” Doãn Lạc Phong nắm được hai má của Tô Khả, cảm xúc trắng mịn làm lòng anh khao khát, không nhịn được nhìn tỉ mỉ.

Tô Khả vốn cho là Doãn Lạc Phong sẽ lập tức buông tay, nhưng mà anh vẫn nắm bất động, đau chết nên Tô Khả không nhịn được đưa mắt nhìn Doãn Lạc Phong, vừa đúng lúc bắt gặp cặp mắt Doãn Lạc Phong. Ở trong đó mù mịt tình cảm, giống như cái đập chứa đầy nước, mở đập thì có thể đổ xuống.

Bốn mắt nhìn nhau, trong nháy mắt, trầm ngâm nín thở.

Thời gian một giây kia giống như im lìm bất động, “vạn lại câu tịch”. (không có một âm thanh nào)

Tô Khả chưa bao giờ thấy Doãn Lạc Phong như vậy, trong lòng chỉ còn lại một âm thanh sẽ không cẩu huyết như vậy chứ?

Doãn Lạc Phong thấy Tô Khả hơi né tránh ánh mắt thì tăng lực siết chặt gương mặt của Tô Khả, rồi lại thả tay xuống, cười vô cùng xán lạn, “Mỹ nhân đúng là nõn nà làm say mê trái tim quân tử.”

“Mẹ nó! Ít quăng cổ văn đi nha!”

“Đó là văn bạch thoại có được không.” (bạch thoại văn là một cách hành văn ở Trung Quốc, có thể tìm hiểu thêm qua mạng nhé)

“Bạch em gái anh á!”

“.........”

Không khí vốn ngột ngạt dần dần tiêu tan, mẹ Tô Khả bưng một đĩa dưa hấu, dưa lưới được cắt gọn và nho đã rửa sạch đi ra.

“Tới đây ăn trái cây,” Mẹ Tô Khả cười híp mắt nói, đúng vào lúc này, chuông cửa bên ngoài vang lên, mẹ Tô Khả đem trái cây đặt trên khay trà, liền chạy tới mở cửa.

“Hoan hô ~ nho của con ~” Tô Khả thấy nho, vô cùng vui vẻ nói.

“Nho là của bố~” Bố Tô Khả ở trong bếp hét lớn một tiếng.

Trong nháy mắt mẹ Tô Khả đỏ mặt, đầu Tô Khả đầy vạch đen: thật là già rồi mà còn không ngừng nữa!

Khi Tô Khả chạy tới chỗ trái cây, sơ ý một chút, vấp chân của Doãn Lạc Phong, ngã xuống đất, mùa hè nên sàn nhà cũng không trải thảm lên, nhất định té xuống phải đau chết.

Tô Khả ai oán nhắm mắt lại, chờ đợi đau nhức tới.

Mà khi Tô Khả ngã xuống, Doãn Lạc Phong ngồi trên ghế sa lon nhanh tay nhanh mắt nên lập tức một tay tóm lấy hông của Tô Khả, kéo về phía anh, nhưng đại khái là dùng sức quá lớn nên Tô Khả nhào vào người Doãn Lạc Phong với lực rất lớn, vì quán tính nên sau đó Tô Khả và Doãn Lạc Phong đều ngã ra sau ghế sa lon.

“Bịch ____ “ Hai người đều ngã xuống sàn nhà.

Chóp mũi Tô Khả chạm chóp mũi Doãn Lạc Phong, trao đổi hơi thở của nhau, có một chút ấm nóng.

“Trời ạ _________” Âm thanh của mẹ Tô Khả truyền đến, sau đó vội vã chạy tới bên Tô Khả.

Tô Khả dùng hai tay vịn mép ghế sa lon, muốn đứng dậy, khẽ nghiêng đầu chớp mắt thì nhìn thấy Tô Cẩm Niên đang mím môi.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Cô dâu mạo danh - Kinny

Cô dâu mạo danh - Kinny

Giới thiệu: Tôi -Hạ Phi Khanh- 19t, cao 1m59, có khuôn mặt dễ thương. Năm tôi 10t ba mẹ

13-07-2016 33 chương
Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính kể về một cô bé không biết vì nguyên nhân nào mà thân thể lại trôi

20-07-2016 23 chương
Bà nội

Bà nội

Có những lúc đi học về thấy bà lặng lẽ cầm cây chổi thu dọn nhà mà trong

24-06-2016
Những cuộn len rối

Những cuộn len rối

Mọi thứ trong cuộc sống như những cuộn len nhiều màu sắc mà ngày qua ngày tôi vẫn

25-06-2016
Thời để nhớ

Thời để nhớ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") Người ta nói

24-06-2016
Cáo và dê con

Cáo và dê con

Ngày xưa có một chú dê con đang nhú sừng nghĩ rằng mình đã lớn và có thể tự lo cho

24-06-2016
Đồng sàng dị mộng

Đồng sàng dị mộng

(khotruyenhay.gq) Đã hơn một nghìn lần, Mai nghĩ đến chuyện ngoại tình. Chồng đã như

30-06-2016
Ebola, rồi sẽ qua?

Ebola, rồi sẽ qua?

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Có thể bạn sẽ

25-06-2016