Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 161
5 sao 5 / 5 ( 44 đánh giá )

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân - Chương 65

↓↓
Sắc đẹp thay cơm



Thẩm Đường mỉm cười, "Chị dâu nhỏ ——"

Một tiếng chị dâu nhỏ này làm cho trong lòng Tô Khả đắc ý vô cùng, chỉ là cần phải dè dặt thì vẫn phải giả bộ như vậy nên liền giả vờ: "Ai ui, anh gọi em là Tô Khả đi, gọi chị dâu nhỏ. . . . . . A ha ha ~"

bạn đang xem “Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Đầu Thẩm Đường đầy vạch đen, trong đầu hoàn toàn chỉ còn lại một âm thanh đang vang vọng: người ngọc ngà như Tô Cẩm Niên vậy, thế nhưng lại tìm thế này đây. . . Một cô nhóc!

Một hồi lâu, lấy lại tinh thần, Thẩm Đường có chút hả hê, sau đó tốc độ lái xe cũng vì tâm tình tốt mà tăng nhanh.

Tô Cẩm Niên à Tô Cẩm Niên, anh cũng chỉ xứng để tìm cô gái như vậy thôi.

Tất nhiên Tô Khả thấy một tia cứng ngắc bên khóe môi Thẩm Đường và sau đó vẻ mặt có chút hưng phấn. Dĩ nhiên là cô không rõ rốt cuộc Thẩm Đường hưng phấn cái gì, dù sao tốt hay xấu đều không liên quan với cô, dù sao cô có thể đi nhờ xe là tốt rồi.

Rốt cuộc kinh nghiệm lái xe của Thẩm Đường điêu luyện lắm, không tới nửa giờ, Tô Khả và anh ta đã đi tới đơn vị của Tô Cẩm Niên.

Đơn vị bộ đội vẫn bảo vệ nghiêm ngặt như cũ, hai bên là binh lính cầm súng đứng thẳng tắp.

Thẩm Đường dừng xe ở một bãi đậu xe bên ngoài, xuống xe ngước cổ lên nhìn quân hiệu ngay ngắn trên cửa chính, trong nháy mắt thất thần. Tô Khả đứng cạnh anh ta, cười híp mắt nói, "Thẩm tiên sinh, vậy em đi tìm Cẩm Niên trước, anh tùy ý nha."

Thẩm Đường lấy lại tinh thần, mày không ngừng giật, cảm tưởng như nơi này là nhà của cô vậy. Nhưng mà anh ta cũng không có nói gì, chỉ là gật đầu với cô một cái, trong đầu cũng tự nói với mình: còn nhiều thời gian.

Tô Khả vô cùng nhanh chóng đi vào trong đơn vị, phải nói là ‘ngựa quen đường cũ’. Đại khái người của phòng trực cũng biết Tô Khả, cười cười với Tô Khả: "Ơ, lại tới thăm người thân à."

Tô Khả ngượng ngùng nói, "Bác à, bác đừng nói trực tiếp như vậy mà."

"A ha ha ~ được rồi, đến đây ký tên, để chứng minh thư lại đây rồi vào đi thôi."

Tô Khả làm xong mọi thứ liền đi vào tìm Tô Cẩm Niên. Dưới tình huống bình thường, cơ bản là Tô Cẩm Niên cũng đang tập luyện ở bãi tập, hoặc là đang ở trên lầu của đơn vị xem sách báo văn kiện.

Hồi trước cô chủ yếu tìm anh ở thư viện, lần này cũng không ngoại lệ. Quả nhiên Tô Cẩm Niên ở nơi đó, lúc này cái phòng nhỏ trong thư viện cũng chỉ có một mình anh, vô cùng yên tĩnh.

Tô Khả nhìn dáng vẻ cúi đầu đọc sách của anh, cũng không ồn ào, cứ yên tĩnh ngồi bên cạnh anh như vậy, sau đó ngẩn người nhìn anh, cho đến giữa trưa.

Tô Khả hành động như vậy, giống như đã làm rất rất nhiều lần rồi, đã quen thuộc, mang theo một chút ấm áp nhàn nhạt trong đó. Lúc này Tô Cẩm Niên lại khẽ ngẩng đầu: "Em đã đến rồi."

Tô Khả cười, trong lòng rất thỏa mãn.

Cô còn nhớ rõ, lúc đầu, khi cô tìm tới đây, mặt của anh cứng ngắt, nhưng số lần cô tới chỗ này càng ngày càng nhiều, từ vẻ mặt đen thui cứng ngắt của anh đã dần dần biến thành hơi nhíu mày một chút, cho tới bây giờ cũng đã ngẩng đầu lên bắt đầu quan tâm tới cô. Cho nên, cô giống như là uống mật, đủ loại hạnh phúc thỏa mãn.

"Dạ." Giọng nói của Tô Khả trở nên nhẹ nhàng mềm mại, như gió Giang Nam thổi nhẹ qua lá liễu.

Hiếm khi Tô Cẩm Niên buông đồ trong tay xuống, nói với Tô Khả: "Chúng ta đi ra ngoài đi." Giọng nói của anh mang theo một tia nhàn nhạt kỳ quặc. (kỳ quặc là tại anh chưa tùng nói vậy với chị đó)

"Hả?"

Tô Khả đang hết sức nghi hoặc, Tô Cẩm Niên đã đứng dậy đi ra ngoài, mấy giây sau, thấy Tô Khả còn chưa tới, khẽ nhíu mày, "Tốc độ."

Tô Khả cười híp mắt theo sát, một tay kéo cánh tay Tô Cẩm Niên. Mặc dù Tô Cẩm Niên không quen nhưng cũng không lập tức hất ra giống như trước, chỉ là hơi cứng đờ, liền mặc kệ Tô Khả.

Ra khỏi thư viện, ánh sáng chói mắt đâm vào làm Tô Khả nheo mắt lại, Tô Khả nhìn giống như là Tô Cẩm Niên bị một tầng ánh sáng màu vàng kim bao quanh, miệng lại không nhịn được hỏi ra ngoài, "Anh biết Hoàng Nghê Thường chứ?"

Tô Cẩm Niên nhìn Tô Khả một chút, miệng anh trực tiếp khạc ra ba chữ: "Không có biết."

Trong lòng Tô Khả rất hài lòng, tiếp đó lại nói, "Anh là người của em, toàn thân cao thấp đều là của em, nếu anh dám ở bên ngoài —— ưm ——"

"Mới sáng sớm, nói nhảm nhiều vậy." Tô Cẩm Niên lấy tay che kín miệng Tô Khả, sau đó kéo cô đi ra ngoài.

Tô Khả nhìn trời, cũng không thể để cho cô đọc hết tuyên bố sao, không phải cô sợ anh quên sự thật anh đã kết hôn này đó sao.

Có lẽ đi được một hai trăm mét, Tô Cẩm Niên buông Tô Khả ra, sau đó xoay người nhìn Tô Khả, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, làm cho Tô Khả không nhịn được nên lùi lại một bước.

Hai tay Tô Cẩm Niên đặt trên vai Tô Khả, làm Tô Khả không thể tiếp tục lui về phía sau, đôi mắt đen như mực của anh nhìn chằm chằm Tô Khả, "Tô Khả, em có biết thật ra tôi không thích em."

Mắt to của Tô Khả nhìn thẳng Tô Cẩm Niên, trên mặt là nụ cười, giống như đang nói: có thật không? Nét mặt kia mang theo một tia bỉ ổi cùng một chút phóng túng, dáng vẻ không tin, đang trần trụi nói cho anh biết: Tô Cẩm Niên, anh đừng nói dối.

Tô Cẩm Niên nhìn nét mặt Tô Khả, hơi ảo não và bối rối, trong nháy mắt cảm giác lời anh vừa nói giống như lời ngốc nghếch, tiếp tục nói, "Khụ khụ, những chuyện tình yêu gì đó, tôi chưa bao giờ đụng tới."

"Hừ hừ?" Tô Khả sờ sờ cằm, giống như là xem trò vui.

"Tô Khả!" Tô Cẩm Niên dắt lừa thuê nên có chút ‘thẹn quá thành giận’, "Nghiêm túc một chút."

"Biết rồi, ông xã." Tô Khả nhếch môi, lộ ra nụ cười rạng rỡ.

Tô Cẩm Niên đỏ mặt, thật muốn xé nát nụ cười Tô Khả, "Tô Khả, mặc kệ tôi thích hay là không thích em."

"Anh thích em." Tô Khả không chút do dự tiếp lời.

Tô Cẩm Niên bất đắc dĩ sờ trán một cái, "Tô Khả, đừng ngắt lời của tôi." Tô Khả vừa muốn nói "nha", dưới ánh mắt của Tô Cẩm Niên, không thể không biến thành người vợ nhỏ mà gật đầu, vẻ mặt chăm chú nghiêm túc nghe Tô Cẩm Niên tiếp tục nói.

Lúc này Tô Cẩm Niên mới tiếp tục câu nói, "Tóm lại chúng ta đã kết hôn rồi, loại chuyện vượt quá giới hạn như vậy, tôi sẽ tuyệt đối không làm ra." Lúc anh nói lời này thì trên mặt mang theo một tia xanh mét, "Cho nên không cần dò xét tôi...tôi không có kiên nhẫn, hiểu không?"

Tô Khả cười híp mắt nói, "Cẩm Niên, thì ra là anh muốn giải thích cái này với em. Không sao hết, đương nhiên em tin tưởng anh mà, nói thế nào thì anh là người yêu đầu tiên của em, đối tượng của nụ hôn đầu tiên là em, lần đầu tiên nhìn thấy cơ thể anh chính là —— ưm ——"

Tô Khả bực tức, cái người này càng ngày càng thích lấy tay che miệng của cô rồi. Có đáng ghét như vậy hay không chứ!

Một tay Tô Cẩm Niên che miệng lảm nhảm của Tô Khả, tiếp tục nói với Tô Khả: "Tô Khả, tôi cho em cơ hội, chờ sau khi em tốt nghiệp, chúng ta cùng sống với nhau."

Tô khả gật đầu, ánh mắt ý bảo anh mau buông tay.

Lúc này Tô Cẩm Niên mới để tay xuống, đứng tại chỗ, nụ cười giống như là rối rắm một trận, mang theo một chút tình cảm đau thương, kéo tay nhỏ bé của Tô Khả đi về phía trước.

Lúc này lòng bàn tay Tô Cẩm Niên mang theo một chút ẩm ướt, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Khả đỏ rực, trái tim nhỏ cũng đâp thình thịch không ngừng, làm như nói với cô hiện tại tâm tình rất kích động.

Đường đến cửa chính còn chút dài, Tô Khả thật hi vọng thời gian dừng lại, hoặc là đường đủ dài, không có cuối, anh và cô, đi tới ‘thiên trường địa cửu’.

Nghĩ như vậy, nét mặt Tô Khả hiện lên một chút ngọt ngào, sau đó cũng dùng sức hơn để nắm tay Tô Cẩm Niên.

Khi Tô Cẩm Niên chú ý đến nhiệt độ của trái tim truyền đến tay anh nóng hổi, nghiêng đầu, liền nhìn thấy gương mặt đỏ rực của Tô Khả , ánh mắt không có tiêu điểm, giống như là đi vào cõi thần tiên rồi.

Giống như anh nhìn thấu được ý nghĩ của Tô Khả, ‘ma xui quỷ khiến’ nói một câu, "Em ngoan đi, tôi vẫn luôn dắt em." Chỉ là nói xong lời này, trong nháy mắt mặt anh đỏ lên, mà Tô khả vừa lấy lại tinh thần cũng thế.

Giờ phút này, sắc mặt của hai người đều đỏ ửng, giống như ánh bình minh kiều diễm và lộng lẫy. (kiều diễm và lộng lẫy ý muốn nói vẻ đẹp này vừa mềm mại vừa đẹp đẽ và rất lộng lẫy)

Tô Khả nghĩ, có lẽ điều này chính là lời tỏ tình cảm động nhất mà cô được nghe.

*

Ra khỏi cửa chính, chiếc BMW Z5 màu trắng kia vẫn đậu bên kia, giống như là Thẩm Đường đang chờ người nào đó, thờ ơ dựa vào cửa xe, miệng ngậm một cọng cỏ nhỏ dài.

Tất nhiên Tô Khả nhìn thấy Thẩm Đường, cười chào hỏi Thẩm Đường : "HI! Thẩm Đường."

Ánh mắt Tô Cẩm Niên nhìn theo ánh mắt Tô Khả, tất nhiên nhìn thấy Thẩm Đường, chân mày anh khẽ nhíu lại, môi mỏng mím thật chặt, không nói một câu.

Thẩm Đường nhìn thấy Tô Khả, một tia sáng lóe lên rồi biến mất, vẫy tay với Tô Khả một cái, "Tô Khả, sao em đi ra nhanh như vậy?"

Tô Khả gật đầu, sau đó nghi ngờ mà hỏi, "Sao anh chưa vào đó? Chẳng lẽ đang chờ người sao?"

Thẩm Đường cười, "Ha ha, vừa rồi có bạn tốt ra đây, nói chuyện mấy câu, cậu ấy trở về rồi, anh đang muốn trở về đây. Các người thì sao?"

"A, chúng tôi định đi chơi." Tô Khả cười híp mắt nói với Thẩm Đường.

"Đi đâu? Có muốn anh đưa các người đi hay không?"

"Được."

"Không cần."

Hai âm thanh xông ra.

Tô Khả nghiêng đầu nhìn sắc mặt có chút khó coi của Tô Cẩm Niên, vẻ mặt không hiểu: không phải phải là anh em tốt sao? Sao gặp mặt lại đều không chào hỏi? Hơn nữa nhìn bộ dạng Cẩm Niên nhà cô, thật là lạnh nhạt.

Sờ sờ cằm, trong khi Tô Khả liên tục suy nghĩ. Phía bên kia, Thẩm Đường nhún nhún vai, hời hợt: "Nếu anh Cẩm Niên nói không cần, vậy tôi cũng không ‘tự mình đa tình’."

Tô Khả lúng ta lúng túng gật đầu, "Vậy chúng tôi đi trước."

Thẩm Đường cười cười, "Được, vậy lần sau gặp, Tô Khả." Nói xong, Thẩm Đường ngồi lên xe của mình, đi mất.

Tô Cẩm Niên ở tại chỗ, sắc mặt tái xanh rất lâu.

Tô Khả cảm thấy là lạ, nhìn vẻ mặt lúc này của Tô Cẩm Niên, Tô Khả sờ sờ cằm, không nhịn được nên hỏi: " Cẩm Niên, quan hệ của anh và Thẩm Đường không tốt sao?"

Tô Cẩm Niên nhíu mày: "Sau này cách xa cậu ta một chút."

"Tại sao vậy?"

Tô Cẩm Niên thở một hơi thật dài, một hồi lâu mới nói với Tô Khả: "Tô Khả, em phải ngoan."

Tô Khả nắm quyền, mẹ nó! (bạn editor thấy chị không nhu mì gì hết)

*

Lúc này Tô Cẩm Niên và Tô Khả đang ngồi xe tắc xi đi vào thành phố, hiện tại Tô Cẩm Niên một thân quân trang, cộng thêm dáng vẻ hơn người, dĩ nhiên là hấp dẫn không ít ánh mắt của người khác, nhất là mấy cô gái trẻ đi qua đi lại, không chút kiêng kỵ mà ném đôi mắt nịnh hót tới Tô Cẩm Niên và ánh mắt ghen tỵ tới Tô Khả .

Bộ ngực nhỏ của Tô Khả thẳng tắp, giống như một con gà nhỏ đá thắng, vẻ mặt tự hào: hừ, người đàn ông mà các người mơ ước, đã được Tô Khả tôi dán nhãn rồi, các người cũng chỉ có thể ngửi phần canh thịt này.

Lòng hư vinh này của Tô Khả, saoTô Cẩm Niên lại có thể không biết, anh chỉ là giả vờ không nhìn thấy, nhanh chóng đi về phía trước thôi.

Trên đường lớn, xe chạy nhanh như nước chảy, đám người nhốn nha nhốn nháo, đông đúc. Có lẽ nguyên nhân là vì chín giờ sáng là thời gian các cửa hàng nhộn nhịp.

Chưa tới giờ ăn cơm, dĩ nhiên là Tô Khả kéo tay Tô Cẩm Niên đi dạo mà chẳng có mục đích. Nhìn bên này một chút ngó bên kia một chút, chính là không có nhìn trúng cái gì.

Vô tình đi dạo đến khu thương mại trong thành phố.

Tô Khả kéo Tô Cẩm Niên đi vào một cửa hàng, bà chủ cửa hàng nhìn thấy Tô Khả đứng sau Tô Cẩm Niên, ánh mắt không khỏi sáng lên, trong lòng tấm tắc khen ngợi vẻ ngoài Tô Cẩm Niên rất được. Cho nên cũng thân thiện tiến lên: "Chào mừng ghé thăm! Hai người muốn mua gì?"

Tô Khả nhìn ánh mắt bà chủ đều bay lên trên người Tô Cẩm Niên, trong lòng hơi không sảng khoái, nói xem một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi rồi, sao vẫn đưa mắt nhìn chòng chọc vào người Cẩm Niên của cô chứ.

Tô Khả "khụ khụ" hai tiếng, "Chúng tôi sẽ xem một chút, cô khỏi phải tiếp chúng tôi."

Bà chủ gật đầu, "Vậy tùy ý xem đi nhé, hàng ở đây của chúng tôi đều mới vừa nhập từ Paris của Pháp về đấy, có một không hai nhé."

Tô Khả bĩu môi, ai quan tâm bà nhập khẩu ở đâu, mau biến mất cho tôi đi.

Diện tích cửa hàng này không coi là nhỏ, lắp đặt thiết bị cũng thật đẹp mắt. Đồ nam đồ nữ đều có, được bà chủ ngăn ra. Tô Khả kéo Tô Cẩm Niên vào khu đồ nam.

Tô Cẩm Niên nhíu nhíu mày, nhưng vẫn đi theo tới đó. Tô Khả nhìn vô số quần áo phía trên đó, phần lớn đều là những mẫu tốt nhất, không tệ.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Nắng gắt - Cố Mạn

Nắng gắt - Cố Mạn

Văn án: - Nếu như nhiều hơn thích một chút gọi là yêu, thì nhiều hơn yêu

11-07-2016 41 chương
Cuộc Sống Đơn Giản

Cuộc Sống Đơn Giản

Trích đoạn:“Mẹ, con chỉ biết đó là bạn sơ trung với Đông Mặc.” Lâm Dương nói

23-07-2016 73 chương
Sư Phụ, Không Cần A

Sư Phụ, Không Cần A

Sư Phụ, Không Cần A là một truyện ngôn tình cổ đại có nội dung 18+ (truyện ngôn tình

22-07-2016 45 chương
Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi là một truyện ngôn tình sủng có nội dung khá hấp dẫn mà các bạn

23-07-2016 103 chương
Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Giới thiệu: Anh, sở hữu một cuộc sống đẳng cấp, phụ nữ đẳng cấp, quyền lực

09-07-2016 147 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Shock tình - Kawi

Shock tình - Kawi

Giới thiệu: Sự trở lại của một Kawi độc đáo hơn, cá tính hơn và sắc nhọn

15-07-2016 127 chương
Anh Chàng Ngọt Ngào

Anh Chàng Ngọt Ngào

Trích đoạn:Anh biết, cổ cô là nơi rất nhạy cảm, chỉ cần anh phà hơi thở vào, nó

21-07-2016 12 chương
Bức tranh không có mắt

Bức tranh không có mắt

Gia đình họ đã sống rất hạnh phúc. Những ngày nghỉ, họ thường cho con đi chơi công

01-07-2016
Thỏ và rùa

Thỏ và rùa

Ngày xửa ngày xưa, có một con Rùa và một con Thỏ cãi nhau xem ai nhanh hơn. Chúng quyết

24-06-2016
Làm bạn thôi anh nhé

Làm bạn thôi anh nhé

Tôi nhắn cho anh 1 sms khi anh chưa kịp nói những câu tôi cần nghe...vì tôi biết rằng có

23-06-2016
Kỹ năng đặt câu hỏi

Kỹ năng đặt câu hỏi

Nếu anh dành toàn bộ cuộc sống của anh để tìm hiểu những câu hỏi sai, câu trả lời

23-06-2016
Me hài ola ngày 25-06-2016

Me hài ola ngày 25-06-2016

Trước đây bạn có những điều tuyệt vời không chỉ me hài ola mà còn nhiều thứ khác

25-06-2016
Hoa hồng có gai

Hoa hồng có gai

Cuộc sống của cô là những trang sách mở, bất cứ ai nhìn vào đó cũng có thể soi

29-06-2016
Hàn yêu thương

Hàn yêu thương

Tôi đã từng nghĩ hạnh phúc ở nơi nào đó rất xa, lục lục, tìm tìm, kiếm kiếm mới

24-06-2016
Thư ngăn bàn

Thư ngăn bàn

Cả hai đứa lăn đùng ra ghế, nhưng trước khi một trong 2 đứa... giãy chết thì đứa

28-06-2016

Insane