The Soda Pop
Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 161
5 sao 5 / 5 ( 132 đánh giá )

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân - Chương 59

↓↓
Sau khi mẹ Tô Cẩm Niên cúp điện thoại Tô Cẩm Niên, hung hăng đem điện thoại cổ trong tay bà ném xuống đất. Dây điện thoại co dãn tương đối đủ, cho nên giữa phòng chấn động từ trên xuống dưới.

bạn đang xem “Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

"Đứa con trai này!"

"Con trai của cô thì thế nào?" Bố Tô Cẩm Niên ngồi ở trên ghế sa lon, rất tự nhiên nhìn vợ vô cùng tức giận, nhìn vẻ mặt giả tạo cao quý của bà ấy từng chút từng chút nứt ra, tâm tình của ông vô cùng tốt.

"Ông không cần vui sướng khi tôi gặp họa! Con trai này ông cũng có phần!" Giọng của bà vô cùng lạnh lẽo, "Nó không nghe lời, thái độ ông vui mừng cái gì? Tôi xem toàn bộ cái đầu lớn tuổi của ông đã thành tương hồ rồi !" (tương hồ: keo đặc)

"Tôi thấy bà là thời mãn kinh chứ? Bắt được ai cũng mắng một trận? Vợ thân ái à, xin hỏi bà tự cao quá mức rồi nghỉ ngơi được chưa? Lấy gương soi ra soi bộ dạng bây giờ của bà, Lão Vu Bà nhìn thấy bà cũng phải đi vòng!" (lão vu bà: bà già mà gia lắm lắm)

"Khốn kiếp!" Mẹ Tô Cẩm Niên lớn tiếng quát bố Tô Cẩm Niên, "Cút đi chết ở cái chỗ hồ ly tinh cho tôi!"

"Cô cho rằng tôi vui lòng ở đây xem sắc mặt cô sao?"

Hai người đang muốn cãi lộn hết sức thì cô giúp việc bên ngoài đi vào, nói với hai người: "Phu nhân, tiên sinh, tiểu thư Hoàng tới."

Trong nháy mắt mẹ Tô Cẩm Niên sửa xong tóc mai đã rối loạn của bà, phủi quần áo, mặt tươi cười, đi ra ngoài đón, thấy Hoàng Nghê Thường đang đứng ở hành lang.

"Ơ, Nghê Thường, mới đến sao."

Hoàng Nghê Thường cười híp mắt, sau đó cầm lấy một cái túi đưa tới trước mặt mẹ Tô Cẩm Niên, "Bác gái, đây là đặc sản của thành phố S mà con mang tới, cũng không phải là cái gì quý giá, nhưng nghe nói có tác dụng dưỡng sinh không tệ nên mang đến cho bác."

Mẹ Tô Cẩm Niên nhận lấy, đưa cho người giúp việc chờ đợi một bên, cười híp mắt kéo tay Hoàng Nghê Thường, "Sao vẫn khách khí như vậy, con coi ở đây như nhà mình là được rồi."

Đúng vào lúc này, bố Tô Cẩm Niên cũng đi ra, nhìn thấy Hoàng Nghê Thường cùng với bộ dáng của vợ ông như vậy, cũng mỉm cười nói với Hoàng Nghê Thường: " Nghê Thường, con đã đến rồi."

"Chào bác trai ạ." Trong tay Hoàng Nghê Thường còn có hai túi, cô lấy một túi trong đó đưa lên trước, "Bác trai, đây là con mang cho bác một bộ quần áo, cũng không biết bác mặc có thích hợp hay không."

Bố Tô Cẩm Niên nhận lấy, "Ha ha, ánh mắt Nghê Thường tốt, dù sao cũng sẽ không sai."

"Bác trai khen nhầm rồi." Sau đó lại nói, "Ông nội đâu ạ?"

"Ông nôi con ra nước ngoài đi du lịch rồi." Mẹ Tô Cẩm Niên cười híp mắt nói.

Hoàng Nghê Thường gật đầu, đem một túi còn lại giao cho mẹ Tô Cẩm Niên, "Đây là một ít đồ cho ông nội, vậy thì bác chuyển thay cháu ạ."

"Cái đứa trẻ này, quả thật là tốn kém."

"Đâu có tốn kém, chỉ cần thân thể bác trai, bác gái, ông nội đều khỏe mạnh, nghìn vàng đều chỉ là rác rưởi."

"Miệng của con bé này giống như quét mật ngọt ấy."

Dĩ nhiên ánh mắt Tô Cẩm Niên nhìn thấy trên tay Hoàng Nghê Thường còn một túi cuối cùng, trong lòng rõ ràng, đây là mua quà tặng cho Tô Cẩm Niên.

Nhưng bà nghĩ đến Tô Cẩm Niên không chỉ cúp điện thoại bà mà còn chưa có trở lại, liền có chút tức giận nói, "Cái thằng con hồ đồ Cẩm Niên này, thậm chí ngày hôm nay nhà cũng không về!"

Hoàng Nghê Thường hơi thất vọng, "Bác gái đừng tức giận, nói không chừng Cẩm Niên đang bận. Con nghe bố nói, làm lính đều rất bận rộn."

Mẹ Tô Cẩm Niên gật đầu, vỗ vỗ cánh tay Hoàng Nghê Thường, "Aiya, con hiểu được là tốt rồi. Một tuần lễ chúng ta cũng chỉ là nghỉ ngơi nửa ngày, có lúc ngay cả thu xếp thời giân nghỉ ngơi cũng không có, chỉ vì bảo vệ quốc gia là một chuyện quang vinh, khổ nữa, mệt mỏi nữa cũng đáng giá."

Hoàng Nghê Thường dùng vẻ mặt vô cùng sùng bái nhìn mẹ Tô Cẩm Niên, "Bác gái, bác thật vĩ đại nha."

Mẹ Tô Cẩm Niên cười cười, "Cũng như vậy thôi."

Hoàng Nghê Thường đem túi đồ cuối cùng giao cho mẹ Tô Cẩm Niên, "Đây là con gửi cho Cẩm Niên, hì hì, bác gái, cũng chỉ có thể để cho bác chuyển thay ạ."

Mẹ Tô Cẩm Niên cười nói, "Bác bận lắm không giúp được. Thứ này con có thể phải tự mình giao đi, như vậy mới có vẻ có lòng thành chứ."

Trong nháy mắt Hoàng Nghê Thường đỏ mặt, nũng nịu gọi một tiếng: "Bác gái ~"

"Đi nào, bác dẫn con đến đơn vị của Cẩm Niên." Nhìn bây giờ cũng khoảng mười hai giờ trưa, chạy đến chỗ Cẩm Niên cao lắm cũng chẳng quá một giờ, tới kịp.

*

Tô Cẩm Niên mang Tô Khả tới một quán ăn bình dân, đồ ăn bên trong vô cùng phong phú. Tô Cẩm Niên vô cùng quen thuộc chỗ riêng tư này, cũng căn dặn Tô Khả chỉ cần ngồi ở vị trí bên kia là được rồi.

Tô Khả đối với món ăn bình dân vẫn cực kỳ thích, chỉ là cô không hiểu, sao cái nơi này, con nhà giàu quyền thế cũng thích ăn.

Nhìn bóng dáng Tô Cẩm Niên đang bận rộn làm nhiều việc, ở trong lòng Tô Khả ấm áp.

Có lẽ chính Cẩm Niên không biết anh đang thay đổi, nhưng lòng của cô rõ ràng như gương sáng. Anh, đang vì cô, thay đổi từng chút từng chút.

Nụ cười bò đầy trên gương mặt của Tô Khả, Tô Khả hạnh phúc chống cằm nhìn bóng lưng tuấn tú của Tô Cẩm Niên.

Lúc Tô Cẩm Niên cầm đồ ăn trở lại, chính là thấy vẻ mặt hoa si của Tô Khả như vậy. Đầu Tô Cẩm Niên đầy vạch đen, trong lòng cũng chấp nhận số phận.

Anh đặt một đĩa lại một đĩa thức ăn lên bàn, "Ăn đi."

Tô Khả vô cùng vui vui nói một tiếngvẻ "dạ" , rất nhanh liền cầm đũa lên bắt đầu ăn.

Đồ rất nóng, nhưng vô cùng ngon miệng. Các loại thức ăn, nước uống phong phú, cắn thêm một miếng, hương vị lưu lại trong miệng. Tô Khả ăn ngấu ăn nghiến, ăn say sưa ngon lành. Trong lòng than thở: quả nhiên những thứ này là giá rẻ mà ngon.

Tô Cẩm Niên nhìn Tô Khả ăn vô cùng cao hứng, lạnh lẽo trên mặt cũng đã được phủ lên nụ cười nhàn nhạt. Chỉ là nụ cười này, sau khi Tô Khả nhận được một cuộc điện thoại đã biến mất tích.

Tô Khả đang ăn vô cùng vui vẻ, một số điện thoại lạ liền gọi tới điện thoại Tô Khả, Tô Khả nhận máy.

"Chào chị, xin hỏi chị là Tô Khả phải không?"

"Đúng vậy, tôi là Tô Khả."

"Chào chị, chúng tôi là Viện Kiểm Sát, lần trước vụ án của chị, căn cứ vào điều tra của Tổ Trọng Án chúng tôi, ngày mai sẽ mở phiên toà. Chị Tô Khả à, mời chuẩn bị sẵn sàng." Giọng điệu của ông không tệ, nhưng nghiêm túc bên trong đó lại làm cho lòng của Tô Khả đặc biệt nghiêm trọng.

Tô Khả nhíu mày.

Người bên kia cũng cúp điện thoại, bởi vì bọn họ biết người phía sau Tô Khả là Tô gia của thành phố B, cho nên giọng điệu của bọn họ vẫn coi là tốt, cũng không có nói thẳng Tô Khả chính là người mang tội giết người, nhưng ngày mai Thẩm Phán thấy chứng cứ, đoán chừng định tội cũng không xê xích gì nhiều.

Chân mày Tô Cẩm Niên nhíu chặt.

Anh lại quên Vương gia cũng là nhân vật khó dây dưa.

"Tô Khả, an tâm, có tôi."

Tô Khả gật đầu, trên trán một mảng ưu sầu, "Cẩm Niên, mà em còn sợ. Bởi vì cũng không có chứng cớ, vụ án này cũng treo ở đó."

Đúng, không có chứng cớ, không có chứng cớ có thể chứng minh Tô Khả trong sạch.

Nguyên nhân chủ yếu nhất dẫn đến cái chết của Vương Phú Quý là bị nghẹt chết, có thể nghẹt chết hắn, bất kể là Tô Khả hay chính là đàn em của Vương Phú Quý, đều là người bị tình nghi, nhưng lúc tổ điều tra lấy dấu vân tay, cũng không có phát hiện dấu vân tay của hung thủ.

Trong khi điều tra thất vọng, chỉ có thể đỗ lỗi là bây giờ hầu hết các phiền phức càng ngày càng thông minh, có lẽ là phim hoạt hình trinh thám cầu vồng trong nước đã xem nhiều.

Cái hung thủ giết người thật sự là anh em tốt của Vương Phú Quý, hơn nữa một mực chắc chắn Tô Khả chính là hung thủ giết người, hơn nữa Tô Khả có động cơ giết người cùng với năng lực giết người. Mà hắn là anh em rất tốt của Vương Phú Quý là, thời gian đi theo Vương Phú Quý cũng bốn, năm năm rồi, gần như trong vòng người này đều biết, quan hệ của hắn và Vương Phú Quý rất thân thiết, làm sao hắn có thể vô duyên vô cớ đi làm hại Vương Phú Quý.

So sánh hai góc độ, trong hai người bị tình nghi, Tô Khả bị tình nghi lớn nhất.

Bởi vì bối cảnh người chết rất mạnh, mà thân là một trong những tình nghi, Tô Khả , bối cảnh cũng không thể khinh thường, cho nên cũng khiến cho đến nay Thẩm Phán vụ án này còn chưa định tội, trừ khi cảnh sát có thể tìm được chứng cơ xác thực.

>.

Chuyện này, nói thế nào cũng là giết người, nhưng cô không có quan tâm chút nào. Ở trong đầu của cô, Tô Cẩm Niên mới là trời đất bao la, tiếp theo là cha mẹ của cô. Những người khác không liên quan gì hết, như thế nào đi nữa cô cũng cảm thấy thờ ơ.

Điều này cũng dẫn đến nguyên nhân sau khi Tô Khả trở về từ đồn cảnh sát vẫn tiếp tục ‘không tim không phổi” trải qua cuộc sống thoải mái.

Hiện tại người của cục cảnh sát đặc biệt gọi điện thoại tới điện thoại của cô, cô mới phát giác được, nếu như cô tiếp tục như vậy thì thật sự đần độn u mê làm người ngây thơ thay kẻ khác nhận tội rồi.

Không được, cô không muốn!

Cô biết hung thủ là cái tên kia, nhưng cô không biết vì sao cái tên kia muốn giết Vương Phú Quý, cũng chính là tìm kiếm động cơ giết người của tên kia rất quan trọng.

Ngoài mặt Vương Phú Quý cùng hung thủ giết người là anh em tốt, nhưng mà rốt cuộc là vì cái gì, tên kia muốn Vương Phú Quý vào chỗ chết? Trừ khi tên kia vừa bắt đầu chính là mang theo mục đích giết hắn rồi mai phục ở xung qunh Vương Phú Quý.

Tô Khả đêm ý nghĩ của cô nói với Tô Cẩm Niên rồi, Tô Cẩm Niên gật đầu, anh cũng nghĩ giống như Tô Khả.

Một người, không thể nào vô duyên vô cớ giết người, trừ khi trong lòng vô cùng biến thái, cái loại mà hoàn toàn gặp người là liền chém..., thế nhưng dù sao người như vậy cũng là số ít, mà hung thủ giết người đó, hiển nhiên không có trong phạm vi vô cùng biến thái đó. Cho nên hắn nhất định là có lý do giết Vương Phú Quý.

Chỉ là theo hỏi thăm, sau khi tên kia đi theo bên cạnh Vương Phú Quý, đúng là Vương Phú Quý đã nhiều lần làm chuyện lăng nhăng bẩn thỉu, dĩ nhiên, cũng nhận được từ Vương Phú Quý vô số tiền bạc khen thưởng, theo lý người như vậy cũng sẽ không bởi vì chuyện lợi ích, dưới cơn nóng giận lại giết bố mẹ áo cơm chứ.

Một người đàn ông muốn giết một người đàn ông khác, một là có thể bị người đó đoạt người phụ nữ.

Khả năng này rất lớn, bởi vì người Vương Phú Quý này, chuyện thích nhất chính là chuyện vui trai gái, có lúc NP đều có thể phát hiện ở trên giường của hắn. (NP: Một nữ với nhiều nam hoặc ngược lại)

Sau đó Tô Cẩm Niên nhíu mày, trực tiếp gọi điện thoại cho người quen phụ trách vụ cái chết này, để cho anh ta điều tra giúp bối cảnh gia đình cái tên kia một tay. Nhất là tình hình qua lại với bạn gái.

Sau đó, Tô Cẩm Niên liền kéo Tô Khả đi khu vui chơi. Những chỗ này là những đôi tình nhân thích nhất, Tô Khả vốn còn nhíu chặt khuôn mặt nhỏ nhắn, trong nháy mắt liền đem buồn phiền quẳng ra sau đầu, cùng Tô Cẩm Niên điên khùng thật tốt một trận, mới là ‘đạo làm vua’.

Đợi đến gần tối, Tô Khả mới lưu luyến không rời mà tách khỏi Tô Cẩm Niên. Nhưng lòng của cô thỏa mãn, bởi vì trong ngực cô ôm phần giấy hôn thú thuộc về cô.

Tô Cẩm Niên cũng trở về tới đơn vị của anh, anh nhìn người lãnh đạo đang giả bộ, mặc dù lãnh đạo ‘mày nhíu mặt nhăn’ lại ý tứ sâu xa nói một câu, "Vợ không thể bạc đãi." Cũng sẽ không có câu sau.

Ra khỏi phòng làm việc lãnh đạo, còn chưa đi được mấy bước thì bị Lý Quân cản lại.

Lý Quân nói với Tô Cẩm Niên: " Cẩm Niên à, nhanh đến phòng trực đi, chính là thời gian mẹ cậu đợi cậu rất lâu. Sắc mặt cũng rất khó coi đấy."

Tô Cẩm Niên nhíu mày, sao mẹ của anh chạy tới nơi này chứ?

"Được."

"Đúng rồi, cùng đi còn có một ca sĩ vô cùng nóng bây giờ đấy. Tiểu tử cậu, cho tới bây giờ diễm phúc đều không cạn , nhưng mà không được phụ lòng em gái Tô Khả nha, nói thế nào cậu cũng kết hôn cùng cô ấy."

Tô Cẩm Niên nhíu mày nhìn Lý Quân, "Làm sao cậu biết?"

"Mới vừa đi chỗ lãnh đạo không cẩn thận nghe được ông ấy lầm bầm á..., cậu cũng có ý tốt đấy, cũng không nói với bọn anh em chúng mình một tiếng, lão đại không mang theo lén lút đi như vậy chứ."

Tô Cẩm Niên nhìn Lý Quân, "Vẫn chưa tới lúc."

Lý Quân gật đầu, tất nhiên là anh ấy cảnh ngộ của nhà giàu có quyền thế, chỉ là ngược lại anh cười một tiếng “Hắc hắc”, "Mặc kệ như thế nào, Tô Khả là cô gái tốt. Một lòng một dạ đuổi theo cậu nhiều năm như vậy, cậu quăng nhiều sắc mặt như vậy cũng không thấy tinh thần cô ấy giảm thấp xuống, tính tình như vậy thật khó gặp nha."

Đầu Tô Cẩm Niên đầy vạch đen, "Không bằng cậu nói là cô ấy ‘không có tim không có phổi’ đi."

"Hắc hắc." Lý Quân cười, "Thật ra thì mình đã sớm biết, cậu và Tô Khả này chắc chắn có thể thành."

Tô Cẩm Niên nhíu mày nhìn Lý Quân.

"Đừng có dùng ánh mắt như vậy nhìn mình, mình không chịu nổi, " Nói xong, Lý Quân cợt nhã mà cười một tiếng với Tô Cẩm Niên, "Phải biết rằng, thái độ cư xử của người như cậu ấy đối nam sinh và nữ sinh có thể nói là khác biệt trời vực, ngày thường trừ Trịnh Duyệt có thể đến gần cậu, chúng mình thật đúng là chưa từng thấy cậu nói với nữ sinh nào quá nửa câu. Mà cùng Trịnh Duyệt ở chung một chỗ cũng chỉ bởi vì là ‘thanh mai trúc mã’. Nhưng mà cậu đối với Tô Khả cũng như vậy. Mình còn nhớ lần đầu tiên khi gặp Tô Khả, khi đó đại học của Tô Khả còn chưa bắt đầu quân huấn, đi trên đường, cô ấy cũng chỉ là hỏi đường. Đổi thành những nữ sinh khác, dù là ánh mắt trần trần trụ trụi nhìn cậu, sắc mặt cậu cũng không thay đổi, coi người ta như không khí. Nhưng mà đối với Tô Khả, quả thật cậu đã xì mũi coi thường. Khi đó một đám người chúng mình liền kinh ngạc không thôi. Sau đó chính là mỗi lần nói đến Tô Khả, cậu luôn luôn vẫn tự hào về sự bình tĩnh và thoải mái lại tức khắc trở nên nóng nảy không chịu nổi. Thái độ cậu đối với Tô Khả, thật sự là quá đặc biệt rồi. Mặc dù cậu nói rõ là vô cùng ghét cô ấy, nhưng mấy người trong phòng chúng mình có ai tin à?"

". . . . . ."

"Chưa có người nào sẽ ngầm cho phép người đáng ghét đi theo phía sau mình. Cẩm Niên, cậu chưa hề phát hiện, cậu vẫn ngầm cho phép Tô Khả đi theo phía sau cậu ."

Tô Cẩm Niên nhíu mày suy nghĩ sâu xa.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính kể về một cô bé không biết vì nguyên nhân nào mà thân thể lại trôi

20-07-2016 23 chương
Nhàn Thê Bất Hạ Đường

Nhàn Thê Bất Hạ Đường

Nhàn Thê Bất Hạ Đường là một trong những tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả

23-07-2016 10 chương
Lưu Luyến Không Quên

Lưu Luyến Không Quên

Xuyên suốt câu chuyện là những yêu thương đang cần được tháo gỡ, những vướng mắc

20-07-2016 50 chương
Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Văn án: Hơn mười năm trước có một âm mưu bị phát hiện, người duy nhất thoát

10-07-2016 66 chương
Cẩm Dạ Lai Phủ

Cẩm Dạ Lai Phủ

Truyện ngôn tình của Huyền Mật luôn mang lại cho độc giả những cái nhìn đầy chân

26-07-2016 1 chương
Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính kể về một cô bé không biết vì nguyên nhân nào mà thân thể lại trôi

20-07-2016 23 chương
Hơi bị yêu anh

Hơi bị yêu anh

Em add ảnh anh vào số máy bàn của nhà em, để thỉnh thoảng, nhớ anh, em lấy máy bàn

30-06-2016
Tuổi 21

Tuổi 21

21 tuổi. Chưa một mảnh tình vắt vai, cũng có đôi lúc thấy rung động, đôi lúc thấy

26-06-2016
Khắc tinh của tôi

Khắc tinh của tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Khắc

25-06-2016
Chỗ nào cũng nắng

Chỗ nào cũng nắng

Quá cái tuổi háo hức những món quà miệt vườn trong giỏ xách mẹ, mỗi bận bà lên

24-06-2016