Teya Salat
Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 161
5 sao 5 / 5 ( 18 đánh giá )

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân - Chương 149

↓↓
Tô Khả cùng Tô Cẩm Niên chạy tới toàn nhà trong ảnh, lúc này, Tô Khă mặc một bộ áo cưới màu trắng mơ mộng đứng ở cửa toàn nhà trong ảnh làm như chờ anh, vẻ mặt lo lắng, mà thân phụ dâu nên Vương Mộng Mộng cùng Thẩm Phỉ Phỉ cũng mặc lễ phục dâu phụ đứng ở bên cạnh Tô Khả.

bạn đang xem “Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Tô Cẩm Niên bước lớn về trước, nhìn Tô Khả xinh đẹp thì trong lòng rất ngọt ngào. Nhưng nghĩ đến Lữ Lương, trong lòng anh lại nặng nề.

Tô Khả thấy Tô Cẩm Niên đi tới thì không khỏi chạy lên trước, tay áo nâng váy theo gió lên.

“Cẩm Niên.”

Tô Cẩm Niên ôm lấy Tô Khả.

“Như thế nào rồi?” Tô Khả vẫn vô cùng lo lắng, dù sao Lữ Lương là xã hội đen bán ma túy, hơn nữa có thể lọt lưới giữa sự bao vây của rất nhiều bộ đội đặc chủng và cảnh sát, đến nay cũng chưa bị cảnh sát bắt được.

“Để Đông đi kiểm tra rồi.”

Tô Khả gật đầu một cái.

“Chúng ta đến khách sạn đi, hôn lễ lập tức bắt đầu.”

Tô Khả vẫn gật đầu.

Lúc này, Đàm Thụ lái xe tới, chở dâu phụ đến khách sạn trước, còn Tô Cẩm Niên cùng Tô Khả lại ngồi ở trên một chiếc xe chủ hôn, lái đến khách sạn. Trong lòng Tô Khả luôn lo lắng, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại không biết tại sao. Tô Cẩm Niên liền nắm tay Tô Khả, ý bảo cô không cần hồi hộp.

*

Lữ Lương nhìn thời gian Tô Cẩm Niên cùng Tô Khả kết hôn càng lúc càng gần nên đi tới bãi đỗ xe ngầm, bên kia, thang máy bãi đỗ xe ngầm dừng lại đã đưa vào hoạt động, tất cả khách khứa giống nhau chỉ có thể thông qua cửa chính ra vào khách sạn.

Trong khoảng thời gian ngắn, Lữ Lương có chút nhức đầu, Tô Cẩm Niên cùng Tô Khả lại phòng bị lợi hại. đang lúc Lữ Lương hết sức rầu rĩ thì một người phục vụ mặc trang phục đuôi én màu đen vô cùng lo lắng đang khóa chặt cửa ra vào của nhân viên, một tay cầm điện thoại di động, vừa nói, “Me, mẹ chờ con, con đến nhà ngay.......”

Trời ban cơ hội tốt, Tô Cẩm Niên, ông trời cũng muốn ông đây giết chết mày!

Lữ Lương rất nhanh liền chạy vào lối đi của nhân viên, sau đó bôi lông mày của mình thành màu đen cục mịch, dùng bút kẻ lông mày màu xám tro chấm trên mặt mấy cái, hơi giống mặt rỗ. Nhìn lối đi thật dài, sau đó nhìn đông nhìn tây, cuối cùng Lữ Lương tìm được cầu thang, vì vậy, theo cầu thang đi lên trân, lại phát hiện lối cửa vào lầu một dùng một cái khóa lớn khóa lại.

“Con mẹ nó!” Xuất ra một lời thô tục, Lữ Lương hận không thể đập bể cửa vào lầu một!

Sau đó, Lữ Lương móc một cấy súng cách âm ra rồi bắn hai phát liên tiếp vào khóa, “Bốc--------” “Bốc---------” Đạn đụng vào khóa lại phát ra tiếng vang, nhưng mà ở nơi tần một dưới dất nhân viên hò hét ầm ĩ, hiển nhiên là không đủ để làm bọn họ chú ý.

Rất nhanh, khóa bị Lữ Lương phá vỡ, Lữ Lương mang bao tay trong suốt đẩy cửa ra.

Quả nhiên lầu một đều là những nhân vậy mặc quần áo đẹp đẽ, trên mặt từng người đều vui vẻ mà đi tới đại sảnh bữa tiệc. Lữ Lương lẫn trong đám người, trong khoảng thời gian ngắn, thật đúng là không có phát giác được có gì không đúng.

Ngoài cùng đại sảnh bữa tiệc dựng cầu hình vòm hoa hồng cũng dùng một chùm bong bóng màu hồng, phía trên có ảnh cưới của Tô Khả cùng Tô Cẩm Niên, hai người cười ngọt ngào, giống như một đôi thần tiên yêu nhau.

Lữ Lương cười khẩy một cái, sau đó, nhìn các người còn có thể cười rực rỡ như vậy không!

“cô dâu, chú rể tới rồi.” Trong đám người, không biết là người nào kêu lên một câu như vậy, trong nháy mắt, những nhân sĩ tinh anh bình tĩnh mà người cũng nhìn ra cửa rồi.

Lữ Lương cũng không nhìn về phía cửa, chỉ là vô cùng bình tĩnh thoải mái ngồi trên một bàn đầy thứcăn, bởi vì khăn trải bàn nên độgn tác tay của hắn phía dưới hoàn toàn không bị người ngoài thấy.

Lữ Lương cài đặt cặp công văn trước mặt xong xuôi, sau đó nhấn một cái nút, màn hình điện tử bên kia liền sáng, bắt đầu nhảy lên. Lữ Lương đặt thời gian là hai mươi phút, như vậy là đủ để hắn thản nhiên rời đi.

hắn nâng khóe môi lên, sau đó cười lạnh len lén rời đi. Khi hắn đi qua Tô Khả bị mọi người vây quanh, trong lòng nói một câu, áo cưới màu dỏ rất đẹp.

*

Tô Khả bị mọi người vây quanh đi lên thảm đỏ, khó chịu trong lòng càng lúc càng lớn, trong khoảng thời gian ngắn không biết chuyện gì xảy ra. Đột nhiên, không biết là người nào giẫm vào áo cưới Tô Khả một cái, Tô Khả lảo đảo, đau khổ té lăn trên đất.

Tô Khả cảm nhân được là cô dâu bi ai nhất trên thế giới này chính là cô, hai tay cô bám lấy, chớp mắt định đứng dậy, xuyên qua khe hở bắp đùi vô số người thì thấy một chiếc xe taxi chậm rãi khởi động, trong cửa sổ xe, rõ ràng là một mặt bên quen thuộc!

Là hắn!

Con ngươi Tô Khả trở nên phóng đại, bên tai vang lên tiếng cười âm hiểm của hắn, “Khà khà---------nhuộm đỏ áo cười-------nhuộm đỏ áo cưới--------”

*

“Bùm--------”

Tiếng nổ mạnh thật lớn vang dội bên tai tất cả mọi người, trong nháy mắt khói đặc cuồn cuộn bốc lên cao. Mà mọi người đứng bên ngoài, nhìn khói dày đặc, sắc mặt từng người đen như sắt.

Tô Khả mặc áo cưới, cũng không có khó chịu vì hôn lễ bị hỏng, chỉ là may mắn như trước nay chưa từng may mắn. Nếu như không phải là cô ngã xuống nên thấy mặt bên của Lữ Lương, cô nghĩ, người chết ở hôn lễ này nhất là khó tránh khỏi.

cô cũng biết, hắn là Lữ Lương, hắn lén qua đến nơi này lại muốn rời đi thì chắc chắn đã làm tốt việc hắn muốn làm. Tô Khả quyết định thật nhanh, nói với Tô Cẩm Niên là cô nhìn thấy Lữ Lương để anh không cử hành hôn lễ trước đã, mau sơ tán mọi người ra bên ngoài. Dù sao chuyện như vậy thì không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.

Cho nên không được năm phút thì Tô Cẩm Niên liền sơ tán toàn bộ mọi người ra bên ngoài, sau đó Tô Cẩm Niên nói với quản lý khách sạn, đại sảnh bữa tiệc này có thể bị người ta động tay động chân, để nhân viên mau chóng rời đi, về phần điều tra bom thì khẳng định gọi binh tới đây sẽ không còn kịp nữa, mà Lữ Lương muốn hôm nay anh và Tô Khả chết tại chỗ, như vậy dĩ nhiên qua ngày mai là mọi sự thuận lợi. Cho nên, bọn họ cũng không kiểm tra.

Mọi người không hiểu, đứng bên ngoài trò chuyện, kết quả mười mấy phút thì nổ tung.....Mà đúng vào lúc này, Trịnh Diện Đông gọi điện thoại đến, ý chính là quả thật như Tô Khả nghĩ.

Tô Cẩm Niên nhìn bà xã mình, một thân mặc áo cưới màu trắng, nói một câu, “Bà xã, em không làm ở Tổ Trọng Án đáng tiếc quá.”

*

Hôn lễ qua loa kết thúc, một tay Tần Phi tổ chức, dĩ nhiên là khó chịu không thôi không cần thận một chút liền xỉu trên đất, mọi người bị dọa sợ đến lập tức đưa vào bệnh viện, khó khăn lắm mới ổn định bệnh tình, nhưng bác sĩ cũng nói sợ là Tần Phi không được rồi.

Cùng lúc đó, bụng Hoàng Nghê Thường đột nhiên đau, lúc gọi điện thoại thì mới phát hiện, điện thoại nhà đã thiếu phí mà lúc này điện thoại di động không có pin, cho nên cô ta vẫn nằn trên giường rên rỉ.

Phía bên này, Lữ Lương thật vui vẻ trở lại phòng của Hoàng Nghê Thường, muốn nói cho Hoàng Nghê Thường biết tin tức tốt là lúc này nói không chừng Tô Cẩm Niên cùng Tô Khả bị bom nổ tan xương nát thịt, phát hiện rõ ràng Hoàng Nghê Thường nằm trên mặt đất trong phòng, không ngừng rên rỉ, Lữ Lương sợ dến lập tức chạy tới ôm lấy Hoàng Nghê Thường, lái xe xông tới bệnh viện.

Bởi vì Hoàng Nghê Thường luôn khám thai ở bệnh viện quân khu nên Lữ Lương cũng không suy nghĩ nhiều, liền đưa Hoàng Nghê Thường vào bệnh viện quân khu. Chắc chắn đánh chết Lữ Lương thì hắn cũng không nghĩ đến Tô Khả đã nhìn thấu diện mạo thật của hắn.

Vừa đưa Hoàng Nghê Thường vào bệnh viện, hắn liền la to “Vợ tôi sắp sinh, bác sĩ mau tới đây...”

Cách lúc Trịnh Diệu Đông rời khỏi phòng an ninh đã hơn hai giờ, bác sĩ và y tá khoa phụ sản cũng đang thảo luận không ngờ ông chú đẹp trai của Hoàng Nghê Thường là một kẻ rắc rối, đột nhiên đang lúc đó nghe một tiếng như vậy thì ngẩng đầu nhìn lên------

cô y tá trợn tròn mắt, cũng may dì Doãn Lạc Hàm ‘thấy nhiều hiểu rộng’ nên nháy mắt với mấy y tá, mọi người cũng lập tức bình tĩnh.

Hoàng Nghê Thường bị đưa vào phòng phẫu thuật, Lữ Lương chờ ở bên ngoài, sốt ruột không thôi, kết quả, nửa giờ sau, một đội bộ đội đặc chủng trang bị đầy đủ bao vây quanh Lữ Lương.

*

Lữ Lương bị xích bỏ tù, đánh chết hắn cũng không nghĩ đến là tại sao cảnh sát nhận ra hắn.

Lúc thẩm vấn, hắn thú nhận không kiêng kỵ, chỉ nói tất cả đều là lỗi của hắn, Hoàng Nghê Thường cũng không biết tình hình của hắn chút nào, nhưng mà sau này cảnh sát điều tra phát hiện Hoàng Nghê Thường không cso chứng cớ buôn lậu thuốc phiện, nhưng cô ta biết chuyện không báo, chứa chấp tội phạm, vẫn có tội. Chỉ là bởi vì đứa bé vừa ra đời nên cho biết là xử bốn năm tù có thời hạn, án treo hai năm thi hành.

Lữ Lương tự sát ở trong ngục, Hoàng Nghê Thường nghe thấy tin tức này thì không biết nghĩ như thế nào, lại lặng lẽ đặt đứa bé đến cửa nhà Mạc Dương, sau đó tự uống thuốc ngủ tự tử.

Trong nháy mát, cả xã hội xôn xao, bởi vì tất cả mọi người không nghĩ tới Hoàng Nghê Thường là hạng người ham sống sợ chết, lại có thể tự sát.

Lúc Tô Khả cùng Tô Cẩm Niên biết được tin này thì đã qua hai tháng, lúc đó, cuối cùng Tần Phi bởi vì bệnh ung thư mà qua đời, cả nhà cũng lâm vào màu đen ưu thương.

Người mất đã mất, ngày vẫn phải trôi qua, dần dần theo Tiểu Đoàn Tử càng ngày càng lớn, màu đan ưu thương cũng dần dần tiêu tán.

Tiểu Đoàn Tử đang bò trên sàn nhà của nhà mới, bò vô cùng vui vẻ, thỉnh thoảng dừng lại nhìn bố mẹ đang ngồi với nhau bên kia một chút, cười “khì khì” một tiếng. Tiểu Bao Tử lại đi theo em trai, cầm một quyển truyện tranh, kể chuyện bên trong cho em trai hoàn toàn không hiểu nghe.

Tô Khả cùng Tô Cẩm Niên bèn nhìn nhau cười.

Năm tháng yên bình tốt đẹp.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ác ma - Liên Liên

Ác ma - Liên Liên

Giới thiệu: Trích đoạn 1 "Cháu sẽ biết điều nghe lời. . . . . ." Thấy lão gia gia

15-07-2016 11 chương
Tạm biệt tình đầu

Tạm biệt tình đầu

Giới thiệu: Vào một buổi chiều cuối tháng chín, tôi được chọn tham gia lớp bồi

09-07-2016 1 chương
Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối là tiểu thuyết ngôn tình hiện đại được sưu tầm và đăng

21-07-2016 45 chương
Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ

Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ

Văn Án: Hắn luôn là bộ dáng thảnh thơi, nhã nhặn, đầy quý khí cao ngạo Một hình

15-07-2016 11 chương
Ký ức tuổi thơ

Ký ức tuổi thơ

Mỗi một câu chuyện ra đời thường là sau khi có biến cố hay sự kiện nào đó. Tôi

27-06-2016
Hận Thù

Hận Thù

Truyện teen Hận Thù là câu chuyện xoay quanh Hoàng Anh Tuấn - thiếu gia tập đoàn Hoàng Gia

22-07-2016 16 chương
Hạnh phúc

Hạnh phúc

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Hạnh

25-06-2016
Thương cho roi cho vọt?

Thương cho roi cho vọt?

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Vài chục năm

27-06-2016
Vợ và bão

Vợ và bão

 Viết cho N và những điều bất khả của tình yêu. *** Nhà tôi và vợ cùng thành phố.

27-06-2016
Tuổi 17

Tuổi 17

Nhưng Yến nào có yêu Khánh đâu, Khánh ơi là Khánh, Khánh cứ dồn hết tâm trí vào

23-06-2016
Luôn ở bên cạnh

Luôn ở bên cạnh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016