Polaroid
Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 161
5 sao 5 / 5 ( 99 đánh giá )

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân - Chương 122

↓↓
"Người trẻ tuổi, haizzz, tình cảm mãnh liệt thật là tốt mà."

bạn đang xem “Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Hai người vừa nói vừa đi xa.

Mông La Anh không nhìn thấy có gì không bình thường nên liền xoay người trở về phòng làm việc của hắn, sau đó gọi điện thoại cho một người, "Tiểu Mã, Tô Cẩm Niên đổi chiếc xe kia."

"Chuyện gì xảy ra?"

"Một người lính của nó một cước đạp gãy chân đạp rồi."

Sau khi bên kia trầm mặc hồi lâu thì hỏi, "Anh tin không?"

Lúc đồng hồ treo tường chỉ tám giờ ba mươi phút, toàn bộ xe bên ngoài xuất phát, lập tức, cả cục cảnh sát trống rỗng, trong phòng làm việc, chỉ còn lại hắn và mấy nhân viên trực khác.

Mông La Anh nhíu mày, nhìn thời gian phía trên, sau đó cầm áo lên, nói với cấp dưới của hắn: "Bây giờ tôi có một số việc, cậu giúp tôi xem bên này, có tình huống bất giờ xảy ra thì CALL cho tôi."

"Được, Phó Cục Trưởng."

*

Mông La Anh mở cửa xe của hắn thì liền ra khỏi Cục Cảnh sát.

Trên đường đầy đèn nê ông giống như dải lụa màu, uốn lượn về phía trước.

Hắn mở cửa sổ, gió hai bên gào rít ào tới, hắn nhìn thấy Lữ Lương. Hắn không khỏi dừng xe lại, "Lên xe."

"Phó Cục Trưởng Mông." Lữ Lương lập tức nhảy lên xe, đóng cửa xe, nhíu mày nhìn Mông La Anh, "Như thế nào, không phải nói tốt nhất là không nên gặp sao."

"Thôi đi, đại ca." Hai người này lớn lên cùng một thôn, cho tới bây giờ Mông La Anh cũng lấy Lữ Lương để bắt chước theo mà làm.

Lúc trước, Lữ Lương là học giởi nhất trong thôn bọn hắn, hắn liền thề là hắn muốn đuổi theo bước tiến của hắn ta (Lữ Lương), vì vậy hắn liều mạng học hành, cuối cùng đến địa vị hiện nay.

"Sao vậy, Cục Cảnh sát có tin tức gì mới sao?"

"Tin tức mới thì không có gì, chỉ là đám người kia đều đã đến bến cảng chặn hàng rồi. Đây không phải dự đoán lúc trước của chúng ta, dù thế nào đi nữa thì bọn chúng cũng đi một chuyến tay không."

Lữ Lương gật đầu, "Nếu như có thể giết chết bọn chúng là tốt rồi."

"Được, giết chết bọn chúng, đoán chừng đại pháo ở phía trên mãnh liệt hơn rồi. Vẫn cứ khiêm tốn một chút. Đúng rồi, Tô Cẩm Niên không ngồi lên chiếc xe mà chúng ta chuẩn bị cho nó."

"Hả?" Lữ Lương cau mày, "Chuyện gì đã xảy ra?"

"Nghe nói là cấp dưới của hắn đá gãy chân đạp thắng, em gọi điện thoại cho Mã Sinh, hắn nói là giả." Sau khi nói xong thì nói với Lữ Lương chuyện hắn chứng kiến.

Lữ Lương cau mày, "Coi như vận số của nó tốt."

"Ý của đại ca là thực sự ngoài ý muốn?"

Lữ Lương gật đầu, "Nếu nó thật sự hoài nghi chúng ta thì khẳng định hôm nay sẽ không chạy đi vô ích rồi." Mười hai giờ tối nay chặn hàng, tất cả đều là bọn hắn thả đạn mù mà thôi, nhưng bọn họ tin thật.

Lúc này Mông La Anh mới gật đầu.

"Đúng rồi, bây giờ người tình của cậu có phải tên Lưu Hiểu Hiểu hay không?"

Mông La Anh gật đầu, "Là cô ta."

"Giết cô ta."

"Sao thế?"

"Lúc trước cô ta là đàn bà của lão già không chết kia, coi như là khá được cưng chiều, hơn nữa đi theo lão già không chết rất nhiều năm. Sợ là biết không ít tin tức từ lão già không chết kia. Anh tin là tin tức liên quan đến chúng ta thì cô ta cũng biết rõ."

Mông La Anh cau mày, đối với người phụ nữ này thì hắn khá ưa thích, trình độ trên giường tốt.

"Nhưng đại ca, nếu như cô ta thật sự biết không ít chuyện bên trong của lão già không chết kia thì chẳng phải là sớm bị lão già đó giết chết sao, còn có thể giữ lại cho em à?"

Lữ Lương cau mày, hồi lâu, "Mặc kệ như thế nào cũng giết đi. Đại trượng phu làm chuyện lớn, thà giết lầm một ngàn cũng không thể bỏ qua cho một, ngộ nhỡ cô ta biết nhiều tin của chúng ta thì chẳng phải là tất cả chúng ta xong rồi sao."

Mông La Anh suy nghĩ hồi lâu, "Được rồi. Còn con trai cô ta. . . . . ."

"Thằng ngốc này, lúc nào thì tốt bụng như vậy. Dĩ nhiên, bây giờ cậu không có con, nếu không thì lấy làm con thừa tự sao?" Lữ Lương dùng giọng điệu giễu cợt nói. (con thừa tự : con nối dỗ, thừa hưởng tài sảm và thờ cúng)

"Em. . . . . ." Mông La Anh nghẹn lời, sau đó nghĩ đến vợ hắn, đến bây giờ mà một đứa con còn chưa có sinh cho hắn thì trong lòng hắn liền bực tức, "Đại ca nói đùa."

"Cậu biết là tốt rồi." Nói xong, cười "khà khà ——" ra tiếng, "Nói với cậu này, nữ phụ nữ, nhất là phụ nữ xinh đẹp, trên đời còn nhiều, không cần thiết rơi xuống rồi chết trên một thân cây."

"Hoàng Nghê Thường đang ở cạnh anh thì tính là cái gì?" Hắn cũng không phải không biết, đại ca hắn vừa về tới thành phố H liền bắt đầu làm những kế hoạch điên khùng, hoàn toàn là vì Hoàng Nghê Thường.

Lữ Lương trừng mắt liếc hắn một cái, "Thằng ranh cậu thì biết cái gì! Người phụ nữ kia là ân nhân cứu mạng của ông đây, đám người chúng ta nói đó chính là nghĩa khí!"

Mông La Anh liếc mắt, hắn sẽ tin mới lạ! Nói về giảng nghĩa khí, Lữ Lương giết chết nhiều anh em của hắn như vậy?

Xe chậm rãi lái đến một góc đường, một đạo bóng đen nhảy lên qua, ánh mắt Lữ Lương sáng lên, "Dừng xe!"


Chương trước | Chương sau

↑↑
Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Trích đoạn:Mà cả nhà Ôn đại nhân lúc tiếp chỉ nghe được câu ”Quá mức được

23-07-2016 121 chương
Tạm biệt tình đầu

Tạm biệt tình đầu

Giới thiệu: Vào một buổi chiều cuối tháng chín, tôi được chọn tham gia lớp bồi

09-07-2016 1 chương
Chúc Mừng Sinh Nhật

Chúc Mừng Sinh Nhật

Truyện Chúc Mừng Sinh Nhật của tác giả Điệp Chi Linh thuộc thể loại tiểu thuyết

23-07-2016 10 chương
Mật Mã Cuối Cùng

Mật Mã Cuối Cùng

Tên truyện: Mật Mã Cuối CùngTác giải: Ry Hanna (Lệ Quỳnh).Thể loại: Truyện Teen Hài,

27-07-2016 18 chương
Biển cha, trời con

Biển cha, trời con

Tuổi trẻ của cha là biển cả. Tuổi trẻ của con sẽ là bầu trời. *** Tôi mở cửa

27-06-2016
Ai mà biết...

Ai mà biết...

- Ba ơi sao ba chết sớm thế, ba ơi con chưa kịp phụng dưỡng ba lấy một ngày ba đã đi

23-06-2016
Món quà

Món quà

Rất bận rộn nhưng tuần nào cũng vậy, ông dành ra một buổi tối ăn mặc như một

29-06-2016