Teya Salat
Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 161
5 sao 5 / 5 ( 97 đánh giá )

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân - Chương 112

↓↓
"Ha ha, lời này anh thích nghe." Phạm Kim Ngân cười nói.

bạn đang xem “Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

"Anh Ngân, rốt cuộc chúng ta bắt đầu từ đâu? Nếu như có thể thì em muốn giết Tô Khả chết trước!" Lúc Hoàng Nghê Thường nói câu này thì cả người ở trong trạng thái nham hiểm.

Phạm Kim Ngân nói: "Ha ha ha, người đàn bà kia phải chết." Đắc tội hắn đều phải chết, "Chỉ là, trước tiên bắt đầu từ huyết mạch của bọn chúng!"

Hoàng Nghê Thường suy nghĩ một hồi, rất nhanh thì ánh mắt sáng lên, "Anh nói là con hoang của con tiện nhân kia sao?"

"Ha ha ha, không tệ!" Phạm Kim Ngân nói rồi ngồi bên cạnh Hoàng Nghê Thường, lấy tay vỗ vỗ mặt của Hoàng Nghê Thường, "Anh từng nghe con trai của Tô Khả bị bệnh tim bẩm sinh."

Hoàng Nghê Thường nghe câu ấy thì cao giọng cười to, "Ha ha ha ha, quả nhiên là ông trời cũng nhìn không ưa cô ta, muốn phạt con trai của cô ta. Bệnh tim thì tốt!"

Mặt già nua của Phạm Kim Ngân lên thành một đóa hoa cúc, "Bệnh tim mà, nghiêm trọng đến đâu thì thành công ghép tim là xong, huống chi con của bọn họ chỉ bị chút bệnh nhỏ, làm một cuộc phẫu thuật là có thể khôi phục khỏe mạnh."

Hoàng Nghê Thường nắm chặt quyền.

"Chỉ là, chúng ta có thể để cho bọn họ không phẩu thuật được thôi." Phạm Kim Ngân nhếch miệng, "khà khà" cười lên.

"Chúng ta lại không biết lúc nào thì bọn họ chữa bệnh cho thằng nhóc kia, hơn nữa, cho dù có biết rõ thì chúng tôi cũng không biết địa điểm bọn họ chữa bệnh cho thằng nhóc kia ở đâu thì làm sao có thể làm phẫu thuật biến thành thất bại được."

"Ha ha ha, anh biết rõ." Phạm Kim Ngân vỗ tay Hoàng Nghê Thường, "Anh Ngân của em là người như thế nào. Người của anh truyền tin tức đến, tháng này con của bọn họ sẽ làm phẫu thuật ở bệnh viện này, hơn nữa người mổ chính là Jayson Hough."

"Jayson Hough?" Suy nghĩ một chút, Hoàng Nghê Thường lắc đầu một cái, "Em không biết."

"Em không biết cũng không sao, anh biết là được rồi. Ha ha ha ha, chỉ cần anh làm cho người mổ chính của bọn họ xảy ra một ít chuyện, đến lúc đó. . . . . ."

Hoàng Nghê Thường vẫn nghe không hiểu.

Phạm Kim Ngân tức giận liếc Hoàng Nghê Thường một cái, "Đổ một ít ‘bột mì’."

"(OoO)!" Hoàng Nghê Thường giật mình không thôi, sau đó cố làm nước mắt ròng ròng, đắm đuối đưa tình nhìn Phạm Kim Ngân, "Anh Ngân, vật kia quý gia, anh đối với em thật sự là quá tốt rồi."

"Cho nên em cần phải càng dụng tâm hầu hạ anh hơn." Phạm Kim Ngân nói xong thì bắt đầu cười khà khà.

Đúng vào lúc này, di động của hắn nhận được một cú điện thoại, hắn tùy ý bắt máy, "Như thế nào, thành công không?"

"Thành công."

"Ha ha ha ha, thật sao? Lần này các anh em cực khổ rồi, căn dặn xuống dưới, đi Bất Dạ Thành chơi một trận thật tốt, ghi sổ tên của tao."

Cúp điện thoại, trên mặt Phạm Kim Ngân nở vô cùng nhiều hoa cúc, sau đó Hoàng Nghê Thường bên cạnh cũng cười nói, "Anh Ngân, có chuyện gì tốt sao."

"Ha ha, em không phải biết, cũng không cần hỏi."

Hoàng Nghê Thường thức thời không mở miệng hỏi nữa.

*

Lại nói, sau khi Tô Khả đánh nhau với Hhoàng Nghê Thường thì đi mua đồ ăn, khi về đến nhà, Tô Cẩm Niên thấy bộ dạng Tô Khả có chút xốc xếch thì không khỏi cau mày nhìn Tô Khả, "Sao vậy?"

Tô Khả bĩu môi, "Em mới vừa đánh nhau một trận."

Tô Cẩm Niên bên cạnh cùng Doãn Lạc Phong và Tiểu Bao Tử đều giật mình.

"Cô gái, mẹ đánh nhau với người ta sao?" Tiểu Bao Tử chớp mắt mấy cái, đôi mắt đen láy không nhúc nhích nhìn chằm chằm Tô Khả, khi Doãn Lạc Phong cho là Tiểu Bao Tử sẽ nói "Cô giáo từng nói, đánh nhau không phải hành động tốt" thì Tiểu Bao Tử hỏi Tô Khả, "Vậy mẹ có đánh thắng hay không? Đánh thua thì vô cùng mất mặt. Không sao, chuyện này không mất mặt, cùng lắm thì để người phụ tình làm chỗ dựa cho mẹ."

Đầu Tô Cẩm Niên đầy vạch đen, điểm trán Tiểu Bao Tử một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn Tô Khả, "Chuyện gì xảy ra?" Theo như tính tình của Tô Khả, mặc dù cô nóng nảy một chút, nhưng mà đánh nhau thì khả năng không lớn.

"Đừng nói nữa, thật buồn bực, lại đụng phải con ngốc Hoàng Nghê Thường."

Tô Cẩm Niên nhíu mày.

"Sau đó thì sao?" Mắt Doãn Lạc Phong nhìn từ trên xuống dưới, sáng quắc nhìn Tô Khả, "Em bị cô ta đánh sao?"

Tô Khả thả lỏng, vô cùng bất đắc dĩ nói: "Cô ta bị em đánh. Thật không thể nói nổi người này, hùng hổ xuống xe muốn tát em, kết quả bị em đánh lại một trận, a, quá hả giận."

Năm năm qua, bực tức trong lòng của cô phát tiết trên người Hoàng Nghê Thường một lần, thật là không nói hết được sung sướng.

Doãn Lạc Phong và Tô Cẩm Niên khẽ nhíu mày, Tô Khả kể đầu đuôi gốc ngọn chuyện mới vừa xảy ra cho hai người bọn anh biết.

Doãn Lạc Phong ngửa mặt lên trời, "Tô Khả, em càng ngày càng dũng cảm rồi. Chỉ là như vậy cũng tốt, em cũng sẽ không bị người ta bắt nạt."

"Chuyện đó đúng." Tô Khả vô cùng lên mắt, lại nói, đây là lần đầu tiên cô đánh nhau với người ta, không ngờ lần đầu tiên ra trận liền thắng lớn.

Còn Tô Cẩm Niên đi lên trước, gõ gõ trán Tô Khả, "Khả Khả, sau này không cho em tùy tiện đánh nhau với người khác."

"Vì sao!" Chẳng lẽ muốn mặc cho người ta khi dễ sao, cô làm không được.

Tô Cẩm Niên trừng mắt nhìn, "Ngộ nhỡ người đó biết đánh nhau hơn người đàn bà kia thì sao?"

"Chẳng lẽ em để cho người ta bắt nạt sao? Anh cũng không phải là không thấy, hôm nay là Hoàng Nghê Thường muốn ra tay trước!"

"Vậy em cũng không gọi điện thoại cho anh được à!"

"Ngộ nhỡ anh cách em rất xa thì sao."

"Vậy em liền chạy đi! Tóm lại, sau này không cho em đánh nhau nữa. Đánh nhau cũng không phải hành động gì tốt, chẳng lẽ em muốn con trai chúng ta học hành động xấu này sao?"

Tô Khả lập tức quay đầu nhìn Tiểu Bao Tử, "Nhị Tô, coi như lúc nãy con không nghe thấy nhe."

Đầu Tiểu Bao Tử đầy vạch đen: "Cô gái, mẹ ‘bịt tay trộm chuông’." (bịt tay trộm chuông: lừa mình dối người)

*

Tô Khả, Tô Cẩm Niên và Doãn Lạc Phong mang theo Tiểu Bao Tử đến sân bay đón bố Tô Khả, trong lòng Tô Khả vô cùng thấp thỏm, cô không biết sau khi lại gặp bố của cô thì cô nên nói gì.

Sau khi thấy bố Tô Khả từ trong lối đi đi ra thì trong nháy mắt hốc mắt Tô Khả ướt nhẹp. Liều mạng chạy lên trước, nhào trong ngực bố cô khóc đặc biệt lớn, làm cho mấy người bên cạnh cũng đẫm nước mắt.

"Bố, con nhớ bố."

Bố Tô Khả vỗ vỗ sống lưng Tô Khả, giọng nói cũng có chút nghẹn ngào, "Ai ui, cũng lớn như vậy rồi còn nhõng nhẽo sao."

"Bố, con nhớ bố." Tô Khả lập lại lần nữa.

Vẻ mặt bố Tô Khả cũng rưng rưng, "Bố cũng nhớ Khả Khả."

Tô Khả ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm nước, bố Tô Khả lau nước mắt cho Tô Khả.

Tô Khả nhìn bố cô thật lâu, ‘ngàn câu vạn lời’ cũng không nói ra được nửa chữ, chỉ còn lại bố và con gái nhìn nhau sau nhiều năm.

"Bố, bố béo rồi."

Bố Tô Khả sững sờ, sau đó cười to lên, "Ha ha ha ha."

Ánh mắt của ông nhìn thấy Tiểu Bao Tử, nhìn thấy ánh mắt của Tiểu Bao Tử cũng nhìn mình không chớp, ông giật mình không thôi, đôi mắt rưng rưng, trong lòng kích động không thôi.

Ông chậm rãi ngồi xổm người xuống, ánh mắt nhìn thẳng Tiểu Bao Tử, "Ông là ông ngoại."

"Ông ngoại, cháu là Tô Tô."

Bố Tô Khả ẳm Tiểu Bao Tử, "Vật nhỏ, lớn như vậy rồi."

Tiểu Bao Tử xấu hổ cười cười, "Ông ngoại, con rất nặng."

"Ai ui, không nặng không nặng, lúc mẹ con ở tuổi này còn nặng hơn con năm kí đấy, con bé ú nu, ông ngoại ẳm mẹ con đi rất nhiều con đường đấy." Bố Tô Khả cười nói, hốc mắt lại đầy nước.

Ông không nhịn được ngẩng đầu nhìn sao đầy trời ngoài cửa sổ, trong lòng lặng lẽ nói: Nho à, thấy không, cháu ngoại của chúng ta cũng lớn như vậy. Anh ẳm cháu, giống như trước đây ẳm Khả Khả vậy. Nho à, em thấy không?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Văn án: Tối nào em cũng ngồi trên khung cửa ngẩng đầu ngắm trăng. Em đúng là ngốc

15-07-2016 75 chương
Tiêu Dao

Tiêu Dao

Cuộc đời có những khúc mắc, những khúc quanh mà chắc chắn ai cũng phải vượt qua, vui

22-07-2016 12 chương
Độc Ái Thuần Nam

Độc Ái Thuần Nam

Độc Ái Thuần Nam của tác giả Mị Dạ Thủy Thảo truyện ngôn tình sắc xoay quanh

21-07-2016 20 chương
Đêm Không Thể Tẩm

Đêm Không Thể Tẩm

Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại Đêm Không Thể Tẩm của tác giả Chu Khinh có nội dung

27-07-2016 10 chương
Cá Mực Hầm Mật

Cá Mực Hầm Mật

Trích đoạn:Ở câu lạc bộ, Gun nổi tiếng là chưa từng qua lại với phái nữ, không

19-07-2016 48 chương
Nước Chát Chấm Đậu Hũ

Nước Chát Chấm Đậu Hũ

Truyện có nội dung nhẹ nhàng đơn giản nhưng hấp dẫn được đăng tải miễn phí tại

20-07-2016 59 chương
Túi gạo của mẹ

Túi gạo của mẹ

Với chị, đơn giản, tất cả chỉ xuất phát từ tình yêu bao la mà chị giành cho con

26-06-2016
Về lại thiên đường

Về lại thiên đường

Tháng ba. Hoa gạo như những ngọn đèn thắp rực cả thung lũng. Từ trên núi cao nhìn

24-06-2016
Đón nắng xuân về

Đón nắng xuân về

Nắng xuân về sưởi ấm những vui buồn, dang dở trong mỗi con người. *** Những cơn

23-06-2016
Có bóng ai qua phố

Có bóng ai qua phố

Người ta kém nó hai tuổi, mãi sau này người ta mới nói với nó. Nó ngạc nhiên nhưng

29-06-2016
Mưa, em... và nhớ

Mưa, em... và nhớ

Trong hắn, Nhóc vẫn là cô gái nhỏ dễ thương và chưa có người yêu. Nhóc đã

24-06-2016