Pair of Vintage Old School Fru
Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 131
5 sao 5 / 5 ( 10 đánh giá )

Lãnh Cung Thái Tử Phi - Chương 94

↓↓
"Tóm lại nàng đã nói với phụ hoàng cái gì, ngài là người rất khó thay đổi, nàng...” Phượng Trữ Lan nắm chặt cổ tay nàng, không tin nói.

bạn đang xem “Lãnh Cung Thái Tử Phi ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

“Ta đương nhiên là có biện pháp của ta, Phượng Trữ Lan, lần này ta nhất định phải đi.” Long Y Hoàng làm mặt quỷ, tiếp tục sắp xếp y phục cùng cung nữ.

"Thái tử phi, vậy còn những thứ này?” Một cung nữ đột nhiên chỉ vào hộp trang điểm của nàng hỏi.

"A, cái... này, cũng không cần..." Long Y Hoàng vội vàng đi tới, như là một đứa trẻ bị phát hiện bí mật.

"Xoạt—— "

Nàng còn chưa đụng đến hộp trang điểm, chỉ cảm thấy đột nhiên hoa mắt, một tia hàn quang chợt lóe qua bên cạnh, nàng cả kinh, bên cạnh lập tức vang lên thanh âm vũ khí cắt qua không khí.

"Vèo —— "

Chuyện gì xảy ra...

Cả người đầy mồ hôi lạnh, chưa kịp định hồn quay đầu lại, cũng không kịp nhìn rõ mọi chuyện, liền thấy một ánh sáng đâm thẳng về phía mình, nàng lùi lại trong vô thức, nhưng lưng đã đựng đến bàn trang điểm, cũng không thể nhúc nhích, nàng nghe được tiếng thét chói tai của các cung nữ, lại ngẩng đầu lên, nhìn thấy thanh kiếm đã tới gần mình!

Theo bản năng, nàng giơ tay lên chắn, ngừng thở, thật lâu sau cũng không có cảm giác cơ thể đau đớn gì.

Không thể nào…

Nàng chậm rãi bỏ tay xuống, phát hiện tia chớp đó đã bất động giữa không trung, lưỡi kiếm bị chặn lại, vừa vặn cách chân mày nàng rất gần.

Nàng trợn to mắt, thấy một người trong trang phục cung nữ đang cầm kiếm, cả người đằng đằng sát khí nhìn nàng, mà Long Y Hoàng thoáng chốc đã nhận ra người cung nữ đó: “Xích Nhiễm!”. Nàng thất thanh nói, tiếp theo lại ngạc nhiên: “Phượng Trữ Lan!”

Thân kiếm dài nhỏ, đang bị năm ngón tay kẹp chặt lại, năm ngón tay sáng ngời, xương ngón tay rõ ràng, mặc dù nhìn rất mỏng manh nhưng vô cùng có lực ngăn cản kiếm di chuyển, theo hướng kiếm nhìn lại… Nét mặt Phượng Trữ Lan không có nửa phần hờ hững, chân chân thật thật in sâu vào trong đầu nàng!

Phượng Trữ Lan một tay giữ chặt kiếm, tựa như không cảm thấy đau đớn, bàn tay bị kiếm cắt qua, dần dần đã nhiễm đỏ tươi.

Long Y Hoàng không có cách nào suy nghĩ, tiếp theo, nàng nghe được một câu mà cho dù nàng dù có nghĩ cũng không dám nghĩ đến.

Phượng Trữ Lan hiểm ác nhìn thẳng vào đôi mắt Xích Nhiễm, không đếm xỉa đến ánh mắt như đang phát điên của ả, gằn từng tiếng nói: “Ở trong địa bàn của ta lại dám động đến người của ta, tự tìm cái chết.”

Tay hắn dùng một chút lực bẻ gãy thanh kiếm, lại tung chưởng đánh lên người Xích Nhiễm, Xích Nhiễm kêu lên một tiếng đau đớn, lùi lại vài bước, ném thanh kiếm gãy dính máu trong tay, lại từ thắt lưng rút ra thanh nhuyễn kiếm khác, nàng ta không nhìn Phượng Trữ Lan, chỉ nhìn chằm chằm Long Y Hoàng.

Các cung nữ thét chói tai, không biết ai đã báo tin, ngoài cửa dần có tiếng bước chân của binh lính truyền đến.

“Long Y Hoàng! Ngươi đi chết đi! Mau chết đi!” Trong chớp mắt, Xích Nhiễm lại cầm thanh kiếm đâm về phía Long Y Hoàng, vẻ mặt kiên quyết ác độc, tựa như nhất định phải giết chết Long Y Hoàng.

Long Y Hoàng vốn dĩ muốn xem vết thương của Phượng Trữ Lan, nhìn thấy Xích Nhiễm lại chuẩn bị đâm kiếm về phía mình, chiêu thức như muốn đòi mạng, nàng né tránh theo tiềm thức, nhưng mà nàng đang mang thai, nên hơi chậm chạp, không cẩn thận hai chân vướng vào nhau, suýt nữa thì ngã.

Song, trong lúc cả người nàng sắp tiếp xúc với mặt đất thì có một sức mạnh kéo nàng lại, nàng cố hết sức đứng vững không kịp oán trách mang thai thật phiền phức, cúi đầu liền thấy những giọt máu rơi xuống sàn nhà, nhanh chóng ngẩng đầu, Phượng Trữ Lan nắm chặt thanh kiếm, kiên quyết liều mạng nhận một kiếm của Xích Nhiễm.

Vết thương trên tay hắn lại sâu hơn, máu bắt đầu rơi xuống không ngừng.

Phượng Trữ Lan kéo Long Y Hoàng đứng vững, như không cảm nhận được cảm giác đau đớn thanh kiếm mang lại, hắn từ từ kéo Long Y Hoàng ra sau lưng che chở cho nàng, đẩy Xích Nhiễm ra, ánh mắt trở nên thâm độc.

"Long Y Hoàng... Ngươi chết đi! Mau chết đi! Ngươi là yêu nghiệt! Yêu nghiệt!” Xích Nhiễm điên dại hô lên, thấy thị vệ đã đến ngoài cửa, càng thêm liều lĩnh cầm kiếm đâm tới.

Không có bất cứ chiêu thức gì, chỉ là dựa vào những căm thù trong lòng mình.

Long Y Hoàng được Phượng Trữ Lan che chở sau lưng, vẫn luôn nghe được tiếng đánh nhau, nàng cầm tay kia của Phượng Trữ Lan, cảm thấy lạnh lẽo, không đợi nàng mở miệng, Xích Nhiễm đã bắt đầu tức giận mắng: “Long Y Hoàng, sao bây giờ ngươi lại trở nên rụt rè sợ hãi như vậy! Ngươi không phải rất lợi hại sao! Nếu như không lợi hại, thì tại sao liên tiếp quyến rũ Minh chủ của chúng ta! Ngươi đã hủy đi một người, còn chưa đủ hay sao, còn muốn hủy đi người khác nữa? Yêu Nghiệt! Ta sẽ giết ngươi!”

Toàn thân Long Y Hoàng bị chấn động mạnh, ngón tay bắt đầu run lên, nàng vùng vẫy muốn thoát khỏi sự bảo vệ của Phượng Trữ Lan: “Xích Nhiễm! Ai nói ta quyến rũ hắn! Ta căn bản không có quyến rũ hắn! Ta căn bản cũng không có ý muốn hủy hắn.”

Phượng Trữ Lan đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, cả người chấn động, tựa hồ là rất đau, nhưng tay vẫn nắm chặt tay Long Y Hoàng không có buông lỏng nửa phần.

"Ngươi không phải hủy thì là cái gì? Tại sao sau khi trở về hắn lại trở nên như thế? Ngươi nói đi! Ngươi đã dụ dỗ hắn bằng thuật gì?” Xích Nhiễm bất lực nói.

“Ta căn bản không có đụng tới Mộ Dung Xá Nguyệt! Hắn biến thành thế nào liên quan gì đến ta!” Long Y Hoàng dần trở nên lo lắng: “Phượng Trữ Lan, ngươi buông tay ra, ta muốn nói rõ ràng với ả”

"Tranh ——" một tiếng giòn giã vang lên, nửa đoạn kiếm dính máu rơi xuống đất, Long Y Hoàng cả kinh, tiếp theo là tiếng than nhẹ đau đớn của Phượng Trữ Lan.

Nàng rốt cuộc cũng thoát ra được, vọt tới bên cạnh Phượng Trữ Lan, rõ ràng nhìn thấy thanh kiếm trong tay Xích Nhiễm đã cắm sâu vào bả vai Phượng Trữ Lan.

“Xích Nhiễm!” Nàng cả giận nói, vươn tay rút cây trâm hoa bai màu bạc dài mỏng trên búi tóc, nhẹ nhàng chạm vào, lập tức thanh nhuyễn kiếm bị hủy thành hai đoạn, mắt Xích Nhiễm đỏ rực, lại cầm nửa thanh kiếm còn lại đâm vào Long Y Hoàng.

Trên trán Phượng Trữ Lan đã đầy mồ hôi lạnh, thấy Xích Nhiễm chuẩn bị đâm tới, nhanh chóng xuất chưởng, đẩy ả bay xa vài thước, còn hắn cũng không thể che đậy được dấu vết đau đơn, bắt đầu ho nhẹ.

Xích Nhiễm loạng choạng lui lại, lập tức bị thị vệ bao vây, thị vệ dùng sức bắt trói hai tay ả ra sau lưng, đá mạnh vào đầu gối, khiến ả bị đau phải quỳ xuống.

"Phượng Trữ Lan... Phượng Trữ Lan..." Giọng Long Y Hoàng run run, tay và vạt áo cũng đã dính máu.

Phượng Trữ Lan nhìn nhìn nàng một lát, cúi đầu, giơ tay trái vẫn còn lành lặn lên ra sức nắm chặt phần còn lại của nửa thành kiếm đang cắm vào bả vai mình muốn rút nó ra.

“Đừng cử động! Vạn nhất máu chảy không ngừng thì sao? Gọi thái y... gọi thái y.” Nàng cả kinh đến mức nói năng lộn xộn, ngăn hành động của Phượng Trữ Lan, lập tức lớn tiếng phân phó: “Lập tức gọi thái y tới đây! Lũ phế vật! Làm gì thế không biết!”

"Khỏi." Phượng Trữ Lan cố gắng lên tiếng ngăn cản cung nữ, hắn còn nói thêm: “Mau phong tỏa tin tức, không được cho ai biết ta bị thương.” Hắn lại quay sang những người khác, phân phó: “Đi lấy bộ y phục khác cho ta, còn bộ này mau đốt đi.”

Hắn không để ý tới lời khuyên của Long Y Hoàng, âm thầm dùng sức, tia máu bắn tung tóe, tiếp theo là nửa thanh kiếm rơi xuống đất.

Hắn dùng tay che chỗ máu chảy, thong thả đi từng bước tới sau bức bình phong, cung nữ bên cạnh đã mang xiêm y tới.

“Phượng Trữ Lan! Ngươi không cần phải thế!” Long Y Hoàng đứng chặn trước mặt hắn, sắc mặt sớm đã trắng bệch: “Phượng Trữ Lan! Trận đấu võ lần này chúng ta không đi… Ai muốn tranh giành thì kệ họ! Không liên quan tới chúng ta! Mặc kệ kết quả ra sao ta cũng chấp nhận, ngươi không nên vì nó mà hành hạ bản thân! Ngươi cố chịu đựng như thế, có thể chịu đựng được bao lâu?” Nàng đẩy đẩy Phượng Trữ Lan tới giường, lại bắt đầu nói: “Không đi… Cái gì sụp đổ thì kệ nó! Có ai lại yêu thích nó chứ!”

Phượng Trữ Lan lại nắm chặt tay nàng, lạnh nhạt cười nói: “Nàng không phải nói sẽ cùng đi sao? Vậy nhanh chóng thu xếp đi, thời gian không còn nhiều, đừng để mẫu hậu nói nàng cố tình ra vẻ.”

“Phượng Trữ Lan …” Long Y Hoàng cắn chặt răng, vẫn không kiềm chế được cơn run rẩy.

"Yên tâm, ta không sao," Phượng Trữ Lan cười tuyệt mỹ, giống như hoa sen trong nước: “Hơn nữa, ta sao có thể không để ý đến thể diện của Thái tử phi chúng ta được chứ? Nàng đã vất vả lắm mới tranh thủ cơ hội thuyết phục phụ hoàng, ta sao có thể khiến nàng phí công được… Bộ y phục này đã dính máu, như thế không được, nàng chờ ta một chút.” Phượng Trữ Lan nhẹ nhàng để tay nàng xuống, xoay người bước về phía sau bình phong, Long Y Hoàng đứng im tại chỗ, đáy lòng lạnh lẽo.

Chỉ chốc lát, cung nữ nghe mệnh lệnh của hắn, chạy ra ngoài bưng một chậu nước vào, mà khi chậu nước được mang ra, nước bên trong đã trở thành màu đỏ…

Các cung nữ còn lại nhanh chóng dọn dẹp hiện trường, vết máu hay binh khí đã sớm được xử lý.

Long Y Hoàng ngồi xuống bên cạnh, nhìn bình phong, nghĩ thầm, nếu Phượng Trữ Lan chậm chạp không ra, nàng nhất định sẽ đi vào.

Nàng đợi một hồi, đột nhiên thị vệ chạy vào báo, nữ thích khách mới bắt được, đi đến nửa đường đã được đồng bọn cướp đi.

Nghe vậy, suy nghĩ của Long Y Hoàng lại càng hỗn loạn, vô phương tự hỏi: “Nhưng ..Xích Nhiễm…” nàng than nhẹ: “Nếu gặp lại ngươi, ta nhất định sẽ không nương tay…” Nàng giương mắt, trong đôi mắt đã nổi lên cơn sóng dữ, giống như nội tâm của nàng cũng cuồn cuộn không ngừng.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Trích đoạn:Đối với biểu lộ Hạ Cảnh Điềm đứng ngồi không yên, Kỷ Vĩ Thần

20-07-2016 125 chương
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ

Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ

Văn Án: Hắn luôn là bộ dáng thảnh thơi, nhã nhặn, đầy quý khí cao ngạo Một hình

15-07-2016 11 chương
Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Giới thiệu: Mỗi thành phố đều có một tên vô lại một tay che trời, Tiêu Trạch vừa

09-07-2016 74 chương
Tôi Ghét Thần Tượng

Tôi Ghét Thần Tượng

Tên truyện: Tôi Ghét Thần TượngTác giả: mysweetlovelydayThể loại: Truyện TeenTình

28-07-2016 22 chương
Mong manh và bền chặt

Mong manh và bền chặt

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập "Ai cũng có một chuyện tình để nhớ" "-

28-06-2016
Nụ hôn chiến thắng

Nụ hôn chiến thắng

Mãi về sau, những người chứng kiến vẫn còn truyền tai nhau câu chuyện cảm động

01-07-2016
Thư ngăn bàn

Thư ngăn bàn

Cả hai đứa lăn đùng ra ghế, nhưng trước khi một trong 2 đứa... giãy chết thì đứa

28-06-2016
Người ăn táo

Người ăn táo

Vinh chết rồi. Ba hôm trước. Em đã gắng liên lạc với anh, nhưng không thể

24-06-2016
My best boy friend

My best boy friend

From: Con bạn trời đánhTo: Thằng bạn thánh đâm *** Ai trong chúng ta cũng có một đứa

27-06-2016
Rất giống tình yêu

Rất giống tình yêu

Tình cảm phải đến từ cả hai phía thì mới gọi là tình yêu. Vậy những cảm xúc rất

27-06-2016