Thấy hoàng hậu đã đi tới, sau lưng là vài lão ma ma khuôn mặt nghiêm túc vô cùng, nàng không nề hà, lập tức thực hiện theo “ quy củ” mấy ngày trước đây quỳ xuống trước mặt hoàng hậu, nhưng còn chưa kịp khom lưng thì hoàng hậu đã tiến lên vài bước, ngăn lại hành động nàng.
bạn đang xem “Lãnh Cung Thái Tử Phi ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Hoàng hậu cười ôn hòa: “ Y Hoàng, mấy ngày trước đây là bổn cung tức giận quá mức, nên mới mất hết lý trí như vậy, may là vẫn chưa gây ra sai lầm nào lớn, bổn cung hôm nay tới là để chuộc lỗi, không biết ngươi còn ghi hận bổn cung không?”
Long Y Hoàng vội vàng lắc đầu, nhưng trong lòng vẫn không kiêng dè, nếu không phải vì đứa bé, nàng bây giờ chắc chắn đã cho hoàng hậu một cái tát, sau đó nắm cổ áo hoàng hậu mà hét lớn: “Ngươi nói tha thứ thì ta liền tha thứ, ngươi nghĩ bổn tiểu thư là ai!”
Bất quá cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi!
Nàng đáp: “ Mẫu hậu nói đúng, tất cả đều do Y Hoàng đã sai, là do Y Hoàng quá mức càn rỡ thôi.”
“ Nhìn ngươi kìa, nói những lời này nhất định là chưa tha thứ cho bổn cung rồi…” Hoàng hậu áy náy nói: “Y Hoàng, lần này bổn cung đúng là đến để lấy công chuộc tội, có một vị thần tăng thiên đạo[*] vừa với đi ngang qua đế đô, bị bổn cung mời lại, bây giờ, có phải ngươi cũng nên xem thử thiên mệnh của mình một chút.”
thần tăng thiên đạo[*] : được dùng để chỉ những hòa thượng tiên đoán như thần…
Long Y Hoàng toát mồ hôi lạnh, nàng chưa bao giờ tin những cái này, nhưng nhìn ánh mắt hoàng hậu, mặc dù hiểu rõ vô cùng giả dối nhưng cũng không thể cự tuyệt ý tốt đó, chỉ có thể đáp: “Y Hoàng đa tạ lòng tốt của mẫu hậu, bất quá, cái gọi là thiên mệnh của Y Hoàng là gì?”
“ Đương nhiên là đứa bé rồi!” Một ánh sáng lóe lên trong mắt hoàng hậu.
Nàng không tin! Nói thẳng ra là hoàng hậu muốn vị cao tăng kia bói quẻ xem thử đứa bé trong bụng nàng là nam hay nữ mà thôi! Chỉ có một câu nói này mà còn phải khom lưng dối trá nhiều như vậy!
"Ha ha, ha ha..." Nàng cười khan nói: "Đa tạ mẫu hậu quan tâm, vậy... đi luôn bây giờ sao?”
“Đương nhiên, thần tăng đã chờ ở tiền viện rồi, bổn cung sợ ngươi vẫn còn giận nên cố ý đến đây, không biết Y Hoàng có thể giữ cho bổn cung chút thể diện không?” Hoàng hậu nói.
"Đó là tất nhiên, vậy chúng ta nên đi thôi.” Long Y Hoàng không còn gì để nói, Phượng Trữ Lan từ nãy đến giờ vẫn không nói được gì, chỉ là lẳng lặng đi theo bên cạnh nàng.
“ Cái thứ quái quỉ gì vậy! Ta mới không tin mấy thứ này…”Nàng nhíu mi, nhỏ giọng oán nhưng lại cố kỵ hoàng hậu ở phía trước.
“Ta cũng không tin.” Phượng Trữ Lan cũng hiểu ý, nhàn nhạt nói.
"Mẫu hậu khôn khéo như thế, chắc cũng không phải hạng người mê tín, nhưng sao có thể sung bái mấy thứ đó?” Long Y Hoàng nghi vấn nói.
“Ừm…Ta nghe nói trước đây, thời điểm mẫu hậu mang thai ta, cũng từng gặp qua một thần tăng thế này, khi đó nàng ấy chỉ là một phi tần, đã đi tìm hắn xem bói rút xăm, kết quả thần tăng nói là một nam hài.” Phượng Trữ Lan tỉ mỉ hồi tưởng lại, tựa hồ đúng là không sai, từ đó hoàng hậu rất tin vào quỷ thần.
"Cho nên, ngươi cứ như vậy ra đời.” Long Y Hoàng khẽ liếc hắn.
"..." Phượng Trữ Lan chỉ nhìn lại, không nói một lời.
“Kỳ lạ.” Long Y Hoàng tiếp tục đi, vẻ mặt vẫn là không cam tâm.
Nàng chưa bao giờ tin vào những thứ quỷ thần thế này.
Nhưng… Nàng hy vọng đó là một nữ nhi, nữ nhi mới tốt… Có thể tránh được nhiều cuộc tranh quyền đoạt lợi, giống như Phượng Mộ Tử nhàn nhã tự do.
Chương trước | Chương sau