XtGem Forum catalog
Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 131
5 sao 5 / 5 ( 133 đánh giá )

Lãnh Cung Thái Tử Phi - Chương 100

↓↓
Hai người cùng sóng vai đi dạo, lá cây ven đường đã sớm chuyển sang màu vàng từ bao giờ, chỉ còn vài cành cây trụi lủi lung lay trong gió, mà những cây hoa mai đó, đã bắt đầu nở ra những cái nụ đầu tiên.

bạn đang xem “Lãnh Cung Thái Tử Phi ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

"Về chuyện Phượng Trữ Lan muốn nạp thiếp, ta không biết hắn nghĩ như thế nào, nhưng đó là sự thật, nếu tránh không được, thì không phải nên trực tiếp đối mặt sao?” Long Y Hoàng thản nhiên cười: "Ta rất cảm kích Duệ vương quan tâm tới ta, ta không có chuyện gì.”

"Khụ khụ..." Vân Phượng Loan một mực ho khan, tựa như không chút để ý.

"Vương gia biết Thái tử muốn nạp thiếp, cả ngày bất an, lúc nào cũng chỉ lầu bầu, “hắn mà nạp thiếp thì nàng sẽ ra sao….nàng phải làm sao bây giờ?” cả ngày hắn chỉ nói vậy, ta nghe đến nhàm chán.” Vân Phượng Loan cố gắng nói thật nhỏ, Long Y Hoàng từ từ nắm chặt tay.

"Ừ, thế à..." Nàng cười khổ.

"Thái tử phi, người có từng yêu Duệ vương?" Vân Phượng Loan ngẩng đầu nhìn trời, một mảnh hiu quạnh.

“Chuyện đó đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi… !” Long Y Hoàng cắn răng nói.

Vân Phượng Loan không hề nói thêm điều gì nữa, ả đi tới bên hồ nước, đột nhiên lại sát gần, Long Y Hoàng nhắc nhở: "Đừng lại gần quá, nguy hiểm lắm. ”

Ả không để ý tới lời khuyên đó, ả nhìn xuống những chú cá dưới hồ, còn có thể thấy từng làn sóng gợn lăn tăn bên trong hồ.

“Thái tử phi, người xem những chú cá này…” Ả mỉm cười một tiếng, đưa tay chỉ chỉ những chú cá: "Ta từng nuôi hai con cá, để chúng cùng lớn lên, xây dựng tình cảm dần dần, sau đó lại tách chúng ra, để một con cá tìm một người bạn mới, nó đối với người bạn mới rất tốt, nhưng con cá ban đầu đó, dù người bạn mới có làm gì cũng không được, để cho chúng bên cạnh nhau, quả thực chuyện nực cười.”

"Vân Phượng Loan..."

"Buồn cười nha... Thật sự là quá buồn cười, nó còn đơn thuần cho là, mình có thể chiếm lấy….nhưng... chuyện đó ngay từ đầu đã là một chuyện cười!” Vân Phượng Loan cười, thân thể loạng choạng, từ từ đi tới cạnh cái hồ.

"Ngươi đừng đến đó, nguy hiểm lắm." Long Y Hoàng vội vàng đi lên trước, vốn dĩ muốn kéo tay ả lại, nhưng vừa mới chạm nào người ả, thoáng cái thấy ả quay người lại đối mặt với mình, cả người từ từ ngã xuống hồ.

Giống như bị vướng chân nên té ngã, làm nàng không kịp đề phòng.

"Vân Phượng Loan!" Long Y Hoang tiến lên phía trước, tới gần hồ, vươn tay nhưng vì thân hình đồ sộ nên có chút chậm trễ, theo sau đó là tiếng nước vang lên thật lớn, nước bắn lên đầy người nàng, Long Y Hoàng cơ hồ cũng muốn nhảy xuống theo luôn cung nữ sau lưng vội vã giữ lấy nàng, có người vội vàng chạy tới, lúc này cả người Long Y Hoàng mới ổn định, cũng có người thì quên mình lập tức lao xuống cứu người.

Đầu óc Long Y Hoàng có chút trống rỗng, không chỉ bởi vì đột nhiên xảy ra chuyện mà còn vì những lời nói lúc nãy của Vân Phượng Loan.

Nàng ta vì muốn nói những lời đó, nên đã cố tình giữ khoảng cách với các cung nữ đi cùng, nhưng lúc này…

Mặt nước ầm ĩ một hồi, không lâu sau người đã được cứu lên.

Được ôm từ trong nước ra toàn thân Vân Phượng Loan ướt đẫm, lớp son trên mặt đều bị tẩy đi, lộ ra dáng vẻ tái nhợt. Người đã ngất đi nhưng vẫn còn hơi thở yếu ớt.

Long Y Hoàng cúi đầu nhìn, y phục của mình đã ướt phân nửa, cung nữ bên cạnh cũng đã định thần lại, khuyên nàng nên về thay y phục trước, nàng vốn muốn nói xem tình trạng Vân Phượng Loan trước đã nhưng những tiếng bước chân ở phía sau đã hoàn toàn làm nàng rối trí.

Long Y Hoàng quay đầu nhìn lại, không biết Phượng Ly Uyên đã nhận được tin tức từ lúc nào mà chạy đến như bay, vừa thấy Vân Phượng Loan toàn thân ướt đẫm không nói không rằng lập tức bế nàng ta lên, cuống quít đưa nàng ta đi, cũng không quên phân phó cung nữ gọi thái y.

Long Y Hoàng ngẩn người, phát hiện mình đã thất thần được một lúc, nhìn lại bản thân mình một chút, lúc này mới cười nói: “Trở về thôi, ta cũng nên thay y phục rồi. ”

Nếu đã có Phượng Ly Uyên nàng cần gì phải lo lắng nữa.

Những chuyện nàng đã làm bởi vì lo lắng lại vô ích, vốn bỏ ra quá nhiều, nàng không dám nếm thử nữa, sợ có một ngày bị cắn trả lại đến thương tích đầy mình.

Mà chuyện xảy ra tiếp theo đây, nàng cũng có thể đoán ra được bảy tám phần, bất quá đó cũng không phải chuyện quan trọng nữa rồi.

Phượng Trữ Lan vẫn chưa có quay lại, sau khi nàng thay xong y phục thì Hoàng hậu tới.

Long Y Hoàng vẫn bình tĩnh như nước, đứng dậy nghênh đón, sau khi hành lễ xong với Hoàng hậu, nàng mới nhìn sang bên cạnh Hoàng hậu, Liễu Thiên Trừng đang ở đây nhưng Phượng Trữ Lan không có mặt.

Lần này, chung quy đúng là không thể thoát khỏi tai vạ?

Nàng chỉ lắc đầu, không có cách nào suy xét.

“Tại sao ngươi có thể làm ra loại chuyện độc ác như thế?” Hoàng hậu phẫn nộ hỏi: “Mặc dù, Bổn cung cũng bất mãn với Duệ vương phi, nhưng cũng không dùng đến thủ đoạn ti tiện bỉ ổi như ngươi, lại còn trước mặt nhiều người chứng kiến! Sau này Thái tử phi nên giữ thể diện như thế nào đây? Ngay cả một chút phong thái cũng không có.”

Long Y Hoàng cũng rất bình tĩnh, nàng chỉ nhìn thoáng qua Liễu Thiên Trừng: “Mẫu hậu, nếu nhi thần nói, nhi thần tuyệt đối không làm những chuyện thế này, người có tin nhi thần không?”

"Tin? Nhiều người chứng kiến như vậy, ngươi nói xem Bổn cung làm sao có thể tin tưởng!” Hoàng hậu giận tím mặt, thai độ giận dữ với Long Y Hoàng: "Trừng nhi, ngươi nói cho Thái tử phi nghe, ngươi đã nhìn thấy gì?"

"Dân nữ mạo phạm." Liễu Thiên Trừng quay ra đối mặt với Long Y Hoàng, quỳ gối cúi đầu nói: “Lúc nãy dân nữ đi qua hậu hoa viên, thì thấy ngài cùng Duệ Vương phi đang ở bên cạnh hồ, thật sự là nguy hiểm, dân nữ chuẩn bị đi tới thì thấy…”

"Trừng nhi, không cần sợ hãi, nói đi!" Hoàng hậu gầm lên.

Long Y Hoàng cũng vẫn bình tĩnh như trước, nhìn Liễu Thiên Trừng, nàng chỉ mỉm cười như trước.

“Thái tử phi, dân nữ biết ngài bất mãn, nhưng đây là sự thật… dân nữ chính xác là đã nhìn thấy ngài đẩy Duệ Vương phi xuống nước.” Liễu Thiên Trừng dừng một chút rồi lấy lại tinh thần, nói một mạch.

"Vô lý, không phải mẫu hậu đã triệu kiến Thái tử và ngươi sao? Sao có thể trùng hợp như vậy?” Long Y Hoàng nheo mắt lại.

“Là Bổn cung bảo nó đi tìm ngươi, vốn dĩ là muốn để cho hai ngươi gặp mặt cùng nhau nói chuyện một lần.” Hoàng hậu giận dữ nói: “Thật không ngờ là lại xảy ra chuyện đó. Thái tử phi, ngươi nghĩ mọi chuyện lúc này còn chưa đủ loạn sao? Ngươi hãy để Bổn cung nghỉ ngơi một chút được không?”

Thái độ Long Y Hoàng khác thường, cũng không có tức giận, thậm chí ngay cả bối rối cũng không có.

Nàng đã biết, bây giờ Hoàng hậu đối với nàng sớm đã hận thấu xương, nếu tóm được bất cứ cơ hội nào cũng sẽ không buông tha, dù là chuyện giả dối cũng sẽ khiến nó trở thành sự thật, nói trắng ra, bất quá chỉ là đang tìm cơ hội khiến nàng khuất phục.

Mà cũng nhân cơ hội này để Liễu Thiên Trừng bên cạnh Phượng Trữ Lan, thật là một cái cớ hợp lý!

“Như vậy nhi thần thật không còn gì để nói vì nhi thần có nói gì đi nữa mẫu hậu cũng sẽ không tin, vậy, thỉnh mẫu hậu trách phạt.” Long Y Hoàng vừa nói vừa cười khiêu khích.

“Bổn cung chắc chắn sẽ trách phạt ngươi nghiêm khắc làm gương cho kẻ khác, đừng tưởng rằng, ngươi là Thái tử phi thì có thể làm gì thì làm…” Hoàng hậu đột nhiên cong khóe miệng: “Thái tử phi hành vi bất chính, ảnh hưởng tới tôn nghiêm hoàng thất, nhưng Bổn cung nể tình đang mang thai, phá lệ khai ân, cấm túc ngươi trong lãnh điện hai tháng, không được bước ra đó nửa bước.”

Trừng phạt nghiêm khắc như vậy, đích thật là rất nhẹ.

“Mẫu hậu thái tử đâu?”

"Đừng vọng tưởng thái tử sẽ đến cứu ngươi, nó cũng có trách nhiệm của nó, sao có thể vì một kẻ như ngươi mà làm hỏng đại sự!” Hoàng hậu phất tay áo, chiếc áo choàng màu vàng tung lên, thực rất hoa mắt.

“Vậy! Rất tốt! Nhi thần còn có một thỉnh cầu quá đáng.” Long Y Hoàng khẽ hạ mi.

"Nói đi."

"Nhi thần muốn biết tình trạng lúc này của Duệ vương phi, thỉnh mẫu hậu cho nhi thần tới thăm một chút.”

Vân Phượng Loan sớm đã tỉnh lại, cũng không có gì nghiêm trọng lắm, cũng không ảnh hưởng tới thai nhi, nhưng thái y nói là do gió rét, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian, nhất định phải chăm sóc cẩn thận.

Khi ả tỉnh lại, điều đầu tiên mà ả nhìn thấy là Phượng Ly Uyên đang đứng ở cửa sổ, trong mắt hắn là tràn đầy lo lắng cùng sốt ruột.

Phượng Ly Uyên nắm chặt tay, nhìn thấy nàng vừa tỉnh lại lập tức hỏi han ân cần, mà câu đầu tiên ả nói là về Long Y Hoàng.

Ả nắm ngược lại tay Phượng Ly Uyên, vội vàng nói: "Không phải Thái tử phi."

Đôi mắt Phượng Ly Uyên đã dịu đi không ít, hơi nhăn mày.

Sau đó hắn nhanh chóng chuyển đề tài, những lời hắn nói ra đều là những lời ngon tiếng ngọt, những câu xin lỗi.

Nói là: sau này mình tuyệt đối sẽ không xem nhẹ nàng, nhất định sẽ nhất mực yêu thương nàng.

Sau này tuyệt đối sẽ không rời xa nàng, sẽ không để nàng một mình.

Nói là tự cảm thấy vạn phần có lỗi với nàng, sau này nhất định sẽ bồi thường cho nàng tất cả.

Những lời nói đó khiến ả bị chọc cười không thôi, so với bộ dáng ấm ức trước đây, phong thái này càng là hiếm có.

Long Y Hoàng đứng ở ngoài cửa, không có đi vào, cũng không cho người thông báo, chỉ là đứng đó, nhìn Phượng Ly Uyên an ủi dỗ dành Vân Phượng Loan…Thậm chí nàng còn nghe thấy rất rõ ràng những lời họ nói.

Nàng chỉ cảm thấy trái tim mình chết lặng, hốc mắt hơi ẩm ướt.

Cuối cùng thì Phượng Ly Uyên cũng không biết nàng đã đứng ngay cửa phòng, chứng kiến toàn bộ sự yêu thương mà hắn dành cho Vân Phượng Loan.

Long Y Hoàng xoay người, cười đến mơ hồ: “Mẫu hậu, xem ra Duệ vương phi đã bình yên vô sự, lo lắng của Y Hoàng cũng đã hết, chỉ là hi vọng sau khi Thái tử về, người sẽ nói cho hắn mọi chuyện, để hắn hiểu, đừng để cho hắn tùy tiện giận chó đánh mèo với Liễu tiểu thư, đây cũng là thỉnh cầu cuối cùng của Y Hoàng.”

Chương trước | Chương sau

↑↑
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Trích đoạn:Đối với biểu lộ Hạ Cảnh Điềm đứng ngồi không yên, Kỷ Vĩ Thần

20-07-2016 125 chương
Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính kể về một cô bé không biết vì nguyên nhân nào mà thân thể lại trôi

20-07-2016 23 chương
Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Truyện ngôn tình hoàn Trời Xanh, Biển Cũng Xanh, câu chuyện kể về chuyện tình cảm của

23-07-2016 38 chương
Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi là một truyện ngôn tình sủng có nội dung khá hấp dẫn mà các bạn

23-07-2016 103 chương
Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối là tiểu thuyết ngôn tình hiện đại được sưu tầm và đăng

21-07-2016 45 chương
Yêu thương nửa vời

Yêu thương nửa vời

Sao không đủ can đảm để nói ra tình cảm của minh? Biết đâu lần gặp này là lần

24-06-2016