Teya Salat
Kiêu sủng - Đinh Mặc

Kiêu sủng - Đinh Mặc


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 23
5 sao 5 / 5 ( 83 đánh giá )

Kiêu sủng - Đinh Mặc - Chương 13: Bữa tiệc biểu dương.

↓↓
Trong mắt Tô Di, bầu trời bao la rộng lớn kia chưa bao giờ đẹp như đêm nay.


Khi cô bước ra boong thuyền lập tức cảm nhận được đêm nay thật tuyệt vời.


Những người đàn ông mặcquần dài, áo trắng, thân hình mọi người đều cao lớn, khuôn mặt khôi ngô. Bọn họ đồng loạt chắp tay sau lưng, lấy tư thế quân đội tiêu chuẩn, ưỡn ngực, ngẩng cao đầu đứng trước Tuyết Phong.


Liệc Đạc mặc quân trang, đứng theo tư thế tiêu chuẩn giống như những người người lính khác, hơi híp mắt nhìn Tô Di đến gần.

bạn đang xem “Kiêu sủng - Đinh Mặc” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Binh lính mặt đất, kỹ thuật viên, hậu cần cũng đứng ở lan can tầng 2, cúi đầu chăm chú theo dõi. Tô Di ngước mắt nhìn lại, thấy những đôi mắt nâu nhìn cô ôn hòa.


Cô hít sâu một hơi, bước tới trước mặt Liên Đạc. Liên Đạc nhìn cô sau đó lấy từ tay phó hạm một đôi quân hàm, cài lên vai cô.


"Chúc mừng cô, thiếu úy."


Tô Di hơi run run "Cám ơn thượng tá" Tay phải của Tô Di nhanh chóng đặt ở thái dương chào kiểu quân đội. Sau đó Liên Đạc và toàn bộ lính không quân chào đáp lễ cô.


"Đây là đêm của cô, Thiếu úy. Nhưng đừng uống say quá, ngày mai còn đến tòa thị chính thành phố Hi Vọng để tiếp nhận khen thưởng". Liên Đạc vừa dứt lời, đám đàn ông trẻ tuổi xông lên bỏ lại anh ta và phó hạm phía sau lưng. Bọn họ vây quanh Tô Di, từng người một cười hì hì, khiến cô không nhịn được cũng cười theo.


Đây là đêm của cô. Cô đã thông qua sát hạch, đã được sự công nhận của Hạm trưởng. Sau hôm nay, cô chính thức trở thành sĩ quan không quân liên minh.


Đáng tiếc, chẳng qua cũng không được lâu.


"Tiêu Di, bọn anh đang nghĩ cho em một biệt danh!" Lăng Tranh khoác vai cô "Tới đây".


Tô Di bị bọn họ đẩy tới trước nơi Tuyết Phong đang đậu. Chỉ thấy trước mặt một hàng chữ màu đỏ tươi bắt mắt, rồng bay phượng múa.


"Thích biệt danh này không?" Có người hưng phấn hỏi.


"Tiểu...." Tô Di chưa đọc được nhiều chữ liên minh, đây là lối viết phác thảo, cô nhíu mày "Hai chữ phía sau không biết."


"Tiểu mù chữ" Lăng Tranh nghiêm nghị, "có chuẩn xác không?"


Tô Di "........."


Bọn đàn ông cười ha ha.


Lý Tích Trung đứng ở một bên, anh ta vốn là người hiền lành, không đồng tình liền nói "Đừng trêu chọc cô ấy nữa." Vẻ mặt ôn hòa nói với Tô Di "Là một biệt danh rất mạnh mẽ --- Tiểu Mèo Hoang"


(Mọi người thích gọi Tô Di là Tiểu Mèo Hoang hay Mèo Hoang Nhỏ?)


Mọi người nhiệt liệt vỗ tay rất lớn.


Tô Di ".........."


"Biệt danh này rất phù hợp, là anh đây đặt cho em!" Lăng Tranh cúi đầu nói nhỏ vào tai cô, luồng nhiệt nhẹ nhàng phả lên mặt cô, "Bắn tan một phi thuyền Trùng tộc, giết chết một con côn trùng, còn nói em không phải hoang dã sao?"


Tô Di mặt không biến sắc, nghiêng người sang một bên, tránh được Lăng Tranh thiếu chút nữa hôn lên tai cô. Anh ta cũng đứng thẳng người, trong ánh mắt mập mờ của mọi người chỉ mỉm cười không nói.


"Cám ơn anh, nhưng tôi không thích biệt danh này"


Nhưng kháng nghị của cô lại bị chìm trong tiếng hò hét náo nhiệt của đám đàn ông.


"Tiểu Mèo Hoang, anh muốn hẹn hò với em!"


"Cút ngay, buổi tối ta còn muốn dạy cho Tiểu Mèo Hoang kỹ thuật chiến đấu"


"Đừng để ý anh ta, Tiểu Mèo Hoang!" Có người cười ha ha. "Đừng để ý mấy người lỗ mãng đó, mau tới đây nhảy với anh một bản!"


"Được rồi, Tiểu Mèo Hoang thì Tiểu Mèo Hoang!"


Tô Di đành chấp nhận cái biệt danh này, đi về phía người đàn ông mời cô khiêu vũ, nhưng cũng không quên quay đầu lại, trợn mắt lườm Lăng Tranh --- người đã đặt cái biệt danh kia cho cô một cái. Lăng Tranh cầm ly rượu trong tay nhìm chằm chằm Tô Di, như cười như không.


Hôm sau, Tô Di tỉnh lại, đầu đau như muốn nổ tung.


Đây là lần đầu tiên Tô Di uống rượu say, cô cảm thấy không dễ chịu chút nào. Tô Di nghĩ sau này cô sẽ không bao giờ phải uống nhiều như thế này nữa.


Sau khi cô xuống giường mới phát hiện, hơn một nửa số người trong kí túc xá vẫn đang ngủ, Lăng Tranh và một người đàn ông khác, càng thêm ầm ĩ, nằm trên đất ngửa mặt lên trời, miệng ngáy khò khò. Cô không nghĩ nhiều liền lấy bút và kim từ điển ra tra, sau đó viết lên mặt Lăng Tranh ba chữ rồi mới đi rửa mặt.


Một lát sau, cô ở trong phòng tắm nghe được tiếng cười ầm ĩ ở xa vọng đến, còn có tiếng hét dữ dội của Lăng Tranh "Ai làm????????"


Thân hình cao lớn thoáng chốc đã vọt tới phòng tắm, khoanh tay đứng bên cạnh Tô Di, giả vờ giận dữ, chỉ lên khuôn mặt điển trai của mình "Tiểu vô lại?"


Tô Di sửng sốt nhìn anh ta "Mới sáng sớm sao lại tự mắng chửi mình thế?"


"....là em viết?"


Tô Di không chột dạ, liếc anh ta một cái "Ngài quên rồi sao?, tôi mù chữ đó!" Nói xong, cầm đồ dùng cá nhân xoay bước đi. Người xung quanh không khỏi cười vang.


Sau lưng vẫn có tiếng bước chân bám theo, đương nhiên là Lăng Tranh không cam lòng. Tô Di cũng không quay đầu lại, thản nhiên bước đi coi như không nghe thấy gì. Đã lâu rồi cô không có tâm trạng thoải mái như bây giờ, cô muốn lưu giữ nó lâu hơn một chút.


Bỗng nhiên tay phải bị một lực lớn ở đằng sau kéo lại, cùng lúc đó là tiếng Lăng Tranh cất lên "Tiêu Di, hẹn hò cùng anh đi --- anh nói thật lòng."


Tô Di không dám quay đầu lại, bởi vì thanh âm của Lăng Tranh không mang theo ý cười, mà rất chân thật.


Nhưng thanh âm của cô cất lên lại đầy vui vẻ "Làm sao vậy, anh cảm thấy cô đơn sao?"


"...đúng vậy"


Cô xoay người, mặt khinh bỉ "Anh cô đơn, bên cạnh lại có một mình tôi là phụ nữ nên mới muốn cùng tôi hẹn hò?"


"Có cần phải thẳng thắn như thế không Tô Di" Lăng Tranh làm loạn, vuốt mái tóc dài của cô.


"Cút!" Cô đạp một cước vào bắp chân anh ta lại bị anh ta ranh mãnh né tránh, "Tôi có bạn trai rồi."


"Anh không tin --- bạn trai em không hề tới thăm em" Lăng Tranh không đồng ý, "Để bạn gái yêu kiều xinh đẹp thế này giữa trại lính toàn đàn ông, nếu em thật sự có bạn trai thì anh ta nhất định là đầu óc bị nhúng nước."


Tô Di không muốn bàn tiếp đề tài này liền nói: "Tối nay có dạ tiệc biểu dương, nhất định có rất nhiều mỹ nữ danh giá, anh gấp gáp cái gì chứ?


Lăng Tranh cặp mắt bỗng sáng lên: "Nói cũng phải, nhưng mà Tiểu Di, em nên suy nghĩ về việc đá anh bạn trai......."


Tô Di không để ý tới anh ta mà xoay người bỏ đi.


Đi được vài bước, nụ cười nhẹ nhõm trên môi chợt tắt.


Bạn trai có thể đá, nhưng người đó không phải bạn trai.


Anh ta là chủ nhân, chỉ anh ta mới có quyền đá cô.


Trong lòng cô luôn mong muốn, tìm một kế hoạch hoạch hoàn hảo, tìm một cơ hội thích hợp đế trốn thoát khỏi chủ nhân.


Cô sẽ kiên nhẫn chờ đợi tới lúc đó.


Thật ra cô đã từng đấu tranh tư tưởng để chọn lựa giữa kiên trì hay từ bỏ --- thật sự thuần phục anh ta, giống như lời cô đã nói với anh ta, vĩnh viễn không phản bội.


Nhưng cảm giác sinh mệnh mình bị anh ta dễ dàng nắm trong lòng bàn tay thật sự rất khó chịu. Anh ta cao hứng có thể cho cô đầu quân vào không quân thực hiện ước mơ, mất hứng có thể tùy ý cởi bỏ quần áo chiếm đoạt cô.


Cô thực sự không cách nào tiếp nhận được chuyện như vậy. Nhưng những thương tổn anh ta gây cho cô cũng không nặng nề như cô tưởng tượng, mà những hi vọng anh ta mang đến cho cô lại lớn hơn mong đợi của cô rất nhiều.


Bảy giờ tối, tại phòng dạ tiệc của tòa thị chính thành phố Hi Vọng.


Đây là một buổi dạ tiệc đặc biệt nhất trong gần mười năm nay. Bởi vì mười năm nay, đây là lần đầu tiên xuất hiện giặc cỏ Trùng tộc trong phạm vi loài người. Mà đội không quân anh dũng, chỉ trong vòng thời gian ngắn ngủi đã tiêu diệt hết lũ giặc cỏ, cực lực thị uy sức mạnh của quân đội liên minh, đồng thời cũng khiến quân đội Trùng tộc hổ thẹn.


Trong thời chiến tranh, một pháo đài chiến hạm hi sinh lừng lẫy có thể cũng không nhận được huy chương, nhưng trong thời hòa bình, hai quân nhân tuổi trẻ tiêu diệt giặt cỏ Trùng Tộc cũng đủ để trở thành minh tinh của nhân loại,


Tại đại sảnh tầng một, các quan chức cấp cao áo mũ chỉnh tề, nói cười rạng rỡ. Đặc biệt là các cô gái xinh đẹp, luôn giữ ý tứ mong đợi – mặc dù thế lực quân đội không lớn như trước, nhưng nghĩ đến sắp được nhìn thấy các anh hùng trẻ tuổi cho nên các cô gái cũng có chút mong chờ.


Khi các anh hùng thực sự xuất hiện, phòng dạ tiệc vốn rộng rãi bỗng trở nên chật hẹp.


Phó hạm Trương, hơn bốn mươi tuổi, tướng mạo đôn hậu, nụ cười trầm tĩnh, mặc quân trang đi ở phía trước, bắt đầu bước vào phòng dạ tiệc. Phía sau anh ta là một hàng dài các binh sĩ trẻ tuổi, mặc quân phục một màu xanh biếc, dung mạo điển trai, khí chất kiên cường, nháy mắt đã trở thành tiêu điểm của buổi tiệc. Kí giả không ngừng chạy tới chạy lui chụp hình.


Tô Di đứng sau lưng phó hạm, đằng trước Lăng Tranh, thân hình nhỏ bé không bắt mắt nhưng dung mạo yêu kiều lại khiến không ít người chú ý.


Nhưng không ai nhận ra cô. Không ai đem một nữ sĩ quan không quân trên mặt còn chưa lành vết thương, vừa mới một mình tiêu diệt phi thuyền của Trùng tộc liên hệ với một cô gái mảnh mai mới gặp lần đầu này.


Các sĩ quan tụ tập một chỗ uống rượu, đứng ở khu vực dành cho quan chức cấp cao, ngài thị trưởng nâng lên một ly rượu bước tới gần các sĩ quan không quân.


Khóe miệng anh ta mỉm cười: "Các bạn là niềm tự hào của Liên minh!"


"Một lát nữa buổi lễ sẽ bắt đầu". Du Mặc Niên quét ánh mắt không thay đổi biểu cảm qua đám binh sĩ, "Tôi rất vinh dự là người trao huy chương cho các bạn".


"Là vinh hạnh của chúng tôi" Lăng Tranh thay mặt toàn đội nói.


Du Mặc Niên gật đầu, sau đó di chuyển ánh mắt tới Tô Di: "Tô Di, đã lâu không gặp."


Các binh sĩ khác bỗng không dám ồn ào. Lăng Tranh và Lý Tích Trung một người bên trái, một người bên phải Tô Di, thần sắc vững vàng.


"Ngài thị trưởng, đã lâu không gặp!" Tô Di cười.


"Thật bất ngờ khi cô chọn phương thức này để thể hiện giá trị của bản thân". Thanh âm của Du Mặc Niên trầm thấp dịu dàng, "Tôi rất tự hào vì có người bạn như cô."


"Cám ơn Ngài, tôi cũng rất vinh hạnh".


Thị trưởng rời đi, tất cả mọi người đều nhìn Tô Di, Lăng Tranh vỗ vỗ đầu cô: "Người được em cứu cũng không tệ lắm"


Tất cả mọi người gật đầu tán đồng, nói Thị trưởng khiến người khác có cảm giác như một làn gió xuân. Thừa dịp mọi người đang bàn tán ầm ĩ, Lăng Tranh cúi xuống nói thầm với Tô Di "Anh ta có phải cái người đầu óc bị nhúng nước chứ?"


Tô Di đờ người vài giây mới phản ứng được, ngẩng đầu trứng mắt với anh ta "Có đầu óc anh mới bị nhúng nước".


Lăng Tranh cười ha ha, tay lại vươn lên vuốt vuốt tóc cô. Có người lên tiếng gọi "Đừng liếc mắt đưa tình nữa, mau tới đây ăn đi"


Lăng Tranh kéo tay Tô Di, bị cô nhanh nhẹn tránh được. Tô Di nhận đồ ăn từ đồng đội mang tới, vừa định nói cám ơn lại nghe được tiếng mấy cô gái đang bàn tán.


"Anh ta rất lạnh lùng"


"Đúng vậy, có nhiều người hoài nghi giới tính anh ta có vấn đề."


"ấy, nói nhỏ một chút, anh ta nhìn sang đây"


"Tiểu Mèo Hoang, sao ngây ra thế?" Lăng Tranh đứng bên cạnh vỗ vỗ vai Tô Di.


"....Không có gì". Tô Di ngồi xuống sofa, cầm ly rượu từ từ ngẩng đầu.


Cô còn cho rằng anh ta chưa tới, thì ra ở chỗ ngồi trong góc khuất lại có một nhân vật nổi danh đang ngồi từ lâu.


Nghĩ đến việc từ khi cô vào đây, nhất cử nhất động có lẽ đã bị anh ta thấy hết. Cô lập tức bồn chồn như ngồi trên đống lửa, cả người cứng nhắc khó chịu.


Khi cô chậm rãi ngẩng đầu, làm bộ như lơ đãng liếc qua rồi lại lập tức cúi đầu, không dám nhìn nữa.


Có những người, trời sinh ánh mắt có thể uy hiếp người khác. Người đàn ông đó, mặc quân phục màu tối, anh ta ngồi cách xa cô tới mức cô không thể nhìn rõ vẻ mặt của anh ta, anh ta cũng chưa chắc đã nhìn thấy cô. Nhưng cô lại cảm nhận được ánh mắt sắc bén dường như ở khắp mọi nơi. Cho dù cô đứng hay ngồi, cô ở gần hay xa cũng không thoát khỏi ánh mắt bức người đó.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tạm biệt tình đầu

Tạm biệt tình đầu

Giới thiệu: Vào một buổi chiều cuối tháng chín, tôi được chọn tham gia lớp bồi

09-07-2016 1 chương
Anh Chàng Ngọt Ngào

Anh Chàng Ngọt Ngào

Trích đoạn:Anh biết, cổ cô là nơi rất nhạy cảm, chỉ cần anh phà hơi thở vào, nó

21-07-2016 12 chương
Yêu Anh Không Hối Hận

Yêu Anh Không Hối Hận

Thẩm Bội Tuyền rất cảm động, không ngừng cảm ơn mọi người. Ân tình này dù cô có

22-07-2016 11 chương
Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Giới thiệu: Mỗi thành phố đều có một tên vô lại một tay che trời, Tiêu Trạch vừa

09-07-2016 74 chương
Phản Nghịch

Phản Nghịch

Thêm một truyện ngôn tình của tác giả Điểm Tâm mình giới thiệu cho các bạn, nếu ai

22-07-2016 9 chương
Cá Mực Hầm Mật

Cá Mực Hầm Mật

Trích đoạn:Ở câu lạc bộ, Gun nổi tiếng là chưa từng qua lại với phái nữ, không

19-07-2016 48 chương
Chỉ 5k

Chỉ 5k

Ta quên mất cách phải tôn trọng người khác - như người - cũng giống mình. *** Ông

24-06-2016
Chiếc hộp kí ức

Chiếc hộp kí ức

18 tuổi, chúng tôi thật dễ dàng yêu thương một ai đó. Cũng dễ dàng bật cười vì

27-06-2016
Tìm phòng trọ

Tìm phòng trọ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện kinh dị số 1) Ngoài trời mưa dữ

28-06-2016
Tôi thích Sida

Tôi thích Sida

Thiếu nữ hớn hở: - Cần Sida. Cần ngay lập tức! Bác sĩ há hốc mồm: - Thứ ấy tôi

01-07-2016
Yêu lại từ đầu

Yêu lại từ đầu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Vở kịch hai vai

Vở kịch hai vai

Tôi là một đứa con gái thuộc loại nửa mùa, tức là không già không trẻ, không xấu

28-06-2016