XtGem Forum catalog
Em sẽ đến cùng cơn mưa - Ichikawa Takuji

Em sẽ đến cùng cơn mưa - Ichikawa Takuji


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 121 đánh giá )

Em sẽ đến cùng cơn mưa - Ichikawa Takuji - Chương 4

↓↓

"Con ổn mà. Con chịu được."

bạn đang xem “Em sẽ đến cùng cơn mưa - Ichikawa Takuji” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Ừ. Yuji giỏi lắm."


"Con, giỏi ạ?"


"Rất giỏi. Giỏi gấp mấy lần bố."


"Không có đâu."


Yuji nói.


"Con khóc đấy. Khóc rất nhiều."


Nước mắt Yuji lại rơi lã chã. Tôi lùa tay vào mái tóc màu hổ phách đang ướt đãm mồ hôi của Yuji rồi kéo thằng bé vào ngực mình.


"Bos xin lỗi vì đã làm con khóc."


Thằng bé cố nén tiếng khóc. Nó dụi đầu vào ngực tôi, thì thào giọng lung búng.


"Xin Takkun!" thằng bé nói. "Đừng bỏ con một mình. Đừng quên con."


Tôi đã phải trả giá vì khiến Yuji lo lắng. Mặc dù sự trả giá này càng khiến thằng bé lo lắng hơn.


Chuyện là trên đường về, đi được nửa đường thì cơ thể tôi bắt đầu dở chứng.


Yuji, lúc này đã tươi tỉnh trở lại, kể cho tôi về bộ phim vừa xem bằng giọng lúc được lúc chăng. Gió đang thổi xuôi chiều nên hai bố con đạp nhẹ tênh như con thuyền no gió.


Khi tôi phát hiện ra thì tình hình đã tệ rồi. Mũi tôi thấy mùi khét lẹt, các đầu ngón tay và ngón chân tê cứng. Người tôi run cầm cập.


Tôi vẫn cố đáp lại lời Yuji. Dù cho nội dung chẳng lọt vào đầu tôi là mấy. Tôi chịu đựng được chừng năm phút thì đến giới hạn.


"Yuji ơi!" Tôi ngắt lời thằng bé.


"Gì ạ?"


"Dừng lại đã."


"Vâng."


Chúng tôi rẽ vào con đường dân sinh nối từ đường nhựa tới giữa cánh đồng. Tôi ngồi thụp xuống dưới như thể sắp ngất đến nơi.


Năng lượng hết, xăng cũng hết.


Với người bình thường thì hạ đường huyết chỉ là do bị đói, nhưng cơ thể tôi vốn quen phóng đại mọi chuyện nên tình trạng này cũng bị phóng đại theo. Cảm giác tê cứng lan đến tận bả vai và háng.


Không thể ngồi được nữa, tôi nằm xuống. Thường ngày, tôi vẫn chú ý ăn đủ năm bữa một ngày để không bị thế này. Nhưng hôm nay, do tâm trạng xáo trộn nên tôi quên mất bữa ăn phụ lúc ba giờ.


"Takkun không sao chứ?"


"Ừ, bố chỉ gặp rắc rối chút thôi."


"Thật à?"


"Yuji này."


Thằng bé quỳ xuống, ghé sát vào mặt tôi.


"Gì ạ?"


"Trong túi con còn tiền không?"


"Còn ạ. Con chỉ mua bắp rang bơ thôi, vẫn còn tiền."


"Bố nhờ con một việc nhé."


"Vâng."


"Con đạp xe đến cửa hàng tiện dụng nào đó quanhđây, mua cái gì đó về cho bố ăn."


"Cái gì đó để ăn ạ?"


"Ừ. Bố hết pin rồi. Bố phải thay pin thì mới hoạt động được."


"Thế ạ?"


"Ừ, con đi được không?"


"Được ạ."


"Vậy con đi đi."


"Vâng ạ."


Yuji đứng lên, dắt xe đạp ra đường nhựa. Khi đã ngồi trên yên xe, Yuji ngoái lại nhìn tôi.


"Takkun ơi?"


"Ơi."


Mũi Yuji lại đỏ rực.


"Takkun sẽ không chết chứ?"


"Không sao. Bố không chết đâu."


"Thật chứ?"


"Thật."


Yuji nhìn vào mắt tôi một lúc như muốn kiểm chứng sự thật trong lời nói của tôi. Tôi cố mỉm cười với thằng bé.


"Con đi đây."


Mãi Yuji mới lên tiếng.


"Ừ, đi giúp bố nhé."


Yuji nhấn chân đạp xe đi.


"Yuji!"


Nghe tôi gọi, thằng bé phanh kít xe lại.


"Gì ạ?"


"Chắc con biết rồi, nhưng bố nhắc lại là không phải mua pin thật đâu nhé."


"Thế ạ?"


(Câu "thế ạ?" của thằng bé giống một kiểu phản xạ có điều kiện, thật chẳng nên cố tìm hiểu ẩn ý trong lời nó làm gì. Dù sao thì...cũng chẳng có cách nào.)


"Con mua cái gì ăn được ấy. Đồ ngọt là tốt nhất."


"Vâng."


"Nếu có thì mua..."


"Dạ?"


"Bánh kẹp kem."


"Vâng ạ. Takkun thích món đấy mà."


"Ừ."


"Con đi đây."


"Ừ."


Thằng bé nhấn bàn đạp và phóng đi với tốc độ chóng mặt. Tôi hốt hoảng, toan gọi với theo nhưng nhớ ra là thằng bé hơi nghễnh ngãng nên thôi.


"Đừng phóng nhanh thế..."


Tôi nằm xuống.


"Nguy hiểm lắm..."


Điều duy nhất kết nối tôi với thế giới thực tại là cái lạnh của mặt đất dưới lưng và mùi cỏ. Tôi dần rơi vào trạng thái mê man nhưng vẫn không quên cầu nguyện cho Yuji bình yên vô sự.


Hình ảnh Yuji bị ô tô đâm cứ hiên lên trong đầu tôi, mỗi lần như thế, ngực tôi đau thắt lại. Nhịp tim của tôi như đàn đến đoạn reo dây. Đôi lúc có vài nhịp lạ chen vào khiến tôi đau đớn.


"Mio ơi!" Tôi thầm gọi trong tim.


Không có tiếng trả lời.


"Mio."


Tôi gọi lại một lần nữa nhưng không có tiếng trả lời. Tôi thấy buồn vô vùng, dù chẳng hiểu tại sao.


"Takkun?"


Tiếng Yuji làm tôi bừng tỉnh.


"Con mua bánh kẹp kem về rồi đây."


Thằng bé mồ hôi nhễ nhại, vai run lên vì thở dốc.


"Nhẹ cả người..." Tôi nói.


"Cái gì nhẹ ạ?"


"Không có gì. Từ giờ con không được phóng xe nhanh như thế nữa nhé."


"Nhưng mà..."


"Thôi được rồi. Cảm ơn con."


Tôi nhấc nửa người dậy, ăn chiếc bánh kẹp kem thằng bé mua cho. Cái lạnh của bánh kem khiến người tôi run lẩy bẩy. Lẽ ra tôi nên nhờ thằng bé mua đồ ăn nóng, tuy nhiên, tôi im lặng ăn bánh.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phản Nghịch

Phản Nghịch

Thêm một truyện ngôn tình của tác giả Điểm Tâm mình giới thiệu cho các bạn, nếu ai

22-07-2016 9 chương
Cẩm Dạ Lai Phủ

Cẩm Dạ Lai Phủ

Truyện ngôn tình của Huyền Mật luôn mang lại cho độc giả những cái nhìn đầy chân

26-07-2016 1 chương
Phản Nghịch

Phản Nghịch

Thêm một truyện ngôn tình của tác giả Điểm Tâm mình giới thiệu cho các bạn, nếu ai

22-07-2016 9 chương
Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường là một trong những tác phẩm ngôn tình đề cao lên một tình

23-07-2016 60 chương
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Nụ cười của mẹ

Nụ cười của mẹ

(khotruyenhay.gq) Tôi trùm chăn kín mít đầu và òa khóc. Những lời mẹ nói lúc ăn cơm

30-06-2016
Khúc phim cuối

Khúc phim cuối

Anh đọc tin tức ở từng dòng, rồi lại ngồi gõ tên nàng lên Google. Anh không gọi

30-06-2016
Yêu trong cơn điên

Yêu trong cơn điên

Những lão già bụng phệ áo sơmi, quần âu đóng thùng tự cho ta đây khí chất đạo mạo

24-06-2016
Thuộc về má

Thuộc về má

Người đời luôn có những khoảng cách, không bao giờ có công bằng, chị biết. Nhưng

24-06-2016
Mưa cuối mùa

Mưa cuối mùa

Đó là ngày mưa dài giăng phố cổ. Con đường Hà Nội nhòe theo lối. Nguyên đếm từng

01-07-2016
Định kiến

Định kiến

Hãy bắt đầu một ngày mới không định kiến.    *** Tôi xin bắt đầu bài viết

24-06-2016
Kí ức hôn

Kí ức hôn

Cả đời này tớ thương cậu. Cả đời này có khi tớ sẽ không tìm được ai yêu tớ,

24-06-2016